Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Không Tên Phần 2

CHƯƠNG 1 – Rơi vào tay giặc.


Vương Quốc Cường 22 tuổi, vừa xuất ngũ không lâu, mẹ hắn qua đời vì tai nạn giao thông từ khi hắn còn nhỏ, gia đình chỉ còn lại người ba Vương Nguyên Thăng và hắn. Mẹ Quốc Cường sau khi qua đời có để lại một số tiền bảo hiểm lớn, Nguyên Thăng dùng số tiền kia mua một căn nhà hai tầng nho nhỏ dưới chân núi. Bởi dân cư gia tăng, người ta xây một khu căn hộ cao cấp gần căn nhà nhỏ của hai người, thời gian sau đó, mọi người đều chú trọng ý thức bảo vệ môi trường, chân núi trở thành khu vực được bảo vệ quản chế. Vương Nguyên Thăng là cảnh sát, hai ba con với số tiền lương của Nguyên Thăng, cuộc sống kỳ thực cũng không tệ lắm.


Thời kỳ trưởng thành, Quốc Cường bắt đầu nổi loạn, hơn nữa hắn còn phát hiện mình là đồng tính luyến ái, nhưng bởi vì Nguyên Thăng dạy dỗ rất nghiêm khắc, hắn chưa từng tiếp xúc qua phương diện này. Thẳng đến một lần cùng đồng đội trong đội bóng nói chuyện, hắn ngoài ý muốn phát hiện cậu bạn tên Lục cũng là đồng chí. Khởi đầu trên con đường đồng chí, Quốc Cường xem như có được Lục làm bạn đồng hành. Sau khi tốt nghiệp, cả hai có thể trạng tốt nhập ngũ, đều tham gia đội hải quân lục chiến. Hai người mỗi khi rảnh rỗi sẽ cùng nhau xem a phiến, vô cùng tâm đắc trao đổi với nhau, thậm chí ham mê cả SM, mà đối tượng của bọn họ lại là ba Quốc Cường – Vương Nguyên Thăng.


[Đồng chí: Đồng tính luyến ái.


A phiến: Phim đen, phim 18+, phim cấp ba...]


Nguyên Thăng rất có uy nghiêm, tuy đã 45 tuổi nhưng khắp người đều tỏa ra mị lực khiến Quốc Cường và Lục phải động tâm. Kia bộ ngực dày đặc, bắp đùi cường tráng, dáng người lưng hùm vai gấu, cơ bụng rắn chắc nổi lên từng múi, khuôn mặt tràn đầy vị nam tính, lưu lại trên đó không ít dấu vết thời gian. Nguyên Thăng bây giờ là trung sĩ *, Quốc Cường phi thường thích bộ dạng Nguyên Thăng trong trang phục cảnh sát, tư thế oai hùng tỏa sáng lại vô cùng gợi cảm, cho nên Nguyên Thăng mới trở thành đối tượng ảo tưởng của Quốc Cường và Lục. Quốc Cường cũng có cơ hội nhìn lén Nguyên Thăng tắm rửa hay khi đi nhà cầu, mỗi lần như vậy đều tưởng tượng có thể buộc chặt ngược đãi Nguyên Thăng, cùng Nguyên Thăng ân ái, nghĩ đem Nguyên Thăng điều giáo thành thập phần dâm đãng, trở thành nô lệ của Quốc Cường. Quốc Cường thường xuyên trộm cầm quần lót của Nguyên Thăng mà thủ dâm, loại kích thích muốn phạm tội khiến Quốc Cường phi thường hưng phấn, phi thường tức giận.


[*: Nguyên bản là "nhị cấp cảnh đốc", không rõ lắm nên đoán bừa thành trung sĩ.


Đi nhà cầu: Đi WC.]


Có một ngày, Quốc Cường và Lục uống rượu, xem băng hình. Một bộ phim gay SM, nội dung con trai ngược đãi ba mình làm cho Quốc Cường máu dồn lên não, phía dưới trướng tới khó chịu.


Lục vừa xem vừa cười hì hì nói: "Mày không nghĩ làm thế thật hả?"


Quốc Cường trừng mắt: "Mày điên à?? Ba tao là cảnh sát!!!"


Lục chỉ ha hả cười: "Cảnh sát thì sao, càng kích thích! Chẳng lẽ mày không muốn ba mày trở thành đầy tớ, ngày ngày phục thị mày? Huống chi ba mày lại thương mày như thế, sẽ không có việc gì..."


Mượn rượu tác động, lại thêm ngày trước Quốc Cường phát hiện ra bí mật của Nguyên Thăng, rốt cuộc nóng vội quyết định muốn thử một lần. Lục hưng phấn tham mưu, hơn nữa muốn được cùng hưởng. Chủ ý này của Lục nói ra, Quốc Cường sợ mình một người ứng phó không được nên đáp ứng.


Cơ hội cuối cùng cũng tới. Trong tuần, Nguyên Thăng sắp xếp ba ngày nghỉ ngơi. Quốc Cường âm thầm hẹn Lục động thủ vào buổi tối, sau đó ở trong nhà điều giáo Nguyên Thăng. Gia đình Quốc Cường không có họ hàng thân thích, đại khái hai người không cần lo chuyện tốt xấu kia bị người khác dòm vào.


Hoàng hôn, Lục vừa tới nhà Quốc Cường đã bắt đầu chuẩn bị gì đó, tất cả dụng cụ SM bình thường họ biết, máy ảnh, dây thừng, cái cặp, khóa miệng... còn có thuốc mê, chờ đợi Nguyên Thăng sa lưới. Sáu giờ đúng, Nguyên Thăng về đến nhà, trên người mặc cảnh phục khiến hai người kia vô cùng hưng phấn. Quốc Cường nói Lục vừa tới nhà ăn cơm tối, sau đó thừa dịp Nguyên Thăng bỏ mũ lên móc treo, hắn ném cho Lục một cái nháy mắt, Lục trực tiếp từ phía sau mạnh mẽ ôm lấy Nguyên Thăng. Quốc Cường nhân lúc Nguyên Thăng chưa kịp phản ứng, dùng khăn tay tẩm thuốc mê phủ lên miệng y, đến khi thuốc mê có tác dụng y mới ý thức rõ ràng mọi chuyện, ư ư kêu lên, vô lực giãy dụa. Nghe được âm thanh của Nguyên Thăng, Quốc Cường càng thêm hưng phấn, tiểu đệ đệ phía dưới ngẩng cao đầu. Chậm rãi, Nguyên Thăng mềm nhũn ngã trong lòng Lục.


Quốc Cường cùng Lục đem quần áo Nguyên Thăng cởi sạch, vật nhỏ lông xù mang dáng dấp đàn ông trung niên hiện ra trước mặt bọn hắn. Hai người ôm Nguyên Thăng lên ghế, chăm chú trói chặt hai tay, dùng dây thừng quấn qua ngực y, hạ xuống đó vài đạo dây trói khiến bộ ngực vốn dĩ dày đặc càng thêm xông ra, sau đó đem đùi y gấp lại, trói thành hình chữ M, đem chân đặt ở hai bên tay vịn của ghế, hai người loay hoay đầu đầy mồ hôi, cuối cùng trói được tốt lắm. Nhìn Nguyên Thăng bị trói thành một bộ dạng dâm dãng, trong mắt Quốc Cường và Lục lóe ra dục vọng, bàn tay bắt đầu hư hỏng. Lục xoa nắn ngực Nguyên Thăng, Quốc Cường dùng đầu ngón tay đâm vào huyệt nhỏ mê người.


Nguyên Thăng tỉnh lại, nhìn tất cả, phảng phất sợ ngây người. Y không tin con trai mình lại làm như vậy, lớn tiếng răn dạy con: "A Cường, hai đứa muốn làm cái gì? Các con nghĩ phạm tội sao?... Ba muốn gọi người..."


Lục xuất ra một cái khóa miệng, hướng Nguyên Thăng cười hì hì. Nguyên Thăng hoảng sợ nhìn nói: "Cái này là cái gì? Hai đứa muốn làm cái gì?" Quốc Cường tiến lên nắm lấy mũi Nguyên Thăng khiến y không thể không há miệng thở, Lục nhân cơ hội nhét khóa miệng vào trong cái miệng nhỏ nhắn, dùng dây khóa chặt sau ót. Lời răn dạy của Nguyên Thăng lập tức biến thành âm thanh mơ hồ ư ư ô ô , nước miếng cũng chầm chậm thuận theo khóe miệng không cách nào khép lại mà chảy xuống.


Quốc Cường bỏ đĩa vào đầu đọc, mở ti vi nói: "Ba, con đã phát hiện ra bí mật của ba rồi." Đây là phim chụp, trong video, Nguyên Thăng đang xem đĩa phim Nhật Bản con trai ngược đãi ba mình, hơn nữa toàn thân trần trụi, một tay vuốt ve vật nhỏ chính mình, tay kia dùng một ngón tay đâm vào cúc huyệt, trong miệng phát ra rên rỉ gọi tên Quốc Cường. Quốc Cường cười nói: "Hiện tại để chúng ta thực hiện nguyên vọng của ba đi."


Nguyên Thăng bị cởi sạch quần áo, khắp người không có mảnh vải che thân, bên dưới, vật nhỏ đã sớm cao cao ngạo nghễ ưỡn lên, còn không ngừng run run, thật sự dâm dãng vô cùng. Quốc Cường và Lục trước kia tham gia đội bóng của trường, sau đó nhập ngũ vào đội hải quân lục chiến, kết quả của trường kỳ rèn luyện là hai thân hình xích lõa với cơ ngực cường tráng, cơ bụng sáu múi rõ ràng, rắn chắc, hiện tại ở trước mặt Nguyên Thăng khiến y cảm thụ kích thích, lão nhị không khỏi cũng cứng lên. Bởi vì hai chân bị tách ra, lớp âm mao đen bóng cùng nhục huyệt màu đỏ sẫm bị xem đến rành mạch, Quốc Cường và Lục có chút ngẩn người, Nguyên Thăng khuôn mặt đỏ bừng, điên cuồng giãy dụa, cuối cùng càng khiến dục vọng của bọn họ tăng thêm.


