Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 35

Ngày ... tháng ... năm ...
1h sáng
Đêm vẫn tĩnh mịch như vậy, không có nột tiếng động nào vang lên ...
Đêm ha, dài dài vô tận, chẳng biết bao giờ sẽ kết thúc nhỉ??
Mọi người thì chìm trong giấc ngủ sâu, rất ngon lành. Chỉ riêng tôi, tôi không ngủ ... thực ra là ngủ không được ... đau!
...
Từ chiều đến bây giờ, tôi không thể tập trung học hành, ăn cũng không thấy ngon, tâm trạng cũng không thể tốt hơn là bao ... thậm chí có những lúc tôi nằm khóc, khóc không dứt.
...
Có những lúc tôi nhìn tin nhắn giữa tôi và cậu mà cười, cười như điên dại, cười trong nước mắt, cười như một kẻ thần kinh!
Căn bản chỉ một mối tình đơn phương không hơn không kém vậy cớ tôi đau như vậy?
Tôi bây giờ không còn là tôi, không phải là tôi của ngày trước. Tôi đã đánh mất bản thân từ lúc nào tôi cũng không rõ ... Có lẽ đây sẽ là quãng thời gian khó khăn đây?
-----
Sáng hôm sau
Thân thể tôi hoàn toàn rã rời, uể oải. Tâm trí tôi không tốt hơn là bao, khuôn mặt vẫn có chút u buồn khó tả...
Lướt web một lát, thấy tus của cậu ... Tôi sẽ không nói đến nội dung, có lẽ vì cái tus đó ngầm ám chỉ tôi, mà nội dung có lẽ không hay ho lắm... Mà thực sự bây giờ có nhắc đến cũng chỉ làm tôi đau thêm hơn mà thôi ha...?

Tôi chán nản, bản thân cũng không muốn nhúc nhích thêm chút nào.... chợt thấy tin nhắn của ai đó hiện lên. Tò mò, ấn vào đọc, và... :

  " Có lẽ t hơi lắm chuyện, nhưng sau khi đọc tus của c thì t muốn khuyên vài điều... 

  Hm t khuyên thật nhé, đôi khi không nhất thiết phải đưa mọi thứ lên đây, hãy viết cho riêng mình, và trong trạng thái bình tĩnh nhất có thể. Cho dù là ai, thì người đáng trân trọng nhất là bản thân c. Và thực ra chuyện quên đi một người, cũng không phải là không làm được. Đó là thử thách thôi ấy, và c hãy quyết tâm lên. Quyết tâm mạnh mẽ như lúc c yêu thương ấy, quyết tâm dứt bỏ vì bản thân mình.  

còn L thì nó có người khác rồi nói chung là t cũng k can thiệp, kiểu biết thì biết thế, nhưng k quan tâm đến đời tư của nó lắm, dù người yêu nó là TNV trong dự án của t

ý của t ở đây là, c phải sống vì bản thân mình ấy, đấy không phải là lí thuyết đâu, mà phải là hành động

c chả việc gì phải khóc lóc đau khổ mệt mỏi trong khi nó đang hạnh phúc với người khác

bản thân c cũng sẽ sống được tốt, rất tốt, cho dù chả có nó

đúng ra t k định kể chuyện này ra, đó là một bí mật của t, nhưng thôi miễn là c đừng nói cho ai

t từng yêu một người 4 năm trời

t yêu lắm, yêu đến phát dồ, và còn bất chấp vô cùng nhiều thứ để có dc ng đó, và tất nhiên trong 4 năm ấy, a ấy thả thính, nhưng thái độ lửng lơ, nên t cứ sống trong hi vọng, và đau khổ và hụt hẫng.t hiểu cảm giác ấy khó chịu vô cùng nhưng về sau t đi làm, t học hỏi nhiều chuyên môn, t hiểu rằng cuộc đời ngoài kia còn nhiều người xứng đáng hơn, và t từ bỏ người đó, t cuốn mình vào công việc, cố gắng để quên đi

t mất một năm để đấu tranh với bản thân như thế

giờ anh ta ngưỡng mộ t, và t tin chắc t sống tốt hơn anh ta

c hiểu không? khi t đã có 4 năm yêu thương đơn phương đau khổ và 1 năm quyết tâm vật lộn để quên đi, t vẫn làm được cần thời gian và sự quyết tâm...

mạnh mẽ lên, bởi vì còn nhiều người xứng đáng hơn và còn nhiều con đường thành công khác đang chờ c trước mắt..."

...

Có lẽ chưa kịp đọc hết tin nhắn của bạn ấy, nhưng thứ tôi để ý lại là dòng tin nhắn đó...

Gì cơ?
.
.
.
Bạn gái?

Cười cay đắng, tôi ngả người ra sau ghế.
Hóa ra

.

.

