Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

2. Yêu sớm

Word count:  2.2k+

"Cậu mà cứ nhìn mình mãi thì trả cho mình năm cây kem đi nhé!"

Trương Gia Nguyên khó chịu nói. Chẳng hiểu sao hôm nay ngồi trong lớp Châu Kha Vũ cứ nhìn chằm chằm cậu mãi, không biết cậu ta đang nghĩ gì trong đầu nữa. Châu Kha Vũ bĩu môi:

"Cậu tưởng cậu đẹp lắm sao?"

"Mình không đẹp à? Mình không đẹp sao cậu cứ ngắm mãi thế?"

Trương Gia Nguyên đốp chát lại ngay. Châu Kha Vũ tỏ vẻ không quan tâm, nhún vai quay đi. 

Một lát sau Trương Gia Nguyên phát hiện cậu ta lại quay qua nhìn mình. Lần này Trương Gia Nguyên chịu không nổi nữa ánh mắt đó nữa. Đến giờ ra chơi cậu nhất quyết bám theo Châu Kha Vũ ra đến nhà vệ sinh.

Trương Gia Nguyên thập thò lén lút đi theo sau Châu Kha Vũ, một phút mắt cũng không rời khỏi bóng lưng cao nghều kia. Vậy mà vừa qua khúc khuất bên hông dãy nhà thì đã chẳng thấy Châu Kha Vũ đâu nữa.

Trương Gia Nguyên chán nản quay đầu về, vừa bước đi thì đã bị ai đó túm cổ áo lôi ngược lại. Trương Gia Nguyên rụt cổ nhìn người trước mặt. Dáng người Châu Kha Vũ rất cao, lại đứng ngược sáng, chắn nắng cho cậu, xung quanh người cậu ta như tỏa vầng hào quang vậy. Trương Gia Nguyên lại bĩu môi chán ghét.

Nhìn Trương Gia Nguyên dẩu môi, Châu Kha Vũ tưởng đâu cậu lại hờn dỗi, mới vội vàng buông tay ra:

"Cậu sao đấy? Sao lại đi theo mình?"

"À, thì xem xem cậu có lén lút yêu sớm không đấy mà..."

Trương Gia Nguyên bịa đại ra một lí do để lấp liếm. Được rồi! Trương Gia Nguyên thừa nhận bản thân nhút nhát, hôm qua bị Châu Kha Vũ đọc lén được thư tình, hôm nay cậu ta lại cứ nhìn chằm chằm cậu. Trương Gia Nguyên có hơi chột dạ, rất sợ bị Châu Kha Vũ bắt thóp.

Đuôi mày Châu Kha Vũ giãn ra thoải mái, trong mắt tràn ngập ý cười:

"Thế à? Yêu sớm cơ à?"

Châu Kha Vũ ngân dài ở cuối câu, nghe qua giống đang trêu chọc Trương Gia Nguyên. Lòng Trương Gia Nguyên lộp độp nhảy dựng lên. Cậu lùi lại định bụng sẽ chuồn thật nhanh, không ngờ cậu lùi một bước thì Châu Kha Vũ kia lại tiến đến một bước.

Ngay lúc này Trương Gia Nguyên đặc biệt cảm thấy ánh mắt của Châu Kha Vũ chính là một cái dùi sắc bén, có thể nạo đi lớp mặt nạ của cậu một cách dễ dàng. Trương Gia Nguyên cho rằng Châu Kha Vũ đang chế giễu mình, dù khuôn mặt của người đối diện cậu vẫn luôn nở nụ cười dịu dàng.

Nhìn người trước mặt mặt mày lấm lét, Châu Kha Vũ cảm thấy rất thú vị. Cậu cúi thấp đầu, nhẹ giọng hỏi:

"Đồng Đồng?"

Mặt Trương Gia Nguyên đỏ bừng, vệt đỏ lan ra đến tận hai tai, vài giây sau cậu đã biến mất khỏi tầm mắt của Châu Kha Vũ.

Trương Gia Nguyên ngồi trong lớp, trái tim nhảy loạn. Bí mật nhỏ của cậu bị Châu Kha Vũ kia biết rồi, cậu ta sẽ không đi nói lung tung đấy chứ?

