Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6 : Yêu thương cho đủ 1 kiếp người

1 tháng sau kể từ ngày Vương Nguyên cùng Lưu Chí Hoành ngồi trên toà tháp , tình cảm của hai người đã dần có những bước tiến mới

_ Nguyên à , Nguyên ơi anh mau tỉnh dậy đi. Thiên thần của anh đang chờ đây

Bị một giọng nói nũng nịu của ai đó quấy rối, mi tâm dần nhăn lại Vương Nguyên lấy chăn phủ qua đầu mình . Giọng gắt gỏng

_ Để anh ngủ tí đi tiểu tử thối

_ Thế là anh nhất định là không dậy đúng không.

Chí Hoành nói xong, giật mạnh tấm chăn người kia xuống rồi bắt đầu cù lét. Vương Nguyên bị tiểu Thiên Thần cù lét, cười lăn lộn chịu không nổi nữa .bèn nắm lấy tay người đang ngồi trên người mình kéo xuống ôm vào lòng.

_ Được rồi, tiểu bảo bối anh dậy rồi đây. Mà trước đó cho anh hôn 1 cái nào .

Vương Nguyên xoạy người lại, để thân mình đè lên người kia cậu nhẹ nhàng cuối xuống hôn lên đôi môi anh đào của tiểu Thiên Thần , rồi nhanh chóng rời ra nhảy xuống giường mặc cho tiểu Thiên Thần đang nghệch mặt vì bối rối.

Sau khi vào trong phòng vệ sinh chỉnh chang mọi thứ, tướng mạo lại trở về làm Vương Tổng Tài đại nhất ca đỉnh đỉnh bước xuống nhà. Lúc bước xuống gần phòng ăn, đột nhiên cậu nghĩ tới điều gì đó liễn chạy nhanh xuống nhà bếp để tìm tiểu Thiên Thần của mình. ( bình thường trong nhà thuộc dạng biệt thự sang trọng, sẽ chia nhà bếp và phòng ăn làm 2 nơi gần nhau ). Cậu gần như sắp ngất xỉu khi nhìn cái cảnh tượng trước mặt, cảnh tượng là tiểu Thiên Thần đáng yêu của cậu đang mặc một một chiếc tạp dề in hình gấu rất đáng yêu. Gương mặt của tiểu thiên thần Lưu Chí Hoành cũng rất ngây thơ trong sáng, lúc làm món ăn trên môi luôn nở nụ cười tươi rói vô cùng hạnh phúc. Mọi thứ đều sẽ tốt đẹp.....trừ phi...những sinh vật ngoe nguẩy ngoài hành tinh không bò lúc nhúc trong chiếc nồi đen ngòm đang đặt trên bếp. Còn em tiểu thiên thần trong sáng, đang cầm trên tay con dao sắc lẻm chém xuống cắt từng khúc, một con gì đó mà ngay cả Vương tổng tài đại soái ca đỉnh đỉnh thông minh, tự hào biết tuốt như Vương Nguyên cũng đành bó tay . Những nhát chém đó, khiến máu từ trong con vật đó bắn lên trên chiếc tạp dề con gấu đáng yêu cùng gương mặt đang cười rất tươi của tiểu thiên thần, lại càng tạo nên khung cảnh vô cùng rùng rợn. Cậu lần này , bị tiểu thiên thần dọa đến nỗi toàn thân cứng đờ không thốt nên lời, đứng như trời trồng nhìn người kia đang hăng say chế biến món ăn.

Cảm giác có người đang nhìn mình chằm chằm, Hoành quay đầu nhìn phía sau , phát hiện Vương Nguyên đang đứng đó nhìn mình. Bèn dừng tay lại bay đến chỗ người kia, tươi cười nói

_ Anh sao thế mồ hôi chảy ra dữ vậy, anh nhìn xem em đang cố gắng chế biến những món ăn bổ dưỡng cho anh đó..... Tuy là em làm vẫn còn chưa tốt lắm .hì hì

Hoành mặt hơi đỏ, một ngón tay đưa lên gãi nhẹ chiếc mũi cao của mình . Trên tay vẫn còn vài vết thương, có lẽ trong 1 tháng qua cậu đã cố gắng hết sức thử nhiều thứ, để làm những món ăn bổ dưỡng cho Vương Nguyên đến nỗi tay cũng bị thương rất nhiều. Vương Nguyên suy nghĩ một hồi, cảm thấy có chút xót xa ôm người kia vào lòng, cảm thấy sự phiền phức trong suốt 1 tháng qua có gì đó cũng gọi là thói quen khó bỏ. Trong 1 tháng , cậu cố gắng vượt qua nỗi đau trong lòng lúc này tiểu Thiên Thần phiền phức này cũng đã ở bên cậu cố sức yêu thương cậu, cố sức làm nhiều thứ cho cậu . Dần dần cái cảm giác đau đớn trong lồng ngực, đã được thay thế bằng những cảm giác ngọt ngào mới mẻ....Cơ mà những món em ấy nấu, ngày nào cũng thật mới mẻ , cũng thật..đáng sợ. Vương Nguyên nhìn người trước mặt một cách dịu dàng nhỏ nhẹ giải thích

_ Cảm ơn em trong 1 tháng qua đã cố gắng làm những món ăn bổ dưỡng cho anh...Nhưng mà những món này thật sự anh không ăn được... Nói đúng hơn là mấy món này loài người như anh không thể hấp thụ được đâu.

