Chương 58
Trong quân doanh Hồng Vũ quốc.
“Bệ hạ, công chúa Đan Hà của Minh Thụy quốc cầu kiến!”
“Vậy sao, không nghĩ nàng ta nhanh như vậy đã tới rồi, thật đúng là nóng vội!” Hoa Nguyên híp mắt nhướn mi, cười nói: “Mau mời công chúa điện hạ vào điện!”
“Bệ hạ, ta đã hoàn thành chuyện đã đáp ứng ngài, về phần yêu cầu của ta…” Đan Hà tiến lên một bước, làm lễ đơn giản rồi trực tiếp nói.
” Ha ha, công chúa xin yên tâm, trẫm là một người đã nói là làm, chuyện đã đáp ứng nàng nhất định sẽ làm được. Còn về phần thời gian, vậy thì tối nay đi, nàng thấy có được không?”
“Tốt, vậy thì tối nay, đa tạ bệ hạ! Ta đây xin cáo từ!” Đan Hà hài lòng gật đầu, lui xuống.
“Người đâu!” Hoa Nguyên gọi người hầu tới, sau khi ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ mấy câu, mới nói: “Nhanh chuẩn bị đi, phải để Đan Hà công chúa hài lòng!”
Ban đêm.
“Tam điện hạ, Vân tướng quân, mời ăn cơm!” Hai binh lính bưng cơm tối tới, đặt ở trước mặt Hoa Bằng và Nhược Phong.
“Ta không muốn ăn, các ngươi mang đi đi!” Mặc dù đã một ngày không ăn uống gì, nhưng Nhược Phong cũng không muốn ăn.
“Vân tướng quân! Ngài đã một ngày không ăn gì, như vậy đối với thân thể không tốt, hay là cứ ăn một chút đi!” Bọn lính khuyên.
“Hừ, ngươi không muốn ăn là chuyện của ngươi! Ta còn lâu mới bạc đãi dạ dày mình, tự mình làm khổ mình, ngươi không ăn nhưng ta ăn, ta sắp chết đói đến nơi rồi!” Hoa Bằng cũng không khách khí, cầm bát ăn như như hổ đói.
“Vân tướng quân, ngài cũng ăn chút ít đi, bệ hạ nói, chờ ngài dùng bữa xong còn muốn gặp ngài!”
“Bệ hạ muốn gặp ta?” Có thể cùng Hoa Nguyên mặt đối mặt nói chuyện vẫn là mong đợi của hắn từ lâu, nghĩ tới đây, Nhược Phong cũng không từ chối nữa, nhanh chóng ăn sạch sẽ bữa cơm trước mặt.
Hai binh lính nhìn Nhược Phong cùng Hoa Bằng đã ăn xong, gật đầu, nhìn nhau cười một tiếng, rời đi. Hai người này chân trước mới vừa đi, chân sau liền có người tới, Hoa Bằng nhận ra người nọ chính là tâm phúc của Hoa Nguyên, Thường Thư Hải.
“Vân tướng quân, bệ hạ muốn gặp ngài, đặc biệt để ta tới dẫn ngài đi! Xin mời!” Thường Thư Hải cười nói.
“Hắn chỉ nói muốn gặp một mình Vân Nhược Phong à? Ta thì sao?”
“Bẩm Tam điện hạ, bệ hạ hôm nay chỉ nói muốn gặp Vân tướng quân, chưa nói gì đến việc muốn gặp ngài.”
“Như vậy à,” Hoa Bằng bĩu môi, đi tới bên cạnh Nhược Phong, nhẹ giọng nói: “Hoa Nguyên quỷ kế đa đoan, ngươi cần phải mọi sự cẩn thận!”
Nhược Phong gật đầu, đi theo sau Thường Thư Hải.
Thường Thư Hải dẫn Nhược Phong tới một lều vải trang trí hết sức hoa lệ, nói: “Xin ngài chờ chốc lát, tại hạ mời bệ hạ tới.” Nói xong liền xoay người đi ra.
Nhược Phong một người đợi trong lều vải hồi lâu, thế nhưng Hoa Nguyên vẫn không xuất hiện, vừa tới khi hắn đã đợi tới nóng ruột, cửa lều đột nhiên được vén lên, thế nhưng người đi tới không phải là Hoa Nguyên, mà là… Đan Hà?!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com