Phần 2
Trò gì đâu, vài ngày sau ai cũng hiểu ra khi thấy chổ đâm kim đó lủng lẳng một cái khoen nhỏ. Anh Lực bắt chước tụi tù chơi trò đeo khoen nơi đầu núm vú. Một ông lầm bầm chém chết thế nào nó cũng nghe mấy thằng kia xúi xâm mình vằn vện cho mà xem..rồi còn..còn nhét sạn vô cu hay xỏ lổ nữa..Thiệt hết biết mà...!
Tiêu chớp mắt liếc cái khoen nơi đầu vú anh Lực. Mọi người xì xầm nhưng riêng nó lại thấy cái khoen làm tăng thêm nét khoẻ mạnh, đàn ông tính cho bộ ngực nở vun cũa anh. Tưởng tượng nếu anh Lực có xâm mình chắc cũng đẹp thôi miển đừng xâm tùm lum ra như đám Thái lan ngó hơi dơ. Còn chuyện kia..Tiêu cũng không hiểu nổi sao tụi đàn ông Thái, phải không, lại ưa làm như vậy. Tâm nhún vai làm giọng sành sỏi để cho mấy con đàn bà khoái khi chơi nhau đó mà...Hồi đó bên nhà tao có thấy mấy thằng cha đeo mắt cừu và xỏ lông ngựa giờ tụi Thái lan có thêm trò nhét sạn vô đầu cặc nữa..ngầu thiệt. Tiêu mơ màng rồi cắc cớ :
- Vậy Tâm có dám làm như tụi nó không vậy ?
- Gì mày...Sức mấy mà sợ nhưng chỉ mgán ông già thôi...Ổng đập chết nếu biết mình làm như vậy..!
Chú Chín ! Chắc lúc nầy chắc đã quen nên không còn nghe chú thở dài thườn thượt trong giấc ngũ nữa. Tiếng thở luôn nghe thấy những khi hai đứa tụi nó vì trò kịch...lở thành thiệt luôn. Cũng như Tâm cũng không còn nghe cằn nhằn thằng em họ sao đóng kịch mà lại...nứng lên như làm thiệt nữa. Có nhiều khi chính nó đã "mở màn" trước, khi mấy ngọn đèn vàng ệch ngoài hành lang phụt tắt báo hiệu tới giờ đi ngũ.
Chỉ cần bóng tối đặc quánh trùm lên căn phòng là bắt đầu có cựa quậy, có tiếng thở hổn hển, tiếng rên rỉ, tiếng ú ớ, hoặc cười ằng ặc ngập ngụa sướng khoái. Một ông chép miệng thở mạnh ui trời ơi tù đày gì mà thằng nào cũng sung sức cũng ưa làm chuyện nầy dữ vậy chớ..? Ông già Tàu giọng cũng khích động nên tiếng cười như một con dê đực
- Hà cái lầy cho ăn toàn cá toàn mú không, toàn là chất pổ chất đạm hòi mấy cái nị không lứng cặc sao được chớ...!
Chú Chín cũng đang thở dồn hơi... ừ ông chủ nói có lí lắm...Kể ra ở đó họ cũng nghỉ tình nên cho ăn uống có cá có mắm...Ở tù như vầy là cũng may mắn lắm gắp mấy tù bên mình...Có nước luộc rau và với bo bo là đã mừng rồi...Tiêu nằm sát ông chú nên biết ông đang làm gì qua hơi thở kiểu đó. Nó thấy tội nghiệp ông chú và cũng thấy khắp người rân ran.rạo rực. Tâm đã thỏa thê và lăn ra ngũ từ lúc nãy, ngáy nho nhỏ thật say. Tiêu bậm môi liều lỉnh quyết định rồi se sẻ xoay người qua hướng chú Chín.
Bàn tay Tiêu chạm trúng ngay bàn tay to lớn cũa ông chú đang nắm gọn con cu cương cứng trong tay. Chú Chín giựt mình theo phản ứng hất tay Tiêu ra nhưng thằng nhỏ cũng đã tóm được mục tiêu. Chú hự lên một tiếng nhỏ khi ngón tay cái cũa Tiêu xoa xoa lên cái đầu khất căng phồng, ướt nhớt nước nhờn. Một thoáng do dự ngắn rồi người đàn ông đang sung sức, đang bị kích thích, đòi hỏi rút nhẹ tay mình ra mò mẩm tìm sang thân thể thằng cháu. Bây giờ hơi thỏ chú Chín dồn dập hổn hển theo nhịp mau chậm cũa bàn tay thằng Tiêu. Mình mẩy chú trân ra gồng cứng, hai chân duổi thẳng mấy ngón chân quấu lại tê đi trong sướng khoái. Tiêu cũng đang gồng cứng hai bắp thịt ngực vì mấy ngón tay thô nháp cũa ông chú đang vân vê, se mạnh hai núm vú đang săn lại cũa nó. Săn cứng như thỏi thịt giữa hai đùi cũa Tiêu.