.
Hóa ra, hóa ra là vậy. Tôi đã hiểu, hiểu tất cả, tất cả mọi chuyện. Hóa ra, cậu đã có bạn gái từ lâu, từ khi tham gia vào dự án đó... 

.
.
.
Vậy ra, thái độ đó, cách cư xử đó là vì điều này à?
 .
.
.
Vậy ra cậu lạnh nhạt với tôi ...?

Haha haha haha....

Tôi cười, hệt như một kẻ điên vậy. Tôi như một kẻ ngốc vậy, ngốc thực sự vậy.....

Quá đau...

Hỏi cậu, cậu chỉ nhún vai trả lời một câu: 

" Ai mà chả biết chuyện đấy, đến cả N còn biết cơ mà !

Quá vô tâm, quá tàn nhẫn....

Tôi cố gắng bĩnh tĩnh nhất có thể  ibox với N:

N nè, em biết chuyện nó ... có bạn gái từ lúc nào? "

" Từ lâu r ...   Nó nói vs e "

  " Vậy sao ko nói với anh? "

Tôi đang thực sự không kiềm chế bản thân được nữa rồi... Biết nói gì đây ...

" E k muốn a buồn... a thích nó thế còn j "

N nhắn cho tôi xong, thì cũng là lúc những giọt nước mắt của tôi rơi xuống bàn phím... 

Đau,  quá đau...

" Nếu em nói với anh,anh đã dừng lại trò chơi vô nghĩa này từ lâu rồi...

Em biết lúc nãy anh nói chuyện với nó,nó nói...là do anh ko hiểu chứ sự thật nó từ chối anh đến 4 lần rồi...Tất cả là do anh sai từ đầu...  "

" Em cx biết ch anh bị từ chối. Nhưng e k muốn a buồn. E k nghĩ a có thể từ bỏ. A thích nó nhiều lắm mà...  "

Bây giờ tôi khóc quá nhiều, đến mức tin nhắn của N tôi nhìn cũng không rõ nữa... Cho dù tôi hiểu cách làm của N là đúng, nhưng sao nó đau....
.
.
.
Đúng , tôi thích , nhiều đến mức thể gọi quáng, thực sự ... thực sự ... thực sự ...

" em biết đúng anh thích nó rất nhiều,nhưng có một thời gian anh ko có tình cảm với nó nữa.Và anh quyết định ko thích nữa.Sau hè gặp lại nó tình cảm trong anh lại nảy sinh lần nữa ,nên cho dù bị nó ghét đi chăng nữa....

thì anh vẫn thích nó đến mù quáng.Khi sự việc đó xảy ra, anh nghĩ nó ko tôn trọng anh thật, anh cứ đăng tus chửi nó. Cuối cùng đến ngày hôm nay anh mới biết,lỗi bây giờ...thực sự là ở anh...
Dù sao thì...cũng có người nói tình đầu cũng khó đến với nhau, nhưng sẽ để lại trong lòng mỗi ng một hình ảnh đẹp. anh sẽ coi như đó là một ký ức đẹp trong tuổi thanh xuân của anh.... "

Tôi chẳng biết những ngày qua tôi đã làm những gì, tôi đã xử sự ra sao, giờ nhớ lại tôi cảm thấy nực cười. Thì ra tôi đã tốn sức quá nhiều vào một trò chơi vô nghĩa ...

nghĩa

.

.

.

nghĩa

.

.

.

nghĩa

.

.

.

-----  

Có người từng nói: 

Hữu duyên thiên lý năng tương ngộ , vô duyên đối diện bất tương phùng "

Có lẽ tôi với cậu không có duyên với nhau, dù ở gần nhau đi chăng nữa, nhưng không duyên không nợ gì nhau thì chẳng thể ở bên cạnh nhau... Tôi thích, thậm chí là yêu cậu ấy quá nhiều. Nhưng hôm nay, tôi phải tập cách quên cậu, sống mà không có cậu...
Có lẽ trò chơi cần có một cái kết nhẹ nhàng, nhưng đó không phải là một cái kết viên mãn, nhưng nó sẽ khiến tôi nhớ mãi...
đó tình đơn phương, có lẽ...

 " Từ sâu thẳm trong con tim mình chỉ muốn hét to rằng "Em nhớ anh" 
Nhưng chợt nhớ ra em còn trách nhiệm phải giữ hạnh phúc anh được trọn vẹn

Em có buồn , có mong ,có tìm về những ngày cũ cũng chỉ ôm lấy khư khư trong lòng rồi 1 mình tự tập thành thói quen "

( Khóc một mình - Karik, Windy Quyên )

My man, good bye...

Tạm biệt, mối tình đầu của tôi !
.
.
.
The end!

----- 

Một trò chơi mới lại mở ra, ngọt ngào hay đắng cay?

Bình yên hay nhiều sóng gió...?

Ắt hẳn phụ thuộc vào số mệnh trời ban... nhỉ?

lẽ...

#Rim

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com