Điều tuyệt nhất của chúng ta - Bát Nguyệt Trường An
- "Nhiều lần tôi tự hỏi tại sao tôi lại thích cậu. Đáp án chính là tôi thích cậu, không có nguyên nhân."
- "Nếu thanh xuân có tên gọi khác, tớ sẽ gọi đó là cậu."
- "Sau này tớ mới hiểu, cậu ấy thích tớ đối tốt với cậu ấy, thế nhưng cậu ấy không hề thích tớ."
- "Hình như thích một người chính là như vậy. Không biết cậu ấy đã làm gì mà tự dưng cảm thấy rất tủi thân."
- "Mình cảm thấy thích một người chính là phải trả giá. Cho dù người đó làm gì, chỉ cần cậu có thể làm gì đó cho người đó thì cậu sẽ cảm thấy vui vẻ."
- "Hôm đó cậu chạm mặt Dư Hoài, lấy nhẫn đeo vào tay rồi, là vì muốn chọc tức cậu ta có phải không? Nhưng cậu biết mình vui thế nào không?"
- "Dư Hoài, cậu có biết không? Thật ra mình vẫn luôn thích ngồi cùng một bàn với cậu."
- "Có thể người ngồi bên cạnh các em sẽ là kho báu mà các em phải trân trọng suốt cuộc đời."
- "Tôi bây giờ mang theo sự cảm động đối với người thích tôi và nhịp đập trái tim đối với người tôi thích, để bắt đầu tuổi 17 của mình."
- "Cậu ấy của năm đó chính là cậu ấy tuyệt vời nhất. Nhưng tôi của mãi sau này mới là tôi tuyệt vời nhất. Giữa những con người tuyệt vời nhất của chúng tôi cách nhau một tuổi trẻ. Dù chạy thế nào cũng không thể thắng được thanh xuân."
- "Năm tháng giống như một tên trộm lặng lẽ. Rất nhanh thôi, chúng ta sẽ bước đến trước một cách cửa phù thủy đầy băng tuyết. Trên cánh cửa đó viết: Tốt Nghiệp, Làm Việc, Kết Hôn, Sinh Con, Già Đi và Chết và tôi mở một cánh cửa bỗng lại nhìn thấy cậu."
- "Thứ tình cảm như tình yêu giống như phản ứng hóa học vậy. Hai người ở bên nhau thì sẽ phát sinh phản ứng. Nếu không xảy ra phản ứng thì đặt bên nhau cũng chẳng có tác dụng gì cả."
- "Trong lòng không có chướng ngại gì mới gọi là tự do."
- "Những thứ có được và mất đi trong phòng thi, đều đổi lại cuộc đời của chúng ta cả."
- "Cuộc sống của chúng ta có rất nhiều điều tốt đẹp đều không đợi cậu chuẩn bị tốt mới xuất hiện đâu."
- "Nhưng mà, dũng cảm tiến lên một bước để tình cảm của mình có một kết luận rõ ràng. Hay là chờ đợi, chờ một ngày nó có được một kết cục, đây có lẽ là một câu hỏi của vận mệnh, không có lời giải đáp."
- "Trên thế gian này, đáng sợ nhất không phải yêu đơn phương, không phải là chia tay, cũng không phải là dứt tình dứt nghĩa. Đáng sợ nhất là trên mức tình bạn, và mãi mãi chỉ là trên mức tình bạn mà thôi."
*** Lời giới thiệu
Tình bạn, tình yêu, cả hai đều không phải.
Mình ngồi cùng cậu ba năm, bóng dáng của cậu và bụi phấn đan xen vào nhau, hai thứ đó vẫn luôn hiện rõ trong tâm trí mình.
Mọi người vẫn luôn hỏi tại sao mình nhớ cậu rõ ràng như vậy, không vì sao cả, chỉ là mọi thứ giống như một cuốn sổ thu chi cần tỉ mĩ rõ ràng.
Mình không còn nhớ những gì chúng ta đã nói với nhau, những gì chúng ta làm cùng nhau, ai là người trộm bánh của người kia nữa...
Nhưng có một thứ mình luôn nhớ rõ, đó chính là cậu.
Mình nhớ rõ, trong quãng thời gian ba năm đó thì dù mắt mình nhìn về hướng nào thì mãi ngập tràn bóng dáng của cậu
Gửi cậu - người bạn cùng bàn.
---> Nguồn: truyenfull.vn
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com