Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 6

Một buổi sáng đầy mệt mỏi khi đi cùng nhỏ,nhưng đổi lại thì tôi cũng được niềm vui và cảm thấy bình yên Biểu tượng cảm xúc heart.
Đèo nhỏ về nhà rồi tôi lên phòng đi ngủ mặc kệ nhỏ đang ngồi dưới phòng khách xem Oggy và 3 chú gián(tôi cũng nghiền phim hoạt hình này lắm).
Ngủ một giấc cũng 4h chiều,lọ mọ đi xuống dưới nhà thì thấy Tv vẫn bật,còn nhỏ thì đang ngoan ngoãn ngủ ngon lành trên ghế.Thấy vậy tôi cũng không muốn đánh thức nhỏ mà cứ để nhỏ ngủ.Kế hoạch là chiều nay tôi đi mua sách vở lớp 10 cho tôi và nhỏ để chuẩn bị cho ngày mai,buổi học đầu tiên của năm lớp 10 với bao hi vọng,lo toan bộn bề trong cuộc sống.Nhân tiện cũng qua siêu thị mua đồ ăn và mua cho nhỏ một chiếc điện thoại,mua cho nhỏ vì không muốn để việc sáng ngày lặp lại lần nữa.Do không có điện thoại gọi nên cũng chẳng biết tìm đồ ăn mà rõ ràng tôi nấu cơm và viết giấy rồi để vô bàn ăn nhưng do nhỏ ngốc qúa thôi.Phải dừng ngay việc này lại mới được nên quyết định đi mua điện thoại cho nhỏ mà dễ liên lạc.
Tôi lấy xe máy phóng qua hiệu sách để mua sách cho 2 đứa.Tới quầy sách thì cũng gặp nhỏ mượn máy tính ở phòng thi mà tới giờ tôi cũng chưa biết tên nhỏ,không biết là trùng hợp hay là có duyên gặp nhỏ ở tiệm sách này nữa đây.Đúng thật là thành phố Hồ Chí Minh thật nhỏ bé Nhỏ đang đi tìm sách thì phải.Mắt chăm chú lướt qua từng kệ,trên tay thì cầm một vài quyển sách giáo khoa,đang đi thì đụng phải tôi.Sách trên tay rơi xuống hết nền nhà,nhỏ luống cuống cúi xuống nhặt sách mà liên tục nói:
-Xin lỗi...xin lỗi...tại tớ vô ý qúa xin lỗi bạn.
-không có gì-Tôi nói mà ngồi xuống thu lượm đống sách cùng nhỏ.
Chợt nhỏ nhận ra giọng nói quen thuộc mà ngẩng mặt lên.Ánh mắt nhỏ nhìn chằm chằm tôi,tôi thì vẫn cúi xuống lượm sách cho nhỏ.Xong thì tôi cũng ngẩng mặt lên thì thấy vẻ mặt ngạc nhiên của nhỏ,đôi má thì ửng hồng lên:
-hi hi lại gặp Nam ở đây,trùng hợp ghê ạ-Nhỏ đứng dậy.
-Ừm,mà sao biết tên tui vậy-Tôi ngạc nhiên vì nhỏ biết tên tui.
-Hi tên của Nam là đặc biệt mà-Nhỏ trả lời.
-Sao tên tui lại đặc biệt-Tôi hỏi nhỏ.
-Hihi không có gì,vì vài lần thấy Nam thi HSG Toán ở bên trường mình mà-Nhỏ giải thích.
-À thì ra là thế-Tôi gật gù.Chả lẽ mình nổi thế cơ à,đi thi ở trường khác mà vẫn có người biết mình.Nổ,nổ,nổ mũi haha.
-Ừm tớ đang mua sách lớp 10 và một số đồ dùng học tập thôi.
-hi biết chọn không hay để mình giúp-Nhỏ nháy mắt với tôi.
Tôi thì chả hiểu sự việc gì đang diễn ra nữa,nhỏ lại nháy mắt với tôi"ẩn ý gì sau cái nháy mắt đó".Tôi chưa kịp nói gì thì nhỏ cầm lấy tay tôi mà kéo sang khu sách giáo khoa.Hành động của nhỏ làm tôi ngạc nhiên miệng thì:
-Ơ..ơ..sao cầm tay tui vậy.
Nhỏ thấy hành động của mình bị tôi phát hiện mà mặt mày đỏ ửng mà buông tay tôi ra:
-hì tớ xin lỗi-Nhỏ buông tay tôi.
Tôi thì chả lấy làm lạ gì nữa chỉ đi theo nhỏ mà cầm sách vở và đồ dùng hộ nhỏ.Chọn sách một hồi cũng thanh toán xong mà chào nhỏ ra về không quên cảm ơn nhỏ.Nhỏ thì cũng hỏi xin số tôi,tôi thấy nhỏ cũng hiền,xinh dễ tính nên cho số nhỏ.
Phóng xe qua trung tâm thương mại thì cũng mua một chút đồ ăn về để nấu và qua khu đồ điện tử mua cho nhỏ chiếc điện thoại(samsung galaxy s2)cho dễ dùng.
Về tới nhà mở cửa,dắt xe vào thì thấy tivi vẫn bật mà không thấy nhỏ đâu.Tôi hoảng hốt:
-Quỳnh...Quỳnh ơi..-Tôi gọi nhỏ rồi chạy lên phòng nhỏ thì cũng không thấy nhỏ đâu.
Đi ngay qua phòng tôi thì thấy cửa mở và một dáng hình ai đó quen thuộc.Tôi mở cửa ra thì thấy...

