Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3. Trên lầu: Lươn chúa tẩm dầu vs Bà hoàng nhím biển


Thời gian hiện tại: 01:01:00 ngày 19/3/20Y3

Thanh Thủy Văn Học Thành là nền tảng văn học mạng lâu năm hướng đến đối tượng độc giả nữ là chủ yếu. Nền tảng này chia thành hai mảng gồm tác phẩm gốc (1) và tác phẩm phái sinh, mỗi mảng đều có BXH tác phẩm mới được cập nhật tự động vào 1h sáng hằng ngày. Trên bảng nêu tên 10 tác phẩm đang viết "hot" nhất ngày hôm trước.

"Hot" ở đây là tổng hòa của các yếu tố: lượt đọc chương đầu, bình luận, phần thưởng, lượt lưu trữ truyện... và một đống chỉ số khác. Đa số truyện vừa đăng đã nổi đều là truyện của tác giả có nhiều độc giả trung thành. Nếu có thể giành được top 1 BXH tác phẩm mới nhờ lượng độc giả này, truyện sẽ được gắn huân chương vinh dự "Long Trời Lở Đất" và treo cả ngày trên quảng cáo khởi động App (2) đọc truyện. Rất nhiều người đọc mở App ra nhìn thấy là tiện tay lưu về, dẫn đến số lượt lưu trữ truyện trong ngày tăng vọt. Vì thế "Long Trời Lở Đất" trở thành danh hiệu mà rất nhiều tác giả đang nổi tranh nhau vỡ đầu.

Ấy thế mà rạng sáng ngày 19, một bộ truyện của tác giả mới chưa kí hợp đồng, không có nhá hàng tích lũy lượt lưu trữ (3) bất ngờ nhảy dù xuống chiếm lĩnh quảng cáo mở App.

Chưa đến hai phút sau, điện thoại của biên tập Nhiếp đã nổ tung.

01:01:15

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: Chuyện gì vậy? Thanh Thủy LẠI lỗi hay ông nào nửa đêm đái bậy lên server đấy?

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: [Screenshots] [Screenshots] [Screenshots]

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: Chưa kí hợp đồng, không nhá hàng tích lũy lượt lưu trữ, tài khoản tác giả mới toanh, hai chương cộng lại chưa đến 5000 chữ mà nhảy dù lên quảng cáo mở App???

Nhiếp Khải - nickname "Hành Giai phải có xương" - là biên tập mảng tác phẩm phái sinh của Thanh Thủy Văn Học Thành, phụ trách quản lý hơn 200 tác giả đã kí hợp đồng.

Trong số này người trẻ nhất vừa thành niên, người già nhất đã về hưu, có tác giả chuyên nghiệp sáng tác toàn thời gian, có tác giả chỉ viết chơi còn ngoài đời làm công việc khác. Mỗi người một tính, có thánh cũng không nhớ hết được. Nhiếp Khải bèn đánh dấu phân loại trong ghi chú tài khoản của từng người: Cấp S là các "Tiểu Điềm Điềm" thân thiện, dễ trao đổi; cấp N là "người bình thường"; cấp C là thành phần "dễ cháy, dễ bùng nổ", cấp A là "báo động đỏ".

Mảnh Giấy Màu Cam đang oanh tạc tin nhắn của cô thì thuộc cấp K - "bà hoàng nhím biển" (4)- chúa tể gây tiền đình.

Chẳng biết bà chúa này lấy đâu ra thời gian mà online thâu đêm suốt sáng, vừa gõ hàng vạn chữ một ngày, vừa kiêm chức "sao đỏ tình nguyện" cho trang web. Thoáng cái lại thấy cô ả bóc phốt người này sao chép đạo văn, người kia ăn gian bơm điểm, không khác gì cái máy bay chiến đấu chạy bằng cơm.

Hễ mà đơn tố cáo bị xử lý muộn, "bà hoàng nhím biển" bệ hạ sẽ thống lĩnh đoàn quân trẻ trâu thích ôm rơm rặm bụng giống mình khai hỏa chiến dịch bảo vệ công lý và chính nghĩa, quậy đục nước khắp các hội nhóm và diễn đàn. Biên tập nào số đen thì chỉ có nước bị hành sấp mặt.

