Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

297 + 298

297 - Rời Chạng Vạng

Phá Xích để lại tàn tích nhấn chìm của Chạng Vạng đằng sau và quay đi khỏi những mặt trời đang mọc. Trôi dạt trên dòng chảy, nó đi qua chiến trường đáng sợ và thoát vào vùng nước trong veo.

Dòng Sông Vĩ Đại chảy bên dưới họ. Đến hiện tại, cảnh tượng thế giới liên tục di chuyển vừa quen thuộc vừa khiến người ta bình tĩnh. Sunny có cảm giác là quay trở lại thực tế, nơi mặt đất cứng cáp và không nhúc nhích, sẽ là một trải nghiệm kì lạ.

Không có Sinh Vật Ác Mộng nào ở gần Chạng Vạng, nên họ có thể thư giãn vài ngày. Những thành viên tổ đội nghỉ ngơi và hồi sức, không làm gì cụ thể cả. Họ ngủ, ăn những bữa ăn ngon lành, và dùng thời gian để rảnh rỗi và nhàn nhã.

Thậm chí sự hiện diện của Mordret cũng không làm ảnh hưởng đến tâm trạng yên bình đó. Hắn đúng là rất dễ ở chung, thậm chí là dễ chịu. Đương nhiên là vậy...dù sao thì, những con quái vật thật sự biết rõ hơn ai cả cách ra vẻ hòa ái và thân thiện. Và Hoàng Tử Không Gì Cả là một tồn tại duy nhất ngay cả trong đám quái vật quỷ quyệt kia.

Nhưng mà không sao. Sunny không ngại ở trên cùng thuyền với hắn, miễn sao Mordret là một đồng minh. Thần thánh biết tổ đội cần toàn bộ sự giúp đỡ mà họ có thể có được trong cái Ác Mộng đáng sợ, hoàn toàn không lý lẽ này.

Bản thân Sunny không làm gì nhiều trong vài ngày đầu tiên của hành trình vượt qua Dòng Sông Vĩ Đại của họ. Cậu ngủ thêm một chút, dùng chút thời gian nhìn chăm chú bầu trời, và trò chuyện với Kai, miru tả những sự kiện đã trải qua chi tiết hơn.

Tháng mà cậu ở với Nephis trên xác con Rùa Đen, chiến đấu với Rắn Lam. Lúc gặp gỡ Ananke và ghé đến Dệt hoang tàn. Hành trình đến Thất Sủng và gặp lại Cassie. Trận chiến chống lại nữ tiên tri Ô Uế... những tháng ngày kinh hoàng mà họ đã trải qua trên Đảo Aletheia, và cuộc trốn thoát khỏi đó.

Trong quá trình đó, Sunny cũng nói về nhiều bí ẩn mà họ đã giải quyết và những tiết lộ đáng kinh ngạc mà họ đã nhận được trong Lăng Mộ của Ariel. Nhìn lại... cậu thực sự đã học được rất nhiều ở đây, cả về quá khứ lẫn hiện tại.

Và về bản thân.

Kai là một khán giả hoàn hảo cho những câu chuyện nực cười của cậu. Chia sẻ những trải nghiệm với một người bạn khiến trái tim mâu thuẫn của Sunny được an ủi một chút. Cậu không hoàn toàn ổn - sau khi chịu đựng nhiều như vậy ở Nam Cực và trên Dòng Sông Vĩ Đại, thì làm sao có thể chứ? Nhưng mà cậu ít nhất là đã trở lại có tinh thần trở lại như trước.

Gần như.

Vẫn còn vấn đề của chuyện xảy ra ở hồi kết của Chạng Vạng cần giải quyết. Nếu thậm chí có biện pháp để giải quyết vấn đề đó. Sunny cảm thấy cậu ít nhất nợ bản thân một cuộc nói chuyện với Nephis, cho dù có vô nghĩa hay không.

Nhưng mà với Nephis trong trạng thái vô cảm kì lạ này, nói chuyện với cô về những vấn đề cảm xúc sâu sắc không có vẻ là ý tưởng tốt. Cô đang chậm rãi khôi phục. Nên, Sunny quyết định chờ đến khi cô bình thường trở lại trước khi nhắc đến chủ đề đó.

Với tình hình như vậy, cậu không có gì để làm cả.

Sau một thời gian, Phá Xích đã rời xa Chạng Vạng. Họ vẫn còn trong ánh sáng xinh đẹp của bình minh bất tận, nhưng mà nước dưới con thuyền duyên dáng đã có sự thay đổi khó có thể phát hiện. Họ một lần nữa lại bị bao vây bởi nguy hiểm.

