🐶 An Unexpected Evening 🐱
Khi Alec tỉnh dậy, anh lập tức lấy điện thoại và gửi tin nhắn. Anh chưa bao giờ cần điện thoại của mình ngay lập tức vào buổi sáng, nhưng trong vài tháng qua với Magnus, đó là điều đầu tiên anh làm. Trừ khi họ ở lại qua đêm ở nơi khác, nơi cũng trở thành một điều bình thường hơn. Khuôn mặt anh nhăn nhó sau khi đọc tin nhắn của anh từ Magnus.
“Gặp gỡ tại chỗ của tôi tối nay lúc 5:30. Mặc một cái gì đó thật đẹp, chúng ta sẽ ra ngoài. Xx”
Alec nhắn tin lại rằng anh không thể chờ đợi sau thông điệp buổi sáng tốt lành thường lệ của mình. Khi anh chuẩn bị sẵn sàng, anh nhận ra rằng anh sẽ phải đi thẳng đến Magnus sau giờ làm việc để anh chọn ra bộ đồ yêu thích của mình. Bộ đồ hải quân anh ta mặc vào ngày họ chạy vào nhau trong quán ăn của bệnh viện.
Anh đã làm việc trong ngày của mình càng nhanh càng tốt để đảm bảo không có gì giữ anh ở văn phòng. Vào lúc 4:30, Alec đã đóng gói và nói lời tạm biệt với mọi người, đáng ngạc nhiên là người đầu tiên ra khỏi văn phòng ngày hôm đó. Anh quyết định đi tàu điện ngầm từ khi khoảng của Magnus ở Brooklyn và văn phòng của anh ở Manhattan khá xa. Khoảng 40 phút sau, anh thấy mình đang ùa mình vào tòa nhà của Magnus.
“Chào em yêu,” Magnus chào hỏi ngay khi anh mở cửa, tựa vào một nụ hôn. Alec bước vào trong và trả lại cử chỉ đó, lấy trong bộ trang phục của Magnus để chắc chắn rằng anh không bị lạc quẻ. “Em trông thật rạng ngời, Alexander. Anh thích bộ đồ này. ”
“Cảm ơn, đó là bộ yêu thích của em,” Alec trả lời với một nụ cười và một nụ hôn khác cho Magnus. Magnus đang mặc bộ đồ đỏ tía mà Alec yêu thích, bộ đồ anh mặc cùng ngày đó dưới áo khoác của bác sĩ. “Vậy là thế này,” Alec bình luận khi anh đưa tay xuống cánh tay của Magnus để nắm lấy tay hắn.
Magnus cười đáp lại. "Ai biết em là người tình cảm như vậy?"
“Này, có lẽ em chỉ nghĩ anh trông thật tuyệt đẹp trong màu sắc này,” Alec đáp lại khi anh kéo Magnus vào vòng tay anh, nhấn những nụ hôn dọc theo hàm của bạn trai mình.
Trong một khoảnh khắc, Magnus để mình bị quấn lại trong những cái hôn của Alec, chìm vào vòng tay mạnh mẽ của anh trước khi hắn nhớ ra lý do họ đang ở cửa. “Đợi đã, Anh rất muốn tiếp tục điều này nhưng chúng ta đã đặt chỗ để tham dự. Thôi nào, món tráng miệng đến sau bữa tối,” Magnus nói, kết thúc câu nói với một cái nháy mắt.
Alec đảo mắt và lấy một nụ hôn nhanh khác. “Được rồi, chúng ta hãy đi ... thực sự, chúng ta sẽ đi đâu? Em cũng chưa biết nữa. ”
“Đi ăn tối, tất nhiên rồi. Anh nhớ em đã hỏi sáng nay rồi mà,” Magnus trả lời với một tiếng cười.
“Em tin tưởng anh nên em chắc chắn nó rất tuyệt,” Alec nói khi quay sang mở cửa, bỏ qua vẻ mặt của Magnus biến mất khỏi một nụ cười ấm áp. Anh không bao giờ không nói những điều đơn giản như vậy khiến trái tim của Magnus rung lên. Alec quay lại nhìn bạn trai của mình nhìn chằm chằm vào hắn ta, không di chuyển khỏi chỗ của anh ta ở lối vào. "Mags?"
Magnus gật đầu, vẫn mỉm cười khi Alec phá vỡ cái nhìn cố định của mình. “Xin lỗi, em yêu, đi thôi,” hắn trả lời, bước tới trước để nắm lấy tay Alec và bước ra khỏi cửa.
Magnus kéo họ đến một điểm dừng bên ngoài một nhà hàng Ý mà Alec thực sự biết rất rõ nhưng đã lâu rồi không tới nơi này. Đó là nơi yêu thích của Robert để kỷ niệm mọi thứ như một gia đình và Alec luôn thích thức ăn tại nhà hàng, tuy nhiên, những kỷ niệm đi kèm với nó không thú vị cho lắm.
