Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

289 + 290

289 - Vảy ngược

Sàn của pháo đài trôi nổi nghiêng đi, và Sunny có thể nghe thấy âm thanh nước tràn vào những lỗ hổng. Thị giác của cậu bị cản trở bởi đám mây bụi, nên cậu nhắm mắt và cảm nhận hình dạng to đùng cựa quậy trong hắc ám.

Cậu nhếch mép cười, quên mất cơ thể bản thân là rách rưới và tơi tả cỡ nào.

Ngước lên, Sunny nhìn thấy hai ngôi sao bạc cháy trong hắc ám trên cao - mắt của con rồng chết chóc, đang cúi xuống nhìn cậu.

Con rồng di chuyển, và cùng lúc, những cái bóng cũng di chuyển.

Pháo đài đang chìm run rẩy.

Quỵ xuống gần một vũng nước, Kai khó khăn hô hấp. Hắn đang khổ sở vì cơn đau khủng khiếp và khó thở...đòn đánh mà Sunny đánh trúng hắn trước đó không hề nhẹ. Hắn cho rằng vài xương sườn đã nứt hoặc gãy. Cơ bắp cũng đã bị rách, nên kéo cung bây giờ như là tra tấn vậy.

'Đây...thật sự là một Ác Mộng.'

Hơn gì khác, Kai cảm giác lạc lõng và mơ hồ.

Trận chiến mà lực lượng chính phủ đáng lẽ chỉ quan sát đã là một thảm họa. Hành trình tồi tệ xuyên qua sa mạc trắng tàn nhẫn như một giấc mơ bệnh hoạn. Trước khi hắn biết chuyện gì đang xảy ra, họ đã đứng trước một tảng đá đen thật to, chuẩn bị tiến vào một Hạt Giống Ác Mộng.

Kai đã cho rằng bản thân đã chuẩn bị tinh thần cho thử thách đáng sợ của Ma Pháp, nhưng mà hắn đã sai. Mở mắt ra trong một phòng ngai âm u của một cung điện bí ẩn mà không giống bất cứ thứ gì hắn từng trông đợi...và cũng tồi tệ hơn rất nhiều.

Sunny ở đó, kéo hắn khỏi đống đá đang rơi xuống. Hắn nghe thấy gì đó khó chấp nhận như là con rồng độc ác, anh em sinh đôi của hắn, và một quân đội những chiến binh đến từ thế giới khác mà đáng lẽ sẽ giúp tổ đội. Vài giây sau đó, con rồng hắc ám đã ở trước mặt họ, ra lệnh cho họ quỳ xuống.

Kai đương nhiên biết Sunny không hề nói dối. Nhưng mà nghe thấy giọng nói đó và cảm nhận quyền uy không thể kháng cự chứa đựng bên trong nó, hắn hoàn toàn nhận ra đó đều là thật...

Con rồng kinh tởm kia đúng là bản sao của hắn. Một phiên bản hùng mạnh, tà ác và Tha Hóa của Kai, kẻ mà đã phản bội lại bạn bè hắn và giờ đang cố giết họ.

Làm sao hắn có thể phản bội Sunny, Effie, Cassie, Nephis, và Đại Tá Jet? Kai không biết, nhưng sự thật là không thể chối cãi.

Biết sự thật đó là đau đớn hơn nhiều so với những xương sườn bị gãy kia.

Mọi thứ đã xảy ra rất nhanh kể từ lúc đó, không cho cậu cơ hội để xử lý những hé lộ đắng chát kia và hiểu việc đang xảy ra. Sunny cảnh báo cậu nên tránh xa và đột nhiên biến thành một con rắn khổng lồ, điên cuồng tấn công con rồng kia.

Bạn hắn đã bằng cách nào đó trở thành Thánh rồi sao? Kai không biết.

Tại sao hắn phải tránh xa? Hắn cũng không biết.

Có quá nhiều thứ Kai không hiểu, nhưng mà rồi, không thật sự cần phải hiểu. Ở cốt lõi vấn đề, thì tình hình là rõ ràng - tổ đội đang chống lại một kẻ địch đáng sợ, và tính mạng của những người bạn hắn đang vô cùng nguy kịch.