Buổi sáng lúc rồng rắn kéo nhau đi lao động, Tâm đi sát vô Tỉêu rít qua kẻ răng... già không bỏ nhỏ cũng tom..cha con điều gom gọn..phải không mày...! Tiêu giựt mình không dè thằng anh làm bộ ngũ và biết hết mọi chuyện. Nó đỏ mặt lí nhí..em..em..tội nghiệp cho chú Chín..nên nên...Em không cố tình đâu anh Tâm đừng giận em...Tâm cười mũi..hừ..mầy không cố tình đâu hén...Bởi vậy theo chơi với cha Mười "Quên" sớm trễ gì cũng lây mà..Nói thiệt coi mầy...mầy có gì với thẳng cha bán cà-phê bê-đê đó không..? Tiêu cười lỏn lẻn thú nhận. Tâm trừng mắt mặt hầm hầm suốt buổi sáng lao động không thèm nói với tiêu một lời cứ cặm cụi xúc cá.
Trưa gay gắt và đống cá, vẩn còn cao có ngọn, bắt đầu trỡ mùi. Tiêu cố nhịn thở mà vác và trong bụng buồn nẫu ra. Thiệt con trai gì mà ưa giận ưa lẫy lại còn cứ hay chê Tiêu giống đàn bà. Tiêu giận dỗi trề môi liếc xéo Tâm..Muốn ghét mà không ghét được mới khổ chứ. Càng nhìn càng thương, càng mê.Nội cái mặt vuông cái mủi túi mật và nhứt là cặp mắt mí lót cũa Tâm đã không thể ghét nổi rồi. Lại thêm cái thân hình nở nang, vạm vỡ nữa. Hôm mới tới nhà chú Chín, Tiêu đang nản muốn chết cho rồi vì phải xa mẹ, xa anh chị..xa thành phố bạn bè..Nó dợm khóc đòi về không ở thì Tâm lù lù xuất hiện. THằng con trai đi biển mới về nên chỉ mặc cái quần đùi ướt bết, áo vắt vai. Thiếm Chín nói với mẹ :
- Thằng lớn nhứt đó thiếm Mười...Đã nhờ cậy được rồi đã theo phụ với ba nó được rồi...Bữa nay ảnh ở nhà chờ mẹ con thiếm nên nó đi theo ghe mình ên thôi...Nè Tâm lại chào thiếm Mười đi...còn đây là thằng út..con chú thiếm đó..Thiếm Mười đem gởi nó ở với nhà mình...!
Ngó Tâm, xẻn lẻn chào mẹ, Tiêu bổng thoáng rùn mình rún động. Ui trời, ở đâu ra một đứa con trai thiệt là...con trai như vầy..Tiêu bổng thấy như hồi sức trở lại và không còn sợ khi nghỉ tới những ngáy tháng sắp tới không còn được sống cạnh gia đình nữa. Tối đó thiếm Chín còn sắp xếp cho Tiêu ngũ chung với Tâm một bộ vạc , khi nghe thiếm nói Tiêu run lên vì kích thích và sung sướng.
Tới giờ ăn cơm, mặt Tâm vẩn còn lầm lì. Tiêu nguýt thiệt bén bõ ra ngồi một mình bên mấy thùng lớn chứa nước mắm. Bây giờ thì nó cũng như mọi người đã quen thuộc nên không còn khổ sở vì mùi vị bao trùm khu vực nầy nữa. Tiêu ăn ngon lành hai con cá nục luộc nước muối và mớ rau muống nấu với lá me non. Mùi vị cũng hao hao như canh chua bên nhà. Anh Lực phía trong chổ nhận phần ăn đi ra, thẳng lại chổ Tiêu đang ngồi
- Giận nhau phải không ?
- Dạ..?
- Mổi đứa ngồi một góc là biết rồi..!
Tiêu đỏ mặt cười ngượng nghịu không chối cũng không nhận mắt len lén liếc cái khoen đồng nơi núm vú cũa anh Lực. Mình mẩy nó nóng ran lên, hai thái dương máu chạy rần rần và tim đập mạnh. Anh Lực chừng như cũng nhận ra vẻ bối rối cũa thằng con trai nên cười cười ăn xong chưa vậy ? Tiêu ngạc nhiên nhìn phần cơm chỉ vơi vài muỗng cũa anh tài công
- Em ăn xong rồi nhưng anh chưa xong mà...?
- Đem về tối ăn cũng được mà...Có muốn theo anh ra đây không ?
Anh tài công đề nghị đi trước xuống bãi và Tiêu theo sau để mọi người không chú ý. Buổi trưa nóng hực, cát như được rang trên chão khiến hai bàn chân trần cũa Tiêu muốn rọp da vừa đi vừa nhắc lò cò. Mồ hôi tuôn ra cả người nó như dội nước. Biển rào rạt bõ lại trên cát những đợt bọt trắng xóa và ngoài kia xanh ngăn ngắt gợi nổi thèm được ngụp mình trong làn nước.