Từ đây trở đi, sẽ có những thứ kinh dị không nói rõ ẩn nấp bên dưới làn sóng lần nữa. Bầu trời rực rỡ cũng sẽ lại chứa đựng những sinh vật khủng khiếp. Và vậy nên, những thành viên của tổ đội sẽ lại phải duy trì cảnh giác, sẵn sàng chiến đấu vì tính mạng bất cứ lúc nào.

Tâm trạng trên Phá Xích đã tinh tế thay đổi.

Nói vậy nhưng...kì lạ là, Sunny không quá lo lắng.

Có lẽ đó là kiêu ngạo, nhưng mà nhìn bảy người có mặt trên con thuyền duyên dáng, cậu cảm thấy tự tin về cơ hội họ có thể đến được Bờ Vực mà không bị tổn thương gì.

Liệu đã từng có tổ đội Bậc Thầy nào chết chóc hơn họ? Chắc chắn là không.

Kai và Effie là những người lâu năm của Bờ Biển Bị Lãng Quên và có kinh nghiệm của chiến dịch Nam Cực, với nhiều kì công phi thường trong bảng thành tích. Kẻ Gặt Hồn Jet thì là một trong những cá nhân được người ta sợ hãi nhất trên đời, thậm chí những vị Thánh cũng dè chừng lưỡi đao quỷ quyệt của cô. Cassie là người mà thậm chí không thể đánh giá độ nguy hiểm của cô với những biện pháp thông thường.

Và rồi là Sunny, Nephis, và Mordret. Ba người nắm giữ Phân Loại Thần Thánh, chưa từng có trong lịch sử. Sức mạnh cá nhân của họ đã là ngoài phạm trù của thứ mà Bậc Thầy đáng lẽ có thể làm đến, và khi kết hợp lại...

Nếu có gì, thì Sunny nên thấy lo lắng cho kẻ địch của họ.

Nhắc đến Mordret...

Sunny đã muốn hoàn toàn tránh né hắn, nhưng mà có được giếng sâu kiến thức mà là cái đầu của Hoàng Tử Không Gì Cả đơn giản là quá cám dỗ. Mặc dù phải công nhận, tên khốn kia nói dối dễ như hít thở vậy, nên bất cứ thứ gì hắn nói thì cậu cũng phải suy tính lại trước đã.

Thật ra thì, là một quy tắc chung chung, cậu không tin tưởng bất cứ thứ gì nói ra khỏi miệng Mordret cả. Nhưng mà Sunny vẫn muốn hỏi hắn vài câu, đặc biệt là những câu hỏi mà gần như không ai khác có thể trả lời.

Mordret thường có thể nhìn thấy đang đứng ở mũi Phá Xích, nơi mà Thánh đứng canh gác với Cung Chiến Của Morgan trong tay. Hắn có vẻ rất hứng thú với hiệp sĩ đá duyên dáng, hoặc có lẽ là với cây cung mà cô cầm. Dù sao đi nữa, phần lớn thời gian hắn có mặt ở đó.

Sunny rời khỏi vị trí quen thuộc dưới tán cây thiêng, đi ngang qua con thuyền nhỏ hai cánh buồm của Ananke, và đến gần Hoàng Tử Không Gì Cả. Cảm nhận ánh mắt của cậu, Mordret ngước lên.

"A, Sunless. Quả là một bất ngờ dễ chịu. Cậu muốn gì à?"

Sunny lườm hắn vài giây, rồi thở dài và triệu hồi Ghế Bóng Tối. Nhìn thấy nó, Mordret nhướng mày, như thể nhớ đến gì đó không dễ chịu.

"Ớ ô."

Ngồi xuống, Sunny im lặng một chút, rồi nói bằng phẳng:

"Ừ, tao muốn gì đó. Chỉ là... trò chuyện chút thôi."

Cậu liếc nhìn Mordret và hỏi, cố gắng giữ giọng nói không thù hằn:

"Vậy, Ravenheart đối xử với mày như nào?"

Hoàng Tử Không Gì Cả nhìn cậu với ánh mắt tò mò.

"À, cậu biết đó. Thời tiết không tuyệt vời, nhưng mà con người thì thật sự...có duyên. Ừ thì, cậu đã gặp Seishan và Bậc Thầy Muông Thú, nên cậu chắc là đã có ý tưởng chung chung rồi đó. Giống như tôi đang sống trong một vườn hoa vậy."

