Tòa Thành Hai Mươi:(1)
Thân Nhã Lợi vốn cho rằng chia tay với Dante lại tận mắt nhìn thấy anh kết hôn rầm rộ chính là địa ngục. Nhưng không nghĩ đến điều đó chỉ là một tầng địa ngục thôi. Bởi vì sau khi du lịch leo núi với Lý Chân và Khưu Tiệp, cô bị ngã một cái trên đường, trở về còn mắc phải cảm nặng. Ngu ngốc là báo lá cải miêu tả sắc mặt tái nhợt dáng vẻ khập khiễng của cô thành "nghi ngờ mang thai". Vào cuối năm mọi người thích nhất tin tức gây sóng gió để đưa đến sóng to gió lớn. Điện thoại của A Lãm gần như bị nổ tung, Lý tổng tự mình gọi cô vào phòng làm việc giáo huấn. Lý Triểu Tùng không hiểu gì cả an ủi càng khiến cô vô cùng phiền não. Còn cái gì tệ hại hơn cái này đây, tới một lần luôn đi. Cô nghĩ như vậy. Bốn mươi ngày sau lại phát hiện kinh nguyệt của mình không đến.
Trước kia không có kinh nghiệm về phương diện này, nhưng từ hoàn cảnh bạn bè xung quanh cũng ít nhiều hiểu được. Lúc này chuyện nên làm nhất chính là đi mua que thử thai. Sau đó thương lượng với người nhà và bạn bè xem nên xử lý như thế nào. Nhưng cô không có can đảm. Khẳng định mình không thể đi mua que thử thai, vậy nên nhờ ai đi mua đây? A Lãm? Lý Chân? Khưu Tiệp? Ba mẹ? Giống như dù nói cho ai biết cô cũng sẽ bị đối phương giết chết. Nhất là Khưu Tiệp, nếu như biết trước khi Cố Hi Thành kết hôn còn đến làm ra việc này, nhất định sẽ lập tức đặt vé máy bay bay đến Ý, dẫn theo một đám mafia ngồi máy bay đến Tây Ban Nha, đeo mắt kính, quay kính xe xuống, đưa súng ra bắn anh nát bét, chết ở đầu đường Barcelona.
Trải qua cuộc đấu tranh tư tưởng khá dài, cuối cùng cô quyết định để chuyện này qua một bên, tham gia party sinh nhật Lý Chân trước. Sinh nhật Lý Chân nghe ra không phải là việc lớn gì, nhưng người trong trong giới đều biết đây tuyệt đối là ngày vô cùng long trọng. Lý Chân ở thành phố này giống như Nero Ahenobarbus (1) ở thời đại La Mã. Mỗi lần sinh nhật cô ta cũng sẽ hóa thân làm nữ thần Eros mang dáng vẻ gái làng chơi, tổ chức tụ hội long trọng năm sau còn hơn cả năm trước, tập trung nam nữ si tình trong xã hội thượng lưu lại một chỗ, miêu tả bức họa cẩn kim cương xa xỉ thối nát, nhưng bản thân cũng rất ít gia nhập vào đó. Trong giới người mẫu không chỉ có một chị em đã từng nói "Sinh nhật của Lý Chân chính là ngày tôi xem mắt". Trước sinh nhật Lý Chân hai tuần các cô đã bắt đầu ăn uống điều độ giảm cân, vung tiền đi mua một bộ lễ phục dạ hội sang trọng đắt giá — Trong mắt các cô, đây chính là đầu tư lý trí, bởi vì không đến một tháng, các cậu ấm hoặc chủ doanh nghiệp quen biết trong tụ hội sẽ ném vào người các cô số tiền gấp mười lần đến gấp trăm lần. Dĩ nhiên, người được lợi nhất không phải là bất kỳ ai trong số họ, mà là người tổ chức bữa tiệc xa hoa này — Vừa lấy được lòng người, lại kiếm được tiền nhà tài trợ, nhà quảng cáo và đài truyền hình. Sau sinh nhật hàng năm Lý Chân cũng sẽ đếm tiền ở trong mơ cười to đến tỉnh dậy. Cô ta tự tiện xuyên tạc danh ngôn của Amelia Earhart (2): "Phụ nữ sáng tạo ra cơ hội công việc cho mình cũng không mập mờ với đàn ông mới là người thắng cuối cùng."