Anh Lực kéo Tiêu lẩn vô một hàng ghe nằm song song trên bãi, những chiếc ghe đem lên cạn để sữa chữa, bôi nhét chai lại những chổ thủng, lổ rò. Tiêu ngạc nhiên toan hỏi thì đã được trã lời bằng vòng tay chắc nịch và cặp môi dầy màu thịt tươi cũa anh tài công. Thịt da Tiêu cứng lại nhưng tứ chi nó lại mầm nhủn, rũ liệt buông xuôi cho anh Lực tùy tiện.
Ngả thằng con trai dài xuống cát, người tài công vuốt ve, mơn trớn mạnh bạo từ ngực nó lần xuống dưới và lột cái quần đùi ra rồi bắt đầu bóp nắn cái dương vật đã cương cứng từ ngay lúc đụng chạm đầu tiên với bàn tay thô ráp cũa anh.
Ôi những ngón tay chai sần đã khiến đầu cặc Tiêu có cảm giác vừa xót xa vừa sung sướng đến độ run lên từng chập. Nó oằn oại rướn người lên rồi buông rơi xuống rồi chà mạnh đôi chân lên mặt cát nóng như sợ nếu nằm im thân thể sẽ nổ tung ra thành muôn mảnh trong cơn sướng khoái.
Anh Lực thong thả thè lưỡi liếm từng bệt cảm giác Tiêu đã bắn ra đầy trên bụng, nhể nhại bám trên đám lông đen.. cũa nó...sau đó anh banh rộng hai đùi thằng con trai ra và chồm tới.
- Ơìì..ơììi....
Tiêu nức lên , hai tay cào cấu đám cát rồi buông ra vói lên cào cấu mạnh vào hai vồng thịt ngực cuồn cuộn vì đang dụng sức cũa anh tài công. Một ngón tay cũa nó lọt vào vòng khoen và co lại. Anh Lực hồng hộc vừa rên rỉ..mạnh lên...hức..hức kéo mạnh ra..cho đứt núm vú anh đi em ơi...
Khi Tiêu trỡ lại chổ làm việc chú Chín ngạc nhiên mầy đi đâu nảy giờ vậy con ? Thằng Tâm đi kiếm mầy đó..Còn thằng anh họ thì dầm dẳng đi đâu vậy theo mấy thằng Thái lan phải không ? Tiêu nguýt vừa hú hồn vì chuyện không bại lộ, kệ tui...ư...sao không giận nữa đi...không thèm nói chuyện nữa đi...Tâm cười xẻn lẻn...đụ mẹ họ tao ghét cái giọng ngựa bóng đó lắm nghe mày...Tiêu nghoe ngoảy bõ đi vừa nghỉ đụ tụi chứ đụ họ làm chi...ngu thấy mồ có không hưởng để người khác hưởng...xì..phải chi tui ghét được anh..!
Ngày tháng không biết có vô vọng không với những người kia riêng đối với Tiêu lại là những ngày...tưởng tượng nếu không được sống như vậy nữa nó sẽ thấy...tiếc lắm. Lao động khổ sai đã thay đổi ngoại hình Tiêu rất nhiều. Tâm một lần chống xuổng ngắm nghía nó và buộc miệng :
- Trời bây giờ thằng nầy giống y chan một thằng Thái lan nghe...chỉ thiếu xâm mình nữa thôi à...!
Tiêu mắc cở nguýt Tâm nhưng cũng cúi nhìn thân thể mình. Quã thật khiêng vác, lao động đã làm Tiêu có nhiều bắp thịt hơn, rắn rỏi hơn nhiều lắm. Da nó đã bị cái nắng khắc nghiệt cũa đất Thái nhuộm nâu như vỏ trái bồ quân chứ không còn trắng trẽo như xưa nữa. Hai vồng ngực nó cũng nổi lên hai ụ tuy không vun chùn như Tâm hay cuồn cuộn như anh Lực hoặc chú Chín nhưng ngó cũng rất là bắt mắt. Đôi khi Tiêu ngắm và đã tự ân mê một cách thích thú. Anh Lực chọc ghẹo nho nhỏ :
- Nhờ tay tui bóp, tui nhồi đó nghe em !
Hai người vẩn lén lút gặp nhau trong giờ lao động. Và..Tiêu rùn mình khi nghỉ tới lúc sự việc dở lở ra..Không phải chuyện nó làm tình với anh tài công mà là chuyện nó đã...nghe lời anh Lực làm tình với khách..! Làm đĩ đực !