Sunny mỉm cười, gật đầu, và lịch sự hỏi:

"Tao hiểu, tao hiểu...vậy thì, những Bá Chủ đang làm gì? Họ thật sự sẽ từ bỏ thế giới thức tỉnh sao?"

298 - Thiên đường mới

Mordret quan sát cậu với biểu hiện trung lập. Rồi, hắn mỉm cười dễ chịu.

"Làm sao tôi biết được? Tôi là Bá Chủ hay sao?"

Sunny im lặng nhìn hắn chăm chú vài giây. Cuối cùng cậu lắc đầu.

"Không...nhưng mày là con trai của một, được nuôi bởi một kẻ khác, và hiện tại đang phục vụ cho người thứ ba. Nếu mày không biết, thì ai biết được chứ?"

Mordret cười.

"Ừ thì, nếu cậu nói như vậy, thì đúng là tôi nên biết ha. Nhưng mà, Sunless, cậu có vẻ nhầm lẫn gì đó rồi. Việc là...tôi không quan tâm để biết. Tại sao tôi nên quan tâm đến thế giới thức tỉnh chứ? Chuyện gì xảy ra với nó đều không có liên quan đến tôi cho lắm."

Sunny cau mày.

Quả thật, Mordret đã có gần hết tuổi thơ của hắn trong Cõi Mộng, nên hắn không có tình cảm gì với Trái Đất cho lắm. Hơn thế nữa, hắn không phải loại người mà sẽ quan tâm đến tính mạng của hàng trăm triệu người vô tội, chứ đừng nói đến việc cảm thấy cần phải làm gì đó để cứu họ.

Mordret chỉ quan tân đến việc trả thù Đại Gia Tộc Valor.

Một nụ cười nhàn nhạt hiện lên gương mặt Sunny.

"Chắc rồi, mày có lẽ không quan tâm đến thế giới thức tỉnh. Nhưng mà mày có quan tâm đến những kế hoạch của người cha kia của mày - ít nhất là đủ để có thể cố phá hoại chúng tốt hơn. Nên thôi nói nhảm và nói tao nghe thứ mày biết. Nếu mày không ngại ha."

Mordret thú vị nhìn cậu chăm chú một lúc, rồi thở dài và lắc đầu.

"Ừ thì, tại sao không? Nhưng tôi e rằng cậu đánh giá tôi quá cao rồi đó. Tôi thật sự không biết cha tôi và Nữ Hoàng Sâu có âm mưu gì. Tôi không hẳn là có thể nói chuyện với người trước, còn người sau thì không đủ tin tưởng tôi để chia sẻ những bí mật như vậy. Tôi chỉ biết là họ nghiêm túc về trận chiến tranh với đối phương. Đó là tại sao tôi tham gia phe Ki Song."

Hắn im lặng một chút, rồi nói thêm, giọng nói mất đi sự nhẹ nhàng vô tư thường có:

"Nhưng tôi phải cảnh cáo cậu. Đừng có cho rằng bản thân hiểu những Bá Chủ, Sunless. Cậu có lẽ cho rằng đã nhìn thấu họ, nhưng cậu không. Họ lớn tuổi hơn nhiều so với chúng ta, và hùng mạnh hơn nhiều. Họ cũng không phải thứ nhân vật phản diện trên phim ảnh. Cha tôi, Ki Song, và kẻ thứ ba...là những cá thể xuất sắc nhất trong thế hệ của họ, hoặc thậm chí có lẽ là của mọi thế hệ. Không phải tình cờ mà họ có được ngai của mình."

Sunny nghiêm nghị nhìn hắn.

"Mày đang cố nói gì?"

Mordret mỉm cười và nhún vai.

"Tôi chỉ muốn nói là cậu có lẽ thấy khó để hiểu được kế hoạch của họ. Từ bỏ thế giới thức tỉnh? Ừ thì, đó đúng là nghe như thứ mà họ sẽ làm. Nhưng nếu cậu suy nghĩ về việc đó, tại sao họ muốn làm vậy? Kể cả nếu như những Bá Chủ chỉ quan tâm đến Cõi Mộng, họ vẫn cần Người Thức Tỉnh để sống trong nó. Và Người Thức Tỉnh không thể tồn tại mà không có người thường. Người ta không thể chiên trứng nếu không đập vài quả trứng, và người ta không thể có một nguồn cung cấp trứng ổn định mà không có trại gia cầm. Đại loại vậy."

Sunny im lặng một lúc, suy nghĩ về thứ Mordret vừa nói. Mặc dù cách nói của hắn là rất yếm thế, ý nghĩa bên dưới thì vẫn là đúng. Quả thật, phải có một số lượng người thường khổng lồ để một lượng tương đối nhỏ Người Thức Tỉnh xuất hiện.