Alec bóp chặt lấy tay Magnus mà thậm chí không nhận ra điều đó khiến bạn trai anh dừng lại và nhìn anh lo lắng. "Em yêu, em ổn chứ?"
“uh-Ừ, em chỉ ... em đã không đến đây một thời gian. Em ... gia đình của em từng đến đây rất nhiều khi còn trẻ. Robert luôn mang cả nhà đến đây để ăn tối khi cả nhà hoàn thành một thứ gì đó. Lần cuối cùng em ở đây là đêm em phát hiện ra rằng em đã được chấp nhận vào Yale và ông ấy phải khoe khoang về nó cho tất cả bạn bè của mình, ”Alec trả lời, giọng anh dao động.
“Alexander, anh không biết. anh rất tiếc, chúng ta có thể tìm một nơi khác để ăn tối nếu có quá nhiều ký ức xấu ở nơi này, ”Magnus trả lời khi hắn đặt mình trước mặt Alec và đưa một bàn tay lên má anh.
Alec lắc đầu và hít một hơi thật sâu. “Không, anh đã trải qua tất cả những rắc rối này để chuẩn bị cho tối nay và em yêu đồ ăn ở đây. Đã lâu rồi và sẽ thật tuyệt khi có một số kỷ niệm mới, tốt đẹp hơn về nơi này. ”
Magnus mỉm cười và cúi xuống trao một nụ hôn nhỏ trước khi nắm lấy tay Alec lần nữa. “Nghe như một ý tưởng thật đáng yêu. Anh thực sự đã lên kế hoạch cho tối nay vì có một số người ở đây muốn gặp em. Anh muốn em gặp gia đình của anh, những người bạn tốt là gia đình của anh và anh biết nếu anh đã nói với em trước, em sẽ lo lắng và cảm thấy áp lực. Em đã biết Cat, nhưng anh thực sự muốn em gặp gỡ những người còn lại. "
Alec ngạc nhiên, nhưng anh thực sự hiểu Magnus đến từ đâu. Magnus khác hẳn vì hắn ta đã là bạn của Isabelle và Clary tại bệnh viện và là một người hiểu xã hội nhiều hơn Alec. “Em, uh, em cũng muốn gặp họ. Em hy vọng ... nếu họ không thích em thì sao? Em thực sự thích anh, Magnus, nhưng nếu - ”
“Hít thở đi, em yêu. Anh ghét phải nói điều đó, nhưng đây chính là lý do tại sao anh không nói với em,. Anh biết em sẽ thấy áp lực. Anh biết họ sẽ yêu mến em thôi. Em thông minh và tử tế và trung thực, em quan tâm đến anh. Đó là nhiều hơn tất cả những nỗ lực trước đây của anh đã bày tỏ cho anh. Sẽ ổn thôi, ”Magnus an ủi, nghiêng người lại và ấn môi lên má Alec. Hắn nắm lấy tay bạn trai của mình và dẫn anh vào trong bàn, đi theo bà chủ nhà hàng.
Khi họ lên bàn, Cat đứng dậy và chào Alec sau đó giới thiệu anh với những người còn lại trong nhóm. Magnus ra hiệu cho hai chiếc ghế đang mở ở bên hông bàn của Raphael, nhưng Alec cười và lấy chiếc ghế mở khác giữa Catarina và Tessa. “Alexander?” Magnus hỏi.
“Anh không nói với em rằng chúng ta đã gặp gia đình của anh tối nay nên tôi đang ngồi với Cat. Anh đã làm điều này với chính mình, babe, ”Alec trả lời với một nụ cười rộng khiến những người khác cười trước vẻ mặt khó coi của Magnus khi anh ngồi xuống cạnh Raphael.
“Ồ, Magnus, tôi thích cái này. Anh ta hợp với bộ đồ này đấy,” Ragnor nói khiến Magnus và Alec chia sẻ một nụ cười ngọt ngào.
Raphael lẩm bẩm đảo mắt và hắng giọng. “Được rồi, đủ thứ nấm mốc Hallmark này. Hãy nói cho chúng tôi về bản thân, Alec. Ý tôi là, Magnus đã không im lặng về bạn, nhưng sẽ thật tuyệt khi nghe một phiên bản thật hơn những câu chuyện yêu thương của kẻ ngốc này. ”
Alec cười to đáp lại. "Bạn phải là Raphael."
"NÀy, Magnus, anh đã nói gì với anh ấy hả?" Raphael hỏi với một cái nhìn chói mắt vào người bạn của mình.
“Đừng lo lắng, chỉ là những điều tốt đẹp và lo lắng rất nhiều về cậu,,” Alec trả lời, một nụ cười nở trên khuôn mặt hắn khi hắn thấy sự ngạc nhiên trên khuôn mặt của Raphael.