Hoành nghe Vương Nguyên nói, đưa mắt ngước lên nhìn vào gương mặt người đang ôm mình . Đầu khẽ nghiêng một bên , trong lòng có chút khó hiểu .

_ Đó là lý do anh luôn ra ngoài ăn ? Nhưng tại sao con người lại không ăn được. Vậy thì ăn cái gì mới được.

Vương Nguyên nhìn tiểu Thiên Thần của mình đang nghệch mặt ra, cảm thấy có chút mắc cười , cảm thấy tiểu Thiên Thần này sao lại vừa ngốc vừa đáng yêu như vậy. Cuối xuống hôn lên chiếc má phún phính của tiểu Thiên Thần. Sau đó nảy nhìn tiểu Thiên Thần của mình từ trên xuống dưới, suy nghĩ gì đó liền nắm tay kéo Hoành ra xe . Hoành cảm thấy kỳ lạ vừa đi vừa hỏi

_ Mình đi đâu vậy anh???

_ Mình đi mua sắm chứ đi đâu - Dừng một chút Vương Nguyên nhìn sang Chí Hoành trìu mến- Chẳng phải em muốn biết con người ăn gì sao?... À mà em cứ ở dạng người đi nha đừng tàn hình nữa.

Chí Hoành lại càng cảm thấy Vương Nguyên rất kỳ lạ" tại sao không cho mình tàn hình, mới bữa còn bảo mình phiền phức... haiz. Con người thiệt khó hiểu". Vương Nguyên nhìn Chí Hoành, trong bụng chắc nhẩm là cậu nhóc đang nghĩ mình kỳ lạ. Cuối xuống ghé sát tai của Hoành thì thầm

_ Anh muốn để người ta ngắm, người anh yêu.

_.........

Chí Hoành bị cậu nói của Vương Nguyên làm cho ngượng đến nỗi mặt mũi đỏ lên hết. Đây là lần đầu tiên, cậu nghe mấy lời sến súa đến như vậy trong suốt thời gian làm Thiên Thần.

