Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 29

Đôi mắt Trịnh Nhuận Ngũ nhìn về phía hư không, một lúc sau anh mới chậm rãi nói: "Lý do vì sao tôi không xuất hiện một bản thể xấu xa như Đổng Tư Thành đã nói bởi vì người cầm kiếm khi ấy chính là bản thể đó. Trịnh Tại Hiền chính là bản thể tham vọng của Trịnh Nhuận Ngũ tôi, người đã lừa dối và tàn sát hai thế giới sau này."

La Tại Dân ngẩng đầu, lần này cậu được đối mặt với Trịnh Nhuận Ngũ, chứng kiến vẻ mặt đối phương càng ngày càng trở nên xám ngoét.

"Ngày các cậu còn chưa ra đời, tôi cùng Thái Dung đã phải đối diện với Ados, lúc đó thanh kiếm cũng là do tôi cầm, sau đó nó bắt đầu cám dỗ tôi một cách điên cuồng. Trịnh Tại Hiền xuất hiện ở phần cuối của chương truyện, là một gã có tham vọng ngông đến mức đáng sợ, nhưng điều ghê gớm hơn chính là hắn vô cùng khôn ngoan và xảo trá."

Mặc dù không nói ra nhưng La Tại Dân vẫn thừa hiểu ý của Trịnh Nhuận Ngũ, giấu diếm được thân phận thật và lừa được cả hai thế giới một thời gian lâu như vậy, đương nhiên Trịnh Tại Hiền không khác gì một con cáo già.

Trong đầu Trịnh Nhuận Ngũ chậm rãi tua lại một đoạn kí ức ngắn ngủi và ngắt quãng, bởi vì khi ấy Trịnh Tại Hiền đã xuất hiện và chiếm lấy thân xác anh, mọi diễn biến xảy ra xung quanh đều xảy ra vô cùng mờ nhạt, Trịnh Nhuận Ngũ dù cho có tài giỏi cỡ nào cũng không thể thắng được chính mình.

Có điều Trịnh Nhuận Ngũ vẫn luôn nghĩ, Lý Thái Dung đúng là có thể không phù hợp với việc cầm khiên ra pháp trường nhưng nhìn thấu bản chất một kẻ nào đó thì chẳng ai sánh bằng đối phương.

Những cái ánh mắt hoài nghi và đề phòng, những cử chỉ có phần miễn cưỡng và rụt rè, hơn hết chính là hơi ấm mà Lý Thái Dung để lại trong bàn tay anh rất nhanh đã nguội lạnh.

Chỉ xui xẻo là anh càng mong Lý Thái Dung nhanh chóng nhận ra sự bất thường của bản thân anh thì Trịnh Tại Hiền càng dễ dàng che giấu, Trịnh Nhuận Ngũ có thể đọc được suy nghĩ của hắn thì đương nhiên đối phương cũng có thể, đủ để kéo dài thời gian cho kế hoạch của bản thân được thành công.

Buổi yến tiệc diễn ra cũng cùng lúc với thời cơ của Trịnh Tại Hiền chín muồi, thời điểm đó đôi mắt dùng để chứng kiến và quan sát của Trịnh Nhuận Ngũ cũng dần mờ đi, mọi thứ xung quanh diễn ra như thế nào được lưu lại vô cùng ít ỏi trong trí não của anh.

Nhưng Trịnh Nhuận Ngũ ngửi thấy mùi tanh tưởi của sự chết chóc, cảm nhận được lưỡi kiếm lạnh thấu sượt trên cánh tay mình, hơn hết, anh nghe thấy tiếng oán thán của Trịnh Tại Hiền trước khi bị nhuốm mình xuống đáy biển sâu hoắm hòa với dung nham đang tuôn trào. Và mặc dù Trịnh Tại Hiền đang dần chiếm hết đi lý trí, hắn vẫn mở một lối đi để Trịnh Nhuận Ngũ có thể nhìn thấy được Lý Thái Dung ở thời khắc quan trọng.

Lý Thái Dung ở phía trước chứng kiến toàn bộ, môi cắn chặt không để bất kì tiếng nức nở nào được phép tuột ra, sau đó từ từ dùng phép thuật cắt đôi cuộn dây đang trói chặt anh, để cả thân người của Trịnh Tại Hiền chìm hẳn xuống nguồn nước sâu đang sôi trào phía dưới. Những việc mà cậu làm đều được Trịnh Nhuận Ngũ tận mắt nhìn thấy và đó cũng là gì mà Trịnh Tại Hiền muốn hắn nhìn, muốn dùng đánh đổi ý thức còn lại cho sự thù hận, dành tất cả để công cuộc trả thù sau này không hề vướng phải những thứ phù phiếm như là tình yêu.

"Ngược lại với giận dữ, đương nhiên tôi rất vui mừng khi Thái Dung có thể dứt khoát đến như vậy..." Trịnh Nhuận Ngũ cười: "Nhưng sau đó tôi như đã lạc hẳn vào một miền ý thức đen đặc, Trịnh Tại Hiền giam giữ không cho tôi cơ hội phản kháng mới khiến mọi việc đi đến bước đường cùng ngày hôm nay."

