Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04

Khói trắng mờ mịt bốc lên từ chén trà bay lơ lửng trong không khí, lưu lại một ít hơi nước trên bàn cờ được chế tác bằng ngọc thạch lạnh như băng.

Trịnh Tại Hiền nhíu mày nhìn chằm chằm cục diện bế tắc trên bàn cờ, nửa là bất đắc dĩ nửa là chán nản, thở dài.

- Lão Thất lại tiến bộ không ít.

- Hoàng huynh quá khen.

Lý Đế Nỗ khiêm tốn rủ mắt xuống, thuận thế đem mấy viên đá màu đen mà Trịnh Tại Hiền đang bị bao vây đặt vào hộp cờ của mình.

Thái giám nhân cơ hội Trịnh Tại Hiền nghỉ ngơi dâng lên thẻ bài, Trịnh Tại Hiền chán ghét nhíu nhíu mày, tùy tiện lật một cái danh hiệu, cũng khá vang dội.

- Anh quý nhân này không phải thân thể ôm bệnh sao?

- Anh quý nhân mấy ngày trước rời cung đi thăm hỏi Kim thượng thư bị phong hàn, quý phi nương nương phân phó thái y điều dưỡng thân thể cho Anh quý nhân, hiện giờ đã khỏi hẳn, hoàng thượng có thể yên tâm.

Thái giám vẫn cúi đầu, không thấy được sắc mặt Trịnh Tại Hiền càng lúc càng đen.

- Quý phi nương nương nói, Anh quý nhân được sủng ái, bất kể như thế nào cũng phải để hoàng thượng ngài có con nối dõi.

Bởi vì đương kim hoàng thượng giơ cao đánh khẽ, buông tha Kim gia, lại đề bạt Kim Đạo Anh làm thượng thư lang, trong cung nhất thời lan truyền lời đồn hoàng thượng có sở thích đoạn tụ.

Kim Đạo Anh biết làm sao để phá tan lời đồn, không quá mấy ngày đã đưa em gái nuôi của mình vào cung, đồng thời dâng thư nói bóng nói gió thỉnh cầu Trịnh Tại Hiền ban cho hiệu là "Anh" Anh bên cạnh một vị vua, Kim Đạo Anh là người duy nhất dám khiêu khích Trịnh Tại Hiền như vậy.

Thái giám đi rồi Lý Đế Nỗ nhàn nhạt đưa mắt nhìn Trịnh Tại Hiền.

- Hạ nhân không hiểu chuyện, hoàng huynh đừng quá để ở trong lòng.

Trịnh Tại Hiền thả quân cờ trong tay xuống, quân cờ ở trong hộp sứ gây ra tiếng lách cách, quấy nhiễu người ta càng tâm phiền ý loạn.

- Đừng nói đến những chuyện này.

- Trẫm đã nhiều ngày nghe nói ngươi đang nuôi một sủng vật kỳ lạ, hôm nào mang đến trẫm xem một chút.

Chủ đề xoay chuyển quá nhanh, đặc biệt là "một sủng vật kỳ lạ" trong lời nói.

Động tác rót trà của Lý Đế Nỗ trở nên cứng đờ, giả vờ bình thản mà cười.

- Chỉ là một súc vật sợ người lạ mà thôi, vương huynh nếu như thích, chờ sóng gió trên biển qua đi, thần đệ phái người cũng tìm bắt cho vương huynh một con.

Trịnh Tại Hiền đột nhiên cười rộ lên, tươi cười không có độ ấm khiến người ta nhìn mà sởn tóc gáy.

- Không cần, tính tình của ngươi trẫm biết, nhận thức chuẩn đồ vật nào là của mình thì ngay cả cho người ta nhìn một cái cũng không bằng lòng, từ nhỏ đã như vậy.

- Được rồi thế này, trẫm dành thời gian đến quý phủ của ngươi thưởng ngoạn.

Lý Đế Nỗ cũng hiểu rõ tính khí của Trịnh Tại Hiền, thứ Trịnh Tại Hiền muốn, nhất định phải có được.

Từ khi Trịnh Tại Hiền phái người mời hắn vào cung chơi cờ, hắn nên hiểu được, đây là một ván cờ chết chóc, tuyệt đối không có lối thoát.

Trên đường trở về vương phủ xe ngựa có chút xóc nảy, không kịp đề phòng hạt ngọc trong túi bất ngờ lăn ra, rơi trên thảm gấm.

Lý Đế Nỗ mới phát hiện hạt ngọc lờ mờ biến thành màu đỏ tươi.

Vương phủ hỗn loạn, quản gia nhìn thấy Lý Đế Nỗ giống như người sắp chết nhìn thấy cứu tinh.

- Vương gia, ngài đã trở lại!

Nghe thấy tiếng động nên rất nhiều người tập trung ở hậu viện, người cá sợ người lạ, Lý Đế Nỗ lo lắng La Tại Dân có phải bị hoảng sợ mà nổi giận hay không.