Mọi thứ yên vị trên xe, Vương Nguyên bắt đầu lái xe đến trung tâm mua sắm.

~~~~ Tại khu thương mại~~~~

_ Này em thử cái này đi

_ Ơ

_ À cô gói hết toàn bộ cho tôi nhé

_ Em thử mấy đôi giày này đi

_ Ơ em

_ Đẹp đấy gói hết cho tôi đi

Vương Nguyên cùng tiểu thiên thần Lưu Chí Hoành đang đi lựa đồ . Bất kể cái gì cậu chọn cho Hoành, đều bắt cậu ta thử hết cảm thấy đẹp liền gói hết . Đến nỗi bao quần áo, giày dép chất cao như núi Chí Hoành sách đống đồ mà muốn siểng liểng vì trong cơ thể con người cậu khá là yếu. Mà mỗi lần đi tới shop nào Vương Nguyên nghe lời nịnh hót của mình bà chị " Ô người yêu của Vương tổng quả là xinh đẹp, mắt to môi đỏ má phúng phính trông thật là đáng yêu như Thiên Thần " hay " Ô 2 người thật xứng đôi quá " .....Là y như rằng cậu mua 1 đống cho Hoành . Trong lòng Hoành vì thế mà cũng không ít cảm than " Cái tên này thiệt là điên quá, mua gì mà cả đống . Bộ định mở fashion show cho mình sao.TvT".

Mua đồ xong Vương Nguyên liền thảy hết đống đồ lên xe, rồi dắt Chí Hoành đến tiệm làm đẹp.Những người trong tiệm cuối xuống chào hai người, Vương Nguyên ung dung kéo tay Chí Hoành đi vào rồi buông một câu

_ Hãy làm cho cậu ta thật xinh đẹp.

Sau đó thì bản thân ngồi xuống ghế thư thái đọc báo, còn Chí Hoành thì bị nhân viên quần qua quần lại đến chóng cả mặt. Một hồi sau Chí Hoành bước ra với dáng vẻ mới đến bên Vương Nguyên. Trong một khắc cậu như ngớ ra trước hình dáng mới của tiểu thiên thần họ Lưu này, đến một lúc sau mới lấy lại trạng thái ban đầu trên môi nở một nụ cười ngọt ngào. Đứng dậy nắm tay người kia ra xe

_ Công nhân anh cũng có mắt nhìn người đấy chứ - Vương Nguyên nói giọng điệu vô cùng đắc ý.

_ Em bị anh làm cho muốn điên luôn , giờ chúng ta định đi đâu

_ Đi siêu thị mua đồ ăn, rồi cùng anh tới quán King. Anh muốn cho người yêu anh xem tài năng của anh đó Hahahaha

Chí Hoành nhìn Vương Nguyên lại có chút gì đó, thật là đáng nghi quá đi mất. Đến siêu thị Vương Nguyên hớn hở, kéo Chí Hoành đi hết nơi một vòng siêu thị lấy rất nhiều đồ ăn chất đầy xe . Miệng thì không ngừng vừa cười vừa nói, khiến cho Chí Hoành choáng vàng trước thái đó thay đổi xoèn xoẹt của vị tổng tài này.

_ Em xem món này ngon lắm đây, mấy năm nay anh không ăn. Hôm nay nhất định sẽ nấu cho em ăn. Thấy anh thương em không

_ Ờ ờ, anh mua nhiều vậy chắc là ăn cả năm chưa hết ấy chứ- Chí Hoành phụng phịu nói, thật sự cậu cảm thấy choáng váng khi đi cùng với Vương Nguyên rồi trong lòng cũng thầm thở dài.

_ Lâu lâu mới đi, tranh thủ mua nhiều chút. Yên tâm chúng ta sẽ ăn hết chúng mau thôi. Ha Ha

Trong lúc hăng say mua sắm, 2 người không biết đã thu hút biết bao anh mắt dõi theo. Có những fan nhân ra Vương Nguyên, lấy điện thoại tranh thủ chụp rất nhiều hình thân mật của hai người rồi up tràn lan trên weibo. 2 Người hăng say lựa đồ, cảm thấy đã đủ lúc này mới nhận ra chung quanh đang có rất nhiều người bao vây chụp hình 2 người. Liền vội vàng đem hàng đi tính tiền, nhanh chóng ly khai khỏi siêu thị. Địa điểm cuối cùng của hai người là, phòng trà King nơi hội tụ nhiều nhân vật nổi tiếng trong giới nghệ sĩ. Tâm tình của Vương Nguyên lúc này, đặc biệt vui khiên cho không khí chung quanh cũng trở nên một màu hồng chung quanh hai người. Chí Hoành thật sự thấy thái độ Vương Nguyên vô cùng đáng nghi.

_ Thật ra anh đang giấu chuyện gì. Mau khai ra , đừng để em tức giận. Thiên thần hộ mệnh mà tức giận là đáng sợ lắm nha.

Giơ nắm đấm trước mặt Vương Nguyên hù dọa. Vương Nguyên thay vì cảm thấy sợ, thì lại càng cười lớn . Vì trong suốt 1 tháng ngày nào cũng bị hù dọa như thế ,nên cũng dần quen rồi chẳng cảm thấy đáng sợ như lúc ban đầu mới gặp nữa. Vòng tay ôm Chí Hoành vào lòng nói

_ Chỉ là hôm nay chúng ta sẽ gặp một người bạn cũ của anh, sau bao năm đã có dũng khí để đối mặt. Tất cả đều nhờ em đấy tiểu bảo bối.

_ Tại sao lại nhờ em ???

_ Vì đã tới cuộc sống của anh, tuy chỉ là trong thời gian ngắn vỏn vẹn 1 tháng. Nhưng đã khiến anh cảm thấy, đã đến lúc mình nên mở rộng trái tim mình. Để có thể nhận lấy hạnh phúc, trong những thời gian cuối cùng này

Nói đến đây, đôi mắt Vương Nguyên trở buồn hơn, hàng lông mi rũ xuống đưa ánh mắt nhìn về phía trước . Trông Vương Nguyên lúc này , cho người ta cảm giác con người này thật cô đơn, tự hỏi con người này đã chịu tổn thương đến mức nào. Chí Hoành nhẹ nắm lấy tay Vương Nguyên, cảm giác ấm áp nơi bàn tay cậu siết lấy đôi bàn tay ấy thật chặt. Trong lòng cậu biết ít ra vào những ngày cuối đời mình, vẫn còn có một tiểu Thiên Thần ở bên cạnh mình, cùng mình vượt qua khoảng thời gian này , cùng mình chơi trò tình yêu vĩnh cửu. Nhưng chỉ như vậy thôi cũng là quá đủ một kiếp người, đôi khi hạnh phúc chỉ đơn giản là có một người luôn bên cạnh yêu thương mình là đã rất hạnh phúc rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com