Qua sự mốc nối có chia chác cũa mấy thằng cảnh sát, anh Lực thường "đi" với mấy thằng Thái bên ngoài và sau đó lôi kéo Tiêu vào.. "nghề". Anh tài công đưa cái lý do là để có chút tiền hộ thân khi ra khỏi tù nhưng đối với Tiêu, khi thuận tình. đây không là mục đích cũa nó. Mục đích chính là sự khoái lạc khi được chung đụng với đàn ông khác.
Việc mua bán dâm thường vào giờ ăn trưa hoặc đôi khi ngay lúc đang lao động. Bọn khách tới và bọn cảnh sát sẽ tìm cách để anh Lực hoặc Tiêu tiếp họ, hoặc ngoài bãi hoặc trong một góc nào cũa hảng sản xuất nước mắm.
Tâm cũng nhận ra thêm khi trợn mắt ngó Tiêu.. kỳ ha..hai cái núm vú mầy như lồi hơn trước Tiêu ơi..cở ngón tay út lận đó...Tiêu hơi chột bụng nhưng vẩn trơ tráo..thì...thì Tâm...vọc hoài nên bị vậy chớ còn ai vô đây..! Thằng anh họ, vốn loại ruột ngựa, cườ he he..thiệt không...nhưng sao mày cũng ưa...vọc cũa tao mà tao không bị như vậy..Xạo hoài mày..? Tiêu ngó bộ ngực nở nang cũa thằng anh, mơ màng tại tại cũa Tâm là đồ dzõm...cũa em là hàng nhập...hì ! Tâm nham nhở phải chi mình vọc cu hoài nó cũng dài thêm he... Rồi nó ngâm nga
"Kiến vàng bám ngọn mù u
Lấy vợ càng trễ..con cu càng dài"
Và cười hic hic đố Tiêu tại sao. Tiêu háy, con mắt có đuôi, ai mà biết được mấy chuyện nham nhở cũa Tâm...vô duyên ghê nơi...! Tâm choàng ôm thằng em họ xiết mạnh thì chưa có vợ ghiền quá vọc cu hoài nên nó dài ra...hehehe..mà kỳ he, hồi xưa nghe mầy nói giọng như cha Mười "Quên" tao nhột nhạt hết sức, giờ nghe riết lại khoái lổ tai...Chà chà phải mầy là con gái tao nói ba xin cưới làm vợ cho tao liền khỏi đi kiếm đâu cho xa..cho mệt..Ưng anh không hả em Tiêu..?
Tiêu sung sướng ép sát vào ngực Tâm dụi dụi không nói. Phải chi ước mơ thành hiện thực !
Những lần như vậy Tiêu thấy mình có lổi với Tâm và định lòng sẽ không làm chuyện cũa anh Lực bày vẽ nữa. Nhưng khi gã cảnh sát Thái nháy nhó, hoặc anh Lực ra dấu là Tiêu lại ngoan ngoản đi theo. Nó không sao cưỡng được sự mời gọi cũa trò chơi xác thịt đầy quyến rũ lôi cuốn nầy dù thật sự bọn Thái lan nó gâp phần lớn không thằng nào được một phần ngoại hình như Tâm hay anh Lực. Anh tài công cũng thừa nhận như vậy và tự an ủi thôi nhắm mắt trã bài cho xong lấy tiền em trai ơi...!
Một tối Tiêu đang nằm với Tâm nghe chú Chín kể chuyện nhà thì có tiếng chân rồi một thằng cảnh sát tới mở khoá phòng giam. Nó lấy đèn pin rọi dọc ngang đám tù nằm ngồi lố nhố và dừng lại ngay Tiêu. Thằng cảnh sát hất hàm nói một tràng và ra dấu Tiêu đi theo nó. Tâm níu tay Tiêu đừng đi...đụ mẹ nó..muốn gì đây..Nhưng những ngưòi kia lao nhao khuyên thôi đừng cãi nó đánh chết...đi coi có chuyện gì không...Chú Chín bóp bóp bàn tay đã ra mồ hôi lạnh ngắt cũa đứa cháu...cẩn thận nghe con ơi..Tâm à...để coi có chuyện gì..bộ muốn chống là chống được sao con...!
Bước chân bồm bộp cũa thằng cảnh sát Thái không nặng bằng nhịp tim đang dồn dập trong lồng ngực Tiêu. Nó run lên khi nghỉ hay chuyện đã bại lộ..nhưng anh Lực đâu bị lôi đi như nó đâu...Và có hành phạt cũng đâu diển ra giữa đêm như vầy. Tiêu chùi hay bàn tay ướt nháp vô quần và thấy gây lạnh dù mồ hôi đang tuôn nhớp lưng và đêm nóng hầm hập như ngồi cạnh một bếp lửa lớn.
............