Tôi mở cửa phòng ra,nhỏ thấy tôi thì quay mặt ra phía cửa.Trên tay nhỏ đang cầm sợ dây chuyền.
Trong đầt tôi lúc này thực sự tức giận,tôi đã cất nó trong một chiếc hộp vuông để ở trong ngăn kéo bàn tại sao nhỏ lại tìm thấy nó.Tôi đã cất chiếc vòng này đi thật kĩ để quên đi em rồi sao nhỏ lại lôi nó ra làm gì đi chăng nữa.

Những kí ức ngày xưa tôi đã muốn cất nó đi,chôn vùi theo thời gian,và chiếc vòng đó cũng là món qùa đặc biệt mà tôi định tặng em trước ngày em rời Việt Nam.Tôi đã cất nó 4 năm nay và chưa lôi sợi dây chuyền đó ra một lần nào.Vì tôi không muốn tuyệt vọng lần nữa.Ngày em đi,em không nói với tôi một lời nào cả.Tại sao chứ,sao phải đối xử với tôi như vậy,từ đó trái tim tôi đã chết lặng.Tôi trở nên ít nói,sống khép kín với bạn bè sau mỗi giờ học căng thẳng...để giờ đây sợi dây chuyền bạc mang dòng chữ "Bin".Đây là sợ dây chuyền đôi,cùng với một sợi mang dòng chữ "Boo"mà tôi luôn đeo bên mình 

4 năm rồi,tôi luôn mang nó bên người.Hi vọng rằng một ngày nào đó em quay trở về và tận tay tôi đeo nó cho em.Lúc này tôi đứng lặng trong căn phòng,miệng nói không lên lời.Những giọt nước mắt trên khoé mi rơi xuống.Đã lâu lắm rồi,kể từ ngày đó những giọt nước mắt của tôi lăn xuống.Là một người con trai,điều tối kị nhất là khóc,mà lúc này tôi đang đứng trước mặt Quỳnh.

Cảm xúc dồn nén bấy lâu nay đã thay bằng những giọt nước mắt chua chát.Tôi cảm nhận rõ khi một vài giọt vẫn còn đọng lại trên môi.Nó chua chát như giọt nước mắt 4 năm trước,khi mà em ra đi.Tôi đi thật nhanh tới chỗ nhỏ,giật phăng sợi dây chuyền trên tay mà quát nhỏ:

-Cô vào phòng tôi làm gì?-Thực sự lúc đó tôi rất nóng tính.
-Tôi hỏi...cô...vào phòng tôi làm gì?-Tôi gằn giọng.

