Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4-những ngày gió chạm vào nỗi nhớ

Mùa thu Hà Nội đến lúc nào chẳng ai hay. Một sáng tỉnh dậy, bỗng thấy trời cao hơn, gió thổi qua vai mát lạnh, và những chiếc lá vàng bắt đầu chạm đất trong tiếng xào xạc rất khẽ. Phố phường thôi không còn ồn ào như mùa hạ, mà chậm lại, hiền lành như thể cả thành phố cũng đang lắng nghe tiếng thời gian trôi.

Thu Hà Nội có mùi riêng - mùi hoa sữa len lỏi qua từng con phố nhỏ, nồng nàn nhưng cũng đủ khiến lòng người chùng xuống. Dưới những tán cây già ở Hoàng Diệu hay Kim Mã, có người ngồi im bên tách cà phê đen, nhìn dòng xe đi qua và nghĩ về một ai đó đã từng đi cùng mình qua con đường này. Cái lạnh đầu thu không buốt, chỉ vừa đủ để khiến người ta thấy trống trải một chút, thấy nhớ một chút, và thấy mình đã lớn thêm vài phần.

Chiều thu, khi ánh nắng nghiêng xuống hồ Gươm, mặt nước lăn tăn phản chiếu màu vàng hanh, mọi thứ đẹp một cách buồn rười rượi. Những đôi tay từng nắm nay đã buông, những câu chuyện dang dở vẫn còn vương trên hàng cây, và gió thì vẫn cứ thổi - như thể muốn kể lại những điều người ta đã quên.

Thu ở Hà Nội không chỉ là mùa của lá rụng, mà là mùa của nỗi nhớ. Một nỗi nhớ không rõ hình hài, không gọi tên được ai, chỉ biết là khi đứng giữa con phố yên ả, nghe tiếng lá chạm đất, tự nhiên lòng lại mềm đi. Và thế là ta cứ đi, giữa thành phố cũ, trong mùa thu cũ, mang theo chút buồn rất Hà Nội - dịu dàng mà dai dẳng như chính gió thu vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #tanvanngan