Trương Gia Nguyên xây dựng cho mình hình ảnh nam sinh mẫu mực, hoàn hảo. Người có thể nhìn thấy được dáng vẻ khi cậu mất chừng mực, ngoài bố mẹ ra chắc chỉ có Châu Kha Vũ kia mà thôi.

Trương Gia Nguyên điển trai, cậu có làn da trắng và đôi mắt đen láy biết cười. Thành tích học tập của cậu thuộc hàng top trong khối, lại còn có biệt tài chơi guitar. Vì thế nên Trương Gia Nguyên được xếp vào hàng nam thần của trường, nữ sinh theo đuổi nhiều không kể hết.

Từ khác lớp, khác khối, thậm chí có cả nam sinh, đều tìm đủ cách để theo đuổi Trương Gia Nguyên. Tất nhiên Châu Kha Vũ cũng cùng với Trương Gia Nguyên đứng trong bảng xếp hạng nam thần đó, người theo đuổi cậu ta cũng không ít. Nhưng vì Châu Kha Vũ xấu tính, nên Trương Gia Nguyên chẳng thèm để ý đến cậu ta, cư nhiên xếp Châu Kha Vũ dưới mình vì một lí do: Châu Kha Vũ già hơn Trương Gia Nguyên một tuổi. Nghĩ đến lí do vớ vẩn này, Trương Gia Nguyên cũng phải tự cười nhạo bản thân mình.

Trương Gia Nguyên vài tuần trước gặp được một đàn chị vào lễ khai giảng của trường thì đã chính thức rung động. Đồng Đồng xinh đẹp, dáng người nhỏ nhắn, đặc biệt khi cười hòa ái vô cùng. Chỉ là... hôm đó đột nhiên Châu Kha Vũ kia ngất xỉu, báo hại cậu chưa kịp hỏi tên chị ấy thì đã phải đưa cậu ta vào phòng y tế.

Rồi mãi đến nghi thức kéo cờ vào tuần trước Trương Gia Nguyên mới lại gặp được Đồng Đồng. Trương Gia Nguyên lần đầu cảm nắng, lại cho rằng Châu Kha Vũ là nguyên nhân khiến mình không tìm được đến tình yêu. Sau đó cậu ta còn biết được bí mật nhỏ của cậu. Trương Gia Nguyên cảm thấy cậu nhất định phải nghĩ cách bịt miệng Châu Kha Vũ lại.

Chỉ là, người này tâm địa quá sâu. Trương Gia Nguyên vừa phải nghĩ cách lấy lòng Châu Kha Vũ, vừa phải cố gắng làm sao cho Châu Kha Vũ đừng thấy cậu hạ mình mà làm kiêu. Trương Gia Nguyên nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu.

Hôm khai giảng cả trường phải đứng dưới trời nắng chang chang nghe bài diễn thuyết của thầy hiệu trưởng hơn ba tiếng đồng hồ. 

Tất cả học sinh đều thở dài ngao ngán, càng về trưa tiếng trò chuyện cũng dần nhỏ lại. Vì nắng càng lúc càng gắt, không ai còn đủ sức để nói chuyện. Cũng may đứng trước cậu là Châu Kha Vũ, bóng dáng cậu ta cao kều, vừa vặn che cho Trương Gia Nguyên khỏi nắng. Đó là lần hiếm hoi Trương Gia Nguyên thấy cảm ơn Châu Kha Vũ và cái chiều cao quái gở của cậu ta. Còn cậu thì đang mải lén lút nhìn về phía đàn chị xinh đẹp kia.

"Cậu làm gì mà cứ bấu lên vai mình thế Nguyên Nguyên?"

"Yên lặng nào, mình tìm thấy đối tượng của mình rồi"

Trương Gia Nguyên bấu tay lên vai Châu Kha Vũ, lén lút nhìn chị gái đang phát biểu trên sân khấu. Chị ấy thật xinh đẹp, giọng nói cũng thật dễ nghe. Châu Kha Vũ bị Trương Gia Nguyên đánh đu ở phía sau cũng nhìn về phía sân khấu rồi bật cười, bảo Trương Gia Nguyên ấu trĩ.

Trương Gia Nguyên buông Châu Kha Vũ ra ngay khi đàn chị rời khỏi sân khấu. Tiếp tục núp sau lưng Châu Kha Vũ trốn nắng.