Đó là tại sao Kai đã cố giúp Sunny chiến đấu với con rồng, hết sức có thể.

Ba người họ bay vào bầu trời, và hắn nhìn thấy một thành phố kì lạ được xây trên một hòn đảo rộng lớn, được thắp sáng bởi bảy mặt trời mọc. Những con đường của thành phố tràn ngập người. Những người đó đang chiến đấu với quân đoàn Sinh Vật Ác Mộng, nhưng mà không hiểu sao trông họ còn tà ác hơn cả đám quái vật mà họ đang chiến đấu.

Nhưng Kai chỉ nhìn thoáng qua mà thôi, cậu không thể mất tập trung khỏi trận chiến chống lại con rồng độc ác kia...chống lại bản thân hắn.

Sunny có vẻ đã mất đi lý trí, biến đổi giữa những dạng sinh vật khủng khiếp. Bị cơn thịnh nộ nuốt chửng, cậu ta không còn phân biệt ai là bạn ai là thù. Đó là cách Kai bị đánh trúng và nhận những vết thương nghiêm trọng từ chính người bạn mình...hắn đáng lẽ nên nghe lời cảnh cáo của Sunny.

Nhưng mà kể cả có nghe đi nữa, thì hắn cũng không thể để Sunny một mình chiến đấu với con rồng kinh tởm kia.

Đến cuối cùng, ba người họ đã bay xa thành phố, vượt qua một vùng nước bao la phủ đầy xác chết đáng sợ, vào trong một pháo đài thất thủ. Có một ánh sáng chói lòa, một tiếng gầm điếc tai của một vụ nổ ở xa. Và bây giờ, Kai bị vây quanh bởi hắc ám.

Nước lạnh liếm vào da hắn.

'A...'

Dùng Khả Năng Thức Tỉnh, Kai có thể nhìn xuyên hắc ám. Hắn cũng có thể nhìn xuyên màn bụi, và thậm chí là đống đá vụn kia. Xung quanh hắn, thế giới đã phát rồ.

Những cái bóng dâng trào, biến thành vô số cánh tay hắc ám. Những cánh tay đó, mỗi cái sở hữu bảy ngón tay, xé vào con rồng đáng sợ kia với những móng vuốt sắc bén. Cùng lúc, Sunny đang cố xây lên một phiên bản khổng lồ khác của bản thân, những nỗ lực của cậu ấy đôi lúc thất bại.

Con rồng có vẻ dè chừng thanh kiếm trắng khổng lồ mà đang nằm trên đá lạnh lẽo, nửa chôn vùi trong đá vụn, và vì vậy nó tàn nhẫn hủy diệt tên khổng lỗ, mỗi lần, trước khi nó có thể thành hình.

Chậm nhưng chắc, cơ thể Sunny trở nên tơi tả và tan vỡ. Mặc dù cậu ấy không chảy máu, Kai có thể nhìn ra tình trạng của Sunny đang nhanh chóng tệ đi.

Sunny có vẻ không quan tâm, bị trạng thái điên loạn kì lạ kia nuốt chửng, nhưng mà Kai thì có.

'Mình phải làm gì đó...'

Mặc dù Kai không mạnh mẽ bằng những người bạn của mình, hắn không hề yếu. Hắn cũng là một Người Thăng Hoa... hắn đã dẫn binh lính vào chiến trường và giết những Sinh Vật Ác Mộng đáng sợ, sống sót những tỉ lệ bất khả thi, và thắng lợi khi đa số người khác đã phải mất mạng.

Hắn đã bị thiêu sống bởi ngọn lửa của rồng, và sống để chém giết con rồng đó.

Vấn đề là Kai không thật sự có thể di chuyển.

Đầu hắn đầy những thì thầm đáng sợ, và ý chí tàn dư của con rồng kinh tởm kia đang buộc hắn làm những thứ mà hắn chưa từng muốn làm. Đơn giản kháng cự tiếng kêu gọi đó đang lấy đi toàn bộ sức mạnh của hắn...và đó là với con rồng kia không hề để ý đến hắn chút nào.