[Xích lõa: Khỏa thân


Lão nhị: Dương vật]


Nhìn Nguyên Thăng vô lực giãy dụa, bộ dáng dâm loạn, hai người hắn không nhịn được nữa nhào tới. Lục dùng sức xoa bóp cơ ngực dày đặc của Nguyên Thăng, hai đầu nhũ hoa đỏ hồng trở nên cương cứng, Lục ngậm đầu nhũ vào miệng cắn mút, hai tay cũng không rảnh rỗi xoa nắn khắp nơi. Quốc Cường thì dùng miệng liếm láp vật nhỏ của Nguyên Thăng, ngón tay quệt thuốc bơi trơn có chứa thuốc kích thích hướng đến cúc huyệt khuấy đảo một hồi khiến huyệt động ẩm ướt, mà vật nhỏ kia của Nguyên Thăng cũng đã chảy ra dâm dịch.


Quốc Cường ngẩng đầu nhìn xem Nguyên Thăng, trên khuôn mặt vẫn có phẫn nộ cùng hoảng sợ, đỏ lên giống như phát sốt, tiếng gọi ầm ĩ chầm chậm biến yếu, càng nghe càng giống rên rỉ, Quốc Cường biết rõ Nguyên Thăng cũng có phản ứng, ngón tay trong mật động gia tăng từ một lên ba.


Lục chuyển dời mục tiêu, hôn lên đôi chân săn chắc của Nguyên Thăng. Quốc Cường dùng đầu lưỡi rất nhanh lướt qua vật nhỏ, không có dùng miệng ngậm lấy, một tay xoa nắn đầu nhũ đã phát cứng. Nguyên Thăng không ngừng lắc lư, âm thanh ư ư rên rỉ, dâm thủy phía trên linh khẩu chảy ra càng nhiều.


[Linh khẩu: Phần đỉnh của dương vật]


Quốc Cường cùng Lục đem Nguyên Thăng ôm lên giường, ép Nguyên Thăng quỳ xuống, bởi vì đùi bị trói gấp cùng một chỗ nên mông thêm nâng cao, thoạt nhìn đặc biệt dâm đãng. Quốc Cường đem côn thịt của mình chạm tới huyệt khẩu mê người, ở bên ngoài ma sát qua lại. Dường như cảm thấy sắp xảy ra cưỡng gian loạn luân, Nguyên Thăng dùng sức giãy dụa, vào mắt Quốc Cường lại trở thành khêu gợi kích thích. Quốc Cường giữ lấy eo y, dùng sức đâm vào, "sinh sôi" một tiếng phát ra, côn thịt của Quốc Cường hoàn toàn cắm vào mật động ướt át mềm mại, hắn lập tức cảm thấy một hồi cảm giác trơn bóng ấm áp.


[Sinh sôi: Chắc là một kiểu âm thanh, sau khi phiên dịch sang tiếng Việt thì trở nên quái lạ như thế đấy. Đừng quá để ý.]


Nguyên Thăng phát ra tiếng rên rỉ thật dài "... Ư...", tựa hồ ngừng lại giãy dụa. Quốc Cường bắt đầu không ngừng kéo ra đưa vào, cúc huyệt chưa từng khai mở chăm chú cuốn lấy Quốc Cường, ở bên trong nhục bích mềm mịn chà xát côn thịt thô to, thật sự thoải mái. Lục cũng không rảnh rỗi, hắn tháo khóa miệng trong miệng Nguyên Thăng xuống, nâng cằm y lên, đem côn thịt chính mính cắm vào khuôn miệng nhỏ, bắt đầu tống đẩy. Quốc Cường cảm thấy Nguyên Thăng dường như đã buông bỏ chống cự, tùy ý bọn họ đùa bỡn. Nguyên Thăng phối hợp cùng Quốc Cường và Lục, trước sau lắc lư, cơ ngực cũng không ngừng nhảy lên, chạm vào bàn tay đang vươn ra của Quốc Cường, để hắn vuốt ve đầu nhũ cương cứng. Chậm rãi tăng tốc độ, Lục chịu không được, thở gấp một hơi, run rẩy vài cái, xuất ra bên trong miệng Nguyên Thăng nhưng vẫn không đem côn thịt của mình rời đi, ngụ ý muốn để Nguyên Thăng nuốt sạch số tinh dịch đó. Trực tràng y gắt gao ôm lấy dương vật của Quốc Cường, bên trong tựa hồ có lực hấp dẫn thật lớn, giống như đôi môi liếm mút quy đầu hắn, một cỗ lớn khoái cảm xông lên trán, Quốc Cường như nổi cơn điên, không ngừng kéo ra đẩy vào... Cúi đầu nhìn tấm lưng rộng lớn của y, lại nhìn dương vật mình ở tại cúc huyệt không ngừng ra ra vào vào, trong nội tâm Quốc Cường dâng lên cảm giác thành tựu... Cưỡng gian ba mình và cưỡng gian cảnh sát trên cùng một cơ thể, khoái cảm đánh úp mê hoặc lạ kỳ. Nguyên Thăng hô hấp ngày càng nghiêm trọng, Quốc Cường cũng nhịn không được, dùng sức kéo đẩy mấy lần, tiết ra bên trong mật động y. Nguyên Thăng vô lực nằm lỳ trên giường, Quốc Cường chứng kiến y hai mắt mịt mờ như phủ một tầng sương, khóe miệng hướng phía ngoài chảy ra tinh dịch, tinh dịch cũng theo cúc huyệt trượt xuống ga giường, cảnh tượng dâm đãng làm cho Quốc Cường và Lục dị thường hưng phấn, rất nhanh lại cương, bọn họ trao đổi vị trí, một lần nữa cưỡng dâm Nguyên Thăng. Một đêm kia bọn họ làm Nguyên Thăng không biết bao nhiêu lần, y bị đâm đủ, trên mặt, trên người, trong miệng đầy khắp tinh dịch, hạ thể vừa đỏ vừa sưng. Bọn hắn dùng máy ảnh quay chụp lại, dùng chúng uy hiếp Nguyên Thăng, bắt ép y trở thành nô lệ của riêng hai người hắn. Có lẽ một phần vì thuốc kích thích, một phần vì Nguyên Thăng đối với con mình có ảo tưởng dục vọng, y cũng nhiều lần bị hai người làm xuất tinh. Nguyên Thăng bị khuất phục, chỉ còn cách ỷ lại dương vật hai người Quốc Cường và Lục, về sau mỗi khi hai người cưỡng gian đều không khỏi phát ra âm thanh rên rỉ dâm đãng mị hoặc. Bọn họ một bên gian dâm Nguyên Thăng, một bên khiến cho y hoàn toàn thừa nhận y chính là nô lệ của hai người hắn.


Hôm sau lại thêm một ngày náo loạn. Quốc Cường và Lục sử dụng phương pháp SM biến thái điều giáo Nguyên Thăng cảnh sát cường tráng, bọn họ còn buộc y ký hợp đồng nô lệ, quy định nếu bọn họ ở nhà, Nguyên Thăng phải tùy thời thỏa mãn bọn họ, trước mặt bọn họ liền trở thành đầy tớ, ăn mặc thế nào chỉ có thể do bọn họ quyết định. Bọn hắn mua thật nhiều chế phục và công cụ thỏa mãn dục vọng, Nguyên Thăng càng ngày càng chân chính trở thành một nô lệ tình dục không hơn kém.


Về sau, Lục tìm được việc làm trong Nam, Nguyên Thăng liền trở thành của riêng Quốc Cường. Chính Nguyên Thăng cũng có cảm giác với trò chơi SM. Chỉ cần Nguyên Thăng trở về nhà, Quốc Cường liền cho Nguyên Thăng mang còng tay, xích chân, hoặc là trói chặt, nhét khóa miệng, dùng vòng dây xích thắt quanh cổ, biến y trở thành hình dạng một cảnh sát nô lệ thực thụ. Quốc Cường thường xuyên chơi bắt cóc cưỡng gian SM. Nguyên Thăng sắm vai cảnh sát, này thật sự là thế, bị Quốc Cường giả dạng đạo tắc bắt lấy, sau đó hắn cho y thử các loại phương pháp điều giáo ngược đãi, cuối cùng hai người cùng nhau ân ái, cùng nhau tìm kiếm thỏa mãn, khoái lạc.


HẾT CHƯƠNG 1

CHƯƠNG 2 – Dâm tặc


Sau khi Nguyên Thăng biến thành nô lệ của Quốc Cường, bọn họ liền thỉnh thoảng ở trong nhà chơi các trò chơi SM. Một ngày thứ hai, Nguyên Thăng nghỉ ngơi ở nhà, Quốc Cường dĩ nhiên cũng tìm một lý do nghỉ làm, ở nhà cùng y.


Hắn đem y cởi trần quần áo, chỉ đội cảnh mạo rồi mới xuất ra một đống dụng cụ SM. Nguyên Thăng thẹn thùng, sợ hãi, nhưng cũng có chút ít khát vọng, biểu lộ mê người khiến Quốc Cường một trận phát ngứa. Hắn đem hai tay y phản trói sau lưng, dùng dây thừng vòng qua cổ, giao nhau tại cơ ngực, lại vòng về phía sau trói trên lưng, rồi mới dùng dây thừng xuyên qua giữa hai chân, thít lấy gốc tinh khí y, thắt lại dây. Hắn treo hai bàn tay bị trói sau lưng của y lên cao, một mực kéo đến khi y chỉ có thể gắng sức kiễng chân chạm đất, sau đó lại nâng đùi phải y treo lên, khiến y chỉ có thể chạm đất bằng mũi chân trái. Sức nặng toàn thân y đều dồn đến cổ tay, y chỉ có thể liều mạng kiễng chân mong giảm thiểu thống khổ, trầm thấp phát ra tiếng rên rỉ.


[Tinh khí: Dương vật]


Quốc Cường hỏi Nguyên Thăng: "Thế nào? Ba thấy thoải mái sao?". Nguyên Thăng nhắm mắt, lắc lắc đầu. Quốc Cường cũng không để ý, bôi loạn thuốc bôi trơn vào cúc huyệt y, cầm một cây giả dương vật lấp đến bên trong cúc huyệt lại phát hiện giả dương vật đã hết pin. Quốc Cường không khỏi bực bội: "Chết tiệt!"