Nếu thế giới thức tỉnh đúng là sẽ bị nuốt chửng bởi Cõi Mộng, những Bá Chủ sẽ không cho phép bản thân hoàn toàn từ bỏ nó trước khi việc đó xảy ra.

Điều đó là đi ngược lại những gì Sunny đã biết về họ trước đó.

Cậu cau mày, hơi mơ hồ.

Cuối cùng, Sunny lắc đầu và hỏi, giọng nói nghiêm nghị:

"Vậy còn kẻ thứ ba? Asterion, ông ta muốn gì?"

Ngay khi cậu nói ra những lời đó, nụ cười của Mordret tối đi, trở nên kì lạ là...gượng ép. Hắn hơi nghiêng ra trước.

"Sunless...làm ơn giúp tôi việc này, cố đừng có nói cái tên đó ra. Nếu không thì, ông ta thật sự có lẽ sẽ nghe thấy cậu đó."

Sunny chớp mắt vài lần, nhìn hắn chăm chú không tin nổi.

"Coi nào. Thật sự sao?"

Mordret thở dài, rồi lắc đầu trách móc.

"Tôi không nói vậy để hù dọa cậu, tôi chỉ nói sự thật. Ông già...năng lực của ông ta m hơi ngoài tầm hiểu biết. Nếu cậu cảm thấy bị đe dọa bởi Ki Song hay cha tôi, thì hãy đợi đến khi cậu gặp ông ta. Tốt hơn nữa, hãy hi vọng cậu không bao giờ phải gặp."

Sunny tựa ra sau, bắt chéo tay.

"Có gì đáng sợ về ông ta? Nếu ông ta mạnh mẽ như vậy, thì tại sao không tham gia trận chiến tranh mà Song và Valor đã bắt đầu. Ông ta ở đâu? Nghĩ đến thì, ông ta đến từ đâu chứ? Gần như không có gì viết về ông ta trong những sách lịch sử cả. Ông ta là một Truyền Nhân? Có gia tộc không? Quân đội?"

Mordret nhún vai.

"Thứ cậu cần hiểu về ông ta là... Lĩnh Địa của ông ta khác với hai người còn lại. Đúng vậy, Lĩnh Địa có thể khác nhau về bản chất. Đa số là như thứ mà cha tôi và Ki Song có, lãnh địa. Đó là tại sao Valor và Song chiến đấu tranh giành địa bàn. Nhưng mà không phải của ông ta... của ông ta thì giống một ý tưởng hơn là một nơi."

Hắn im lặng vài giây, rồi nói nghiêm túc:

"Cậu chắc chắn đã nhận ra những Đại Gia Tộc là được xây lên bởi những người thừa kế Huyết Thống Thần Thánh. Valor là được sinh ra từ Huyết Thống Chiến Tranh, Bất Diệt Hỏa là từ Huyết Thống Mặt Trời, Nhà Đêm là Huyết Thống Bão Táp. Gia tộc Song thì xuất hiện sau, sau khi Ki Song tìm đến Huyết Thống Dã Thú. Ông già kia là người có Huyết Thống Trái Tim... nhưng mà, ông ta không thuộc về gia tộc nào cả. Cậu có biết tại sao không?"

Sunny lắc đầu.

'Truyền thừa từ Thần Trái Tim...'

Thần Trái Tim cũng là vị thần của linh hồn, cũng như cảm xúc, kí ức, đói khát, và trưởng thành. Vậy thì Asterion có Phân Loại kiểu gì? Ông ta nắm giữ thứ năng lực gì? Bản chất Lĩnh Địa ông ta ra sao? Mordret hít một hơi sâu, rồi mỉm cười.

"Ừ thì...đó là vì ông ta không đến từ những Gia Tộc Truyền Thừa. Những Gia Tộc Truyền Thừa đã nắm quyền kể từ trước khi chúng ta ra đời, nên chúng ta dễ cho rằng nó đã luôn là như vậy. Nhưng mà thật ra thì, có nhiều thế lực đã tranh giành quyền định hình thế giới theo ý muốn của họ, vào thời gian hỗn loạn sau khi Ma Pháp vừa mới buông xuống. Vài thế lực tồi tệ hơn những kẻ khác. Ông già là tàn tích cuối cùng của một trong những thế lực bị đánh bại đó."

