Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10: Ngày thứ

Ngày đầu đi học mà êm suôi như thế thì cứ gọi là thoả mãn vì không có bài để học cũng như bài tập để làm . Nhưng mà cứ ngoan được như thế cho đến ngày thứ tư đi học thì không còn được may mắn như thế

Ngày học có mụt bủi mà hết ba tiết là toán tiết còn lại là văn với sử nhìn cái thời khoá biểu mà Mít muốn trốn ghia vậy à, trường sắp lịch kì quá . Đứng soạn tập mà cứ lầu bầu hoài đến khi nhìn tới cuốn toán thì ối dời ơi luôn bài tập sách giáo khoa chưa làm bài tập cho thêm chưa luôn

-" Anh Mít ơi xong chưa đi học lẹ lên" Bắp thấy anh Mít đứng soạn tập cả buổi mà chưa xong thì đứng trước cửa phòng réo tên thúc giục anh lẹ lên không muộn giờ đi học . Còn Mít trong phòng lúc này mặt xanh như tàu lá chuối luôn

Hoàng Thiên ở dưới nhà đợi Bắp kêu anh nó đi học để khoá cửa nhà lại mà mắc quạo

-" Rồi nảy giờ có cái cặp mà soạn chưa xong phải không?" Lên tới trên phòng thằng em thấy hằng con mình đứng ngoài đợi còn nó thì ở trong soạn chưa xong cái cặp

-" Em ... em sắp xong rồi ạ" Mít thấy cứ đứng yên thế này thế đường nào cũng nhức nhức nên thôi vô lớp làm được câu nào hay câu đó

Lần quần cả một buổi thì hai đứa mới xách cặp ra khỏi nhà để đi học còn Hoàng Thiên thì đi làm , nhà gần nên không có đưa hai đứa nhóc đi học đưa ngày đầu hoi được rồi . Suốt trên quảng đường đi học mà Bắp thấy anh Mít im ru hong nói năng gì hết trơn thường thì anh nói nhiều mà nay im ru , nhưng đến chiều thì bạn nhỏ mới hiểu sao anh mình im tới lạ thường

Vừa vào tới lớp thì chuông cũng đã reo lên rồi tiết đầu của Bắp là Văn thì của Mít là toán , có vẻ như số bạn Bắp hên nên giáo viên nào cũng thân thiện dễ tính . Còn anh Mít thì ngược lại , vừa vào lớp là bị kiểm tra bài tập rồi

-" Lớp trưởng gom hết vở bài tập về nhà lên đây cho tôi" Bạn lớp trưởng vừa nghe lệnh xong đã nhanh nhẹn đi thu hết vở bài tập của mấy bạn nộp lên cho thầy , đương nhiên là đứa nào làm hay không làm gì cũng phải nộp . Sau khi lớp trưởng vừa nộp lên là những con người ỷ y không làm bài tập bắt đầu lo lắng nôm nốp lo sợ , sợ hay không sợ gì cũng phải đối mặt hết

Được khoảng hai chục phút thì hai mươi lăm cuốn vở đã được thầy kiểm tra xong tại đứa làm đứa không mà kiểm tra lẹ lắm giờ đến lúc hành quyết mấy đứa không làm bài

-" Trong đây có năm bạn không làm bài tập và làm thiếu bài , ai thì tự giác đứng lên xem?" Trong năm đứa chỉ có một mình Mít dám đứng dậy . Vì sao á? Tại vì đường nào cũng bị xử trốn chi cho mệt tự giác là sự lựa chọn đúng nhất trong lúc này , còn mấy đứa kia kệ!

-" Thiên Tuệ ra chơi qua văn phòng gặp tôi " Mít nghe vậy thì " Dạ "một tiếng rồi được ngồi xuống với sự cho phép của thầy

-" Bốn bạn còn lại viết phạt năm mươi lần một bài phụ huynh kí tên đem vào đây nộp , còn mà nhờ bạn hay ai viết dùm thì coi chừng cái người được nhờ viết chung luôn" Xong hết thì cứ thế vào tiết học .Có mấy đứa chê thầy sao mà ác thế mười một bài mà một bài năm mươi á . Chời ơi.Còn Mít thì cứ ngẩn ngơ không biết hồi bị xử lí ra làm sao nữa nghĩ tới là thấy sợ

Kết thúc ba tiết học thì bạn Mít đi với Thanh Phương đến văn phòng dành riêng cho mỗi giáo viên. Vừa bước dô cái phòng là thấy sang thẳng ra nhìn như cái chung cư thu nhỏ vậy đầy đủ tiện nghi luôn , nhưng điều mà Mít không muốn nhất lại sắp xảy ra rồi

Vừa vào tới phòng là đã thấy anh Phương ngồi bắt chéo chân dựa vào ghế nhìn chằm chằm là Mít đã thấy sợ rồi nha

-" Rồi nói lí do không làm bài đi"

-" Em ... em chơi game nên ... nên quên làm bài ạ" Thanh Phương vừa nghe xong lí do thì mặt càng thêm phần lạnh làm bạn nhỏ đứng trước mặt sợ theo luôn

-" Lí do nghe đơn ha ?"