Lần này bệ hạ bỏ ra mấy tháng trời để chuẩn bị cho bộ fanfic anime crossover (5) mới viết, trước khi đăng chương đầu đã tìm bậc thầy Tarot trên mạng bói "giờ lành" hết 200 tệ, còn nghe ngóng kế hoạch đăng truyện của các tác giả đang hot khác trong mảng tác phẩm phái sinh. Kén chọn mãi cô ả mới chốt được ngày 17/3, quyết giật bằng được danh hiệu "Long Trời Lở Đất" hòng có cái khởi đầu tốt đẹp.

Ai ngờ hóng đến 1h, bảng xếp hạng đổi mới, bệ hạ phát hiện ra cả danh hiệu "Long Trời Lở Đất" lẫn quảng cáo mở App của mình đều bị một đứa vô danh ở đâu chui ra nẫng mất.

Cô ả ngậm cục tức này mới là lạ.

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: Hành! Giai! Tôi biết bà chưa ngủ, đừng có giả điếc nữa! Acc Vương Giả của bà còn đang sáng kia kìa!

Nhiếp Khải: "..."

Ầy, sơ ý quá.

Được cái biên tập Nhiếp vốn là trùm diễn sâu, chả biết xấu hổ là gì, có bị lộ tẩy cũng không hề bối rối. Cô chậm rãi ẩn cửa sổ game, mở tài khoản công việc lên. Mười đầu ngón tay bắt đầu "nhập vai" y như vừa tự sinh ra một nhân cách khác.

[Hành Giai]: !!!

[Hành Giai]: Úi dồi ôi cưng ơi chị sợ em ngủ rồi nên không dám quấy rầy em, chứ BXH vừa đổi mới là chị thấy ngay! Chị tức mà chị không kịp thoát game, chị phải sang chửi bọn IT trước đấy.

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: Bà đang kiểm tra rồi à?

[Hành Giai]: Chứ sao nữa? Bố cái server cùi, lỗi hôm nào không lỗi, lại lỗi đúng hôm cưng đăng truyện mới có khổ tôi không? Kiểu gì tiền thưởng tháng này của đám nó cũng bị trừ hết!

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: ... Thế đầu đuôi là như nào?

[Hành Giai]: Vẫn chưa biết. Cưng còn lạ gì đám IT nhà mình? Làm gì cũng lề mà lề mề, mỗi vọc server là chăm thôi. Không ấy em cứ ngủ trước đi, chị để ý cho, yên tâm. Hôm nay mà không xử lý xong vụ này thì đừng đứa nào hòng ngủ!

[Mảnh Giấy (Tác giả Mảnh Giấy Màu Cam: cấp K)]: OK, thế cũng được.

Cách tốt nhất để đối phó với khách hàng sồn sồn kiểu này chính là dù có chuyện gì xảy ra cũng cứ nhắm mắt ủng hộ nó cái đã. Sau đó mình nhanh tay làm um lên trước nó, sồn sồn hơn cả nó, thế thì nó còn biết làm gì nữa nào? Nhiếp Khải nhẹ nhàng xỏ mũi "bà hoàng nhím biển" dắt đi một vòng, tiện tay gửi yêu cầu kiểm tra sự cố cho đội IT đang trực rồi cắm đầu cày game, còn đâu thì kệ xác.

Trình cô gà nhưng chơi rất máu, đang hùng hổ tố cáo đồng đội hiến mạng cho địch sau ba ván thua be bét thì nhận được câu trả lời của IT trực ban.

[Quản lý 404]: Còn đó không Hành Giai? Kiểm tra xong rồi, không bug nhé.

[Quản lý 404]: Dữ liệu nền của hai bộ truyện đây. Tôi đối chiếu tất cả các chỉ số liên quan đến độ hot rồi, không có gì bất thường cả, chị có thể gửi cap màn hình cho tác giả đó xem.

Nhiếp Khải nhíu mày, trả lời thế thì trả lời làm gì?

Bộ truyện "nhảy dù" kia có cái tên không lấy gì làm nổi bật trong làng văn học mạng, phần tóm tắt nghe có vẻ kì bí thú vị nhưng đối với truyện mới, tác giả mới thì lại quá giản đơn, chưa kể phần PS toàn lời thừa thãi.

Mà kì khôi nhất là truyện được gắn tag fanfic phim Bữa Tiệc Nửa Đêm. Phim vừa chiếu xong, nổi thì có nổi, nhưng nó là phim tình cảm hiện đại hường phấn hơn hai chục tập, kết thúc HE cả nhà cùng vui. Ai lại rửng mỡ đi viết fanfic cho kiểu phim như thế bao giờ? Có viết cũng là để tự hít cho vui chứ lấy đâu ra người đọc?