Sunny nhớ là đã nghe về chuyện này. Từ những gì cậu biết, hệ thống hiện tại - với chính phủ và những Gia Tộc Truyền Thừa duy trì trật tự thế giới cùng nhau - là được thiết lập sau khi vài thế lực khác đã bị đánh bại bởi những Truyền Nhân đầu tiên. Kể cả với toàn bộ tội lỗi của triều đại hiện tại, những thứ mà đã có thể lên nắm quyền thậm chí có khả năng càng khủng khiếp hơn nữa.

Ít nhất thì đó là những gì Giáo sư Obel đã nói với cậu.

Mordret im lặng một giây.

"À, nhân tiện...ông già thật ra không già lắm. Tôi chỉ gọi ông ta như vậy. Cậu thấy đó, thế lực mà ông ta đến từ, là một nhóm nhỏ những kẻ tôn sùng Con Đường Thần Thánh. Đám tâm thần thật sự, cực đoan hơn nhiều những kẻ mà cậu từng gặp trong đám Truyền Nhân. Bây giờ, những người đó...họ thật sự đồng ý từ bỏ hoàn toàn thế giới thức tỉnh, tin rằng Ma Pháp Ác Mộng là trải đường cho một khởi đầu mới. Rằng Cõi Mộng là một khu vườn hoang dã dành cho một chủng nhân loại mới."

Hắn lắc đầu.

"Và họ đúng là đã rời bỏ thế giới thức tỉnh, thiết lập những thuộc địa biệt lập trong Cõi Mộng không lâu sau khi những Bậc Thầy đầu tiên Thăng Hoa. Người mà một ngày trong tương lai sẽ trở thành Bá Chủ thứ ba...thật ra là được sinh ra ở đó. Thật ra thì, ông ta là đứa trẻ nhân loại đầu tiên được sinh ra trong Cõi Mộng. Mộng Chủng đầu tiên."

Mordret mỉm cười.

"Ừ thì, dù sao đi nữa. Những kẻ cực đoan lánh đời đó không kéo dài được lâu. Thuộc địa của họ dần bị lấn chiếm bởi Sinh Vật Ác Mộng, và ông ta là người duy nhất còn sống sót. Đến cuối cùng, ông ta đi đến Bastion, gặp cha tôi, và được mang trở lại thế giới thức tỉnh, và đã tham gia tổ đội của Kiếm Gãy."

Hoàng Tử Không Gì Cả nhìn Sunny với biểu hiện kì lạ, rồi cau mày.

"Tôi hi vọng đó đã thỏa mãn trí tò mò của cậu. A, nói nhiều như vậy khiến tôi khát nước. Tôi nghĩ mình sẽ đi kiếm gì đó để uống đây..."

Hắn đứng lên và đi khỏi, nhưng rồi lưỡng lự lại một giây.

Nhìn lại, Mordret nói bằng giọng thân thiện:

"Ồ, nhân tiện. Tôi đã nói trước đó là cậu nên hi vọng sẽ không bao giờ phải gặp người đó. Xin lỗi...tôi không nghĩ cậu sẽ có lựa chọn. Ông già, cậu thấy đó, rất hứng thú với những người mang dòng dõi thần thánh. Cân nhắc đến liên kết của cậu với Bóng Tối, Huyết Thống duy nhất còn thiếu, ông ta có lẽ sẽ đến tìm cậu một ngày nào đó. Cả Ngôi Sao Thay Đổi quý giá của cậu nữa, vì có lẽ không có một Mộng Chủng nào khác trên cả hai thế giới."

Nói xong, hắn mỉm cười dễ chịu và bước đi, để lại Sunny một mình.

Phá Xích tiếp tục di chuyển về phía tây, tán lá cây thiêng dịu dàng xào xạc trong gió.

Sunny im lặng nhìn chăm chú Dòng Sông Vĩ Đại bao la, đầu cậu đầy những ý nghĩ tăm tối.

'...Chết tiệt.'

Đúng là thật sự bất công. Cậu thậm chí còn không có Huyết Thống của Thần Bóng Tối - Dệt Máu đã tham lam cắn nuốt nó từ lâu rồi.

Tại sao cậu phải lo liệu với một Bá Chủ bí hiểm kia cơ chứ?

Cũng đâu phải là Sunny chưa có đủ vấn đề tồi tệ mà cậu phải giải quyết rồi.

'Mordret cũng có thể đang nói dối.'

Chỉ lúc này thì Sunny mới nghĩ lại về cuộc nói chuyện của họ và thầm chửi thề.

Hoàng Tử Không Gì Cả đã nói rất lâu, nhưng không hề trả lời đàng hoàng một câu hỏi nào cả!

'Thằng khốn đó...'

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #fantasy