(1): Nero Claudius Caesar Augustus Germanicus (15 tháng 12 năm 37 – 9 tháng 6 năm 68), tên khai sinh là Lucius Domitius Ahenobarbus, còn được gọi là Nero Claudius Caesar Germanicus, là vị Hoàng đế thứ năm và cũng là cuối cùng của triều đại Julius-Claudius. Nero được chú ông, hoàng đế Claudius nhận làm con nuôi và được thừa kế ngai vàng. Ông lên ngôi với hiệu Nero Claudius Caesar, ngày 13 tháng 10 năm 54, sau khi Claudius qua đời.
(2) Amelia Earhart (sinh ngày 24 tháng 7 1897; mất tích ngày 2 tháng 7 1937; Bà được chính thức thông báo tử nạn ngày 5 tháng 1 1939) là một nữ phi công và nhà văn người Mỹ. Bà là người phụ nữ đầu tiên được nhận Distinguished Flying Cross của Hoa Kỳ cho việc đã trở thành người phụ nữ đầu tiên bay một mình xuyên Đại Tây Dương.
Năm nay Lý Chân dùng bước ngoặt hợp tác với Fashion Magazine tổ chức một tiệc party sinh nhật mang tính chất thương nghiệp. Địa điểm tổ chức bữa tiệc này là khu tụ hội mang tính văn hóa Thượng Hải, dung hợp với loại giàu có phù hoa với loại thương gia cao cấp, và những kẻ đình đám trong giới. Lúc bóng đêm phủ xuống bãi cỏ nhân tạo bên ngoài thì đèn đường tựa như hỏa tinh cuối cùng nhảy ra trong đống lửa, chiếu sáng kim cương bạch kim trên người các giai nhân mỹ lệ trong bóng tối.
Mấy kiểu hoạt động này là ngày tận thế của rất nhiều nữ minh tinh mới nổi tiếng, bởi vì hơi chút không chú ý một cái là sẽ bị chó săn viết bậy bạ về việc xã giao của mình và một quý ông nào đó. Cho nên rất nhiều nữ minh tinh dù làm cái gì cũng căng thẳng như gái đứng đón khách. Nhưng đối với Thân Nhã Lợi đi đến đâu cũng có thể giữ được bình tĩnh mà nói, cô có thể thoải mái ở nơi này như ở nhà mình vậy. Làm người tổ chức bữa tiệc, Lý Chân luôn luôn lượn lờ tới lui mấy người khách. Thân Nhã Lợi dẫn theo trợ lý và người đại diện xuất hiện, thành thạo tạo dáng pose hình cho các ký giả chụp xong rồi đi vào sảnh tiệc. Thân Nhã Lợi vẫn rất có duyên với phụ nữ, mới vừa đi vào nhận vài ly rượu của mấy quý ông đưa đến thì đã bị một đám nữ người mẫu yêu thích cô bu quanh.
"Chị Nhã Lợi, hôm nay chị thật xinh đẹp nhe. Sao chị không đến sớm một chút, bọn em chờ đến lo sợ luôn."
"Cô không biết người ta là biển hiệu lớn sao, thiệt tình, người đẹp là phải xuất hiện sau cùng hiểu chưa!"
"Chị Nhã Lợi, đêm nay chị mặc hiệu Haider Ackermann à? Bộ này ở Châu Âu vẫn chưa tung ra thị trường, em nghĩ hết mọi cách cũng không thể mua được bộ đồ này, em thật hâm mộ chết được..."
Một đám cô bé dáng vóc khá cao, ăn mặc kỹ lưỡng, đứng dưới ánh đèn huỳnh quang giống như bức tượng hoàn mỹ không hề có sức sống. Nhưng vừa nói chuyện thì đã hoàn toàn để lộ số tuổi. Cũng không lâu sau trong đó có một cô bé mắt to không kiềm chế được bất mãn, nhỏ giọng nói: "Chị Nhã Lợi, chị thấy mấy cô nàng G.A girls thế nào?"