[Hành Giai]: Bơm điểm?

[Quản lý 404]: Bên tôi thì không thấy. Đúng là có hoa hồng, có mấy tài khoản mới lập đập rất nhiều hoa nhưng cũng chẳng khẳng định được gì cả.

"Hoa hồng" một tệ một đóa là phần thưởng của độc giả, coi như thu nhập thêm cho tác giả và trang web cũng có phần. Song ai mua hoa, mua bao nhiêu thì nền tảng không can thiệp và không quản lý được.

"Chậc." Nhiếp Khải ngán ngẩm. Tình hình này thì biết ăn nói với "bệ hạ" làm sao?

Hồi trước Nhiếp Khải làm bên xuất bản sách giấy, sau này thị trường sách giấy ảm đạm, cô bị mấy đồng tiền thuê nhà đẩy sang mảng văn học mạng chứ chẳng mặn mà gì với cái nghề này. Tuổi thanh xuân gắn liền với những Nietzsche (6) và Camus (7), cô vốn khinh thường mấy bộ tiểu thuyết xuyên không, tu tiên, sếp tổng bá đạo... từ tận đáy lòng, bình thường làm việc toàn quấy quá cho xong. Truyện không đọc chữ nào, phần đề cử của biên tập thì quăng cho tác giả tự đi mà viết.

Thế mà lần này cô lại nảy lòng hiếu kì hiếm hoi, nhấp mở bộ truyện "nhảy dù" kì lạ kia ra.

Hai chương, mấy nghìn chữ, vuốt tay mấy lần đã hết.

Đọc xong từ đầu đến cuối mà Nhiếp Khải chỉ biết câm nín nhìn màn hình điện thoại: Cờ lờ giờ tờ?

Cô có xem mấy tập Bữa Tiệc Nửa Đêm ở nhà ăn công ty nên cũng nắm được đại khái nội dung. Bộ "fanfic" này trừ tên nhân vật giống tên nữ chính của phim ra thì chẳng còn gì liên quan đến bộ phim kia cả. Rõ là ké fame trắng trợn còn gì!

Nội dung ăn ké phim nổi, điểm nhìn ngôi thứ nhất, giọng kể thì lê thê, chính tả sai tùm lum, thế mà giật được top đầu bảng truyện hot?

Thấy độc giả bên dưới đập phần thưởng hăng hái quá, Nhiếp Khải nghĩ hay là mình bỏ sót cái gì chăng? Thế là cô bấm bụng đọc lại lần nữa...

Nhưng chỉ thấy nó sai chính tả! Nó còn viết kiểu dòng ý thức (8)! Nó còn là chiến thần dấu phẩy (9), kẻ hủy diệt dấu chấm câu!

Mảnh Giấy Màu Cam lại bắt đầu khủng bố tin nhắn của Nhiếp Khải để giục giã cô đứng ra chủ trì chính nghĩa, có vẻ đã cạn kiệt lòng kiên nhẫn.

Nhiếp Khải bèn mở truyện mới của "bà hoàng nhím biển" bệ hạ ra đọc để rồi chán ngán thoát trang chỉ sau vài phút. Cô tự nhủ: cũng ngang ngửa nhau thôi.

Bỗng dưng cô thấy lòng buồn vu vơ. Công việc mỗi ngày của cô chính là đóng gói đẹp đẽ những thứ "rác rưởi số" này, đem bán cho đám người dùng trơ lì cảm xúc để họ xài cho hết thì giờ hoang phí, kiếm lấy dăm ba đồng bạc lẻ để kéo dài cuộc đời vô nghĩa lý của chính mình.

Ôm tâm trạng căm phẫn và trống rỗng, cô đuổi khéo Mảnh Giấy Màu Cam đi bằng mấy lời khen bùi tai rồi tắt đèn nằm trằn trọc. Thôi, mọi chuyện để mai.

Dối trá, lừa gạt và tạm bợ qua ngày chính là vũ khí để đám súc vật thời hiện đại đương đầu với cõi lòng trống rỗng.

---

Ở một tỉnh lị miền Trung cách đó 400km, tác giả văn học mạng Mảnh Giấy Màu Cam vừa pha xong tách café tan và chưa hề muốn đi ngủ.

