Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHƯƠNG 1 - NGÀY CHUYỂN TRƯỜNG


Tiếng chuông trường THPT Nguyễn Trãi vang lên đều đặn, báo hiệu một buổi sáng mùa thu trong trẻo. Bầu trời phủ một lớp nắng nhẹ, vàng nhạt như tấm khăn lụa mỏng quấn quanh không khí. Con đường dẫn vào trường rợp bóng cây bằng lăng, vài chiếc lá tím rụng xuống mặt sân lát gạch đỏ, tạo nên vẻ đẹp vừa yên bình vừa thơ mộng.
Lý Minh Châu dừng lại trước cổng trường, siết chặt quai cặp. Hơi thở cô khẽ phả ra một làn khói mỏng vì tiết trời se lạnh. Đây là lần đầu tiên sau mười một năm học, cô phải chuyển trường giữa chừng — không phải vì điểm số hay mâu thuẫn, mà vì biến cố gia đình.
Trước khi đến THPT Nguyễn Trãi, Minh Châu đứng top 1 toàn trường cũ, giành giải Nhất môn Văn cấp thành phố, giải Nhì môn Anh toàn quốc, đồng thời luôn là học sinh xuất sắc ở mọi môn tự nhiên. Những thành tích ấy khiến cô vừa tự tin vừa cảm thấy áp lực khi bước vào môi trường mới, nơi mọi thứ đều lạ lẫm.
Bước qua cánh cổng sắt, Minh Châu ngước nhìn tòa nhà ba tầng sơn vàng nhạt. Tiếng nói cười của học sinh vang vọng khắp sân, xen lẫn tiếng bóng rổ dội xuống nền gạch từ phía nhà thể chất.
— “Em là Minh Châu đúng không?”
Giọng cô giáo vang lên, nhẹ nhưng dứt khoát. Minh Châu quay lại, bắt gặp ánh mắt hiền hậu của cô Nguyễn Thị Mai — giáo viên chủ nhiệm lớp 12A1.
— “Dạ, vâng.”
— “Đi theo cô. Lớp chúng ta đang học tiết Toán, cô sẽ giới thiệu em với cả lớp.”
Cánh cửa lớp mở ra, mọi ánh mắt lập tức đổ dồn về Minh Châu. Một vài bạn thì xì xào thầm nhận xét: “Ồ, đây là top 1 trường cũ à?” “Nghe nói từng giải thành phố, giải quốc gia nữa kìa.” Nhưng cô vẫn bình tĩnh, chỉ mỉm cười nhẹ.
— “Các em, đây là bạn mới, Lý Minh Châu. Từ hôm nay, bạn sẽ học cùng chúng ta. Cả lớp hãy giúp đỡ bạn nhé.” – Cô Mai nói, rồi quay sang Minh Châu – “Em ngồi bàn cuối, cạnh Minh Kha.”
Minh Châu đảo mắt tìm Minh Kha. Ở bàn cuối, cạnh cửa sổ, một chàng trai cao ráo ngồi thẳng lưng, mắt hướng ra ngoài trời. Khuôn mặt anh góc cạnh, sống mũi cao, mái tóc đen mềm rũ xuống trán. Nhưng điều khiến Minh Châu chú ý nhất là… anh không phản ứng gì khi nghe tên cô.
Nhưng Minh Châu nhanh chóng nhận ra: cậu bạn này không phải dạng thường. Minh Kha hiện là học sinh top đầu lớp 12A1, nổi tiếng với thành tích giải Nhất môn Toán cấp tỉnh và giải Ba môn Lý toàn quốc, luôn là học sinh được thầy cô tin tưởng giao nhiệm vụ hướng dẫn bạn bè. Ánh mắt tập trung, cách ghi bài cực chuẩn, và sự trầm lặng của anh khiến cả lớp vừa kính nể vừa tò mò.

Minh Châu kéo ghế ngồi xuống. Ánh sáng buổi sáng rọi qua khung cửa, chiếu lên từng đường nét sắc sảo của Minh Kha, làm gương mặt anh trở nên lạnh lùng hơn. Cô thoáng cảm thấy không khí ở góc lớp này đặc hơn chỗ khác, như một khoảng tĩnh lặng tách biệt khỏi sự ồn ào chung.
Tiết Toán bắt đầu. Thầy Đỗ Văn Nam bước lên bảng, giọng đầy nhiệt huyết:
— “Hôm nay, chúng ta sẽ ôn tập tích phân – dạng bài quan trọng trong đề thi THPT. Nhớ kỹ công thức cơ bản: ∫xⁿ dx = (xⁿ⁺¹)/(n+1) + C. Khi gặp đa thức, tách từng số mũ ra trước khi áp dụng tích phân từng phần là mẹo hữu ích.
Ví dụ: ∫ (3x² + 5x - 2) dx = ∫ 3x²dx + ∫ 5xdx - ∫ 2 dx = x³ + 5/2x² - 2x + C. Luôn kiểm tra bằng đạo hàm để đảm bảo chính xác.”
Minh Châu ghi chú tỉ mỉ, tay viết nhanh, mắt theo từng bước giải. Cô tự nhủ: “Top 1 không phải tự nhiên — phải biết ghi nhớ công thức, áp dụng đúng mẹo, kiểm tra kết quả.”
Mãi đến giữa tiết, Minh Kha nghiêng nhẹ đầu, giọng trầm ấm vang lên:
— “Cho tôi mượn bút chì.”
Minh Châu hơi sững lại, đưa bút:
— “Ừ, cậu dùng đi.”
Anh nhận lấy, ánh mắt khẽ dao động, như gợn sóng trong hồ phẳng lặng. Phía trước, Tuấn Kiệt liếc nhìn, khóe môi nhếch nhẹ: hai năm im lặng của Minh Kha đã bị phá vỡ bởi cô gái mới — top 1 trường cũ
Cả lớp tiếp tục học, nhưng không khí đã khác. Minh Châu cảm nhận rõ ánh mắt lén lút, những câu thì thầm, và cả sự tò mò về hai học sinh xuất sắc – một cô gái top 1 trường cũ và một chàng trai xuất sắc hiện tại.
Minh Kha nhận, ánh mắt lướt qua cô, như gợn sóng nhẹ trên mặt hồ phẳng lặng. Tuấn Kiệt ngồi gần, khẽ huýt sáo, nhận ra điều đặc biệt: lần đầu sau hai năm, Minh Kha mở lời với người khác.

Phía ngoài, bố mẹ Minh Châu — Lý Quốc Hưng và Phạm Kim Anh — âm thầm theo dõi qua góc sân, mỉm cười nhẹ. Còn bố mẹ Minh Kha — Trần Đức Bình và Trần Phương Thảo — đứng lặng lẽ quan sát, ánh mắt vừa nghiêm nghị vừa tự hào: họ nhận ra con đã dần mở lòng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com