19
Một số câu chuyện hồi đại học.
1.
Bố mẹ Trương Gia Nguyên biết tới hội bạn của Gia Nguyên ở Bắc Kinh. Em bé Gia Nguyên lên Thủ đô học cấp 3, bố mẹ rất lo lắng, nhưng thấy hội bạn đứa nào cũng con nhà gia giáo và vui tính, nên cũng yên tâm phần nào. Cứ nghỉ hè là Nguyên Nhi lại mang ai đó về chơi với bố mẹ, những Trương Đằng, Tư Siêu, Mặc Mặc, Bồng Bồng chẳng lạ lẫm gì; thậm chí các đàn anh ở Câu lạc bộ âm nhạc như Mã Triết hay Vũ Tinh cũng tới chơi rồi, nhưng người bạn thân nhất với em - cái cậu họ Châu cao ngòng như cột điện đó - thì chưa tới bao giờ. Bố mẹ Trương chỉ biết tới sự hiện diện của anh qua những bức ảnh, và lời kể (phấn khích vô cùng) của Nguyên Nhi.
Lý do thì vô cùng, như Châu Kha Vũ bận học hè, bận theo mẹ sang Mỹ với anh trai (nhà họ bay đi bay lại hai nước suốt à), bận chăm cháu, bận đi gia sư cho một nhà thân quen nào đó. Tóm lại, Nguyên Nhi cứ có cảm giác anh tránh né việc tới Dinh Khẩu. Lên đại học thời gian cũng thoáng hơn, em bắt em Châu Kha Vũ phải về cùng mình.
"Một là bạn theo tôi, hai là bạn không có lựa chọn khác. Tôi nể bạn lắm rồi đó." Bá đạo tổng tài Trương thiếu tay lắc ly nước, mặt vô cùng nghiêm túc.
Thế là Châu Kha Vũ phải theo em về nhà.
Anh không dám nói với Nguyên Nhi, anh sợ bố mẹ em đánh anh.
Thì vì yêu con trai duy nhất nối dõi tông đường nhà họ đó.
Sau này em biết được mà cười anh cả tuần, đến mức Kha Vũ giận dỗi xếp quần áo vào vali muốn ra khách sạn ngủ. Nhưng đó là chuyện của sau này.
Về tới Dinh Khẩu, Kha Vũ được chào đón rất nồng nhiệt. Gia đình Nguyên Nhi y như ẻm, rất hào sảng và vui tính; Kha Vũ chưa từng cười nhiều thế trong đời mình, anh cảm tưởng mình ngày nào cũng bị mất tiếng; cột sống Kha Vũ cũng nghiêng ngả theo. Mỗi tội Kha Vũ phải tạm biệt tương gà cay của mình mất một tuần, thay vào đó là tương Dinh Khẩu. Khẩu âm của anh cũng bị biến thành tiếng Đông Bắc luôn.
Bố Nguyên Nhi vỗ vai Kha Vũ, "con hãy năng đến chơi nhé", và mẹ em thì ôm trọn lấy anh, dù bà chỉ cao đến ngực Kha Vũ. Một người từ bé ít biểu lộ cảm xúc, luôn cố gắng gánh vác mọi thứ và muốn mọi thứ phải thật hoàn hảo như anh, bỗng dưng... thả lỏng. Chắc là do ở đây thoải mái quá.
Có năm, Kha Vũ còn theo Nguyên Nhi về đón Tết. Tết ở Dinh Khẩu khác ở Bắc Kinh, Thủ đô những ngày lễ thưa thớt bóng người; nơi đây hàng xóm quây quần bên nhau đốt pháo, đánh mạt chược. Thời tiết lạnh, nhưng lòng người lại ấm áp. Kha Vũ khoác vai Nguyên Nhi.
"Tôi phải làm rể Đông Bắc thôi, vui quá đi mất." Kha Vũ cười.
"Qua Tết phải thi hết môn rồi, tôi đang lo chết đây." Nguyên Nhi gặm móng tay. "Bạn giúp tôi ôn bài đi, rồi tôi lại cho bạn về quê chơi."
"Tôi giúp thế nào được bạn về mỹ thuật hở," Kha Vũ véo má em.
"Nhưng lần nào bạn hệ thống kiến thức cho tôi cũng dễ hiểu lắm," Nguyên Nhi cười meo meo, "giúp tôi đi, tôi chỉ biết sáng tác thôi à."
***
2.
Lên đại học vẫn có kiểu như hồi cấp 3, Trương Gia Nguyên tin tưởng Châu Kha Vũ một cách kì lạ. Rõ ràng là người ở khoa khác, nhưng bài tập anh làm hộ Nguyên Nhi, em cứ chép y sì đúc vào rồi nộp.
Kha Vũ: "Bạn không sợ tôi làm sai à?"
Nguyên Nhi: "Thì sao đâu, tôi cũng đâu có biết làm? Viết thêm vài dòng còn đỡ hơn bỏ trống mà."
Kha Vũ: "..."
Nguyên Nhi: "Hehe, với cả cảm giác bạn không làm sai được, như hồi cấp 3 ấy."
***
3.
Châu Kha Vũ từng ghen một lần rất mất mặt.
Số là Trương Gia Nguyên có quen một đàn anh khoá trên, gọi là anh Hồ. Anh Hồ này rất có vibe tổng tài bá đạo, ánh mắt thì đa tình còn hơn cả Kha Vũ. Anh đã thấy anh Hồ đưa Gia Nguyên về kí túc mấy lần, rồi còn mua bao nhiêu đồ ăn cho em, rồi còn xoa đầu. Quá đáng hơn, có lần anh ta véo má sữa của Nguyên Nhi.
Gì cơ?