Những ý nghĩ của hắn không còn thuộc về hắn.

'Phản bội mày...đầu độc mày... biến mày thành một con quái vật...dụ mày...bỏ rơi mày...phản bội...phản bội...PHẢN BỘI!'

Kai rên rỉ và nắm đầu, nhưng mà những tiếng thì thầm chỉ càng ồn ào hơn mà thôi.

Phần tệ nhất về chúng là, vì Khiếm Khuyết của Kai, hắn biết đó đều là sự thật. Hắn - hắn còn lại kia - đúng là đã bị phản bội, bị vấy bẩn, bị lợi dụng, và bị ruồng bỏ. Bởi không ai khác ngoài Sunny, người mà hắn tin tưởng nhất... có lẽ là một Sunny khác. Ít nhất đó là những gì con rồng kia tin tưởng.

'Tổn thương hắn...giết hắn... trừng phát hắn...cướp đi hi vọng của hắn...lấy đi ý chí của hắn...LẤY ĐI VƯƠNG MIỆN CỦA HẮN!'

Kai nghiến răng, không chịu nghe theo.

Hắn biết bản thân rất rõ. Đó...không phải hắn.

Đó không phải họ.

May mắn là, Sunny đang tấn công con rồng điên cuồng đến mức nó không có thời gian để quay ánh mắt về phía Kai. Vậy nên, quyền uy không thể vượt qua trong mệnh lệnh của nó đang dần yếu đi.

Rên rỉ, Kai quay sang vũng nước và nhìn kẻ đang núp trong phản chiếu. Môi hắn nhúc nhích:

"Chuẩn...bị đi."

Dứt lời, hắn chậm chạp nhặt cung lên và giơ nó lên với đôi tay run rẩy.

Cây cung của hắn là một Ký Ức Siêu Việt Đẳng Cấp Năm, và có rất nhiều những mũi tên ma thuật trong kho linh hồn của hắn. Vấn đề là bất chấp những việc đó, Kai đã không thể gây ra tổn thương đáng kể với con rồng kinh tởm kia. Trớ trêu là, tổn thương lớn nhất hắn gây ra là với người khổng lồ bóng tối mà Sunny đã tạo ra, ngay trước vụ nổ.

Tuy nhiên...với thị giác siêu nhiên của mình, Kai từ lâu đã phát hiện một cái vảy đặc biệt ẩn giấu trong ngực con rồng. Nó có màu khác với tất cả những cái khác, như thể được đúc từ sắt, và có hình dạng kì lạ.

Nhìn xuống, hắn nhìn vào cái bùa sắt hình đe đang treo trên cổ. Món bùa đó đã ở bên hắn kể từ Ác Mộng Thứ Hai, được Sunny đưa cho.

Và vậy nên...phiên bản độc ác của hắn chắc chắn là cũng có nó.

Không màng đến cơn đau, Kai nghiến răng và đứng lên, rồi gồng cơ, và kéo cung.

Sợi dây nặng nề.

Một mũi tên...

Sunny có vẻ cách cái chết chỉ vài giây mà thôi, nên sẽ không có thời gian cho một mũi tên khác. Hắn không thể trượt.

Hắn sẽ không trượt.

Khiến những tiếng thì thầm điếc tai trong tâm trí im lặng, Kai làm việc hắn giỏi nhất - nhắm cung, nín thở, và cho phép ngón tay trượt khỏi dây cung.

Một mũi tên đỏ ghê gớm bay vụt qua hắc ám...

Và đánh vào cái vảy sắt nhỏ che giấu trong vô số những cái vảy khác trên ngực con rồng đang lao đến.

Móng vuốt con rồng xé xuyên qua người khổng lồ bóng tối đang hình thành và đánh vào Sunny, đè cậu xuống đất.

Mũi tên không thể xuyên thủng bộ da cứng cáp của sinh vật, vậy nên Kai lung lay, đột nhiên yếu ớt vì mất máu.

...Nhưng mà nó đã phá vỡ một cái vảy duy nhất, khiến nó nứt ra làm hai.

