Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

1. Xin chào Mondstadt

Sau ngần ấy năm tháng bị phong ấn rốt cuộc Aether cũng có thể ra khỏi hang động. Ha ha nhìn ánh mặt trời này xem, nó không thể xuyên qua cậu như lúc ở dạng linh hồn nữa mà bị cậu cản lại, tạo ra một cái bóng đen dưới chân mình.

Lời nguyền chết tiệt này tuy giảm nhưng lâu lâu sẽ lại phát tác một lần, làm cho cậu trở thành dạng linh hồn. Nếu không nhanh tìm người để XXOO thì hồn sẽ về xác và cậu phải vác cái xác này để XXOO.

Khụ! Mấy năm qua tuy linh hồn đều được ăn no đủ nhưng Aether vẫn không quen được chuyện kia, lúc vui vì lời nguyền bị phá bỏ ai ngờ để lại di chứng khủng khiếp hơn. Thân thể của cậu vẫn còn trong trắng lắm được không, thật muốn quay về thế giới đó đập chết tên khốn nguyền sư Amos kia. Mà không biết Lumine lạc trôi tới nơi nào rồi nữa, rõ ràng đã nói ở cạnh canh xác cho cậu vậy mà khi tỉnh lại thì không thấy em đâu. Chắc con bé ham chơi nên bỏ đi tập tành làm boss này nọ. May là Lumine có để lại cho Aether một túi đồ, có tiền lưu hành ở thế giới này và một vài, à, rất nhiều mấy thứ hoa hoa cỏ cỏ đồ vật vật dụng kì lạ.

“Nhanh lên nha! Phía trước là thành Mondstadt rồi. Paimon đói bụng quá, phải tìm đồ ăn thôi.” Tiểu tinh linh bay lượn phía trước giục Aether còn đang chìm trong suy tư.

Paimon là thứ mà cậu câu được sau khi ra khỏi hang vì đói, từ đó cô bé đi theo cậu với cái danh phận bạn đồng hành lẫn thức ăn dự trữ. Tuy nói hơi nhiều nhưng rất đáng yêu, mà Aether thì không thể chống lại những thứ đáng yêu và đẹp mắt.

Mondstadt, nghe có chút quen tai...

“Biết rồi thức ăn dự trữ, đừng hối nữa nếu không muốn ăn món Paimon nướng nha~” Aether cười ngã ngớn.

Tiểu tinh linh tức giận giẫm giẫm vào không khí, cách xa Aether ra: “Cậu thật đáng ghét, không muốn nói chuyện với cậu nữa!”

“Nào, nào. Đừng giận mà, tôi sẽ mua cho cậu thật nhiều thịt nha~”

“Hừ!”

Đến khi vào thành, ăn uống và đi dạo hồi lâu cậu mới phát hiện ra. Mondstadt không phải là nơi ở của một trong những người mà Aether đi theo khi ở dạng linh hồn sau. Người kia hình như gọi là Bar... Gì ấy nhỉ, quên mất rồi.

Thôi kệ, dù sao cũng sẽ không gặp lại đâu.

Aether vừa nghĩ vậy vừa đi hỏi thăm tình hình của nơi này với Paimon. Cô bé rất rành mấy chuyện này dù không ai ở đây biết cô bé là chủng loại gì.

Ở một góc khuất, một thiếu niên cầm đàn nhìn theo Aether nở một nụ cười ranh mãnh, “Ehe, tìm được cậu rồi nha người bạn nhỏ.”

Hóa ra nơi đăng ký dành cho nhà mạo hiểm nằm ngay trước cổng thành, nãy giờ lo nhìn ngó xung quanh mà Aether không để ý.

Người phục vụ của Hiệp hội mạo hiểm giả là một quý cô xinh đẹp với nụ cười thương hiệu, “Chào mừng đến với hiệp hội mạo hiểm giả. Cậu muốn đăng ký à?”

“Đúng vậy.”

“Nhìn cậu lạ quá, tôi chưa thấy cậu bao giờ. Còn có trang phục và sinh vật kì lạ kia nữa. Cậu tên gì? Từ đâu tới vậy?” Kateryne hỏi.