- Hậu viện làm sao vậy?

- A Thành cùng Chung tiểu thiếu gia xảy ra tranh chấp ở thư viện, không biết tại sao nhất định muốn đi ra giữa hồ xem người cá, chúng ta khuyên không được, ai ngờ vừa mới lên thuyền đã bị... đã bị người cá kia ném vào trong nước.

A Thành chính là đứa trẻ nô lệ Lý Đế Nỗ cứu, bình thường được hắn coi như một nửa đệ đệ mà nuôi dưỡng.

Đứa trẻ to gan, tràn ngập tò mò đối với sinh vật trong hồ của Lý Đế Nỗ, thế nhưng ngày thường nó rất sợ uy nghiêm của Lý Đế Nỗ không dám đến gần xem, hôm nay nhân dịp hắn vào cung, thể hiện bản lĩnh vụng trộm chạy đến xem, không ngờ lại trêu chọc người cá sợ người lạ.

Hạ nhân đang khẩn trương vớt người trong hồ, bởi vì sợ người cá đột nhiên tấn công, mỗi người đều cầm một cây giáo nhọn để bảo vệ bản thân.

A Thành vẫn được vớt lên, chỉ treo một hơi thở, trên tấm lưng gầy yếu bị ngón tay sắc bén của người cá cào ba vệt, da thịt rách toạc, máu tươi đầm đìa, nghiêm trọng đến mức có thể nhìn thấy xương trắng dày đặc ở sâu trong miệng vết thương.

Lý Mẫn Hanh nói không sai, y không chỉ biết quyến rũ người, y còn có khả năng giết người.

Văn thái y trong cung được mời đến Chiêu vương phủ suốt đêm, tuy là hiểu biết sâu rộng nhưng nhìn thấy miệng vết thương cũng nhịn không được mà tặc lưỡi, Lý Đế Nỗ nói dối là bị dã thú trong núi tấn công.

Cũng may người được vớt lên hồi lâu, ngoại bào ướt sũng và áo lót bị máu nhuộm đỏ đều đã thay xuống, Văn thái y không phát hiện điều khác thường.

Giày vò đến nửa đêm mới tiễn thái y rời khỏi phủ, Lý Đế Nỗ cả thể xác và tinh thần đều mệt mỏi, đi đến tiểu đình trong hồ.

La Tại Dân giống như ý thức được mình phạm sai lầm, cẩn thận từng li từng tí thò ra nửa cái đầu quan sát sắc mặt Lý Đế Nỗ.

Lý Đế Nỗ đưa tay sờ y, La Tại Dân cũng không trốn, mà là lại gần một chút, dán mặt lên lòng bàn tay Lý Đế Nỗ, nhẹ nhàng cọ cọ.

Mặt nước nổi lên hai đóa gợn sóng nhỏ, trời cũng không mưa, La Tại Dân ngỡ ngàng ngẩng đầu, mới phát hiện là Lý Đế Nỗ khóc.

- Chuyện của A Thành ta không trách ngươi.

- Ngươi nhất định là cực kỳ sợ hãi mới tấn công nó.

- Nhưng ngươi cứ tin tưởng ta như vậy sao?

- Bộ dáng của ngươi như vậy...

Bộ dáng của ngươi như vậy, bảo ta làm sao bảo vệ ngươi chu toàn.

La Tại Dân lầm tưởng chuyện là mình tổn thương Phác Chí Thành khiến Lý Đế Nỗ thất vọng, lại giơ tay muốn lau nước mắt cho hắn.

Lý Đế Nỗ đã bình tĩnh trở lại, nắm lấy bàn tay La Tại Dân đang đưa ra.

- Ngày mai giờ tý, ta đưa ngươi trở về Đông Hải.

Còn tiếp

• Lật thẻ bài - hình thức hoàng thượng lựa chọn các phi tần để thị tẩm. Các phi tần đến kỳ kinh nguyệt, sức khỏe không tốt hoặc bị phạt đều bị loại khỏi danh sách thị tẩm. Tuy nhiên, việc giường chiếu cũng phụ thuộc vào tâm trạng của hoàng thượng. Nếu hôm đó, hoàng thượng không muốn thị tẩm phi tần nào thì chiếc khay sẽ bị mang đi. (sưu tầm)

• Đoạn tụ - cách gọi phổ biến cho quan hệ đồng tính luyến ái nam ở Trung Quốc. Người ta vẫn còn nhắc đến "mối tình chia đào" của vua Vệ Linh Công thời Xuân Thu chiến quốc với Di Tử Hà, hay câu chuyện Hán Ai Đế vì không nỡ làm tỉnh giấc người tình đồng giới là Đổng Hiền mà đã cắt tay áo. Thành ngữ "dư đào đoạn tụ" là xuất phát từ hai câu chuyện này. (sưu tầm)

• Giờ tý - Từ 11h đêm đến 1h sáng. 


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com