Trong giây kế tiếp, người ẩn nấp trong phản chiếu đột nhiên biến mất, và con rồng đông cứng tại chỗ.

Có gì đó tà ác phản chiếu sâu trong ánh mắt bạc của hắn.

290 - Linh hồn đáng sợ

'Đúng là một cảnh tượng hay ho ha...'

Mordret quan sát lúc Nightingale, ăn ảnh bất chấp đẫm máu và bám bụi, kéo cung và thả mũi tên bay đi.

Hắn đã bỏ chạy đến pháo đài trôi nổi sau khi phát hiện Bùa Cự Tuyệt đã hợp thành vảy của Chúa Tể Sợ Hãi - và vừa kịp lúc. Có gì đó thật sự tò mò đang xảy ra ở Chạng Vạng, hủy diệt toàn bộ những phản chiếu mà hắn có thể dùng để xem thử. Đó có lẽ là lỗi của Ngôi Sao Thay Đổi... hoặc là của Kẻ Cướp Hồn. Dù sao đi nữa, Mordret đã bị đốt thành than nếu hắn không chạy khỏi thành phố.

Sau khi vượt qua nơi nước động để đến được pháo đài, hắn ẩn nấp trong phản chiếu và quan sát chuyện đang xảy ra bên trong. Sunless đang chiến đấu như người điên... điên hơn cả bình thường...còn Chúa Tể Sợ Hãi thì đang tàn bạo cắn xé và đánh đập cậu ta.

Thật sự, đúng là một phép màu mà Sunny đã có thể chiến đấu với bạo chúa của Bờ Vực lâu đến vậy, và thậm chí còn gây ra vô số vết thương đối với con rồng hùng mạnh. Bậc Thầy nào khác có thể làm được vậy? Tên đó đúng là khiến người ta khó tin nổi.

Dù vậy, có gì đó kì lạ đang xảy ra với trận đấu của họ. Thánh Ô Uế đã có thể tung ra đòn kết liễu từ lâu rồi, nhưng mà hắn lại đang kiềm chế. Có lẽ là vì hắn muốn bắt sống Sunless.

Biến cậu ta thành nô lệ một lần nữa.

Hợp lý. Mặc dù Mordret chủ yếu biết về Sáu Tai Ương từ những tài liệu mà hắn đã nhìn trộm được trong phản chiếu đông cứng của Chạng Vạng, Hoàng Tử Điên Rồ có vẻ như là sự răn đe mà bạo chúa của Bờ Vực đã dùng để kiềm chế năm nhà vô địch Ô Uế còn lại...đặc biệt là Kẻ Cướp Hồn.

Giờ khi Kẻ Cướp Hồn cuối cùng đã phản bội hắn, Sunless và linh hồn ghê gớm kia là vũ khí tốt nhất mà Chúa Tể Sợ Hãi có thể dùng để chống lại con quỷ nổi loạn nọ.

Mordret quan sát Nightingale một lúc, thú vị.

'...Mình thật sự đã chịu cúi đầu trước tên ngu ngốc ngây thơ kia sao?'

Ừ thì, hắn chắc đã không ngây thơ được lâu sau khi trở nên Ô Uế. Dù vậy...làm sao mà Kẻ Cướp Hồn đã bỏ lỡ cơ hội trở thành chủ nhân của Hoàng Tử Điên Rồ, sau khi Ngôi Sao Thay Đổi không còn nữa? Tên giả mạo...thật sự là một nỗi thất vọng mà.

Dù sao đi nữa, Mordret đã nói chuyện với Nightingale - kẻ gốc mang Bùa Cự Tuyệt - ngay trước khi Chạng Vạng rực lửa. Cung thủ duyên dáng có vai trò cần phải thực hiện...

Và bây giờ, có vẻ như hắn đã hoàn thành nó xuất sắc.

Một mũi tên đó bay vút qua không trung và đánh vào cái vảy nhỏ trên ngực con rồng khổng lồ, khiến nó rạn nứt.

'Bắn tốt quá mà.'