Má đó thiếu điều viết tên "Châu Kha Vũ" thôi đấy. Tôi đây mất công nuôi má sữa, ai cho bẹo? Hôm trước vừa lôi Phó Tư Siêu ra đánh cho một trận vì cả gan chạm tay vào má em ấy xong.
Thấy mặt Kha Vũ đen như đít nồi đứng ngoài ban công, Nguyên Nhi tiến tới trêu ghẹo. "Làm gì đấyyy?"
Còn giơ tay nựng cằm.
Kha Vũ nhanh tay kéo cổ tay em sát vào mình. Nguyên Nhi giật mình, phải ngẩng đầu lên nhìn Kha Vũ, bày tỏ sự khó hiểu.
"Sao đấy?"
"Bạn mới à?" Kha Vũ hất đầu chỉ về phía cổng.
"Bạn đâu mà bạn." Mắt thấy Kha Vũ sắp nổi đoá, em nói nhanh, "đàn anh khoá trên, đàn anh khoá trên thôi. Dạo này anh ấy giúp tôi làm bài tập nhiều lắm. Ảnh tốt..."
Tay Kha Vũ nắm càng chặt cổ tay em, Nguyên Nhi kêu "ui" rồi dùng tay còn lại đấm nhẹ vào vai anh.
"Thả ra, đau."
"Không được để ai vuốt má bạn." Nói rồi thấy hơi sai sai, Kha Vũ tiếp. "Có thì đừng để tôi thấy được."
"???"
Thấy Kha Vũ quay đầu vào phòng, Nguyên Nhi tức giận hét.
"Cái gì, tôi làm gì mà bạn cứ điên lên với tôi?? Nói cho bạn biết, bạn cũng quá lắm đấy nhé? Chẳng lẽ tôi đi ghen với anh Hùng hả?? Lúc nào cũng sang nhà người ta. Còn Siêu Nhi nữa. Hôm trước rủ nhau đi đâu?? Em giai thúi khoá dưới của bạn. Đàn anh khoá trên Santa, idol Riki của bạn. Này nhé, bạn cứ hơi tí là cáu với tôi. Tôi cũng biết cáu đấy!"
Nói rồi em chạy xuống cầu thang, không thèm vào phòng. Cả kí túc mở cửa nhìn chằm chằm Kha Vũ. Bạn Bồng trong phòng.
"...đuổi theo nó đi."
Lần đó Kha Vũ phải mất 10 ngày liền, ngày nào cũng mua một hộp kem mới dỗ được bạn bé. Kể ra cũng hài, cả kí túc sau này đều gọi Kha Vũ là đồ "hải vương", làm thế nào mà "chính thê" lại gào tên lên án anh giữa trưa Chủ nhật thế.
Anh chỉ có thể nói, ai bảo lúc ghen mồm không to bằng em ấy.
***
4.
Dáng người tương tự, nên cả hai có rất nhiều đồ cặp và quần áo mặc chung.
Trương Đằng dáng người cũng như vậy, nhưng tại sao không được xếp chung? Vì anh V nào đó không cho N nhà ảnh có đồ cặp với người khác chứ sao? Có cái móc khoá đôi với Momo anh ta còn ra tay trấn, mọi người đều biết mà né đi. Không ai dám nói ra, em N chậm nhiệt vụ tình cảm cũng không để ý. Yêu nhau rõ lồ lộ thế mà cả hai cứ kì kì quái quái, phòng 1201 rất mệt :(((
Kể ra thói quen mua đồ cho nhau của YZL đi.
Trương Gia Nguyên biết Châu Kha Vũ chỉ mặc bộ 3 màu trắng, đen, xám, nên dịp nào cũng kiếm cớ mua mấy đồ loè loẹt cho anh; giáng sinh hồi năm 3 còn mua một cái áo len có 2 màu xanh đỏ, Kha Vũ mặc lên trông chẳng khác gì cây thông Noel. Momo và Siêu Nhi không kiêng nể cười sằng sặc, Kha Vũ cũng muốn cười nhưng sợ Nguyên Nhi giận. Cái áo đó không xấu, (đồ em Nguyên mua làm sao xấu được), nhưng chẳng qua nó trúng dịp giáng sinh, Kha Vũ lại cao gầy nên trông đúng giống cây thông thật. Từ sau đó Gia Nguyên biết ý, mua cho anh những đồ vintage y như style ẻm, thành ra hai người càng giống nhau.
Trừ những lúc em mặc đồ Kha Vũ mua cho.
Vì style của Kha Vũ mua cho em là, đồ đáng yêu.
Cái áo bông trắng xanh có treo gấu bông mặt cười, cái áo phao nâu tay phồng rất điệu, còn có mấy đôi tất hình gấu nữa; Kha Vũ giống đang mua đồ cho con chứ không phải mua cho em crush-kiêm-bạn-thân cao hơn 1m85 và cầm đàn rượt anh rể được. Nhưng mà Nguyên Nhi mặc rất hợp nên không ai ý kiến gì. Bản thân em cũng rất thích cái style yêu yêu này, Nguyên Nhi 19 tuổi trông còn trẻ hơn Nguyên Nhi 17 tuổi, có sở thích nuôi râu và khoe múi quay Douyin.
Những thói quen ấy vẫn được giữ, khi cả hai kết hôn rồi.
Kha Vũ khai thật với em, cứ mỗi lần nhìn Nguyên Nhi xinh xinh thế là anh lại nổi máu ghen lồng lộn, không muốn em ra đường chút nào. Nguyên Nhi độp lại, vibe boyfriend material của anh mạnh như thế, anh không sợ bị bắt đến đoàn làm phim à?
Phải nói hai cái người này, sến kinh.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com