P1
1.
Bỉ ngạn hoa nở rộ bờ đối diện
Đứng trước cầu Nại Hà biết thế nào
Nhìn xuống dưới chính là Vong Xuyên thủy
Tam sinh thạch có Mạnh Bà kế bên
Cõi niết bàn thần bí cùng tương luyến
Kiếp phù sinh mộng mị phí thời gian
Duy chỉ có ngày tàn cùng năm tháng
Thời gian qua nhanh như gió reo ca
Bỉ ngạn nở rộ bờ đối diện
Bờ Vong Xuyên vậy mà cũng quên sông
Đứng trước cầu Nại Hà làm sao biết
Trên tam sinh ghi chép hết ba đời
Kiếp này đã biết hết chuyện kiếp trước
Đá Tam Sinh đầy đủ cả họ tên
Bỉ ngạn hoa nở bờ đối diện
Chỉ thấy hoa chẳng thấy lá đâu
Nở nghìn năm, nghìn năm hoa cũng lụi
Hoa và lá vĩnh viễn chẳng gặp nhau
Chuyện tình cảm không phải vì nhân quả
Duyên phận này đã định sinh tử rồi.
2.
Bỉ Ngạn hoa nở không thấy lá
Sông vong xuyên nước sâu tựa trời cao
Sương Giang Nam mưa bụi phủ Nại Hà
Cố nhân cười chặt đứt một hồi duyên.
3.
Trên đường hoàng tuyền có hoa Bỉ Ngạn
Chờ một người yêu tận tâm can
Duyên phận trái ngang, đời đời lỡ dở
Số mệnh sắp đặt, vạn kiếp chẳng nên duyên
Nguyện làm tri kỉ bầu bạn nơi cửu tuyền
Vong Xuyên bất tận, Bỉ Ngạn tịch liêu
Có phải chăng chẳng chờ được người yêu
Chỉ nguyện làm thân hoa mọc trên đất
Có hoa không lá, có lá không hoa
Lặng nhìn nhân thế, lặng nhìn đời trôi.
4.
Bỉ ngạn hoa nở bên bờ sinh tử
Sông Vong Xuyên ánh đỏ cả một dòng
Mạnh Bà thang là ai quên ai nhớ?
Cầu Nại Hà là ai ngóng ai trông?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com