Phong , Hoa , Tuyết ,Nguyệt
..
.
..
Người là phong
Là hoa
Là tuyết
Là nguyệt
Là những gì hoa mĩ nhất mà em biết
Người biết không?
Phong là gió nhẹ lướt qua làm mi em
Hoa là huyết thẫm đỏ tươi lặng chảy
Tuyết là nước mắt ai khẽ rơi trong đêm mộng mị
Nguyệt là ánh trăng ngàn năm lạnh lẽo vô tình
người lại hay?
Chu du trần thế
Bước đi chẳng ngại
Nước nơi vực thẳm
Khi đầy khi vơi
Phải nhớ đấy , đừng quên
.
.
.
Người ung dung trước hiểm nguy
Dịu dàng đón nhận tất cả
Em biết rằng người là hoa
Sắc ngọc ánh lên vẻ ma mị
Rơi xuống bùn
Nhơ lại chẳng bẩn
Lại cũng biết người là nguyệt
Cô đơn , tĩnh mịch vọng nỗi buồn.
Còn em
chỉ là chiếc lá thu vàng úa
không xứng với người
lại càng không thể nói hai tiếng yêu thương
chỉ đành im lặng nuốt nhẹ giọt lệ trong lòng
hát lên khúc ca ưu thương
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com