Càng nói càng khiến La Tại Dân mờ mịt: "Làm sao hắn có thể lừa người được lâu như thế, Lý Thái Dung lẽ nào không hề nhận ra anh trong những buổi họp..."

"Chưa bao giờ một cuộc họp được diễn ra, việc tôi đang từ một ác quỷ biến thành tồi tệ như vậy lần nữa đã khiến cả hai thế giới xảy ra bốc đồng. Hơn nữa, nội thù ở hai bên cũng không phải là không ít. Trịnh Tại Hiền tập hợp được đội quân khủng bố như vậy cũng đâu đều là thần dân vì muốn tiêu diệt cậu mà đến."

Lấy thí dụ như Hoàng Húc Hy, hắn vốn là ác quỷ, chắc chắn đã được Trịnh Tại Hiền hứa hẹn gì đó.

Chưa kể Trịnh Nhuận Ngũ trước đây đã tinh thông đủ loại phép thuật, phải xuất sắc như vậy mới được giao cho trọng trách cầm lấy thanh kiếm Tử thần để đi kết liễu Ados, vậy nên Trịnh Tại Hiền che giấu bí mật của mình được đến hôm nay là quá đỗi bình thường.

"Vậy chính tôi cũng đang không phải là mình...?"

Một câu của La Tại Dân khẽ khàng động tới trái tim của Trịnh Nhuận Ngũ, anh hiểu cảm giác bị mất đi chính mình, càng cảm thấy đồng cảm với đối phương.

"Đúng vậy."

"Ha..."

"Nhưng chúng tôi tin rằng cậu là một người đặc biệt, La Tại Dân."

Trịnh Nhuận Ngũ thẳng thắn nói:

"Bất kể ai cầm thanh kiếm lên cũng sẽ bị bạo động phép thuật, mất tối đa một tháng mới có thể khống chế được năng lượng mà nó tỏa ra. Đó cũng là lý do khi Trịnh Tại Hiền có thể cầm lấy thanh kiếm giết chết Ados trong nháy mắt nhưng không thể chống trả lại Thái Dung cùng với binh đoàn khi hắn ta bắt đầu mất kiểm soát. Đổng Tư Thành cũng vì muốn hắn bị bạo động phép thuật nên mới cật lực cảnh báo, việc đó sẽ càng cám dỗ Trịnh Tại Hiền nhiều hơn thay vì cậu ta im lặng và khiến hắn nghi ngờ, nếu phép thuật của Trịnh Tại Hiền thật sự gặp vấn đề thì các cậu sẽ có cơ hội diệt chết hắn ta."

Nhưng La Tại Dân hoàn toàn khác biệt.

"Cậu đã ngay lập tức khống chế được sức mạnh của thanh kiếm, đủ tỉnh táo để không giết chết Lý Thái Dung và còn đưa Lý Đế Nỗ đến tìm Lý Mã Khắc để chữa trị. Chúng tôi cũng theo dõi cậu trong suốt một tháng, nhận ra cậu không hề xảy ra một lần bạo động phép thuật, không hề bị thanh kiếm cám dỗ làm bất cứ chuyện gì sai trái."

Trịnh Nhuận Ngũ nói một mạch, sự thật càng được phơi bày sẽ càng khiến mọi lối đi đến với kết thúc câu chuyện được nhanh gọn, anh đã chờ đợi thời cơ để có thể cho La Tại Dân biết hết sự thật, không phải từ miệng Trịnh Tại Hiền luôn khiến mọi người đa nghi, không phải từ miệng Lý Thái Dung luôn khiến người ta thất vọng. Trịnh Nhuận Ngũ chống đỡ được đến thời điểm này cũng chỉ muốn được tự chính mình giải tỏa hết những lời khó nói với người chung cảnh ngộ.

La Tại Dân cúi đầu không đáp, Trịnh Nhuận Ngũ đoán cậu vẫn chưa dung nạp được hết khối lượng thông tin khổng lồ ngày hôm nay mà cậu biết được. Năm ấy hắn từ từ biết được sự thật trong một thời gian dài, đủ để hắn bình tĩnh tiếp nhận mọi chuyện, sắp xếp và suy xét hành động mà mình nên làm tiếp theo.

"Hiện tại những gì cậu cần làm chính là sử dụng hết toàn bộ công lực, giết chết La Tại Dân đang chiếm trọn thân xác cậu bây giờ, trở về một La Tại Dân như năm xưa. Lý Thái Dung cùng với Trịnh Tại Hiền sẽ cầm cự thêm được thời gian để tôi giúp cậu chữa trị..." Trịnh Nhuận Ngũ lẩm bẩm, "Đưa được cậu vào đây đã khó, giữ được cậu ở lại còn khó hơn..."

"Tôi có một câu hỏi."

La Tại Dân ngẩng đầu, trên khuôn mặt toát ra vẻ nghiêm túc, Trịnh Nhuận Ngũ khẽ gật một cái, sẵn sàng trả lời mọi băn khoăn của đối phương, "Cậu nói đi."

Môi mỏng La Tại Dân nhẹ nhàng nói, "Vì sao Lý Đế Nỗ lại trở nên như vậy?"

"..."

"Tại vì sao anh ấy không còn là ác quỷ nữa?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com