Khi mở mắt ra, đập vào võng mô Tiêu vẩn là ba sợi xích sắt lủng lẳng thòng trên trần xuống cho biết nó vẩn còn ở trong căn phòng cũa thằng Chua, cảnh sát trưởng nhà ngục hay nói theo anh Lực là thắng...chủ ngục ! Tiêu thử cựa quậy và nhận ra tay chân nó vẩn còn bị xích chặc vô bốn khoen sắt lớn cũa cái bàn gỗ sần sùi. Mình mẩy Tiêu còn rát rạt, nó hạ tầm mắt xuống để thấy ngực bụng đùi vẩn còn đóng lớp mớ sáp đèn cầy lúc nãy thằng Chua đã nhiễu lên. Tiêu phát nấc lên một tiếng khi nhớ lại sự việc cùng với cái rùn mình kinh khủng. Có tiếng động rồi tiếng tằng hắn và tiếng lò -xo giường kêu lớn kèn kẹt. Tiêu hối hận đã tạo ra tiếng động vừa sợ sệt nhắm kính mắt lại. Tiếng bưóc chân rồi tiếng cười khành khạch cũa thằng đầu trọc và giọng hầm hừ xỗ ra một tràng tiếng Hoa. Tiêu run lên mở mắt nhìn thằng chủ ngục bằng đôi mắt van xin đầy tuyệt vọng. Thằng Thái lai Tàu man rợ vẩn trong tình trạng trần truồng như nhộng. Chỉ khác chăng là cái dương vật đầy hình xâm cũa gã đã xìu xuống, lòng thòng giữa cặp đùi nở cuộn chứ không cương phồng như lúc thọc vô miệng Tiêu vừa nắc vừa cầm cây đèn sáp lớn nhõ từng giòng sáp chãy nóng lên khắp mình mẩy Tiêu, lúc nãy.
Tiếp tục líu lo, Chua mở khóa cho Tiêu, dựng thằng con trai dậy và lôi nó xuống khỏi cái bàn gổ. Phản ứng tự nhiên Tiêu trì lại liền bị gã trọc kéo chúi tới chổ lủng lẳng những vừa xích sắt vừa dây thừng dài ngắn cao thấp thòng xuống từ trần nhà. Bằng động tác thành thạo, quen tay Chua mau lẹ khoá hai cườm tay Tiêu vô khóa sắt và kéo mạnh. Tiêu rên lên đau đớn vì sợi xích đã lôi hai cánh tay nó vượt khòi đầu và đà cao khiến hai chân nó phải nhón lên khỏi mặt đất. Bã vai Tiêu tưởng chừng như muốn gãy lìa, thằng con trai đáng thường oằn oại vì đau. Một vài mảnh sáp khô trên người Tiêu bể ra rơi lả tả xuống sàn nhà.
Thằng Chua xoa xoa tay có vẻ hài lòng rồi đi lại chổ vách, nơi treo không biết bao nhiêu là roi. Lớn nhỏ, ngắn dài. Đủ kiểu, đủ loại. Gã không ngần ngừ vói lấy một cây roi gồm những sợi da nhỏ tếch lại với nhau thành chùm, vừa quất mạnh trong không khí vừa cười khềnh khệch.
Tiêu nấc nhỏ nhắm kín mắt, cắn răng gồng cứng người chờ đợi khi thằng cành sát đi lại vừa vun roi quất veo véo trong không khí.
- Véo.o.o..véo..o..o....!
Thân thể trần trụi cũa Tiêu nãy lên khi chùm roi bật mạnh vào ngực. Những mảnh sáp bể ra tung toé.
- Véo...vééééo o..o...o..!
Lằn roi thứ hai bật vào bụng dù có lớp sáp khô bám ngoài nhưng Tiêu cảm giác như sáu múi bụng mình bị dí thanh lửa nóng vào. Nóng không thua những giọt sáp lỏng khi nãy.Thằng con trai oằn người kêu lên đau đớn. Rồi luồng roi thứ ba...thứ tư..Tiêu oằn oại, ngộp đi trong trận mưa roi quất vào làm làm bắn ra những vụn sáp và để lại những lằn ngang dọc tươm máu...Tiêu không ngất nổi nữa nhưng gục xuống như một tàu lá héo cho dù được tưới bằng trận mưa roi. Mồ hôi ướt đẫm cả thân thể nó, bóng lên dưới màu đèn vàng khé cũa căn phòng.
Thằng trọc ngừng tay, cười nghe đầy giọng khóai trá và quay về hướng cửa phòng quát lên một tràng tiếng Thái. Có tiếng đáp lại rồi một thằng cảnh sát Thái khệ nệ xách vô một xô nước nặng. Thằng nầy cũng mình trần trùng trục và u nần những bắp thịt chi chít những hình xâm. Có điều gã mặc quần chứ không cởi truồng. Thằng trọc bước lại bên xô nước lềnh bềnh một cái lon nhựa đỏ nhúng nhúng tay vô rồi đưa lên lưỡi nếm gật gù hài lòng. Nó hất hàm cười nói gì với thằng đàn em và lấy lon khuấy khuấy rồi múc lên một lon đầy nước. Tiêu lờ mờ đoán được nên lại cắn răng gồng mình chờ đợi. Quã thật thằng trọc tạt mạnh lon nước vào người Tiêu. Cái thân thể trần trụi chi chít lằn roi, vết đòn oằn oại vì những vết thương tiếp xúc với cái mặn cũa lon nước muối. Thằng trọc cười khoái trá khi thấy như vậy và không ngừng tay tạt tiếp. Lúc đó thằng cảnh sát đã cởi xong quần ra đứng nhăn nhó ngó. Tiêu nhìn thấy gã lung linh qua màn lệ và thằng nhỏ không biết mình ứa nước mắt vì khóc hay vì rát bởi nước muối ngấm đậm vô các vết đòn.
