52
"Anh Seokjin nói là công ty của Namjoon ra mắt sản phẩm mới nên mở tiệc mừng, hai người họ mời chúng ta tối nay đến chơi"
Taehyung cùng ngồi với cậu ở bàn ăn, bây giờ cả hai đang dùng bữa sáng. Trông Jungkook khá xộc xệch vì mới vừa nấu ăn xong, cậu nghe hắn nói thì liền nuốt vội miếng cơm rồi đáp lại.
"Tiệc ở đâu?"
"Ở nhà hàng Naji, họ bảo chín giờ tối sẽ bắt đầu khai tiệc, chúng ta đến trễ một chút cũng không sao"
Hắn gắp cho cậu một miếng thịt xào, sau đó đưa tay lau đi ít sốt dính ở khoé miệng cậu. Jungkook mỗi khi ăn đều rất hay bị dính ở mép, điều đó khiến cậu giống em bé cần phải chăm sóc kĩ càng, và Taehyung rất hài lòng mỗi khi được chăm nom cậu một cách kĩ càng như thế.
"Nhà hàng Naji? Nơi đó hơi xa thì phải, chắc phải mất nửa tiếng đi xe"
"Thế nên chúng ta đi trễ cũng không có vấn đề gì hết"
Taehyung ăn xong nên buông đũa trước, hắn ngồi một chút rồi nhanh đi lấy thức ăn đổ ra cho Yeontan. Sau đó hắn trở lại chỗ ngồi kế bên Jungkook, mặc dù đã ăn no nhưng hắn vẫn muốn ngồi đây nhìn cậu ăn.
"Anh đừng nhìn em chằm chằm như thế, ngượng lắm"
Jungkook dường như cảm nhận được một ánh mắt đang dán chặt vào người mình, cậu xoay người sang và chất vấn hắn, nhưng hắn không dời mắt đi hướng khác, ngược lại còn bật cười trước dáng vẻ đanh đá của cậu nữa.
"Đừng để ý tới anh"
"Anh nói xem làm sao em không để ý tới anh được?"
Cho dù không để ý tới thì cậu vẫn sẽ cảm nhận được, không chỉ riêng cậu, bất cứ ai bị nhìn chằm chằm đều sẽ cảm nhận được có thứ đang chỉa thẳng vào người mình. Cảm giác thật sự không được tự nhiên cho lắm.
"Vậy em nói xem làm sao anh không để ý tới em được?"
Jungkook dính bẫy, dính một cách gọn gàng. Taehyung thế thôi chứ rất biết cách đáp trả, hắn luôn dụ người ta nói ra thứ mà hắn muốn rồi sẽ dựa vào chính lời nói đó mà phản kháng lại, hoặc có lẽ hắn quá hiểu cậu nên mới vận dụng được một cách dễ dàng như thế.
"Mặc kệ anh đấy!"
Cứ thế, Jungkook phụng phịu và cố gắng bỏ qua ánh mắt đang nhìn mình ở phía sau, cứ tưởng hắn chỉ nhìn thôi, nhưng thật ra là không hề. Hắn nghịch tóc, nghịch vạt áo của cậu và còn nghịch cả khuyên tai nữa. Thật sự có chút phiền toái, nhưng cậu không để bụng, đôi khi chỉ quay qua lườm hắn một cái rồi thôi. Cậu tự nhủ, sau này sẽ ăn nhanh hơn hắn để khỏi rơi vào tình cảnh này nữa.
___
Tối hôm đó, Jungkook và Taehyung lựa chọn cho mình một bộ trang phục cực kì đơn giản, chỉ có áo sơ mi và quần tây thôi. Nhưng đặc biệt ở cái, áo sơ mi của cả hai là đồ cặp, hắn mặc màu trắng, còn cậu thì mặc màu xanh than, hoạ tiết áo của hắn màu đen, hoạ tiết áo của cậu thì màu trắng, hai cái áo y nhau như đúc, chỉ khác mỗi màu, và tất nhiên là cùng hãng!
Jungkook cài áo nhưng bỏ hai nút đầu, còn hắn thì bỏ tận ba nút, cậu thấy không vừa mắt, thế nên liền đi tới gài một nút dưới cùng cho hắn.
"Anh làm thế định quyến rũ ai?"
"Chẳng phải em cũng cố tình tách rộng cổ áo ra sao?"
Taehyung cũng không vừa vặn gì so với cậu, hắn đưa tay khép cổ áo lại. Cậu chỉ lỡ kéo hai cổ áo ra một chút liền bị hắn chất vấn, hay do hắn thấy cậu làm thế nên mới cởi bỏ nút thứ ba?