Quốc Cường dặn dò: "Ba trước ngoan ngoãn ở trong này, con ra ngoài mua pin."


Nguyên Thăng sợ hãi: "A Cường, rất khó chịu."


"Haha, làm một nô lệ còn có thể phản đối sao." Quốc Cường không nói khác, dùng một cái khóa miệng hình tròn lấp đến trong miệng Nguyên Thăng, nói: "Con đi đây."


Nguyên Thăng ư ư tránh né, lại giống như nói với theo: "Nhanh nhanh trở về!". Quốc Cường đóng cửa, đi ra ngoài. Sau khi mua được pin, hắn cực kỳ hứng thú đứng trước cửa cổng dự định lặng lẽ tiến vào cho ba một bất ngờ. Đột nhiên, hắn phát hiện khóa cửa đã bị người động qua. Quốc Cường trước khi đi khóa cửa không quá chặt, hắn đặt giữa khe cửa một khối giấy, vì lý nào đến giờ lại không thấy nữa?


Suy nghĩ thoáng xẹt qua, có người đến nhà? Hoàn toàn không có khả năng! Nguyên Thăng bị trói trong phòng, không có khả năng di chuyển sẽ không thể đi ra ngoài. Quốc Cường không dám khinh thường, nhẹ nhàng mở cửa, nhón chân đi đến phòng liền nghe thấy từ bên trong truyền ra tiếng cười dâm đãng. Quốc Cường nghĩ, hỏng rồi, nhất định có trộm! Hắn lặng lẽ tiến vào nhà bếp, cầm lấy một con dao, từ song cửa trong nhà bếp vụng trộm nhìn về hướng phòng ngủ.


Cảnh tượng trước mắt khiến Quốc Cường kinh ngạc. Nguyên Thăng vẫn bị trói chặt như vậy, một gã đàn ông ước chừng ba mươi tuổi, làn da ngăm đen, trên mặt râu ria lồm xồm đứng trước mặt Nguyên Thăng, bộ dáng như vậy xem ra là kẻ trộm. Một tay gã cầm dao, một tay dày xéo cơ ngực Nguyên Thăng, còn không ngừng cười dâm đãng. Quốc Cường khi ấy nghĩ muốn đi lên, nhưng lại nhìn đến hung khí trong tay người nọ, sợ hãi nếu hắn đi vào phòng, thứ kia sẽ làm bị thương Nguyên Thăng. Hơn nữa Quốc Cường không biết xảy ra chuyện gì, đột nhiên có một loại cảm giác xúc động kỳ quái, hy vọng được chứng kiến một màn gì đó, ma xui quỷ khiến hắn ở lại trong bếp "xem thưởng".


Gã đàn ông áo đen cười dâm đãng nói: "Trói thành cái dạng này trông cũng dâm loạn lắm, haha, cảnh sát dâm loạn." Nguyên Thăng lo lắng tránh né, vặn vẹo thân thể, bất quá y bị trói quá chặt, chỉ có thể để người khác nhìn càng thêm hưng phấn. Gã tiếp theo nói: "Ai bảo mày đụng đến bố mày đâu. Tao với cảnh sát có thù oán, ở trong tù ngây người mấy tháng, đang thuận tay muốn đi chơi hoa, không ngờ lại chơi được một cảnh sát. Hahaha, tao sẽ chiếu cố mày thật tốt. Mày không cần phải hy vọng có người tới cứu, tao rất nhanh sẽ chơi xong. Cho dù có người trở về, hừ hừ, để xem tao có cho nó một nhát không." Nói xong, gã quơ quơ con dao nhỏ trên tay.


Nguyên Thăng sợ hãi lắc đầu, kêu lên ư ư mấy tiếng. Gã áo đen ôm chặt Nguyên Thăng, điên cuồng mơn trớn y, còn mơ hồ nói: "Thân thể này thật lớn, không giống lão già tao đụng trong trại giam. Lúc ở trong đó, chúng tao đã sớm muốn đem cảnh sát bọn mày làm thế này rồi, nhưng mà chỉ có thể trơ mắt nhìn, lần này tao sẽ hưởng thụ tốt haha." Gã ngậm đầu nhũ y vào miệng, dùng sức hút vào, ngón tay duỗi tiến vào bên trong cúc huyệt y đào sâu. Gã không ngừng hôn xuống phía dưới, hôn lên tinh khí y, tham lam liếm mút. Nguyên Thăng rất nhanh liền có cảm giác.


Gã áo đen nói: "Haha, hóa ra là dâm đãng thế này, bình thường mày ở bên ngoài đều diễu võ giương oai." Nguyên Thăng xấu hổ hồng má muốn nói, nhưng vì miệng bị bịt bằng khóa miệng, âm thanh truyền ra bên ngoài ngược lại càng trở nên dâm đãng, nước miếng cũng từ khóa miệng chảy lên cơ ngực, phía dưới, tinh khí run rẩy chảy ra dâm thủy, còn có nước miếng của gã áo đen, thấm ướt đùi trong trắng nõn.


Gã áo đen đem Nguyên Thăng cởi xuống, hai tay vẫn bị trói chặt sau lưng, gã ép y quỳ xuống trước mắt hắn rồi mới từ trong quần lôi ra côn thịt thô to: "Cảnh sát dâm đãng, mày hẳn là muốn rồi đi. Đến, liếm cho tao." Nguyên Thăng xấu hổ, hai má đỏ hồng, gã áo đen xem xét hừ một tiếng, cầm lấy roi trên bàn hướng Nguyên Thăng đánh lên. "Chát Chát Chát", thật sự dùng sức quất ba cái. Nguyên Thăng bị đánh ngã trên mặt đất vặn vẹo, ư ư rên rỉ, trên làn da chậm rãi xuất hiện vết roi hồng sắc khiến Quốc Cường thấy được không khỏi bóp chặt nắm tay, thế nhưng côn thịt phía dưới lại không tự chủ trướng lên.


Gã áo đen túm lấy tóc Nguyên Thăng, ép y ngẩng mặt: "Thế nào, bình thường đều là mày đánh người, hôm nay cho mày nếm thử cảm giác bị đánh!" Nguyên Thăng vô lực rủ đầu, gã áo đen nâng cằm y lên, đem dương vật của mình mạnh mẽ lấp vào miệng y, bởi vì có khóa miệng, hắn cũng không sợ bị cắn đến.


Nguyên Thăng phát ra tiếng "Ư... ư..." yếu ớt. Đỉnh đầu trước sau bị lắc mạnh, gã áo đen mỗi lần tống vào đều để má y chạm tới bụng gã, không ngừng nói: "A... A... Dâm đãng, mày thật lợi hại, một cảnh sát lại giúp tao mút liếm, sướng chết... haha, đâm chết mày..." Nguyên Thăng khuất phục dưới dâm uy, gã áo đen cấp tốc thở dốc, dồn dập đút vào bên trong, hắn dùng toàn lực đâm sâu, run rẩy một trận, ở bên trong miệng Nguyên Thăng toàn bộ bắn ra. Gã hô một tiếng thỏa mãn, xoa nắn miệng y nói: "A, mau sảng khoái ăn hết cho tao, haha, đồ cảnh sát dâm đãng." Nguyên Thăng không có cách nào nhổ ra đành phải nuốt xuống, một phần từ khóa miệng chảy ra.


Gã áo đen cởi quần áo của mình, lộ ra một thân ngăm đen, dưới ánh sáng đèn càng trở nên bóng loáng, còn có côn thịt mất thăng bằng trong không khí. Gã bế Nguyên Thăng lên giường, đặt con dao nhỏ ở bên cạnh phòng bị công kích, gã tách mở hai đùi y, cười hi hi nói: "Bây giờ sẽ để mày nếm kĩ thuật tao khổ công mài luyện trong tù, tao từng làm qua nhiều người, đều bách chiến bách thắng hahaha".


Gã đem côn thịt hướng chính xác cúc huyệt, hung hăng đâm tiến vào. Nguyên Thăng ư một tiếng, gã bắt đầu mãnh liệt hành hạ y, qua không bao lâu, tốc độ cùng nhịp điệu đưa đẩy trở nên bất đồng, gã dùng kinh nghiệm phong phú tìm kiếm điểm mẫn cảm của y, rồi mới phát động từng đợt từng đợt tấn công. Tinh khí Nguyên Thăng lay động, gã áo đen biết rõ y đã bị mình làm đến sảng khoái, càng thêm hưng phấn. Nguyên Thăng ư một tiếng, vật nhỏ bắn ra tinh dịch, vấy lên khắp người, nhục bích thì chặt chẽ bao lấy côn thịt gã áo đen, gã hưởng thụ khoái cảm nói: "Dâm đãng, bình thường bộ dạng đạo mạo cái mẹ gì, còn không phải là bị tao thao đến sướng, con mẹ nó, kẹp tao sảng khoái chết."


Gã lại cười nói: "Tao mới chỉ bắn qua một lần, mới không dễ dàng để mày kẹp đứt, tao muốn thao chết mày.". Gã đem Nguyên Thăng thay đổi tư thế, không ngừng cường bạo người cảnh sát trung niên khốn khổ bị vây trói chặt chẽ. Gã cũng thay đổi vài tư thế làm tình, một mặt làm Nguyên Thăng, một mặt hô lên sung sướng, triệt để hưởng thụ trung niên cảnh sát cường tráng dưới thân, căn bản đã quên chính mình ở nơi nào, cũng không quản người khác có nhìn thấy cảnh gã đem Nguyên Thăng làm cho rên rỉ, ở trong lòng gã cực đại thỏa mãn hay không. Quốc Cường ở bên ngoài chứng kiến ba mình bị làm đến không còn sức sống lại hưng phấn không thôi, trong đầu tự động ghi nhớ một ít chiêu thức làm tình. Gã áo đen làm Nguyên Thăng đến xuất tinh, chính mình cũng bắn tinh dịch vào sâu bên trong thân thể y.