Đêm cũa tận đáy địa ngục hay chót đỉnh cũa thiên đàng ? Đêm thằng con trai oằn oại trong cái đau lẩn niềm sướng khoái. Nó và gã cảnh sát bị ép buộc làm tình dưới trận mưa roi cũa thằng chủ ngục bạo dâm. Gã đem Tiêu vất lên mặt bàn rồi ra lệnh cho tên cảnh sát tới giao cấu với nó. Trong khi tên nầy hùng hục nắc thì Chua dùng roi quất xối xả vào lưng vào mông gã . Tiêu mở lớn mắt ngó gương mặt thằng Thái lan để thấy trên đó nét đau đớn lẩn sung sướng lộ ra. Và nó..thằng con trai Việt cũng giật mình khi bắt gặp chính mình cũng đang ngập ngụa trong cái đau lẩn sướng. Mổi lần chùm roi cũa gã trọc vút mạnh vô tấm lưng to bè cũa mình là gã đàn ông Thái hự lên rồi ấn cặc đâm sâu vào hậu môn Tiêu. Và thằng con trai Việt Nam nẫy ngược lên rên lớn, hai tay bấu nắn hai vồng ngực mình, nhéo mạnh hai đầu núm vú như muốn dứt đứt, bứt rời. Phần tên trọc cũng đang mê man như lên đồng, nhập xác, hắn vung roi túi bụi vào tên đàn em vừa hồng hộc sục cu, hào hển rên rỉ..
Thời gian thật lâu gã Thái chợt hộc lên nắc như điên cuồng rồi lùi lại rút cu ra khỏi hậu môn Tiêu. Luồng tinh khí phọt mạnh ra theo tiếng rú cũa gã, bắn tung tóe lên thân thể đang oằn ọai cũa thằng con trai. Gã trọc cũng đã ném roi dồn hai tay vào để sục mạnh cái dương vật dựng đứng nhưng chừng như không đủ thỏa mản gã hồng hộc xô tớt gạt tên đàn em ra chụp hai đùi Tiêu banh rộng. Tiêu ướn cong người hét lớn vì sự đâm ngập cũa con cặc gã chúa tù khiến hậu môn nó như rách tét đi trong cơn sướng khóai tận cùng...!!!
Khi đám tù được lệnh đi lao động thì Tiêu xiêu vẹo trỡ lại phòng giam. Đích thân thằng trọc xách nách nó vô chổ nằm, gã nói gì với mấy tên cảnh sát sau đó quay sang ông già Tàu. Ông nầy nói cho những người Việt biết Tiêu được miển đi làm khổ sai vài ngày. Chú Chín bóp ngầm tay cũa Tâm thì thào chỉ thấy nó như kiệt sức chứ chằc không sao đâu con..Làm được gì mà đòi làm con ơi...! Tâm tức tối khổ sở văng tục rồi phải đi theo lệnh cũa đám cảnh sát rời nhà giam. Vừa đi vừa ngoái lui. Nó biết ba nó nói có lý. Làm được gì đây! Nhưng thấy Tiêu tả tơi đi như không muốn nổi trong tay thằng chó đẻ Tâm thương đứt ruột. Nhứt là mình mẩy thằng em họ, Tâm thấy chi chít những dấu roi. Chắc nó bị hành hạ nguyên đêm chứ chẳng chơi. Và còn nữa, Tiêu trong tình trạng trần truồng như nhộng và cái quần đùi thì vắt trên vai thằng đầu trọc.
Suốt ngày Tâm gầm gầm làm việc, trong bụng mong cho hết giờ để về phòng giam xem tình trạng Tiêu thế nào. Nó xúc cá đỗ vào sọt một cách vô thức đến đổi thằng cảnh sát đứng gần phải quất một roi cảnh cáo. Lưng Tâm rát rạt, nó nổi xung muốn táng cái xuổng trên tay vô mặt thằng chó đẻ may mà anh Lực đứng gần làm bộ bước chắn ngang để ngăn chuyện trầm trọng xãy ra. Tới giờ ăn cơm, anh Lực tới ngồi bên Tâm ân cần dỗ dành, an ủi :
- Đừng điên khùng như vậy chứ...thằng Tiêu bị hành hạ đủ rồi đừng để thêm em nữa...Tụi nầy không có luật lệ gì đâu mà chống lại chúng...Nhứt là thằng đầu trọc..em không thấy nó ác độc như vậy sao...!