“Ặc, tôi đến từ một nơi rất xa. Tiểu tinh linh này là bạn đồng hành của tôi, cái kia... Tôi không có ý xấu đâu chỉ là cần tiền nên mới đến tham gia, vì ở đây sẽ có tiền thưởng.” Aether chảy mồ hôi, thầm nghĩ sao mà tiểu thư này nhạy cảm với người lạ quá vậy.

Kateryne xoa cằm nhìn chằm chằm cậu và Paimon suy tư, hừm, không có vẻ xấu xa lắm ngược lại thiếu niên chừng 16-17 tuổi da dẻ non mịn, khuôn mặt đáng yêu và mái tóc vàng như tỏa ra ánh sáng. Đôi mắt ánh kim không mang lại cảm giác lạnh lẽo mà ấp áp lạ thường. Coi như vì khuôn mặt này miễn cưỡng tin cậu vậy.

“Vậy thì cậu chọn một cái tên mạo hiểm rồi kí tên vào tờ đăng ký này là được. Danh sách nhiệm vụ nằm trong bản đồ đặc biệt này, hoàn thành xong 4 ủy thác hằng ngày có thể về chi nhánh của Hiệp hội mạo hiểm giả trên các quốc gia để nhận phần thưởng. Ngoài ra còn có rất nhiều ủy thác đặc thù, chỉ cần cậu có đủ sức mạnh thì không cần lo nghèo đâu!” Kateryne bắn một tràng làm Aethet choáng váng. Giọng điệu của cô hệt như của mấy nhân viên tiếp thị ở một thế giới nào đó mà cậu từng ghé qua.

“Tên mạo hiểm?... Xem nào...” Aether không muốn lộ tên thật ra, vì cậu chưa rõ ràng về thế giới này, sợ không may như ở lục địa Shinto lộ ra tên thật rồi bị thần ẩn mang theo hàng tá rắc rối. Vì vậy sau khi đến những thế giới khác cậu và Lumine không dễ lộ tên mình ra.

“Hể, "nhà lữ hành" sao? Cậu thật là kì lạ đó.” Paimon xoay vòng trên không.

“Kì lạ sao? Kệ đi, Paimon từ giờ cũng phải gọi tôi như vậy đó” Aether cười híp mắt.

Kateryne nhận tờ đăng ký, mỉm cười: “Vậy là xong, hiện tại cậu có thể xem những ủy thác trong bản đồ nhỏ này. Chúc cậu có một ngày may mắn, nhà lữ hành!”

“Cảm ơn tiểu thư~” Aether dắt theo Paimon đang buồn ngủ đi ra khỏi thành.

Trên đường làm mấy ủy thác tìm nguyên liệu, Aether nhìn thấy mấy con quái kì lạ đang nhảy múa bên đống lửa như liên hoan. Trong đó một con có vẻ là pháp sư cầm cây gậy bự nhảy vào đống lửa như đúng rồi mặc kệ máu từ từ tuột. Phía bên kia hai con quái có sừng một con cầm khiên một con cầm búa đang đấm nhau như đúng rồi, một con quái trong quả cầu bay lơ lửng thì nhảy lòng vòng như hoan hô.

“Phụt... Hahahaa gì vậy trời? Tụi nó rảnh quá tự nướng mình à?” Aether ôm bụng cười phía sau tảng đá.

Paimon bên cạnh nhìn chằm chằm vào nồi súp kế bên đống lửa của tụi quái mà chảy nước miếng làm Aether rùng mình, sau cô bé đói nhanh dữ vậy. Có khi nào sự thật cậu mới là thức ăn dự trữ của Paimon không aaaaaa?

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

.

Mọi người đọc cái fic này của mình thì quên cái cốt truyện của gêm nha tại nó sẽ bị mình quấy thành nồi lẩu của Thoma í ạ. Fic viết chủ yếu vì thấy gêm dảk quá nên viết cho nó hài bựa một tí về một Teyvat yên bình và zui zẻ. Có gì không hài thì mụi người bỏ qua cho mình.     

🥺👉👈

Aether của mình: lạc quan yêu đời thích pha trò giá trị vũ lực cao đôi khi hơi không biết xấu hổ.

Tại vì tui quá cay vì thấy có nhiều người chê Aether với Lumine yếu và sự thật của michos là cả hai yếu thiệc nên tui sẽ buff sức mạnh cho hai bé cưng.

Cmt nhiều nhiều cho mình với hihihi ☺🌸

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com