Khó cỡ nào, để đánh trúng mục tiêu nhỏ như vậy, và còn là mục tiêu di chuyển nữa chứ? Mordret cho phép bản thân ngưỡng mộ sự chính xác của cung thủ Thăng Hoa một tích tắc.

Rồi chìm vào linh hồn tha hóa của Chúa Tể Sợ Hãi.

'Bắt đầu thôi...'

Mỉm cười, Mordret thấy bản thân bị vây quanh bởi hắc ám.

Hắn ám đó vươn ra những xúc tu buồn nôn của nó, cố bắt lấy hắn. Một khu rừng những thứ đó vươn ra từ mọi phía, trườn bò như là những con rắn. Hơi run rẩy, hắn tránh né Tha Hóa và lao về trước.

'Đó là tại sao mình ghét xâm chiếm linh hồn đám Sinh Vật Ác Mộng...'

Ít nhất thì ở đây hắn có cả hai tay. Tiếc là, Mordret chỉ có thể phản chiếu năng lực và vũ khí của chủ nhân linh hồn bị xâm lấn, chứ không thể dùng của bản thân mình. Và vì Chúa Tể Sợ Hãi đã đầu hàng Ô Uế và vì vậy bị đuổi khỏi Ma Pháp Ác Mộng, không có Ký Ức nào ở đây để Mordret có thể triệu hồi.

Những Ký Ức là do Ma Pháp cho ra, và cũng bị Ma Pháp lấy đi.

Nhưng mà có những thứ khác hắn có thể cướp...

Suýt bị bắt bởi những xúc tu khủng khiếp kia, hắn nhảy cao lên không trung. Bay không phải là thứ Mordret thường thấy, nhưng mà hắn có kinh nghiệm với nó trước kia - nên, học cách dùng Khả Năng cụ thể này chỉ mất của hắn có một giây.

Cơ thể hắn gợn sóng và phồng lên, phủ một lớp vảy không thể xuyên thủng. Hai cái cánh hùng mạnh mọc ra từ lưng hắn, và răng hắn biến thành thứ răng nanh sứ sắc bén.

Hắn trở thành một con rồng.

Mordret đã chưa từng là rồng trước đây, nhưng mà hắn đã cướp cơ thể của những Sinh Vật Ác Mộng tương tự vậy. Nên hắn thích nghi với hình dạng mới này nhanh chóng.

Cuối cùng, ánh mắt hắn xuyên thủng hắc ám tà ác và tìm thấy một bóng người đứng ở ngay trung tâm, cô độc và lạc lõng.

Linh hồn của Chúa Tể Sợ Hãi vẫn duy trì diện mạo nhân loại...hắn chắc là đã chưa hoàn toàn đầu hàng Tha Hóa.

Một nụ cười tàn nhẫn khiền bờ môi bò sát của Mordret cong lên.

'Đến lúc chết rồi...'

Hắn không chắc ai trong số họ sẽ chết, nhưng mà hắn hưng phấn muốn biết.

Mordret hiện tại chỉ là một Quái Vật Thăng Hoa, còn Chúa Tể Sợ Hãi...có năm mảnh Hắc Hóa ẩn giấu trong hắc ám bất tận của linh hồn ô uế của hắn, vậy nên hắn chắc chắn là một Bạo Chúa Đồi Bại. Cơ hội chiến thắng là mong manh.

Nhưng mà rồi, Mordret đã giết vô số kẻ địch mà mạnh mẽ hơn hắn...kinh nghiệm hơn hắn, hiểu biết hơn hắn về những sự tinh tế của Phân Loại họ, dùng Ký Ức của họ thành thạo hơn hắn.

Nhưng mà, không có kẻ nào là tháo vát bằng hắn, quyết tâm bằng hắn, hay tàn nhẫn bằng hắn.

Nightingale là một kẻ can đảm, nhưng mà cũng là một kẻ ngu ngốc ngây thơ...nên phiên bản Tha Hóa của hắn tốt hơn cỡ nào được chứ?

Nhưng nếu có gì đó mà Mordret e ngại, thì đó là kiến thức về Ô Uế mà Chúa Tể Sợ Hãi nắm giữ.

