Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 - Cửa chọn mở về phía không ai cả

Trúc Nhi đứng trong một không gian trắng.
Không bóng.
Không âm thanh.
Không ký ức.

Trước mặt cô là hai cánh cửa – không khóa.
Không bảng tên.
Không màu.
Chỉ khác đúng một điều:
Một bên có mùi của người cô yêu.
Một bên có giọng nói cô đã học cách tin.

"Bạn chỉ được chọn một." – hệ thống vang lên, vô cảm.
"Không được thử lại.
Không được nhớ lùi.
Không được hỏi."

Cô bước tới.
Đặt tay lên hai cánh cửa cùng lúc.

Một bên lạnh như lần đầu anh nói "anh ổn".
Một bên ấm như những cái ôm quen từng nhịp.

"Hệ thống sẽ xóa mọi dữ liệu không thuộc cánh cửa được chọn.
Dữ liệu không bị chọn sẽ bị tiêu hủy toàn bộ –

bao gồm cả khả năng tồn tại độc lập trong trí nhớ bạn."

Cô nhắm mắt.
Một giọng nói bật lên trong đầu.

"Nếu em sai... thì xin lỗi, vì anh đã không để lại đủ dấu vết."
"Nếu em đúng... thì xin lỗi, vì anh cũng không thể ở lại nguyên vẹn."

Cô mở cửa bên phải.

Ánh sáng ập vào.
Một người bước ra.
Người đó... là anh.
Không sai.
Không lệch.
Không nhầm.

Anh nhìn cô.
Cười.
Rất khẽ.

"Em vẫn nhận ra anh."

Cô lao tới, ôm chặt lấy anh.
Tay anh siết lưng cô – không một phân vênh.

"Anh không có gì để cho em, ngoài việc là chính mình.

Nhưng... em đã phải mất cái gì để chọn đúng?"

Cô nhìn anh.

"Em không biết.
Nhưng cảm giác đau ở đâu đó trong ngực...
cho em biết em vừa rời xa một điều rất quan trọng,
dù không nhớ nó là gì."

Hệ thống vang lên lần cuối:

"Đánh đổi hoàn tất.
Bạn đã chọn đúng.
Và vì thế – bạn sẽ không còn biết vì sao mình yêu.

Bạn sẽ giữ được người,

nhưng không giữ được lý do."

MỌI THỨ ĐEN LẠI.
CHỈ CÒN HAI BÓNG NGƯỜI
DẮT NHAU ĐI GIỮA MỘT KHÔNG GIAN KHÔNG ĐẶT TÊN.

**Tháng Sáu – không còn ngày.
Không còn năm.
Không ai nhớ họ là ai, đến từ đâu, đã từng đánh đổi điều gì.
Chỉ biết... họ vẫn nắm tay nhau.

Và trong một chiều không gian rất xa khác,
một bản ghi cuối bật sáng lên trên hệ thống thí nghiệm đã đóng băng:**

Giao thức Vũ 12 – kết quả:
Cá thể A và B duy trì kết nối sinh học ổn định.
Cảm xúc đã được giữ.
Ký ức nguồn bị xóa.
Dữ liệu tình cảm nguyên thủy:
Mất vĩnh viễn.

"Có những cái đúng,
khi ta chọn được,
thì ta đã không còn là người từng cần nó nữa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #trucchmint