Magnus trông hơi lo lắng. “Ôi Chúa ơi, hai người đang nói gì vậy? Đây sẽ là một vấn đề đấy em nói trước rồi đấy. ”
Cả Alec và Raphael đều cười trước lời bình luận của mình trước khi trở lại cuộc trò chuyện của họ. Sau một vài lần trao đổi tiếng Tây Ban Nha, Jem bước vào. "Anh có nhớ đưa điều này trở lại tiếng Anh, tôi rất muốn nghe tin đồn Magnus xảy ra ngay bây giờ."
“Cũng như tôi, Alec là đối tác đầu tiên thực sự chia sẻ và không phải là một kẻ giết người hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng,” Ragnor nói thêm, đưa cho Alec một nụ cười. Alec cảm thấy hơi bị choáng ngợp vào lúc đó và tự bào chữa với lý do muốn vao nhà vệ sinh.
Khi anh quay lại bàn, Alec ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh Magnus và đặt tay lên ghế của bạn trai, xoa ngón tay cái dọc theo vai của Magnus. “Xin lỗi quý cô, tôi cho rằng ông là công ty tốt, nhưng tôi không muốn người này nhớ tôi quá nhiều,” Alec nói khi ông ngồi xuống để đảm bảo Magnus rằng anh không sao.
Magnus quay sang anh với một nụ cười dịu dàng, riêng tư và đặt tay lên đùi Alec. Alec cúi xuống và ấn nhẹ vào môi Magnus. Khi họ quay lại bàn, mọi người đều nhìn họ với những nụ cười ấm áp, thậm chí cả Raphael. Họ nhanh chóng rơi vào cuộc trò chuyện và bữa ăn tối trôi chảy dễ dàng sau đó.
Tessa và Jem đã rời đi một thời gian trước vì cả hai đều có ca làm việc vào buổi sáng thứ Bảy. Cat và Magnus đang trò chuyện với một bên trong khi ba người đàn ông khác đang cười to, sâu trong cuộc trò chuyện của họ. “Magnus, cậu ấy thật tuyệt vời. Đây là lần đầu tiên anh mang theo người mà tôi nghĩ là xứng đáng với anh. Và ý tôi là, hãy nhìn điều này, ai đã kết nối với Raphael lần đầu tiên họ gặp anh ấy? Thậm chí anh không xoay xở được điều đó, ”Cat đề nghị với một nụ cười lớn.
“Cat, Tôi rất vui khi cô thích cậu ấy. Cậu ấy thực sự tuyệt vời, tôi nghĩ cậu ấy là người đã có người thương rồi, ”Magnus nói với vẻ mặt đầy tình yêu. “Và tôi đã hy vọng rằng Raphael và Ragnor sẽ vượt qua bữa tối mà không lén lút. Tôi không biết ba người họ sẽ rời khỏi đây là những người bạn tốt nhất. ”
Catarina mỉm cười và siết chặt tay Magnus. “Thật đáng yêu, Raphael thực sự thích anh ấy và tôi có thể nói anh ấy không giả vờ. Rag cũng yêu anh ấy. Tất cả chúng ta đều chấp thuận và nếu anh chia tay với người này, tất cả chúng ta sẽ rất buồn về điều đó. ”
Magnus mỉm cười và gật đầu. “Đừng lo, cậu ấy sẽ không đi đâu nếu tôi có điều gì để nói về nó. Tôi nghĩ Alexander sẽ ở cùng nhau một thời gian khá dài. ”
“Nghe hay đấy,” Alec nói với một nụ cười, làm Magnus giật mình trong cuộc trò chuyện với Cat, cả hai nhận ra ba người kia đang lắng nghe họ.
“Tôi đồng ý, anh được phép mang cái này bất cứ khi nào anh muốn. Cậu ấy rất tuyệt, ”Ragnor thêm vào làm cho má của Alec đỏ mặt một chút.
Magnus với tay lên bàn và nắm lấy tay Alec. “Ừ, cậu ấy khá tuyệt,” hắn nói làm cho khuôn mặt của Alec sáng lên trong một nụ cười toe toét, mắt chỉ nhìn vào Magnus.
Alec kéo tay bạn trai lên miệng và ấn một nụ hôn lên ngón tay anh. “Ngay sau em đây, em yêu.”
“Và tôi cũng thích điều đó. Cuối cùng chúng tôi cũng có một người phiên dịch Raphael, ”Ragnor nói với một nụ cười nhếch nhác khi Cat và Magnus cười khi Alec và Raphael đảo mắt theo kiểu khác. “Và tôi rất ấn tượng, những ánh mắt của cậu ấy có thể khiến Raph phải xấu hổ, đó là một tài năng.”
Cả 5 người họ đều cười một lần nữa khi Magnus siết chặt tay Alec trong tay hắn. Cả buổi tối đã là một bất ngờ sau khi một người khác và Magnus nhận ra anh yêu tất cả mọi thứ về nó, bao gồm cả Alexander.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com