Ngay tại lúc đó, đột nhiên một chiếc xe cảnh sát xuất hiện trong khu phụ cận, tiếng còi xe dọa cho gã áo đen run rẩy. Gã lặng một hồi, buông Nguyên Thăng ra, hoang mang bối rối mặc lại quần áo, xong cầm lấy kỉ vật mẹ Quốc Cường trước khi qua đời để lại chạy mất, trước khi đi còn kịp ngắt nhéo cơ ngực Nguyên Thăng một cái.


Chờ gã đi, Quốc Cường ngay lập tức chạy vào phòng ngủ xem Nguyên Thăng. Y yếu ớt nằm trên giường, hai bàn tay bị phản trói sau lưng, trong miệng bịt khóa miệng còn mang theo tinh dịch, trên người lưu lại ba vết roi đánh cùng tinh dịch của chính y, tinh dịch gã áo đen chầm chậm chảy ra từ cúc huyệt sưng đỏ. Y trong mắt tràn đầy mệt mỏi, Quốc Cường đau lòng cởi bỏ trói buộc, lấy đi khóa miệng, giúp Nguyên Thăng lau miệng. Nguyên Thăng vô lực ngã vào lòng Quốc Cường. Quốc Cường bây giờ vừa hận gã ăn trộm vừa... cảm thấy hưng phấn. Hắn lấy nước thuốc bôi loạn lên miệng vết thương của y rồi mới dìu y nằm nghỉ ngơi.


Buổi tối đi mua thức ăn, hắn phát hiện phía trước tụ kín người, hỏi thăm một hồi mới biết, có một gã ăn trộm đang trộm đồ thì chủ nhà trở về, gã thấy chủ nhà là một ông lão 74 tuổi mới định đánh ngã rồi bỏ chạy, ai ngờ ông lão học Thái cực quyền, gã trộm ăn đau, phi thân ra ban công lầu bốn, kết quả... cả người treo lủng lẳng trên lan can. Thi thể gã đã được chở đi, cảnh sát đang chụp ảnh hiện trường lấy bằng chứng. Quốc Cường biết gã trộm xui xẻo kia đích thực là kẻ đã cường bạo Nguyên Thăng, bởi khi khám xét túi đồ của gã trộm, cảnh sát phát hiện ra món trang sức kỉ vật nhà hắn bị mất.


Hừ, đáng lắm! Bất quá trước khi chết gã cũng được ăn không ít quả ngọt rồi!! Phải trở về nói mới ba, tránh cho ba quá mức khổ sở!


HẾT CHƯƠNG 2

CHƯƠNG 3 – Yêu đương vụng trộm.


Quốc Cường tan làm vội trở về nhà, phát hiện Nguyên Thăng vẫn chưa về, không còn cách nào khác đành phải tự mình đi tìm y. Quốc Cường lái xe tới cục cảnh sát nơi Nguyên Thăng làm việc, cùng bảo vệ khai báo rõ ràng, chờ bảo vệ gọi điện thoại báo cho Nguyên Thăng. Nguyên Thăng đi làm nhiệm vụ, nói Quốc Cường cứ vào văn phòng chờ y lấy xong lời khai sẽ cùng hắn về nhà.


Quốc Cường là lần đầu tiên đến phòng làm việc của Nguyên Thăng, đó là một gian phòng lớn, diện tích lớn đến không tính được, cách bài trí rất tốt, trên cửa sổ có phủ rèm cửa che kín, trên bàn làm việc có máy tính đang mở sẵn. Trên mặt bàn chỉ có vài cuốn tạp chí không mấy thú vị, Quốc Cường tìm thấy trong ngăn kéo một bộ còng tay. Hắn nhàm chán bật máy tính, có kết nối mạng, haha, không biết xem SM trên mạng ở bốt cảnh sát có bị phát hiện hay không. Mặc kệ, nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, haha. Trước mặt hiện ra một loạt hình ảnh khiến bên dưới Quốc Cường trướng lên, bị kìm hãm dưới lớp vải bò vô cùng khó chịu.


Quốc Cường thò tay xuống tự xoa bóp, xem ra cũng sắp tới giờ tan tầm rồi. Cửa mở, Nguyên Thăng đẩy cửa tiến vào.


"Chờ có sốt ruột lắm không? Mau về nhà đi, về nhà làm tốt hơn..."


Nói đến đây Nguyên Thăng đột nhiên ngừng, y nhìn thấy Quốc Cường ngắm nhìn mình mặc cảnh phục đến mê mẩn. Y khuôn mặt phát hồng, ngượng ngùng nói: "Được rồi, tắt máy nào, phải về thôi."


"Ba tại sao về trễ như thế? Con muốn trừng phạt ba!" Quốc Cường không thuận theo nói.


"Con muốn làm gì?" Nguyên Thăng hoang mang hỏi.


"Haha, đương nhiên là để con..." Quốc Cường đứng lên hướng Nguyên Thăng đi đến.


"A? Này làm sao có thể như thế ở phòng làm việc, nghe lời, chúng ta về nhà trước." Nguyên Thăng bước lùi về phía sau.


"Ba không phải là nô lệ của con sao? Cái này con muốn cũng không được? Bây giờ tan tầm rồi, bên trong không có ai, chỉ cần khóa cửa lại thì sẽ không ai biết."


Nguyên Thăng vẫn không đồng ý. Quốc Cường không quản nhiều như thế, đem cửa khóa trái lại, đi lên ôm lấy Nguyên Thăng, một tay tiến vào bên trong đồng phục cảnh sát sờ loạn, tay kia kéo khóa quần cảnh sát, đưa tay duỗi vào, khuấy đảo tinh khí y cách một lớp quần lót. Nguyên Thăng không dám hét to, ỡm ờ vùng vẫy: "Không thể, A Cường, trong này không được, về nhà đi!"


Quốc Cường phớt lờ lời Nguyên Thăng, tiếp tục cởi bỏ cúc áo cảnh phục, y bên trong không mặc thêm áo, cơ ngực to lớn lộ ra trong không khí. Quốc Cường bắt đầu đùa bỡn ngực y , dùng ngón tay vê, dùng đầu lưỡi liếm, dùng hàm răng cắn. Hắn chậm rãi xuống phía dưới, cởi ra quần dài và quần lót, hắn một bên liếm láp vật nhỏ, một bên dùng tay vuốt ve cúc huyệt mị hoặc. Nguyên Thăng phát ra tiếng rên rỉ dụ người, thân thể khẽ vặn vẹo không muốn để Quốc Cưỡng duỗi tay vào. Quốc Cường đang hưng phấn bừng bừng, dĩ nhiên sẽ không để Nguyên Thăng thỏa ước nguyện.


Quốc Cường đẩy ngã Nguyên Thăng lên ghế, dùng còng tay khi nãy tìm được trong ngăn bàn khóa hai tay y vào lưng dựa, rồi đem quần lót vừa cởi ra nhét vào miệng y, ngăn chặn y hướng hắn cầu khẩn, biến thành những tiếng ư ư ô ô động lòng người. Quốc Cường cởi thắt lưng y ra, dùng nó ghìm bên ngoài miệng y khiến Nguyên Thăng không cách nào nhổ quần lót ra được. Hắn đem hai đùi y gác ở bàn làm việc, tách ra một góc lớn, Quốc Cường đứng giữa hai chân Nguyên Thăng, nắn cằm y nói: "Ba, cuối cùng vẫn là con bắt được ba thôi."


"Ư ư... ư...ô..."


Quốc Cường ngồi xổm xuống, vịn lấy đùi Nguyên Thăng, dùng đầu lưỡi hướng vào cúc huyệt y. Đầu lưỡi ma mãnh tiến sâu vào nhục bích, Nguyên Thăng cảm giác như bị điện giật, cả người khẽ rung động, vật nhỏ không tự chủ cũng bắt đầu chảy ra dâm thủy. Quốc Cường tiếp tục dùng đầu lưỡi thăm dò sâu bên trong, Nguyên Thăng phát ra tiếng thút thít đứt quãng, thế nhưng lại như quái ngư cướp hồn đoạt phách.


[Quái ngư: Là mấy con yêu quái ở biển có giọng hát làm cho người nghe sinh ảo giác vẫn thường thấy trong phim ảnh.]


"Ba, ba thật sự rất dâm đãng, quả thật là một cảnh sát dâm đãng!"


"Ư... ư... ô... ư"


Quốc Cường đứng lên cởi quần áo, đè lên ngực Nguyên Thăng. Đem hai đùi y chia tách một lần nữa, côn thịt cương cứng đưa đến phía trước cửa huyệt, hạ thân dùng sức một cái, chỉ nghe "sinh sôi" một tiếng, côn thịt khỏe mạnh đã cắm sâu vào huyệt khẩu. Mặc dù Quốc Cường đã dùng nước miếng cùng dâm thủy giúp Nguyên Thăng bôi trơn huyệt động, nhưng y vẫn lộ ra nhăn nhó thống khổ, song cũng không phải không có hài lòng. Quốc Cường nhìn vẻ mặt Nguyên Thăng, lại thêm hiện tại ở trong phòng làm việc cục cảnh sát cường bạo người ba cường tráng của mình, không khỏi càng thêm kích động.


Quốc Cường bắt đầu chuyển động hạ thể, Nguyên Thăng bị hắn nhồi nhét phía dưới chỉ có thể lắc đầu, kêu lên ư ư ô ô đứt quãng. Quốc Cường ngậm lấy đầu nhũ trên khuôn ngực dày chắc, đầu lưỡi liếm lộng một chút đã khiến nhũ anh đào hồng phấn cứng lên, kích thích Nguyên Thăng chủ động nâng lên cặp đùi khỏe mạnh quấn lấy thắt lưng Quốc Cường, liều mạng động đậy mông, dùng sức nghênh hợp côn thịt Quốc Cường hung mạnh rút đẩy, y mãnh liệt thở dốc.