G.A girls là nhóm nhạc nữ thần tượng được tập đoàn Hách Oai chú trọng đưa lên, bình quân số tuổi của chín thành viên chưa đến hai mươi, nhưng mỗi người cũng có giá hơn trăm triệu.
"Rất xinh đẹp mà."
"À, em cũng cảm thấy rất xinh đẹp." Mặt cô bé lộ vẻ lúng túng, chép miệng, "Chỉ là em không thích cô bé trưởng nhóm. Còn được gọi là người đẹp Minh, có chỗ nào đẹp đâu, cũng không biết chỗ quyến rũ đàn ông."
Thân Nhã Lợi nở nụ cười, nhưng không trả lời vấn đề này. Nhưng đã có một người cất lời thì một cô gái cằm nhọn khác cũng không che giấu nữa: "Mới vừa rồi lúc bọn em ngồi xe đến, ở trên đường em thấy một chiếc xe thể thao mui trần, chiếc xe đó chạy vèo qua. Một anh chàng cả người mặc đồ màu xanh hải quân từ trên xe bước xuống, mẹ ơi, lúc đó em đã nghĩ nếu như anh ta cũng đi tham gia sinh nhật của Lý Chân thì tốt quá. Kết quả là mới vừa vào em đã thật sự nhìn thấy anh ta."
Một cô gái mắt to đẩy cô ta một cái: "Đó là cậu ngốc, ngay cả Jake trong đảng thái tử cũng không nhận ra. Cậu chỉ nhận ra mấy tên đàn ông khố rách áo ôm thôi. Người mẫu thật sự nổi tiếng ai lại quen với mấy tên đó chứ."
"Vâng, vâng, vâng, mình có mắt không nhìn thấy thái sơn. Sau khi đi vào mình thật sự muốn làm quen anh ta, mình vừa thấy đã yêu anh ta ngay. Nhưng sau khi đi vào, anh ta vẫn nói chuyện với Minh Nhiễm Nhiễm, trong nháy mắt mình thất tình rồi. Hơn nữa bi kịch chính là Minh Nhiễm Nhiễm lôi kéo làm quen với anh ta cũng chỉ vì muốn cua Lý thái tử."
"Nói mò, người đẹp Minh là người thông minh. Cả hai cô ta cũng không muốn bỏ, muốn cho bọn họ đánh nhau tranh giành cô ta, cho nên bây giờ khéo léo bắt cá hai tay. Cậu nhìn đi, bây giờ không phải cô ta đang làm việc này sao. Thật không hiểu nổi tập đoàn Hách Oai của mấy cô đó nhiều người đẹp trai mà cô ả không để ý đến, tại sao hết lần này đến lần khác muốn quyến rũ thái tử gia tập đoàn Hoàng Thiên chứ."
Câu nói sau cùng rõ ràng nói cho Thân Nhã Lợi nghe. Nhưng Thân Nhã Lợi không đáp lời, chẳng qua chỉ nhìn theo hướng cô ta chỉ — Quả nhiên Jake mặc bộ đồ xanh hải quân đang nói chuyện với Minh Nhiễm Nhiễm, có vẻ như rất ân cần. Minh Nhiễm Nhiễm vui vẻ đáp lời, nhưng ánh mắt lại lơ đãng, thỉnh thoảng sẽ nói chuyện với Lý Triển Tùng đang mặc bộ đồ trắng ngồi bên cạnh.
"Lý thái tử hoàn toàn chẳng có hứng thú với cô ta." Cô bé mắt to bĩu môi đến mức có thể treo bình dầu lên rồi, "Cậu nhìn anh ấy cứ chơi điện thoại di động suốt."
Mới vừa nói xong câu đó, điện thoại của Thân Nhã Lợi lại vang lên. Cô lấy điện thoại di động trong ví đi tiệc ra, trên màn ảnh viết rõ ràng: Chị Nhã Lợi, khi nào chị mới đến?