Tâm khuấy khuấy muổng trong tô cơm không nói nhưng trong bụng dịu lại và thấy anh tài công nói đúng cũng như tốt bụng. Nhưng thật ra Lực có dụng ý, anh nói một hồi dẩn dắt câu chuyện để dụ dỗ Tâm như đã dụ dỗ thằng Tiêu. Anh chú ý thằng nầy đã lâu muốn kéo Tâm theo anh với Tiêu và có xui Tiêu nhưng thằng nhỏ không dám. Cứ hẹn lần hẹn lựa hoài tới bực mình. Hôm nay nhân cơ hội Lực bắt vô vấn đề bằng cách khơi sự thù ghét cũa Tâm đối với đám Thái lan và dựng chiêu bài "trã thù dân tộc". Nó hành hạ mình thì giờ mình chơi lại tụi nó cho bõ ghét mà lại có chút tiền còm bõ túi phòng thân khi ra tù...Lực nói và thân mật phủi mấy cái vảy cá bám trên ngực Tâm, cố ý cho tay chạm chạm vô đầu núm vú thằng con trai để kích thích. Nhưng Tâm tỉnh khô ậm ừ...làm chuyện nầy thấy kỳ cục quá...giống như mấy thằng đĩ đực...Anh Lực cười nhăn nhó thì đĩ đực đã sao..có mòn có thụt bớt đâu mà sợ...mình là đàn ông, con trai mà...thọc lổ l..ồn hay thọc lổ...đ..ít cũng vậy thôi...Sướng mà còn có tiền nữa...Dỉ nhiên anh dấu chú Chín không nói cho biết em đừng lo...
Miệng lưỡi cha tài công cũng bén nhọn nên cuối cùng Tâm xiêu lòng. Và theo thủ tục nó phải "đi" đút lót cho thằng cảnh sát Thái một chầu "chùa" trước để dể làm việc sau nầy. Lực dắt Tâm ra chổ mấy chiếc ghe gác trên bãi, chổ đã dụ dỗ Tiêu trước đây. Thằng cảnh sát Thái lan đã chờ sẳn. Tâm cau mặt nhận ra chính là thằng mới quất nó một roi và là thằng cứ hay lảng vảng chổ nó làm việc. Từ trước tới nay Tâm ghét cay đắng nghỉ thằng chó chết theo rình rập mình bởi đôi khi bất chợt Tâm bắt gặp thằng cột nhà cháy ngó nó lom lom. Thằng cảnh sát cười ham hố lột bõ quần áo rồi quỳ thụp xuống khi Tâm tụt cái quần đùi ra vắt lên thành ghe. Cha tài công lùi ra ngồi chứng kiến.
Thời gian trôi qua, thằng cảnh sát ngồm ngoàm như đứa con nít đói ăn nhưng cuối cùng cũng nhả ra nhăn nhó xỗ một tràng tiếng Thái vừa thở..Anh Lực chắc lưỡi hình như nó bực vì bú hoài mà em không chịu ra đó..thấy nó bú mà anh cũng phát mõi miệng dùm. Tâm cũng làm bộ nhăn nhó đụ mẹ nó bú em muốn lột da cặc luôn..rát rạt chứ bộ sướng lắm sao..Lực làm dấu cho thằng cảnh sát nó liền đứng lên tới bên thành ghe bám vô và dạng chân đưa mông lên chờ đợi.
- Thôi thì em...đụ nó một cú đi...lấo đít nó đi cho nó vui...
Tâm nhổ miếng nước miếng lên đầu cặt xoa xoa rồi đi lại bên thằng cảnh sát. Vừa thọc cặc đâm vô cái hậu môn lơ thơ lông và xám xịt cũa thằng nầy nó vừa thấy lợm giọng muốn ói. Đâm vô rút ra...đâm vô rút ra...Tâm làm như cái máy không chút cảm giác. Nó lơ mơ nhớ tới Tiêu và nhận ra dù chỉ bàn tay thôi, Tiêu cũng tạo cảm giác sướng rên khi bóp nắn, vọc vởn con chim cũa nó. Khi vuốt ve mơn trớn thân thể nó. Chỉ cần một cái hôn phớt lên đầu vú hay dụi dụi đầu vô ngực, cũa thằng em họ, Tâm đã thấy mình mẩy mọc gai và lòng êm ái vô cùng. Đâu phải hùng hục bú hay đưa mông banh hậu môn ra cho nó chơi như với thằng nầy mà nó thấy lạnh tanh lại còn muốn ói nữa.