Mảnh Giấy Màu Cam - tên thật Vương Mộng Dao - là một tác giả fanfic được khá nhiều người biết đến.

Cuộc đời Vương Mộng Dao kể ra cũng ly kỳ. Cô ả bỏ nhà lên tỉnh kiếm sống từ năm 16 tuổi, làm không sót việc gì từ chạy bàn tiệm ăn, chăm sóc sắc đẹp đến giao thức ăn ngoài, có lúc túng quẫn đến mức trong túi còn nhõn 15 đồng tiền với một quyển manga in lậu. Cô ả từng trải chăn nằm đất ở sân ga giữa mùa đông, từng dùng chậu rửa mặt múc nước mưa trong nhà hầm vào mùa hè. Một mình cô ả vật lộn với cuộc sống, không dựa dẫm được vào ai, chỉ có những nhân vật 2D trong manga là niềm an ủi.

Vương Mộng Dao xấu, ấy là may mắn. Bởi vì cô ả không có sắc đẹp khiến người ta ham muốn thì cũng không bị gài bẫy lôi vào vũng bùn. Nhưng Vương Mộng Dao xấu, ấy cũng là bất hạnh. Vì con gái xấu dường như đã mất đi tư cách làm con gái, mà rõ ràng cô ả cũng chẳng có tư cách để làm con trai, đành phải biến thành sinh vật dở nam dở nữ lót đáy chuỗi thức ăn mà ai cũng có thể giẫm đạp.

Cô ả sống chật vật dưới tầng đáy tối tăm của thành thị ròng rã ba năm từ 16 tuổi đến 19 tuổi, như một dũng sĩ chưa ngừng chiến đấu khi chưa trút hơi thở cuối cùng.

Mùa đông năm Vương Mộng Dao 19 tuổi, căn nhà dân xây dựng trái phép cô ả thuê bị sập. Giữa ngày đông tháng giá, không có nhà để về, cô ả đành xách hành lý tìm tạm một quán net xin trực ca đêm. Trong thời gian này cô ả cày rất nhiều anime để giết thời gian và còn viết chơi mấy cái fanfic. Lúc viết được khoảng 50 vạn chữ, không biết do gặp đúng thời điểm web Thanh Thủy mở rộng việc kí kết với tác giả hay thế nào mà Vương Mộng Dao bất ngờ nhận được tin nhắn mời kí hợp đồng.

Tin nhắn ấy đã thay đổi cuộc đời cô ả.

Vương Mộng Dao viết lách tàm tạm và chỉ biết viết mỗi fanfic manga, anime. Nhưng cô ả yêu những nhân vật 2D thật lòng và còn đăng chương rất chăm nên dần dần tích lũy được một nhóm độc giả mua truyện. Ban đầu viết được chăng hay chớ cho hết thời gian trực ca đêm, sau này phát hiện viết truyện có thể kiếm cơm, cô ả bắt đầu đăng hằng ngày, càng viết càng hăng hái, còn đầu tư nghiên cứu thị hiếu của độc giả. Tiền nhuận bút của cô ả bây giờ đã ngang ngửa dân văn phòng bình thường.

Vương Mộng Dao rời quán net, bỏ công việc giao thức ăn ngoài, chuyển vào một căn nhà có phòng khách. Cô ả ăn cơm tiệm lần đầu tiên, được nhân viên tươi cười tiếp đón lần đầu tiên, ra ngân hàng mở tài khoản tiết kiệm lần đầu tiên... thậm chí cô ả đã bắt đầu kế hoạch tích tiền mua một ngôi nhà của riêng mình.

Cuối cùng Vương Mộng Dao đã được thành phố lớn lạnh lẽo ấy đón nhận - bằng một tư thế đầy hãnh diện.

Nhưng Vương Mộng Dao là người từng chịu khổ. Người từng chịu khổ lúc nào cũng gối giáo chờ trời sáng. Ôm quan niệm "huyện Hồng Động chẳng ai là người tốt"(10), cô ả luôn luôn cảnh giác cao độ và sẵn sàng chiến đấu.

Biên tập Hành Giai mới đổi sang làm việc với cô ả năm ngoái là một con lươn chúa thành tinh, bình sinh chỉ thạo ba ngón nghề: làm ít chơi nhiều, phủi sạch trách nhiệm và ba phải. Mồm cô ta như cái máy hát, tin cô ta có mà bán nhà. Vương Mộng Dao không tin cả biên tập lẫn trang web. Người chơi hệ nhân dân tệ đập tiền tặng hoa, trang web cũng được chia phần trăm, họ mừng còn không kịp nữa là.

