Chương 12: Bác Trung và Kẻ Ngang Sức
Đêm buông xuống Học viện Lam Sơn. Trong khi đám học sinh đang bận rộn với những cuộc giao lưu, những màn địt nhau lén lút, thì ở một thế giới khác, thế giới của những kẻ bảo vệ đế chế, một cuộc đi săn cũng đang diễn ra.
Bác Trung, trong bộ đồ an ninh màu đen, lẳng lặng đi tuần. Nhưng ông ta không quan sát. Ông ta đang tìm kiếm. Những trận đấu của đám nhóc con, dù kỹ thuật cao đến đâu, cũng không làm ông ta thấy thỏa mãn. Chúng nó quá "sạch sẽ". Bác Trung thèm một thứ gì đó tàn bạo hơn, nguyên thủy hơn. Ông ta thèm một trận chiến thực sự.
Và rồi, ông ta tìm thấy con mồi của mình.
Dưới một gốc cây cổ thụ, Lão Hổ, trưởng ban an ninh của Lam Sơn, đang ngồi rít thuốc. Lão ta vừa trải qua một buổi tối tồi tệ, bị thầy Khánh sỉ nhục và lợi dụng. Sự căm hận và dục vọng bị dồn nén đang tỏa ra từ người lão ta, đặc quánh như mùi thuốc lá rẻ tiền. Lão ta cũng đang ngứa ngáy, đang cần một nơi để giải tỏa.
Hai con sói già cảm nhận được mùi của nhau. Bác Trung chậm rãi bước tới.
"Trông mày có vẻ ngứa ngáy nhỉ?"
Bác Trung nói, giọng trầm đục.
Lão Hổ ngẩng lên, nheo mắt nhìn kẻ lạ mặt. Lão ta nhận ra gã đàn ông to con, im lặng luôn đi theo thằng nhóc Hiếu.
"Còn mày thì trông như đang tìm chỗ để cọ sừng."
"Ở đây có chỗ nào đủ 'yên tĩnh' không?"
Lão Hổ không nói gì. Lão ta rít một hơi thuốc cuối cùng, ném mẩu thuốc xuống đất, dùng mũi giày di nát.
"Đi theo tao."
Lão Hổ dẫn Bác Trung đến một cánh cửa sắt kiên cố nằm ở tầng hầm sâu nhất của khu nhà thể chất. Lão ta lôi ra một chùm chìa khóa lỉnh kỉnh, mở ra một ổ khóa to như nắm tay.
Cánh cửa ken két mở ra. Bên trong không phải là một phòng an ninh bình thường. Nó là một cái hang. Một cái hang của quỷ dữ. Mùi da thuộc, mùi sắt gỉ và mùi dâm dục cũ kỹ xộc thẳng vào mũi. Trên tường treo đủ loại roi da, còng tay, kẹp vú. Giữa phòng là một cây thập tự giá bằng gỗ, và từ trên trần, những sợi xích sắt đang buông thõng xuống, lạnh lẽo và đầy mời gọi.
"Đủ yên tĩnh cho mày chưa?"
Lão Hổ hỏi, một nụ cười bệnh hoạn nở trên môi.
Bác Trung không trả lời. Ông ta chỉ chậm rãi cởi bỏ chiếc áo an ninh, để lộ ra một cơ thể rắn chắc, chằng chịt những vết sẹo cũ.
Đây không phải là một cuộc làm tình. Đây là một cuộc chiến để xem ai sẽ là chủ nhân của căn phòng này đêm nay.
Không có một lời nói nào nữa. Họ lao vào nhau. Một trận chiến trần trụi của hai gã đàn ông trung niên, một trận chiến của những nắm đấm, của những cú siết cổ, của những đòn vật tàn bạo. Tiếng da thịt va vào nhau, tiếng gầm gừ, tiếng xương khớp va chạm. Họ không phải đang cố gắng hạ gục đối phương, họ đang thử sức, đang tận hưởng sự đau đớn và sức mạnh của nhau.
Cuối cùng, sau một hồi quần thảo, Bác Trung, với sức mạnh và kỹ năng nhỉnh hơn một chút, đã đè được Lão Hổ xuống sàn.
"Mẹ kiếp... mày... khỏe thật..."
Lão Hổ thở hổn hển, nhưng trong mắt không phải là sự sợ hãi, mà là sự thán phục và hưng phấn.
Bác Trung không nói gì. Ông ta lôi Lão Hổ dậy, đẩy lão ta đến cây thập tự giá. Ông ta dùng những sợi dây da, một cách thành thạo, trói chặt hai tay và hai chân của Lão Hổ vào đó, trong tư thế bị banh rộng ra, hoàn toàn không thể chống cự.
"GRÀO...!"
Lão Hổ gầm lên, vừa vì tức giận vì bị trói, vừa vì sung sướng. Đây mới là trò chơi mà lão ta thực sự muốn.
Bác Trung đi đến bức tường, chọn lấy một cây roi da bản rộng. Tiếng cây roi xé gió nghe "VÚT" một tiếng khô khốc.
"Mày sẵn sàng chưa, con chó?"
Bác Trung hỏi.
"ĐÁNH ĐI, THẰNG CHÓ!"