Tiếng kẻng chát chúa báo giờ ăn chấm dứt, thằng cảnh sát giận dỗi đẩy Tâm ra, mặc quần áo và ngoe ngoẩy bỏ đi. Lấy cái quần lau mạnh con cu Tâm vừa nhỗ nước bọt bực dọc. Anh Lực thở khì một cái thất vọng em làm bể quá..! Tâm lại khạc xuống cát đụ mẹ gớm quá không nứng nổi nên chơi không ra...Lực nhún vai tại em thôi...chứ thằng Tiêu nó cũng đâu vô đó mà..
Tâm quắc mắt chồm tới :
- Gì..anh nói lại coi...gì có thằng Tiêu trong chuyện nầy nữa...?
........................................ ...
Tiêu vẩn li bì ngũ nhưng thỉnh thoảng càu mày và nấc nho nhỏ. Tâm nằm nghiêng ngó thằng em họ vừa giận vừa thương đứt ruột. Chú Chín nằm kế bên thở mật nhọc :
- Mầy lúc nào cũng vậy con à...Cái tánh hung hăng, dữ dằn sao không chịu bỏ...May mà chú Lực nhịn và biết điều...
Tâm lại thấy cồn trong bụng muốn nói cho ba nó nghe cái "biết điều" của thằng cha tài công nhưng cố dồn xuống, ngậm cứng. Chỉ tại mầy thôi nghe thằng quỷ con, thằng Sài-gòn khó thương..! Tâm vuốt vuốt mấy sợi tóc ướt bết mồ hôi trán Tiêu. Nó nhớ một lần đã cùn quằn nói với má bộ nhà mình mắc nợ mắc nần gì nhà nó hay sao...! Những lần nó còn bực bội, ganh tức vì sự có mặt cũa Tiêu trong gia đình. Thiếm Chín dịu dàng :
- Nếu nói mắc nợ thì nghe hơi quá nhưng sự thật là vậy đó con à...Những điều chú thiếm Mười làm cho nhà mình mang cả đời, trã hết kiếp cũng chưa đủ đâu nghe..Con lớn rồi má tưởng con biết và thấy chớ...Mà cho dù không ơn không nợ mình đùm bọc thằng Tiêu cũng là bổn phận mà..."Giọt máu đào hơn ao nước lã" đúng không con ?
Tâm chớp chớp đôi mắt, có phải vì cố nhìn Tiêu trong bóng tối nên, cay sè. Nó thấy nhớ má, nhớ mấy đứa em, nhớ ngôi nhà trong xóm chài hết sức. Nó choàng tay qua ôm thằng Tiêu, ừ thằng nầy không còn mảnh dẻ như lúc ở Sài-gòn mới xuống nữa. Mình mẩy đã có u có nần, chắc nịch nhưng đầu óc thì cứ liền trơn, ngây thơ không khôn không mọc nanh mọc gúc được chút nào. Chán ơi là chán !
Chiếc xe bus rời phi trường về khách sạn. Tiêu ngã đầu vô thành ghế nệm nhìn ra đường phố Băng-cốc đang chìm trong nhá nhem tối, lóng lánh bao nhiêu là màu đèn. Cảnh tượng giống như mười năm trước, khi nó và những người đi chung ghe được rước về trại tị nạn từ nhà tù. Ba tháng rưỡi hơn mới được phóng thích !
Khi nhét vô tay mấy tờ bạc vô tay thằng con trai phục vụ trong khách sạn Tiêu làm hiệu và nheo mắt cười. Thằng nầy chắc cũng quen...nghề nên gật đầu nói cứ gọi nó khi cần. Vô phòng tắm Tiêu mở nước, trút bỏ quần áo rồi dầm mình dưới vòi sen. Lau khô mình mẩy nó đứng yên ngắm mình trong tấm gương lớn mò mò hơi nước. Màu đèn vàng làm da thịt Tiêu nồng ấm và thân hình nó đẹp hơn lên. Tiêu vui vẻ khãy khãy cái khoen vàng đeo nơi núm vú trái rồi xoay người ngắm cái hình xâm con bọ cạp đen trên bắp vai.
Đẩy cửa bước ra Tiêu thấy Tâm đang trần truồng nằm dài trên chiếc giuờng lớn nói điện thoại :
- Okie..hôn Johnny dùm anh...I love you my Sugar..Okie.. okie..mai gởi thằng cu cho bà ngoại rồi đi làm tóc...See you...my Sugar..!
Buông cái khăn tắm xuống thãm, Tiêu nhoài lên giuờng rúc đầu vô lõm nách rậm lông cũa Tâm hít hít :
- Cái gì làm lông làm tóc đó...?
Tâm vói để cái phone lên bàn, xoay người ôm Tiêu :
_ Bà xã anh muốn đi cắt tóc...gội đầu..
Tiêu cười khúc khích :
- Phải thôi...bà Liểu thấy đầu bị ngứa ngáy tưởng tóc dơ nên đi gội chứ đâu ngờ đang bị...mọc sừng...!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com