"Sao anh biết em cố tình? Chỉ là vô tình thôi"
"Anh cũng vô tình thôi mà"
Taehyung đột nhiên xấn tới, hắn nhắm ngay cổ cậu và cắn một cái rõ mạnh, sau đó còn cố tình day day phần da thịt đó nữa. Cậu đau mà không dám than, chỉ nhăn mặt rồi nắm tóc hắn ý muốn hắn dừng lại.
"Anh làm em đau"
Đợi khi hắn dứt ra, Jungkook mới bĩu môi trách hắn.
"Lỡ như có người nhìn trúng em thì sao? Anh phải cảnh cáo cho họ biết chứ"
Taehyung áp môi lên đôi môi đang bĩu ra kia rồi hắn nhìn vết đỏ trên cổ cậu, lại ân hận đưa tay xoa nhẹ lên nơi đó, lúc nãy hình như hắn dùng lực có hơi mạnh, chắc cục máu này phải mấy ngày mới tan nổi.
"Ai lại nhìn trúng em? Nếu có thì họ cũng nhìn ra chúng ta mặc áo sơ mi giống nhau rồi còn gì"
"Em vẫn chưa biết chuyện sao Jungkook?"
Hắn nhìn vào đồng hồ đeo tay, thấy đã hơn tám giờ rưỡi, hắn nhanh chóng nắm tay cậu kéo đi. Vừa đi hắn vừa nói, còn cau mày bày ra vẻ mặt rất nghiêm trọng.
"Chuyện gì?"
Jungkook nhanh chóng bị hắn dụ dỗ, cậu theo vẻ mặt kia mà cũng hồi hộp theo.
"Hừ..."
"Sao lại thở dài?"
Cậu khựng lại đôi chút, chính thức bị thái độ của hắn làm cho e dè, cái vẻ mặt đó cứ như sắp có chuyện gì kinh khủng xảy ra vậy, và cậu thì không muốn đối mặt với chuyện gì kinh khủng nào nữa hết.
"Chuyện là...em thật sự rất đẹp, trăng hôm nay cũng thế. Vậy nên anh không an tâm chút nào, cẩn thận giữ của vẫn hơn"
"Anh làm em thấp thỏm thật đó"
Jungkook đấm nhẹ vào vai hắn khi cả hai đã yên vị trong xe hơi. Hoseok sẽ là tài xế, vì hắn sợ hai người uống rượu, lúc có cồn trong người thì không nên lái xe, với lại sẵn tiện y cũng được mời nhưng không biết uống rượu, như thế thì quá thích hợp để lái xe cho hắn và cậu rồi.
___
Ba người đến nhà hàng Naji lúc chín giờ hơn, nơi đây bình thường cực kì náo nhiệt nhưng hôm nay lại giảm đi rất nhiều, vì Seokjin bao trọn chỗ này, và số khách anh mời tuy nhiều nhưng lại ít hơn số lượng khách hàng ở đây hằng ngày.
"Tới rồi à? Anh chờ hai đứa mãi"
Ngay khi bước vào bên trong thì Seokjin đã từ đâu chạy đến, anh nồng nhiệt chào đón hai người, còn liếc mắt và hất cằm sang hắn như muốn hỏi cậu 'còn tình cảm không?', Jungkook hiểu, thế nên cậu cười và gật đầu. Seokjin trông thấy liền cười tươi hơn nữa, tính ra từ lúc anh gặp cậu nói chuyện tới giờ cũng chỉ mới hai tháng, tiến triển nhanh hơn anh nghĩ đó chứ. Không để cả hai chờ lâu nữa, anh đưa hai người vào tận bàn ăn.
"Thoải mái đi nhé, chỗ này hôm nay của anh hết đấy!"
Seokjin rót rượu vào ly cho cả hai, là rượu vang loại Namjoon thích, đô của Namjoon khá cao, thế nên rượu cũng là loại nặng. Taehyung lúc trước sẽ không thể uống mấy cái này, nhưng bây giờ thì khác, tửu lượng của hắn đã tốt hơn rất nhiều.
Còn về phần Jungkook, cậu biết uống rượu nhưng trước giờ ít đụng tới nên tửu lượng khá kém, mặc dù thế nhưng hôm nay có hắn nên cậu sẽ thoải mái một chút. Uống đến sau khướt đi nữa cũng sẽ có người đưa cậu về nhà thôi. Nếu người đó không đưa về thì mất chồng.
______
Hồi trước có tính cho nhân cách khác của Taehyung lên sóng mà nay tui đổi ý rồi,ảnh xuất hiện là có biến nên thôi cho ảnh vào dĩ vãng đi nhaa.
Thay vào đó thì sẽ có H. Nói trước dị đó (。◕‿◕。)
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com