Nhất thời Thân Nhã Lợi cảm thấy cả núi áp lực, vội vàng giấu điện thoại di động đi. Lúc này Jake huých cánh tay Lý Triển Tùng, chỉ về phía cô. Cô quay đầu đi, nhưng không lâu lắm phía sau lại vang lên tiếng chàng trai trẻ tuổi: "Chị đến rồi mà không nói với tôi."
"Không phải chị đang cùng mấy cô gái trò chuyện sao, cậu chơi với bạn bè cậu đi, tối nay chị tìm cậu." Thật ra thì mấy ngày nay chuyện khiến cô cứ phiền lòng là kinh nguyệt không đến, hoàn toàn quên mất cậu ta cũng đến.
"Chị đến là tốt rồi." Cậu như có điều suy nghĩ gật đầu, nói thật chậm, như là cố ý trì hoãn thời gian nói chuyện. Có lẽ bởi vì lâu quá không nhìn thấy cô, cậu hiện lên vẻ hơi mất tự nhiên, chỉ bừa về một phía: "Vậy tôi đến bên kia chờ chị?"
Cô còn chưa trả lời thì Minh Nhiễm Nhiễm và Jake cũng đi đến. Minh Nhiễm Nhiễm nhìn Lý Triển Tùng một cái, lại nhìn thoáng qua Thân Nhã Lợi, nở nụ cười lễ phép đúng mực: "Thì ra thái tử gia quen biết Thân thiên hậu."
Quả nhiên Minh Nhiễm Nhiễm là người đẹp nổi tiếng, cho dù là trong tụ hội đêm thì da thịt cũng có thể trắng noãn phát sáng. Một khuôn mặt nhỏ nhắn thon thả khiến người yêu thích, dù là chàng trai trẻ tuổi cũng thích kiểu này. Hơn nữa nghe nói gia cảnh của cô ta không tệ, điều kiện bản thân lại tốt, quá trình vào nghề cũng vô cùng sạch sẽ thuận lợi, ngôi sao nữ nhưng vậy trong giới không nhiều lắm. Thân Nhã Lợi bỗng cảm thấy cô ta và Lý Triển Tùng rất xứng đôi. Đều là trai xinh gái đẹp thanh xuân vô địch.
"Trong Hoàng Thiên có ai không biết thái tử gia chứ." Thân Nhã Lợi cười cười.
Ở trước mặt người ngoài, cô luôn luôn giữ sĩ diện cho cậu nhóc này. Nhưng không nghĩ đến cậu hoàn toàn không chịu nhận: "Lời này của chị có ý gì?"
Lòng dạ của cậu trai nhỏ thật khó suy xét. Thân Nhã Lợi hơi nhức đầu, thái độ càng thêm khéo đưa đẩy: "A Tùng cậu thiệt là, lại nghĩ bậy bạ gì. Ý của chị là, cậu là con trai của Lý tổng, lại là cổ đông của Hoàng Thiên, mọi người chắc chắn đều biết cậu."
Cậu nhíu nhíu mày, dưới mái tóc màu nâu là đôi mắt xinh đẹp nôn nóng bất an: "Nói như chị khiến chúng ta giống như rất xa lạ."
"Không có, A Tùng, cậu hoàn toàn suy nghĩ nhiều rồi. Chị và cậu ai ai cũng biết chúng ta giống như chị..."
Tuy Jake cũng xấp xỉ cậu, nhưng biết chơi hơn cậu nhiều. Nhìn thấy Thân Nhã Lợi nói như vậy vội vàng bá cô Lý Triển Tùng: "A Tùng, sao cậu có thể nói chuyện với chị Nhã Lợi như vậy? Chẳng có lễ phép chút nào! Mau nói xin lỗi người ta đi, cẩn thận người ta không để ý đến cậu, vậy cũng đủ khiến cậu khó chịu rồi."
Mới vừa rồi thái độ của cậu còn tàm tạm, bây giờ anh em tốt đến lại khiến tính tình cậu tức giận ngược lại: "Tại sao tôi phải xin lỗi chị ấy? Trong khoảng thời gian này một tin nhắn chị ấy cũng không trả lời tôi, gọi điện thoại cũng không nghe. Bây giờ còn muốn xua đuổi tôi đi."