Thế mà được một lúc, người đứng trước cậu đột nhiên lảo đảo, sau đó ngã nhào về phía sau. Trương Gia Nguyên vừa hay đón được Châu Kha Vũ, đỡ cậu vào lòng.

Giáo viên chủ nhiệm thấy thế, đoán Châu Kha Vũ bị say nắng nên ngất xỉu mới vội nói:

"Trương Gia Nguyên mau đưa bạn vào phòng y tế"

Trương Gia Nguyên ôm eo Châu Kha Vũ, dìu cậu bước đi. Lúc đó Trương Gia Nguyên đã thầm nghĩ: "Châu Kha Vũ gầy quá, nể tình hôm nay che nắng cho mình, một lát về sẽ cho cậu ăn nhiều món ngon".

Thế mà mới chỉ một lúc trước Trương Gia Nguyên còn biết ơn chiều cao của Châu Kha Vũ, bây giờ lại thở dài ngao ngán. Chân của Châu Kha Vũ dài quá, Trương Gia Nguyên có đỡ cậu ta thì vẫn phải kéo lê chân trên đất. Thế là Trương Gia Nguyên chẳng nghĩ ngợi nhiều nữa, cậu cúi xuống đưa tay ôm ngang người Châu Kha Vũ, trực tiếp bế bổng Châu Kha Vũ lên, đi thẳng đến phòng y tế. Xung quanh vang lên tiếng xì xào, Trương Gia Nguyên còn tự mãn nghĩ thầm: "Thấy tôi khỏe không? Mãnh nam mà!"

Không ngờ sau đó trên trang confession của trường lại rầm rộ nói rằng cậu và Châu Kha Vũ đứng cạnh nhau rất xứng đôi, nói cảnh tượng cậu bế Châu Kha Vũ là cảnh tượng nghìn năm có một. 

Bài đăng đó nhận được rất nhiều lượt thích và chia sẻ, trong phần bình luận còn có nhiều người có tâm đến mức thả đầy những tấm hình chụp lén hai người. Bài đăng nổi tiếng đến mức học sinh các trường cấp ba lân cận cũng biết đến, Châu Kha Vũ còn kể cho Trương Gia Nguyên nghe rằng bạn của cậu ta học ở trường trung học số hai cũng gọi điện cho Châu Kha Vũ hỏi về bài đăng đó.

Sau lần đó Trương Gia Nguyên đã tức giận rất lâu.

Thế mà khi vừa vào đến phòng y tế, Châu Kha Vũ lại mở mắt thao láo ra nhìn cậu, còn níu tay Trương Gia Nguyên, cười vô tội:

"Mình giả bộ đấy, hai chúng ta đều thoát rồi"

Trương Gia Nguyên nghĩ đến đàn chị xinh đẹp chưa kịp hỏi tên thì vội vàng chạy ra khỏi phòng y tế. Không ngờ sau khi họ rời khỏi sân trường thì buổi lễ khai giảng cũng đã kết thúc rồi, bây giờ sân trường rất hỗn loạn. Trương Gia Nguyên sầm mặt quay lại chỗ giường Châu Kha Vũ đang nằm.

"Về thôi"

Châu Kha Vũ thì chẳng biết gì, còn cười tươi rói. Sau đó cậu đưa hai tay ra trước mặt, mắt tròn xoe:

"Nguyên Nguyên bế mình nữa đi, giống như hồi nãy ấy"

Trương Gia Nguyên càng đen mặt hơn nữa, nghiến răng nghiến lợi với Châu Kha Vũ.

Sau buổi lễ khai giảng nháo loạn ấy, Trương Gia Nguyên đã dỗi Châu Kha Vũ tận ba ngày. Bài đăng càng nổi tiếng, Trương Gia Nguyên lại càng tức giận. Châu Kha Vũ bày đủ trò, mua đủ loại đồ ăn vặt cho Trương Gia Nguyên mới miễn cưỡng đổi lấy được một cái liếc mắt của bạn nhỏ.

"Lúc còn bé mình cũng bế cậu suốt mà Nguyên Nguyên"

"Châu Kha Vũ, mặt mình không dày bằng mặt cậu, mình xấu hổ lắm"

"Thế để mình đăng bài đính chính nhé, có được không?"