Nguyên Thăng trong mắt phủ đầy dục vọng, cúc huyệt tham lam ôm hút côn thịt trương lớn. Hai tay Quốc Cường cào lên eo Nguyên Thăng, dùng sức lay động thân dưới, đem côn thịt cứng rắn mãnh liệt như pít-tông tống đẩy vào cúc huyệt mềm nhẵn, ẩm ướt. Vật nhỏ cương lên của Nguyên Thăng cũng thuận theo nhịp điệu đưa đẩy của Quốc Cường, không ngừng lắc lắc, dâm dịch tung tóe văng lên hai thân thể cường tráng, hắn chứng kiến trọn một màn này, khoái cảm càng mạnh mẽ tăng lên.


Nguyên Thăng vì Quốc Cường xung đâm bị mang theo lên cao trào, đột nhiên toàn thân chấn động, hắn cảm nhận được y áp sát đùi mình rung động, thân bắt đầu run rẩy. Nhục bích cô chặt lấy đại nhục bổng, sản sinh co rút chấn động mãnh liệt. Ngay tại lúc này, trên bàn đột nhiên phát tiếng điện thoại hại Nguyên Thăng sợ hãi nhảy dựng lên, gấp gáp ô một tiếng, vật nhỏ phun ra không ít tinh dịch. Mà Quốc Cường thì lại ngơ ngác nhìn điện thoại, dừng lại, bất thình lình không biết nên làm cái gì, sau khi Nguyên Thăng giải phóng, hắn trừng mắt mắng một tiếng: "Điện thoại đáng chết!". Tiếng điện thoại vẫn vang dồn dập, hứng thú của Quốc Cường toàn bộ hết sạch, côn thịt mềm oặt ỉu xìu. Nguyên Thăng nhìn đến bộ dạng chật vật của hắn, tựa như buồn cười, trong mắt ánh lên tia vui vẻ.


[Đại nhục bổng: Dương vật]


Quốc Cường nhận thấy trong này tình thế nguy hiểm, cởi bỏ trói buộc cho Nguyên Thăng, đem quần lót trong miệng lôi ra, lau sạch tinh dịch dính trên thân thể cả hai, mặc quần áo tử tế cùng nhau về nhà.


Mới vừa ra cửa, Quốc Cường không cam lòng đứng lại nói: "Đợi một chút!"


"Có chuyện gì? Đã muộn rồi, đi nhanh đi!"


"Khi nãy con còn chưa bắn, ba, ba phải đáp ứng bồi thường con!"


Nguyên Thăng buồn cười nhìn Quốc Cường nói: "Vậy bồi thường thế nào?"


Quốc Cường móc dây thừng trong túi ra, Nguyên Thăng xem xét một hồi, nói: "Còn muốn trói ba?"


Quốc Cường không trả lời, đem quần Nguyên Thăng cởi ra, dùng đây thừng đánh mấy cái rồi mới xuyên dây qua giữa hai đùi, chặt chẽ ghìm chặt gốc tinh khí, sau đó trói quanh eo, biến dây thừng thành một chiếc khố chữ T. Quốc Cường để Nguyên Thăng cởi áo sơ mi, dùng dây thừng trói gô cơ ngực dày đặc, trói chặt xong xuôi, mặc quần áo vào sẽ không nhìn ra được. Thu thập ổn thỏa, Quốc Cường đối Nguyên Thăng nói: "Bây giờ có thể đi rồi!"


Nguyên Thăng mới bước được hai bước liền ngừng, haha, Quốc Cường biết Nguyên Thăng nhất định vì ma sát với dây thừng mà sinh ra khoái cảm rồi, hắn nói: "Ba, ba đáp ứng bồi thường con, đây là bồi thường rồi, đi thôi!" Sắc mặt y ửng hồng, không thể làm gì ngoài lắc lắc đầu, nhíu mày, từng bước một đi ra khỏi cục cảnh sát. Cuối cùng cũng lên được xe công vụ, Quốc Cường vịn y ngồi xuống, dùng tay tách mở hai đùi lần mò tìm kiếm, vật nhỏ quả nhiên đã đứng thẳng lên.


Đây là chiếc xe cuối cùng, đích đến là nhà hai người họ, trên xe ngoài tài xế ra cũng không còn ai khác, không có khả năng bị người nhìn thấy. Quốc Cường nhìn Nguyên Thăng hai má phát hồng, lồng ngực không ngừng phập phồng, nhịn không được ghé sát bên tai y thầm thì: "Ba, ba thật nhạy cảm!"


Nguyên Thăng thẹn thùng nghiêng đầu tránh đi, không ngờ lại thành một liều khiêu khích dục hỏa không khống chế nổi của Quốc Cường. Hắn đè đầu y xuống, từ trong quần móc ra côn thịt thô sáp, rất nhanh cắm vào cái miệng nhỏ nhắn của y.


"Ư..." Y nhíu mày, muốn đem dương vật nhổ ra, hai bàn tay đẩy đẩy người hắn. Chính là y làm sao có thể thoát khỏi ma chưởng của Quốc Cường, hắn một tay bắt lấy hai cổ tay y, một tay đè đầu y xuống tận gốc hung vật, Nguyên Thăng không dám kêu lớn, chỉ vùng vẫy tượng trưng, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ yếu ớt. Mỗi lần Quốc Cường đều để đỉnh dương vật chạm đến tận yết hầu y, để dâm mao quét qua má y, nhìn y ngay ngắn đem côn thịt ngậm vào, ở trên xe công vụ lo lắng có người nhìn thấy càng khiến hắn kích thích hơn, sung sướng lên trời.


[Hung vật: Dương vật.]


Cảm thấy muốn phóng xuất, Quốc Cường kịch liệt nắm lấy đầu tóc Nguyên Thăng để côn thịt loạn đâm vào, khi đạt đến cao trào, hắn dùng sức ghì chặt đầu y dính vào bụng mình để cái miệng nhỏ không thể nhổ ra côn thịt lớn, cuối cùng dùng sức một cái, toàn bộ xuất ra trong miệng y, y không có biện pháp đành phải nuốt tinh dịch xuống, Quốc Cường co quắp ngồi bên cạnh y.


Về đến nhà, đương nhiên Quốc Cường muốn để Nguyên Thăng "bồi thường" mình một đêm thật tốt rồi.


HẾT CHƯƠNG 3

CHƯƠNG 4 – Kỵ cảnh.


Tin tức trên ti vi cực kỳ nhàm chán, Quốc Cường ngồi trên sofa, cầm điều khiển chuyển tới chuyển lui.


"Ti vi càng ngày càng chán, có đúng không ba?"


"Ô... ô... ư..."


A, Quốc Cường quên mất Nguyên Thăng đã bị hắn tước đoạt khả năng nói. Ăn xong cơm chiều, Quốc Cường chỉnh sửa lại "cách ăn mặc" cho Nguyên Thăng, chỉ mặc sơ mi cảnh sát cùng tất trắng, đầu đội cảnh mạo, hai tay gấp lại phía sau dùng còng sắt khóa ở cánh tay, lại thêm một tầng còng nữa trên cổ tay khiến tay y bị chặt chẽ trói lại sau lưng. Hắn dùng dây thừng vòng qua ngực y, đem cơ ngực dày thực trói gô lại. Hắn nhét một khối giả dương vật vào cúc huyệt, lấy dây thừng trói chặt ở giả dương vật rồi mới thắt nút tại eo, lại dùng còng khóa hai chân. Cuối cùng nhét khóa miệng hình tròn vào cái miệng nhỏ nhắn, để y quỳ gối bên cạnh mình, trong tay hắn cầm sợi dây xích nối với hạng quyển đeo trên cổ y. Quốc Cường nhìn ti vi, hai bàn tay không ngừng ăn bớt, Nguyên Thăng bị hắn vuốt ve, rên rỉ đứt quãng, âm thanh ra dến bên miệng lại biến thành ô ô a a buồn bực. Cúc huyệt bị giả dương vật lấp đầy, dâm thủy từ tinh khí chảy ra, thân người không ngừng vặn vẹo, nước miếng từ khóa miệng chảy xuống, tích trên mặt đất, một bức tranh phi thường dâm đãng.


[Hạng quyển: Sợi dây đeo ở cổ chó.]


Quốc Cường xem được một tin tức, nói về những kỵ cảnh ở thành thị trong tư thế oai hùng làm nhiệm vụ.


"Kỵ cảnh là loại cảnh sát gì?"


Nguyên Thăng vô lực quét mắt qua màn hình "Ô... ô... ô..."


Quốc Cường tháo bỏ khóa miệng, nước miếng bị kéo thành sợi chỉ bạc dài mảnh, Nguyên Thăng thoải mái hít một hơi dài, nói: "Kỵ cảnh cũng là cảnh sát, họ là tuần cảnh, nhưng thực ra chỉ để làm đẹp vậy thôi, chỉ sợ khi xảy ra chuyện bọn họ là người cưỡi ngựa chạy trước tiên."


[Tuần cảnh: Cảnh sát tuần tra]


Nguyên Thăng nhìn Quốc Cường chăm chú xem màn hình. "Thằng nhóc hư hỏng này, lại gì ra cái gì kỳ quái rồi?"


Kỵ cảnh một thân tư thế oai hùng khiến Quốc Cường phát mê, nghe thấy Nguyên Thăng nói vậy liền quay đầu lại nhìn y, y đang quỳ gối, gò má phiếm hồng, đường cong cơ thể nhờ dây thừng trợ giúp càng thêm mị hoặc, hạ thân hiển hiện không chút che giấu. Quốc Cường chỉ mới nhìn như vậy đã khiến côn thịt bên dưới cương cứng. "Kỵ cảnh dù xinh đẹp thế nào cũng không thể bằng ba được, con đang suy nghĩ hôm nay nên giày xéo ba như thế nào!" Hắn vươn hai bàn tay bắt lấy cơ ngực dày đặc, nhẹ nhàng xoa nắn.


"A... không cần... không cần... không..."