Nhỏ lúc này đứng chôn chân trước mặt tôi.Hai tay đan xen vào nhau tỏ vẻ bối rối,mặt thì cúi gằm xuống. 
-Quỳnh...Quỳnh xin lỗi,Nam đừng như vậy với Quỳnh hức hức-Những tiếng nấc bắt đầu vang lên.

Nhỏ ngồi bệt xuống đất mà khóc.Đôi vai nhỏ run lên từng hồi mà ngồi ôm mặt.Tôi cầm theo chiếc vòng mà chạy lên tầng 3 ra lan can nhà ngồi.Thực sự lúc đó tôi không nghĩ gì nhiều,tôi cũng không dỗ nhỏ,tôi chỉ muốn một mình trong không gian yên tĩnh và suy nghĩ lại những việc đã qua.

Tôi đã khóc,tôi thật yếu lòng khi nhỏ đã khơi gợi về em.Cầm trên tay chiếc vòng tôi ngắm,nó như em vậy:thanh tao,thánh thiện,hồn nhiên...
Ngồi ngoài hiên ban công,nhìn về phía chân trời đằng xa tôi cảm thấy một chút bình yên xen lẫn hụt hẫng đầy tiếc nuốc.

Tôi thiếp đi lúc nào không hay.Trong cơn mơ tôi thấy em về bên tôi,hai đứa cùng nhau ngồi trên một ngọn đồi phủ xung quanh là hoa Bồ công anh trắng xoá phía xa là một chân trời đầy nắng mai.Bồ công anh-Một loài hoa tinh khiết của đất trời mà rất dễ bị tổn thương.Tôi cùng em nằm trên ngọn đồi cùng nhìn ngắm bầu trời bao la.Hai đứa ngồi chỉ những đám mây trắng trên trời rồi nghĩ ra mọi hình dạng của đám mây mà đố nhau,em quay sang nhìn tôi và mở nụ cười hấp háy mắt tinh nghịch :
-Bin ơi Boo thích hoa bồ công anh hihi-Em nói với tôi.

Chợt một làn gió thoáng qua,những cánh bồ công anh mỏng manh cùng làn gió hoà quện vào nhau rồi bay đi mọi phương trời.Nơi mà ở đó có hạnh phúc.

-Nếu Boo là công anh thì Bin xin nguyện làm gió,nguyện đưa Boo đi tới tận chân trời,Công anh sinh ra là thuộc về gió và gió sẽ mãi luôn bên công anh.

Nói xong tôi nhẹ hôn lên trán em,rồi từ từ em mỉm cười mà hình ảnh tan biến cùng làn gió theo những cánh bồ công anh bay đi.

Tôi với tay và muốn níu kéo em lại bằng mọi giá nhưng có lẽ không được nữa rồi.Nước mắt lại chảy dài và gọi tên em giữa một khoảng không bao la... 

Sực mình tỉnh dậy thoát khỏi giấc mơ,một lần nữa tôi lại thấy bóng dáng em trong tâm trí trong kí ức.Cựa mình định đứng dậy thì thấy vai nặng trễ như có ai đang tựa đầu thì phải..
Quay sang thì thấy nhỏ đang dựa vào vai tôi mà ngủ.Tôi để yên cho nhỏ ngủ mà ngồi ngắm nhìn nhỏ,gương mặt thanh tú giờ đây đã vì khóc mà nhợt nhạt đi nhiều.Những sợi tóc bết lại với nhau dính và má nhỏ.Tôi lấy tay vén tóc nhỏ lên,tự nghĩ trong lòng"Nhỏ đã vì tôi mà buồn 2 lần rồi"Nhưng tôi như một cục đá vô cảm vậy.
Giờ tôi với nhỏ thật gần nhau,một chút quyến rũ nào từ nhỏ khiến tim tôi đập nhanh,đôi môi nhỏ thì mấp máy như đang nói gì đó.Mặt tôi lúc này đối diện mặt nhỏ với một khoảng cách rất gần,có lẽ....

_BinAce_

Xin lỗi m.n vì chap này tôi viết theo quyển nhật kí...một kỉ niệm vui buồn xen lẫn.
Thân!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #truyen-ngan