Ngày hôm sau, Châu Kha Vũ ngay lập tức đăng một dòng trạng thái ngắn, đại ý bày tỏ rằng "Xin mọi người đừng hiểu lầm, chúng tôi là hàng xóm, đã quen biết nhau từ nhỏ rồi, giữa chúng tôi thật sự không có gì cả. Vì chuyện này mà Trương Gia Nguyên đã giận tôi rất lâu, tôi phải khó khăn lắm mới dỗ được cậu ấy. Xin đừng đưa mọi chuyện đi xa hơn nữa, mọi người gây chuyện thì có dỗ Nguyên Nguyên dùm tôi được không?"

Châu Kha Vũ không biết tại sao mà Trương Gia Nguyên lại giận cậu thêm tận một tuần nữa. Chỉ là sau khi tài khoản của Châu Kha Vũ đăng tải bài viết đó, lượng truy cập diễn đàn trường lại tăng đột biến, chiếc web yếu ớt vốn không chịu nổi lượng truy cập lớn này nên giật lag liên tục, số lượng bình luận dưới bài viết của Châu Kha Vũ cũng ngày một nhiều.

Tiểu mỹ nữ thích Châu Nguyên: "Không giúp cậu, tự dỗ em ấy đi"

Hiệp khách Dụ Viên phái: "Cố lên chàng trai, chị tin em"

P_aparazzi_Tư Siêu: "Săn ảnh thật vui, thật là vui!!!"

Người chơi hệ Nguyên Châu: "Gọi Nguyên Nguyên ngọt lịm thế, có phải nên đổi thành gọi 'chồng' rồi không?"

Alpha&Adorable: "Lầu trên khác người thế? Cảm giác một mình một thuyền thế nào?"

imJWer: "Hai bạn này đẹp đôi thật đấy"

Ponponrenyinponpon: "JWer đi đâu đây? Đây là diễn đàn trường WJ mà"

Quýt_ngắm_sao: "Đại thần Bồng Bồng cũng hóng chuyện à?"

Ponponrenyinponpon: "Chết, quên đổi qua acc clone"

Mình là Châu Daniel: "Thôi nào mọi người, Nguyên Nguyên vừa đánh mình một trận đây này"

Cùng em lưỡng hạ, chu du sơn hà:"???!! Có nhầm không, bây giờ là 11 giờ đêm mà, sao Gia Nguyên lại đánh cậu vậy?"

Rừng_thích_cứu_sp: "Đùa nhau à? Nói đi, hai người ở cùng một nhà có phải không?"

Hôm nay chiên bánh khoai môn:  "Không có ý gì nhưng haha, lầu trên ơi sao chơi ngu thế? "

Đố bít mình là ai: "Ơ mình cũng chơi như thế mỗi khi chơi với bạn nhỏ của mình í..."

Linmomo: "Mình là bạn thân của Tiểu Vũ và Nguyên Nguyên, mình lên để confirm là hai đứa nó ở cùng một nhà nhé mọi người"

Tiểu Chương thích xài momo đi mua đồ ở Circle K: "Hồi bé Tiểu Vũ còn đòi làm cô dâu của Nguyên Nguyên cơ"

Nguyên trước Châu sau: "Có thật không đấy? Ôi tôi tìm được vũ khí để phản chiến đảng Châu Nguyên rồi!!!!"

Người chơi hệ Nguyên (top) Châu: "Nguyên Châu lên!!!!"

Đố bít mình là ai: "Đảng Châu Nguyên đâu rồi? Mau report comment của Tiểu Chương thích xài momo đi mua đồ ở Circle K đi thôi!! "

Tiểu Chương thích xài momo đi mua đồ ở Circle K: "Hình như tui biết bạn là ai rồi đó Đố bít mình là ai"

Linmomo: "Tui cũng biết bạn là ai rồi đó Tiểu Chương thích xài momo đi mua đồ ở Circle K"

Mình là Châu Daniel: "Bọn mình phải đi ngủ rồi, mọi người cũng đi ngủ đi thôi"

Dù sao thì người trong cuộc đã lên tiếng, các phần tử hóng chuyện cũng không ngại góp vui. Chỉ là mặt Trương Gia Nguyên thì càng lúc càng ngắn lại, còn nụ cười của Châu Kha Vũ thì lại càng lúc càng đậm hơn. 

Miễn là mặt mình đủ dày, người xấu hổ nhất sẽ là Nguyên Nguyên.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com