-" Em ... em hong có cố ý đâu em ... em chỉ định chơi một xíu hoi là sẽ làm bài nhưng mà á hả em bị buồn ngủ nên  quên mất tiu chứ hông phải cố ý hông làm " Thanh Phương ngồi nghe hằng nhỏ này tường trình lại quá trình tại sao không làm bài tập được giao thì mắc cười không làm là không làm chứ cố ý hay không cố ý gì ở đây?

-" Giờ xử lí sao đây?"Nghe tới đây là nước mắt Mít tuôn luôn rồi nha . Chưa làm gì mà đã khóc kiểu này ai mà kiềm lòng được

-" Hức...hông biết anh hức đừng méc lại với anh hai mà" Mệt với nhóc nhỏ này ghê biết sợ mà chẳng bao giờ thấy ngoan được miếng nào hết chơn toàn vi phạm vô rồi khóc lên cho người ta động lòng không à

-" Đánh chưa mà khóc. Nín"

-" Chưa hức mà hức hồi cũng bị đánh à" nghe thương thấy ghe hong biết bị đánh mà vẫn vi phạm ngoan ghê

-" Giờ tự giác đi chứ để nói quài mệt lắm" Nghe tới đây là Mít đưa hai con mắt long lanh còn đọng một ít nước mắt chưa kịp khô lại nhìn anh mong anh tha cho
Nhưng không miễn nhiễm rồi em ơi

Thấy nhìn hoài mà chẳng được gì nên bạn nhỏ tự giác cởi hết quần rồi leo lên giường nằm luôn , đợi bạn nhỏ làm xong thì anh mới lấy cây thước gỗ từ hộc tủ bàn ra đi lại nhịp lên mông bạn . Đánh thì đánh đại đi mắc gì mà nhịp nhịp chi cho người ta sợ vậy

Đúng như mong muốn của Mít một thước xé gió lau xuống ngay đỉnh mông làm bạn nhỏ ứa nước mắt luôn

-" Đau ... anh đánh đau vậy hồi sao mà ngồi học nổi ... hức "

-" Đánh đau vậy mà em có chừa đâu ?" Đang gông cổ lên cãi lại thì bị thêm bốn năm thước với lực đạo y cũ quất xuống

-" Giờ muốn mấy cây mới bỏ cái tính chơi game không làm bài này đây , bao nhiêu lần bị đòn vì chơi game không làm bài tập rồi . Anh nói anh hai em dẹp điện thoại luôn nhé ?" Vừa dứt câu cũng là lúc cây thước lần nữa dơ lên đập xuống mấy lần mới ngưng làm bạn bé cứ ngọ nguậy cho bớt đau chứ có được xoa đâu

-" Hức đau... hức hoi mà anh đừng... hức đừng nói ức mà " Chời ơi anh nghĩ sao mà anh đi nói vậy chơi vậy ai chơi lại anh . Anh nói khác nào về em được lãnh thưởng thêm trận nữa em còn án treo chưa trả nữa á

-" Rồi giờ mấy cây thì chừa đây Mít?"

-" Hức mười ... mười một cây hoi được hong ạ" Nói ra mà sợ nhiều lúc anh không đồng ý mà còn khuyến mãi thêm thì khổ

-" Sao lại mười một hửm?"

-" Thì ... hức mười một bài mỗi bài một cây hoi em hức ... hứa không tái phạm nữa " Lời bạn nhỏ chỉ vừa kịp dứt là năm thước rơi xuống làm Mít đau quắn đít mà không dám né luôn . Né hay xoa một cái là xé nháp làm lại từ đầu không cần lời giải thích

-" Aa huhuuu đau mà .... ức hức"

Bốp... Bốp... Bốp... Bốp ... Bốp năm thước cuối làm bạn bé bật dậy an ủi lấy hai cánh mông nóng hổi của mình luôn. Đau quá chời luôn à

-" Xong rồi không đánh nữa"
Anh đánh xong cũng không dỗ cho em nín khóc mà chỉ đứng đó nhìn em tự xoa mông mình thôi-" Đánh xong rồi  sao ?"

-" Em ... em hức em xin lỗi ạ , anh hức đừng méc anh hai em nha"Cảm thấy nói câu xin lỗi vẫn chưa được ổn nên Mít thêm vô vế sau một câu nữa cho chắc

-" Để xem thái độ em thế nào "Mít nghe thế thì bĩu môi dỗi không chơi với anh nữa , đánh muốn nát cái mông người ta luôn mà còn chưa chịu tha mà vẫn có ý định méc nữa chớ. Thế nhưng sau khi bị phạt xong thì bạn nhỏ vẫn được anh cưng chiều mà thoa thuốc xoa mông cho nhưng vẫn phải học cho xong hai tiết cuối

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com