Quốc Cường dùng chính miệng mình chặn lại cái miệng nhỏ nhắn, quấn mút đầu lưỡi y, tay không ngừng chu du trên cơ ngực y, thỉnh thoảng xoa bóp hai đầu nhũ, y chỉ có thể vô lực dựa lên người hắn, mặc hắn tung hoành. Quốc Cường đứng lên, dắt Nguyên Thăng đi vào phòng ngủ, bởi vì chân đã bị còng lại cùng mật huyệt cũng bị nhét giả dương vật, y chỉ có thể lê từng bước nhỏ. Vào đến phòng ngủ, Quốc Cường không chờ được đẩy ngã Nguyên Thăng xuống giường, rút giả dương vật cắm phía dưới ra, đem nó nhét vào miệng y, hắn tách mở hai chân y, nhấc côn thịt hướng chính xác vào động khẩu đâm tới.


"Ô... A..."


Nguyên Thăng rên một tiếng, đầu ngửa ra sau. Quốc Cường ôm chặt eo y, hung hăng đút vào, mỗi lần đều cắm đến tận gốc khiến Nguyên Thăng ưỡn thân dưới lên, còng chân phát ra âm thanh thanh thúy của kim loại va chạm nhau. Cảnh sát nô lệ bị trói chặt, trong miệng nhét giả dương vật, phát ra trận trận âm thanh rên rỉ, tình cảnh dâm đãng này đủ để dâm tính của Quốc Cường đại phát, đem Nguyên Thăng bắn đủ bốn lần, tinh dịch nhớp nháp phun sâu vào bên trong. Quốc Cường vuốt ve Nguyên Thăng đã ngủ say, người y nhũn xuống như sợi mì, trong đầu hắn không ngừng nhớ đến hình ảnh kỵ cảnh.


Ngày hôm sau, Quốc Cường vô tình nghĩ ra một cách có thể để Nguyên Thăng giả trang kỵ cảnh. Dùng ngựa gỗ! Đạo cụ... tự mình làm cũng được!


Hắn ra ngoài mua được gỗ dán ba lớp, lắp thành ba hình lăng trụ trông qua giống thân hình một con ngựa, ở phía trên gắn một cây giả dương vật chạy bằng điện, phía dưới gắn bốn mẩu gỗ giống bát ăn cơm làm chân ngựa. Ngựa cao khoảng chừng đến eo Quốc Cường, dưới đùi ngựa gắn hai thành gỗ cong cong, giúp ngựa có thể lắc lư trước sau như ghế tựa của người già, sau đó dùng cờ-lê hỗn loạn làm một cái đầu ngựa, bận rộn trọn một buổi trưa, cuối cùng cũng xong việc. Quốc Cường nhìn lại thành quả của mình, trông rất giống một con ngựa, rồi sau đó đem ngựa gỗ giấu đi, chờ Nguyên Thăng trở về.


[Theo miêu tả thì không hiểu cơ cấu con ngựa gỗ này ra làm sao nữa =.= Thôi cứ tưởng tượng con ngựa bập bênh của bọn trẻ con, khác chỗ trên lưng gắn thêm "cây gậy" dài dài, vui vui là được.]


Nguyên Thăng vừa về đến nhà, Quốc Cường đã từ sau lưng ôm lấy y. "Được rồi, được rồi, gấp gáp cái gì, để ba làm cơm cái đã!"


Quốc Cường phẫn nộ rời khỏi Nguyên Thăng, nhìn theo bóng lưng y đi vào bếp, hai bờ mông tròn đầy, cánh tay vì thái rau củ mà không ngừng rung động khiến thân người cũng rung theo. Nghĩ đến kế hoạch đêm nay, côn thịt Quốc Cường lại đứng thẳng dậy, hắn đành phải dùng cách cũ xoa dịu nó xuống.


Thời gian ăn cơm đối với Quốc Cường mà nói trôi qua thật vất vả. Chờ Nguyên Thăng rửa bát xong, Quốc Cường ôm lấy y từ đằng sau, một bên má cọ cọ lên vai y. "Thằng nhóc hư hỏng này, muốn làm cái gì?"


"Ba, ngày hôm qua xem kỵ cảnh ấy, thật uy phong!"


"Sao? Vừa ý con à?"


"Hì hì, sao thế được. Nếu như ba có thể đóng làm kỵ cảnh thì thật tốt!"


"Haha, chuyện đó để lúc nào có cơ hội, ba sẽ tới trang trại ngựa."


"Không được! Con muốn ba làm kỵ cảnh ngay đêm nay!"


"Hôm nay? Nhưng nhà mình làm gì có ngựa."


"Không sao không sao, con đã có cách rồi."


Quốc Cường trưng ra khuôn mặt bại hoại dẫn Nguyên Thăng đi vào phòng ngủ, cởi sạch quần áo y, lấy ra dây thừng đã chuẩn bị sẵn từ trước, bắt đầu trói chặt. Nguyên Thăng nghi hoặc nhìn Quốc Cường, không biết hắn muốn làm cái gì. Quốc Cường đem hai tay y đặt ở sau lưng, dùng dây trói quanh cổ tay, rồi lại nâng lên cho đến khi ngón tay có thể chạm vào cổ. Dây thừng từ phía sau vòng qua vai phải, quấn một vòng trước ngực, đem phần ngực trước trói dây thành hình quả trám, cơ ngực bị dây trói ép chặt xông ra, đầu dây thắt nút lại chắc chắn ở cổ tay. Quốc Cường dùng đầu dây trói hai cánh tay xuyên qua một chiếc vòng sắt gắn trên trần nhà, Nguyên Thăng không hiểu gì vùng vẫy, cơ ngực rất tự nhiên nổi lên phía trước. Quốc Cường ngay lập tức hưng phấn, dùng đầu lưỡi nhấm nháp hương vị hai quả anh đào hồng phấn dụ người.


"... A... Cường... Không phải muốn ba làm kỵ cảnh sao? Con còn định làm gì?" Nguyên Thăng tinh thần mê loạn thì thào nói.


"Haha, bây giờ sẽ cho ba biết rõ!"


Quốc Cường lôi ngựa gỗ bị giấu ra, kéo đến trước mặt Nguyên Thăng. Nguyên Thăng vừa thấy đã cả kinh "Đây là cái gì?"


"Là ngựa!"


Nguyên Thăng giống như hiểu rõ điều gì, lại thêm nhìn thấy giả dương vật bằng gỗ, thần sắc một trận khủng hoảng. Giả dương vật này là Quốc Cường mới chuẩn bị, phần đỉnh có gắn thêm vài hạt châu li ti gồ ghề khiến Nguyên Thăng vừa thấy đã muốn bỏ chạy. Nhưng y chạy không được, y bị Quốc Cường trói lại, buộc lên trần nhà, chỉ có thể đứng một chỗ vùng vẫy.


"Không cần... không cần! Cường! Không thể!"


"Ba, con chỉ muốn ba làm kỵ cảnh thôi, không cần ngượng, mau đến đi."


"Ba không cần, mau cởi trói ra... ba không cần làm kỵ cảnh... ba đã là cảnh sát rồi."


"Haha, dù là như vậy, ba nghĩ ba có thể chạy nổi sao? Còn không phải đến cuối cùng vẫn là ngoan ngoãn bị trói lại."


"Cường, đừng làm thế, nếu không ba sẽ tức giận."


"Haha, ba dù vẫy vùng hay gọi nát cổ họng cũng không ai đến cứu ba đâu." Quốc Cường học khẩu khí dâm tặc xem được trên ti vi cười nói.


Nguyên Thăng thấy Quốc Cường không thỏa hiệp, vội vàng đổi giọng thành cầu khẩn "Ba van con, chỉ cần không để ba cưỡi cái này, con muốn ba làm gì cũng được."


Tiếng khẩn cầu của Nguyên Thăng càng làm tăng lên ham muốn chinh phục của Quốc Cường, hắn vòng ra phía sau lưng y.


"Không cần phải lại đây... Không cần phải... Không cần phải... Ư..."


Quốc Cường nhịn không được tiếng khẩn cầu của Nguyên Thăng, dùng một cái khóa miệng to lớn nhét vào miệng Nguyên Thăng khiến y không cách nào khép miệng lại được, nước miếng ngay lập tức từ khóe miệng chảy ra.


Quốc Cường một tay ôm Nguyên Thăng, một tay vuốt ve vật nhỏ của y.


"Ba ngoài miệng đều nói không muốn, nhưng trong lòng vẫn là có ý chờ đợi được ngược đãi. Ba nhìn xem, ba đã hưng phấn đến thế này rồi."


"Ư... ư ư... ư..."


Nguyên Thăng dùng thanh âm mơ hồ không rõ phản bác lại Quốc Cường, khuôn mặt ửng một mạt hồng, lông mi trĩu xuống, vùng vẫy tựa hồ cũng không còn mãnh liệt nữa. Quốc Cường tại cúc huyệt Nguyên Thăng và giả dương vật trên thân ngựa đổ một lượng lớn chất bôi trơn, sau đó cho y đội cảnh mạo rồi mới hài lòng nói:


"Bắt đầu được rồi." Quốc Cường ôm Nguyên Thăng đến bên ngựa gỗ, y như có như không vẫy vùng, hai chân đạp loạn. Hắn một tay bóp chặt eo y, một tay cầm lấy một chân y, đem y đặt trên ngựa gỗ, để giả dương vật chống đỡ tại cúc huyệt y.


"Ư..."


Nguyên Thăng thét lên một tiếng, đến bên tai lại thành rên rỉ phi thường dâm đãng. Quốc Cường kéo dây thừng, chỉnh sửa độ cao của Nguyên Thăng thật tốt để y không đến nỗi ngồi lên ngựa gỗ ngay lập tức, nhưng cúc huyệt đại khái cũng đã thu nhận được hai phần ba chiều dài giả dương vật.