Đó là tại sao trận chiến này là một canh bạc, thậm chí hơn cả tất cả những trận chiến linh hồn khác mà Mordret đã chiến đấu trong quá khứ.

'Mình chỉ phải giết hắn trước khi hắn có thời gian nói gì cả thôi...'

Ở phía xa, bóng dáng cô độc kia di chuyển, cuối cùng phát hiện kẻ xâm lấn.

Một ánh sáng điên cuồng cháy lên trong mắt Chúa Tể Sợ Hãi.

Cách xa nơi đó, trong đống đổ nát thiêu rụi của Chạng Vạng, không có sinh vật nào gi chuyển. Những tòa nhà - những thứ đủ xa trọng tâm của vụ nổ để không bị biến thành bụi - đã sụp đổ hay là đứng đó đen thui và biến dạng. Tro rơi xuống từ bầu trời hắc ám như là tuyệt, phủ lấy khung cảnh hoang tàn này.

Đa số sinh vật mà đã chứng kiến sự ra đời của một ngôi sao rực rỡ đã bị biến thành bụi, nhưng mà một đống xác âm ỉ vẫn còn đang ở mép của thành phố. Những bức tường xung quanh Chạng Vạng đã sụp đổ, và những cái xác khổng lồ nằm ngoài chúng thì bị cháy xém.

Một bàn tay tái nhợt vươn ra từ nước giữa đống xác đó.

Ngoi lên, Cassie leo lên vỏ của một sinh vật đã chết và hít thở. Rồi, cô ngã ra và nằm bất động, tro rơi lên mặt cô từ bầu trời hắc ám.

Mặt dây chuyền sắt vẫn còn với cô, an toàn và yên ổn.

Thanh rapier mảnh khảnh lơ lửng trên không ngay trên cô gái mù, có vẻ lo lắng. Cassie tập trung vào nó, cảm giác tri giác đang dần trượt khỏi.

"Đi..."

Vũ Công Yên Ắng chần chừ vài giây, rồi biến mất vào hắc ám.

Cassie thở dài và cho phép cơ thể tàn tạ của mình nghỉ ngơi.

Nằm trên bộ vỏ cháy đen của sinh vật đã chết kia, cô quay đầu về phía Chạng Vạng đổ nát.

Một nụ cười lạnh lẽo, tái nhợt hiện lên môi cô.

Trong trái tim của thành phố hủy hoại, Nephis chậm rãi mở mắt.

Kẻ Cướp Hồn không còn nữa.

Ánh sáng rực rỡ thẩm thấu làn da cô dần tối đi và biến mất. Ngọn lửa trắng nhảy múa trong mắt cô bị dập tắt. Mái tóc bạc, thứ vốn trôi chảy trong cơn gió hư ảo, ngã xuống.

Đứng trần trụi giữa cảnh tượng hủy hoại hoàn toàn, cô rùng mình và nhìn quanh.

Đầu óc cô trống rỗng.

Sau một lúc, Nephis nhận ra bộ tunic của mình đã bị phá hủy, và triệu hồi một Ký Ức khác. Trọng lượng quen thuộc của Giáp Quân Đoàn Ánh Sao - thứ duy nhất mà cô còn - lắng trên vai cô, khiến cô cảm thấy an ủi.

Bộ giáp đó...

Hình như cô đang quên mất gì đó.

'Chạng Vạng... Kẻ Cướp Hồn... Chúa Tể Sợ Hãi...'

Trong lúc cô bất động, sắp xếp những ý nghĩ, một thanh rapier mảnh khảnh rơi xuống từ bầu trời hắc ám và lơ lửng ở trước cô, hơi run rẩy. Nephis không cảm xúc nhìn nó.

Thanh rapier quay đi, mũi kiếm chỉ vào hắc ám.

"Cô muốn dẫn tôi đến đâu đó?"

Vũ Công Yên Ắng...đó là Tiếng Vang của Cassie.

Thanh rapier run rẩy lần nữa, rồi bay về trước.

Hơi nhíu mày, Nephis theo sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #fantasy