Lão Hổ gào lên.
"ĐÁNH VÀO CÁI MÔNG GIÀ NÀY CỦA TAO ĐI!"
CHÁT!
"Á Á Á! ĐỊT MẸ! ĐAU!"
Cây roi da quất xuống, để lại một vệt đỏ rực trên cặp mông chai sạn của Lão Hổ.
CHÁT! CHÁT! CHÁT!
"HỰ... HỰ... ĐÚNG RỒI... MẠNH NỮA LÊN! DÙNG SỨC NỮA VÀO! MÀY CHỈ CÓ THẾ THÔI À?"
"RÊN ĐI, CON CHÓ! RÊN CHO CHỦ NHÂN CỦA MÀY NGHE!"
Bác Trung quất một cách không thương tiếc. Làn da của Lão Hổ bắt đầu rướm máu. Cơn đau thể xác tột cùng hòa quyện với sự hưng phấn tình dục, đẩy Lão Hổ đến bờ vực của sự điên loạn. Con cặc già nua của lão ta cương cứng, rỉ ra thứ nước nhờn trong suốt.
"SƯỚNG... SƯỚNG VÃI LỒN... ĐÁNH NỮA ĐI CHỦ NHÂN... HỰ... HỰ... EM LÀ CON CHÓ CỦA NGÀI...!"
Sau khi đã hành hạ cặp mông của Lão Hổ chán chê, Bác Trung ném cây roi đi. Ông ta bước tới, con cặc to như một khúc gỗ của ông ta đã sẵn sàng.
"Giờ là lúc trao phần thưởng cho con chó ngoan."
PHẬP!
"GRÀO O O O O! Á... Á... NÓNG... NÓNG QUÁ...!"
Lão Hổ hét lên. Cái lỗ đít đang đau rát vì bị đánh roi giờ đây lại phải tiếp nhận một con cặc khổng lồ. Cảm giác đau đớn và sung sướng nhân lên gấp bội.
Bác Trung bắt đầu thúc, từng cú thúc mạnh mẽ, tàn bạo, như muốn đóng cọc con cặc của mình vào tận xương sống của Lão Hổ.
"BỐP! BỐP! BỐP!"
"Ớ... Ớ... ĐỊT... ĐỊT NÁT CÁI LỖ ĐÍT CỦA CON CHÓ NÀY ĐI... CHỦ NHÂN ƠI... SÂU QUÁ... SÂU QUÁ... SẮP RÁCH MẤT RỒI... Á... Á...!"
"MÀY THÍCH BỊ ĐỊT KHI BỊ TRÓI LẮM ĐÚNG KHÔNG? HẢ? CON ĐĨ GIÀ?"
"THÍCH... EM THÍCH LẮM... ĐỊT MẠNH VÀO... ĐỂ EM BIẾT AI MỚI LÀ CHỦ NHÂN THỰC SỰ... EM LÀ CON ĐĨ CỦA NGÀI... CHỈ CỦA MỘT MÌNH NGÀI THÔI... AAAA...!"
Bác Trung gầm lên, ông ta cảm nhận được Lão Hổ sắp bắn. Ông ta dùng tay, siết chặt lấy hai hòn dái của Lão Hổ.
"Tao chưa cho phép."
"Á... Á... ĐỪNG... XIN NGÀI... CHO EM RA... EM KHÔNG CHỊU NỔI NỮA RỒI...!"
Lão Hổ van xin, nước mắt nước mũi giàn giụa.
Bác Trung cười, một nụ cười của quỷ dữ. Ông ta tiếp tục thúc, hành hạ Lão Hổ trên đỉnh của sự sung sướng, cho đến khi Lão Hổ không còn sức để van xin, chỉ còn biết rên rỉ những âm thanh vô nghĩa. Lúc đó, ông ta mới buông tay ra, và thúc một cú cuối cùng.
"BẮN!"
"GRÀO O O O O O!"
Lão Hổ bắn ra trong một tiếng gầm rú cuối cùng, cơ thể co giật dữ dội. Bác Trung cũng gầm lên, bắn tất cả tinh dịch của mình vào sâu bên trong.
Họ đứng đó, thở hổn hển, cả căn phòng nồng nặc mùi mồ hôi, mùi máu, mùi da thuộc và mùi tinh dịch. Bác Trung chậm rãi cởi trói cho Lão Hổ.
Lão Hổ ngã khuỵu xuống sàn, toàn thân run rẩy, trên người chằng chịt những vết roi và vết bầm.
"...Mày... được lắm,"
Lão ta nói, giọng khàn đặc.
"Ông cũng không tệ,"
Bác Trung đáp.
Lão Hổ ngẩng lên, nhìn Bác Trung, trong mắt không còn là sự thù địch, mà là sự tôn trọng của một kẻ biến thái đã tìm thấy đồng loại của mình.
"...Lần sau,"
Lão ta nói, một nụ cười mệt mỏi nhưng thỏa mãn hiện ra,
"Đến lượt tao bị trói."
Một liên minh đen tối, một mối quan hệ chủ nhân - nô lệ đầy nguy hiểm, đã được hình thành trong căn hầm tra tấn này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com