Thân Nhã Lợi thật cảm thấy vô cùng xấu hổ. Cô đã sớm quen với cách nói chuyện không hề che đậy của cậu nhóc này. Nhưng nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của Minh Nhiễm Nhiễm và mấy cô gái xung quanh, cô vẫn cảm thấy có chút không chịu được. Từng này tuổi rồi thật sự không muốn chơi với trẻ con. Cô hắng giọng một cái, nhanh chóng tìm bóng dáng Lý Chân và Khưu Tiệp, giống như là kêu gọi cứu tinh: "Lý Chân, mới vừa rồi chị tìm em có việc gì?"
Lý Chân quay đầu lại, dùng ánh mắt lão hồ ly liếc nhìn đã thấy ra vấn đề, bước nhanh đến kéo cô: "Tôi mượn Chị Nhất một chút. Nhã Lợi em đi mau, bên này có mấy nhà tài trợ muốn nói chuyện với em..."
Cuối cùng thoát khỏi cảnh khốn khó, Thân Nhã Lợi thở dài một hơi: "Con nít thật đáng sợ."
Lý Chân đưa cho cô một ly rượu, nói ra vẻ chẳng sao: "Thật ra thì chị cảm thấy em và Lý thái tử ở bên nhau có gì không tốt đâu."
"Khụ khụ khụ ... cái gì?" Thân Nhã Lợi suýt nữa bị sặc rượu.
"Mình tán thành." Khưu Tiệp nghiêm túc gật đầu.
Thân Nhã Lợi vội lấy khăn giấy lau miệng: "Tại sao, cậu ta còn nhỏ tuổi hơn em nhiều, có phải đầu óc hai người không tỉnh táo hay không?"
"Hiện tại chị em xê xích hai mươi tuổi yêu nhau cũng không ly kỳ nữa, em với cậu ta thì coi là gì chứ." Lý Chân vỗ vỗ lưng cô, nói lời sâu xa, "Thái tử gia thích em nhiều năm rồi, điểm này không thể nghi ngờ. Em ở bên cậu ta chắc chắn sẽ không bị thương. Hơn nữa tình yêu của các cậu nhóc rất nồng nhiệt, có thể nhanh chóng chữa lành trái tim tổn thương vì Cố Hi Thành của em. Thật đó, suy nghĩ thử đi."
Thân Nhã Lợi quay đầu nhìn Lý Triển Tùng cao lớn tuấn tú, sợ đến mức che ngực: "Không được, em không chấp nhận được. Em nghĩ không đến, cảm giác này giống như đang yêu đương với con mình vậy."
Lý Chân hoàn toàn bị cô đánh bại: "Nhã Lợi, chị gái, em không có già đến vậy đâu. Lẽ nào em chưa từng nghĩ đến có rất nhiều điều tốt khi hai người ở bên nhau sao?"
"Có gì tốt, có thể thể nghiệm cảm giác làm mẹ trước à?"
"Không. Đây chính là điều tốt." Khưu Tiệp nhanh chóng đưa di động của cô ta đến, phía trên là Lý Triển Tùng khoác áo vest lên vai, nửa thân trên để trần, "Căn cứ nghiệm chứng của bọn mình, cơ bắp trong tấm hình này không có chỗ nào bị máy vi tính xử lý."
Lý Chân nhắm mắt lại, nghiêm túc gật đầu: "Không sai. Vừa sạch sẽ, vừa gợi cảm, loại thịt ngon này em thật sự không muốn nếm thử mùi vị à?"
Thân Nhã Lợi phun rượu lần nữa. Cô cực khổ ho khan cả buổi trời, hơi thở mỏng manh nói: "Thật ra thì em có một chuyện muốn nói cho các người biết."
"Em hưởng qua rồi hả?"
"Như thế nào? Cầu xin chi tiết."
Cô hoàn toàn không biết phải làm sao với hai người bạn xấu này. Thân Nhã Lợi không nhìn hai cô, hít vào một hơi, cố hết sức nói: "Bốn mươi ngày rồi mình vẫn không thấy cái kia đến."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com