"Ư... ư... ư... ư"


Cúc huyệt bị sức nặng toàn thân đè lên đã mở ra, giả dương vật đâm thẳng vào nhục bích, hơn nữa bởi vì vùng vẫy, ma sát khiến nơi đó càng thêm đau ngứa. Trên đỉnh vật nhỏ Nguyên Thăng đã chảy ra dâm dịch không ngừng phân bố đi, chảy trên giả dương vật, chảy xuống thân ngựa gỗ, nước miếng trong miệng cũng nhỏ đứt đoạn, nhỏ trên ngựa gỗ. Nguyên Thăng liều mạng nghĩ muốn giảm thiểu sức nặng đè trên ngựa, chân đá loạn vùng vẫy khiến cúc huyệt bị ma sát không ngừng, vài lần thiếu chút nữa lệch người xuống. Quốc Cường xem xét, lấy ra hai sợi dây thừng đem hai chân Nguyên Thăng phân biệt trói ở hai bên ngựa gỗ, y không cách nào tránh né. Nhục bích tiếp nhận kích thích mãnh liệt, Quốc Cường khởi động nguồn điện của giả dương vật, sắc mặt Nguyên Thăng phát hồng như uống rượu, trên người chảy mồ hôi, núm nhũ dựng đứng, tinh khí chảy ra ngày càng nhiều dâm dịch, chảy đến cả nơi giao hợp giữa giả dương vật và huyệt khẩu.


Quốc Cường đương nhiên là ở bên cạnh thêm dầu vào lửa, bờ môi chạy trên người Nguyên Thăng, hôn vành tai, hai má, cổ, bả vai, đầu nhũ, bụng, đùi, bắp chân... Tay không ngừng xoa nắn nhũ hoa đã thô sáp, đem cơ ngực y vân vê đến đổi hình, hơn nữa đem ngựa gỗ trước sau lay động, nhiệt tình của Nguyên Thăng càng lúc càng cao, hô hấp trở nên dồn dập. Quốc Cường nhẹ nhàng dùng răng cắn núm nhũ, bàn tay bắt lấy vật nhỏ của y.


"Ư ư Ư ư Ư ư... Ư ư ư ư ư..."


Nguyên Thăng lớn tiếng rên rỉ, đầu ngửa ra sau không ngừng dao động, cảnh mạo cũng vì thế mà run rẩy theo. Đột nhiên y rên dài một tiếng, toàn thân chấn động, ngón chân duỗi ra thẳng tắp, bắn ra tinh dịch, đạt đến cao trào ngay trên ngựa gỗ...


Nguyên Thăng tinh lực mỏi mệt co quắp ngồi trên ngựa, đầu vô lực rũ xuống, dây thừng xâu vào hai tay, giả dương vật trên lưng ngựa gỗ cắm sâu vào cơ thể, hơi thở nặng nề, tiếng rên rỉ giống như muỗi kêu, người nghe người say. Quốc Cường tiến lên nâng cằm Nguyên Thăng, y nhìn hắn, hai mắt thất thần, trên mặt là biểu tình thỏa mãn cùng mệt mỏi.


"Ba, hưởng dụng cho tốt, con sẽ ra ngoài xem ti vi." Quốc Cường điều chỉnh giả dương vật đến công suất lớn nhất, nhẫn nại dục vọng cương cứng mà ra phòng khách xem ti vi, để ba ba cảnh sát của mình ở trong phòng ngủ hưởng thụ niềm vui "kỵ cảnh".


Qua một hồi, Quốc Cường nghe thấy tiếng rên rỉ bắt đầu trở nên lớn dần của Nguyên Thăng, hắn biết y nhất định lại hưng phấn. Hắn đẩy cửa tiến vào, ngay trước mắt bày ra bức tranh dâm đãng đặc sắc vô cùng: cảnh sát cường tráng bị trói chặt hai cánh tay bằng sợi dây thừng thả xuống từ trần nhà, cái miệng nhỏ nhắn bị khóa miệng ép mở thật lớn, khóe miệng chảy ra nước miếng trong suốt, y ngồi trên ngựa gỗ, giả dương vật bằng gỗ cắm sâu vào cúc huyệt, tinh khí cao thẳng không ngừng chảy ra dâm thủy, thân thể vặn vẹo, đùi phủ tất trắng bị trói cố định vào thân ngựa gỗ, bởi vì y lắc lắc người, ngựa gỗ cũng từ đó đung đưa theo. Nguyên Thăng phát ra tiếng rên rỉ, y nhìn Quốc Cường, ánh mắt mang theo khát vọng cùng mê man.


Quốc Cường rốt cuộc không còn cách nào khống chế chính mình, tiến đi lên, bế Nguyên Thăng xuống khỏi ngựa gỗ, đem y vuốt ve âu yếm trên giường.


HẾT CHƯƠNG 4

CHƯƠNG 5 – Đào nguyên


Xuân đến hoa nở, khí trời càng lúc càng thoải mái, thời tiết như vậy mà không ra ngoài chơi thì thật sự lãng phí, nếu đi chơi cùng người ba cảnh sát Nguyên Thăng tuy rằng thân thể có chút thô nhưng vẫn vô cùng gợi cảm thì càng tuyệt hơn.


Nhà hai người dưới chân núi nằm ở phần cuối của khu chung cư, cách khu vực nhà ở một quãng ngắn, sau núi là khu bảo tồn thiên nhiên người bình thường không được phép ra vào, Nguyên Thăng là cảnh sát mới có thể xin được giấy phép qua cổng sau đường núi. Trong khu bảo tồn có rừng đào, Quốc Cường quấn Nguyên Thăng hẳn vài ngày mới được y đồng ý đi ra sau núi ngắm hoa đào, nhưng cuối tuần đó y bề bộn nhiều việc, rốt cuộc không thể đi được, Quốc Cường tỉu nghỉu, dáng vẻ như muốn tự đi một mình.


Tối thứ ba, Nguyên Thăng nói ngày mai rảnh. Quá tuyệt vời! Quốc Cường ngay lập tức gọi điện thoại cho ông chủ chỗ làm, nói dối mình bị bệnh nặng có lẽ ngày mai không thể đi làm được, buổi tối hưng phấn đến mức không ngủ được. Nguyên Thăng sửa soạn một ít đồ đạc, thảm trải, máy ảnh... Trong lúc đó, Quốc Cường biệt tăm biệt tích lén lút chuẩn bị "vũ khí". Sáng thứ tư, ánh mặt trời vàng nhạt lấp lánh, khí trời tươi mát. Quốc Cường dậy rất sớm, vừa ăn sáng xong đã muốn đi luôn lập tức. Nguyên Thăng thu thập hành lý từ trong phòng ngủ đi ra, trên người mặc một bộ đồ đi chơi thoải mái, giày thể thao, dáng vẻ rất nhẹ nhàng khoan khoái. Chính là... đây không phải thứ Quốc Cường đang nghĩ tới.


"Ba, ba mặc thứ quần áo gì đây?"


"Sao thế? Có gì không được?" Nguyên Thăng nghi hoặc hỏi.


"Quần áo cho ba con đã sớm chuẩn bị rồi..."


"Thật à?" Nguyên Thăng nửa tin nửa ngờ cầm quần áo Quốc Cường đưa cho, vào phòng thay đồ.


...


"Tốt lắm ba. Mau đi thôi!" Quốc Cường không thể chờ đợi được.


Nguyên Thăng từ trong đi ra, trên mặt có chút mất tự nhiên "A Cường, con sửa quần áo ba kiểu gì..."


Haha, vài ngày trước Quốc Cường đã nghĩ làm cho Nguyên Thăng một bộ cảnh phục khiêu gợi nên trộm cầm một bộ đi sửa, bây giờ chỉ cần cho hàng may một chút tiền, muốn thế nào cũng được, thế là Quốc Cường đem bộ đồng phục cảnh sát của Nguyên Thăng chỉnh sửa. Sơ mi cùng áo khoác để hở bộ ngực đày đặc cùng eo, quần làm nổi bật lên đường cong mông, phía trên trang trí một chút.


Nguyên Thăng dùng xe của đơn vị, trên xe có đèn còi cảnh sát.


Khởi động xe, rất nhanh xe được chạy qua cửa gác của khu bảo tồn, hướng trên núi chạy đi. Trên xe, Quốc Cường bắt đầu không thành thật. Hắn kéo mở nút thắt trước ngực áo cảnh sát của Nguyên Thăng, duỗi tay vào bên trong lục lọi, cầm cơ ngực dày thực, ngón tay nắm hai đầu núm nhẹ nhàng dùng sức...


Nguyên Thăng vặn vẹo thân thể nói: "A Cường, đừng nghịch ngợm, ba đang lái xe... A, van con, không cần nghịch..." Quốc Cường gặp dịp tốt Nguyên Thăng tập trung lái xe, không có lực ứng phó, dĩ nhiên không buông tha y. Hắn thừa dịp đem quần dài y kéo ra, cách một lớp quần lót vuốt ve xoa nắn tinh khí Nguyên Thăng, rồi cảm thấy như chưa đủ, lại đem đầu dán chặt ngực y, dùng đầu lưỡi mút hai núm vú nhỏ.


"A... Không cần phải... không cần phải..." Nguyên Thăng một bên vặn vẹo vùng vẫy, một bên nhẹ nhàng phát ra tiếng rên rỉ. Chính là làm gì cũng vô ích, vẫn không có cách nào thoát khỏi Quốc Cường, mà y cũng không dám cho xe chạy nhanh hơn. Bị Quốc Cường công kích, quần lót Nguyên Thăng rất nhanh bị dâm dịch chảy ra từ dương vật làm cho ẩm ướt.


Xe chậm rãi chạy trên đường. Khung cảnh núi bao nước vòng, hơi thở mùa xuân xanh tươi dịu mát không thể chỉ dùng ngôn từ mà so sánh được. Gió xuân ấm áp, tiếng chim hương hoa ngập tràn, nơi xa xa thấp thoáng một mảnh rừng đào. Quốc Cường từ trên xe nhảy xuống, chạy loạn như muốn ôm cả thiên nhiên vào lòng. Nguyên Thăng có chút mệt mỏi cũng nhẹ nhàng xuống xe.


Oa, Nguyên Thăng mặc đồng phục cảnh sát gợi cảm như vậy lộ ra xuân sắc mê hoặc, Quốc Cường xem đến ngây dại, bộ dạng này nếu trói lại thì...


"Ba xem, trong này thật đẹp!"


"Đúng vậy" Nguyên Thăng ngắm đủ bốn phía nói.


"Quá đẹp, bình thường ít khi nào chú ý đến. Nhưng chính là bởi vì có ba và con cùng một chỗ, cảnh đẹp mới càng thêm đẹp."