Cho nên cô ả quyết định đích thân ra tay.

Vương Mộng Dao dùng tài khoản độc giả [Ông xã tôi là trai 2D] đăng một topic trên diễn đàn Thanh Thủy.

[Thảo luận: Top 1 BXH tác phẩm phái sinh mới hôm nay là clone của đại thần nào?]

Cô ả phát huy bản lĩnh gây sự trình độ thượng thừa. Bài viết trình bày sự thật, chèn số liệu, phân tích bình luận của người đọc bám vào từng câu chữ. Giọng văn lôi cuốn kịch tính, số liệu mạch lạc rõ ràng, ba bốn câu lại định hướng cảm xúc của người đọc một lần, tiết tấu cứ gọi là mướt như lụa.

Đêm hôm vắng người đọc truyện mà chẳng hiểu sao lại đông người dạo diễn đàn. Chẳng mấy chốc topic này đã hot. Vương Mộng Dao càng đánh càng hăng, chuẩn bị đeo kính lúp lên chụp hết lỗi chính tả của con fic nát kia ra cười rồi sửa cho "kẻ địch" từng chữ một.

"Pisa", "Yukio", "tai áo"... có khi tác giả là học sinh tiểu học thật thì mới bắt chước nhật kí của trẻ con giống hệt thế này chứ.

Đăng xong bài tế, cô ả uống một hơi hết tách café "3 in 1" rồi bấm F5 xem bình luận.

Đúng lúc đó có một bình luận mới:

[Người qua đường 123]: Không top 1 mới là lạ. Clone của hotgirl hơn 1 triệu follow trên Tóp Tóp, tài khoản chính là Hồ Điệp Muội Muội, không những nhiều fan mà còn có công ty chống lưng cơ. Bà con giải tán đi.

---

Chú thích:

(1) Tác phẩm gốc (Bản gốc của tác phẩm) được hiểu là dạng hay hình thức vật chất mà trên đó kết tinh lao động sáng tạo trong việc thể hiện tác phẩm của tác giả, được định hình lần đầu tiên. Tác phẩm phái sinh là tác phẩm được sáng tạo trên cơ sở một hoặc nhiều tác phẩm đã có thông qua việc dịch từ ngôn ngữ này sang ngôn ngữ khác, phóng tác, biên soạn, chú giải, tuyển chọn, cải biên, chuyển thể...

(2) quảng cáo khởi động App/mở App: Quảng cáo hiện lên màn hình ngay khi truy cập ứng dụng, chạy hết quảng cáo này mới mở nội dung ứng dụng.

(3) nhá hàng tích lũy lượt lưu trữ: Một số tác giả hot, có nhiều fan sẽ đăng giới thiệu và tóm tắt truyện nhờ độc giả lưu trữ trước, khi chương đầu đăng lên thì đã có sẵn một lượng lưu trữ kha khá rồi.

(4) bà hoàng nhím biển/vua nhím biển: chỉ kiểu người máu chiến, không sợ va chạm, gây sự khắp nơi

(5) fanfic anime crossover: fanfic có nhân vật của nhiều bộ anime khác nhau

(6) Nietzsche: Friedrich Wilhelm Nietzsche (1844 – 1900) là một nhà triết học người Đức. Ông bắt đầu sự nghiệp như là một nhà ngữ văn học và viết nhiều bài phê bình về tôn giáo, đạo đức, các vấn đề văn hóa đương thời, triết học đường thời.

(7) Camus: Albert Camus (1913 - 1960) là một nhà văn, triết gia, nhà báo người Pháp nổi tiếng.

(8) Dòng ý thức: một thuật ngữ văn học chỉ một xu hướng sáng tạo văn học khởi điểm từ đầu thế kỷ 20, tái hiện trực tiếp đời sống nội tâm, xúc cảm và liên tưởng ở con người.

(9) Nguyên văn 一逗到底, chỉ lối viết đoạn văn dùng toàn dấu phẩy để tách vế, tách ý, đến cuối đoạn mới dùng dấu chấm.

(10) Câu này bắt nguồn từ một câu hát trong vở kinh kịch "Tô Tam phạm tội", được dùng như tục ngữ chỉ một nơi, hoặc một tập thể nào đó có nhiều người xấu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com