"Dẻo mỏ!" Nguyên Thăng nghe được Quốc Cường nói như thế, trong lòng không phủ nhận cảm thấy cao hứng.


Sau đó, đũng quần Quốc Cường nổi lên một cái lều nhỏ.


"Nếu như đem ba trói lại, có phải càng đẹp hơn nữa không?" Quốc Cường cười hì hì nói.


"..."


"Ba, con muốn tại nơi hoang dã này trói chặt cảnh sát!"


Nguyên Thăng khẽ giật mình, lập tức hiểu rõ ý Quốc Cường muốn, nhìn hắn dang hai tay xông đến, y vội vàng quay đầu bỏ chạy. Ánh mặt trời mùa xuân chiếu xuống nhàn nhạt, Quốc Cường và Nguyên Thăng ở giữa rừng núi cùng nhau chơi đùa, y rất nhanh đã bị hắn đuổi theo, y chạy trở về xe, hắn ngay lập tức cũng đi theo, đẩy y ngã ngồi trên ghế. Nguyên Thăng một bên như cười như không kêu lớn "Cứu mạng, cảnh sát bị trói lại rồi!" một bên không ngừng vùng vẫy. Quốc Cường vẻ mặt nghiêm túc đem mặt Nguyên Thăng áp xuống ghế, bắt lấy hai bàn tay nghịch ngợm uốn éo sau lưng, một tay hắn luồn vào áo sơ mi ăn bớt, Nguyên Thăng chật vật vặn vẹo không để Quốc Cường xâm nhập. Nguyên Thăng dồn dập thở gấp, mọi hành động đều như đình trệ, Quốc Cường nhân cơ hội lột sạch cả quần dài lẫn quần lót của y xuống, lấy từ trong hành lý dây thừng đã chuẩn bị trước, trói chặt hai tay sau lưng rồi mới cuộn dây qua ngực, lại dùng một sợi dây khác vòng qua giữa hai chân ghìm chặt dương vật, đem dây thừng thắt núi tại eo.


"Không cần, con muốn làm gì, mau buông ra!"


Nguyên Thăng bên kia còn đang cười khẽ vặn vẹo, mà Quốc Cường bên này đã vì lửa dục hưng phấn khiến hai má phát hồng, máu nóng tất cả dồn thẳng lên não. Quốc Cường bóp cằm ép Nguyên Thăng mở miệng, dùng quần lót lấp đầy miệng y, đem dây thừng ghìm bên ngoài miệng. Nguyên Thăng đành phải dùng âm thanh "Ư ư" mơ hồ kháng nghị.


"Haha, hôm nay con muốn ở nơi dã ngoại hoang vu trói chặt cùng cưỡng gian ba này cảnh sát, thế nào?" Quốc Cường lật người Nguyên Thăng lên, chia tách hai đùi, đè trên người y mở ra từng nút cúc áo, đem bộ ngực phơi bày lộ liễu. Quốc Cường tham lam mơn trớn cổ Nguyên Thăng, còn có lỗ tai, cơ ngực, núm vú, một tay tàn sát bừa bãi trên ngực, một tay dùng ngón giữa và ngón trỏ dính cao bôi trơn duỗi tiến phía trong cúc huyệt khiêu khích. Trên dưới đều bị đùa nghịch, Nguyên Thăng rất nhanh đã hưng phấn, sắc mặt phi thương hồng, núm vú cương cứng, côn thịt dựng thẳng, tinh dịch từng giọt chảy ra. Quốc Cường để hai đùi Nguyên Thăng quấn lấy eo mình, lấy ra côn thịt sung huyết sưng to hướng thẳng phía cúc huyệt đâm tới.


"Ô..." Nguyên Thăng bị đột ngột đâm vào, tiếng rên rỉ cao hơn, hai đùi không khỏi chặt chẽ quấn quanh eo Quốc Cường. Vách thịt non mềm không bởi vì liều mạng quá độ mà buông thả, vẫn vô cùng chặt nóng khiến Quốc Cường mỗi lần đút vào đều cảm thấy thoải mái. Hai bàn tay hắn không quên cơ ngực y, không ngừng vuốt ve chiếu cố. Chậm rãi, âm thanh "Ô... ô... ư... ư" càng ngày càng lớn, Quốc Cường cũng càng lúc càng hưng phấn, hắn đem một bên đùi Nguyên Thăng gác lên vai, đẩy nhanh tốc độ ra vào, mỗi lần đều phát ra âm thanh va chạm ướt át. Hai bàn tay Nguyên Thăng bị trói chặt sau lưng gắt gao bám xuống vải ghế, trên đùi dần dần thấy mỏi. "Ư..." một tiếng rên rỉ dài, Nguyên Thăng đạt tới cao trào, sau đó Quốc Cường cũng dùng thêm sức đút xuống, toàn bộ tiết ra bên trong mật huyệt. Quốc Cường vô lực nằm trên người Nguyên Thăng, qua hồi lâu mới chậm ngồi dậy, lấy quần lót trong miệng y ra.


Nguyên Thăng thoải mái hít thở một hơi, nói giỡn: "Tiểu dâm tặc, con lại đem cảnh sát ba cưỡng gian nữa rồi." Nghe những lời này, nội tâm Quốc Cường chấn động, tiểu đệ đệ phía dưới ít nhiều ngẩng đầu lên.


Quốc Cường cười gượng nói: "Haha, con muốn để ba nếm thủ đoạn của tiểu dâm tặc này, mấy thứ đó đã tính là cái gì." Quốc Cường đứng dậy, bế Nguyên Thăng toàn thân không lực xuống xe.


Nguyên Thăng nói: "Làm cái gì? Sao lại bế ba?"


"Đương nhiên con muốn bế cảnh sát nô lệ của con cùng ngắm cảnh rừng núi."


"Ba muốn kêu cứu!!"


"Hì hì, ba muốn hô thì cứ hô đi, chỗ này dù sao cũng là núi rừng hoang vu."


Nguyên Thăng nói đùa lại thật sự hô lên: "Cứu mạng, có người không, cứu mạng!" Quốc Cường biết rõ vùng lân cận sẽ không có người nhưng vẫn giả vờ tỏ vẻ sợ hãi, vội vã lấy tay che miệng Nguyên Thăng, lấy ra một chiếc khóa miệng, dùng sức nhét vào chiếc miệng nhỏ nhắn.


"Đeo cái này, ba ngoại trừ chảy nước miếng sẽ không làm gì được nữa." Đồng phục cảnh sát của Nguyên Thăng bị kéo đến ngang ngực, cúc áo sơ mi biến mất lộ ra cơ ngực dày rộng. Hạ thân hoàn toàn hiển lộ, không mặc quần lót, một ít dịch thể thuận đường bên trong đùi chảy ra. Quốc Cường đeo theo bọc hành lý, cứ như vậy bế Nguyên Thăng đi vào rừng đào.


Tới rừng đào, Quốc Cường cùng Nguyên Thăng một bên tận hưởng cảnh đẹp, một bên tìm chỗ nghỉ ngơi. Tìm được một gốc cây đào đại thu, Quốc Cường đem Nguyên Thăng trói trên thân cây, một chân y bị nâng lên trói chặt vào cành. Không rõ là hoa khiến người đẹp hay người khiến hoa tươi, cảnh sắc trước mắt khiến người mê hoặc. Quốc Cường lấy một cành liễu, bắt đầu tra hỏi cảnh sát nô lệ của hắn.


"Ô ô... Ư... Ư a" Nguyên Thăng bị Quốc Cường nhẹ nhàng quật, cả người nhàn nhạt xuất hiện dấu roi, trên trán lấm tấm mồ hôi, kích thích mang đến từ ngược đãi khiến y một lần nữa hưng phấn. Quốc Cường dường như đem Nguyên Thăng dán trên thân cây, hai chân không chạm đất bị chia tách trói cùng hai cành khác nhau, cúc huyết bị giả dương vật lấp đầy. Mặt trời lên quá đỉnh đầu, Quốc Cường mở ba lô sắp xếp đồ đạc...


Chờ Quốc Cường sau khi chuẩn bị tốt cơm trưa trên bãi cỏ trở về, Nguyên Thăng đã bị giả dương vật kích thích liều mạng vặn vẹo, phát ra tiếng rên rỉ cướp hồn đoạt phách, trên người bị mồ hôi phủ một tầng sáng bóng dưới ánh mặt trời. Quốc Cường giúp Nguyên Thăng chạm đất, ép y vào thân cây, cái mông cong cong nâng lên cao, hắn từ phía sau không thể nhẫn nại đâm thẳng vào cúc huyệt Nguyên Thăng...


Giữa trưa, cơm trưa dĩ nhiên do Quốc Cường đút Nguyên Thăng ăn, hắn không hy vọng sẽ phải cởi bỏ toàn bộ dây thừng trên người y, phá hủy cảnh đẹp. Ăn xong, Quốc Cường lại biến hóa kiểu cách trói Nguyên Thăng giữa cảnh sắc mùa xuân trong lành, một mực chơi đến tận ba giờ chiều mới tha cho Nguyên Thăng đã mệt mỏi đến thở không ra hơi. Nguyên Thăng khắp mình đều là vết roi tím đỏ cùng vết dây thừng hằn lại, cả người yếu ớt, đi trên đường tuy nghiêng ngả nhưng lại khiến mặt trời chiếu lên người y càng thêm ngời sáng. Quốc Cường ôm Nguyên Thăng ngồi trên ghế sau, dùng một sợi dây thừng nhẹ nhàng trói tay chân y lại, hôn nhẹ lên môi y.


Về đến nhà, cửa xe mở ra đã thấy Nguyên Thăng mệt mỏi nhắm nghiền mắt. Quốc Cường dùng chăn bao người y lại, nhân lúc không có ai xung quanh, ôm y chạy nhanh vào nhà, giúp y nghỉ ngơi thật tốt trên chiếc giường êm ái.


Trung niên cảnh sát nô lệ cường tráng Nguyên Thăng cùng con trai trẻ tuổi tinh lực dồi dào Quốc Cường, hai người vui vẻ cùng nhau chung sống, cuộc sống tình dục của cả hai cũng luôn đầy ắp tình thú.


HẾT


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: