Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 13: Liếm liếm

Văn Thanh Sinh nhìn Diệp Nhất Thuyền với đôi mắt không thể tin được, giống như đang nhìn một người hoàn toàn khác.

"Ê! Cậu biến thái à?" Văn Thanh Sinh thật sự cảm thấy Diệp Nhất Thuyền đã mất hết lý trí, vì sao lại đưa ra yêu cầu như vậy.

Diệp Nhất Thuyền nói lời này khi hoàn toàn không suy nghĩ, nhưng cố tình nói ra khi nội tâm hắn có dục vọng không thể giải thích được, giống như có một cái lỗ hổng lớn.

Thật sự, hắn chính là muốn đề ra yêu cầu này.

Diệp Nhất Thuyền không trả lời Văn Thanh Sinh, chỉ là tầm mắt lại liếc đến lòng bàn tay của cậu.

Văn Thanh Sinh bị Diệp Nhất Thuyền nhìn với ánh mắt năng đến chạy nhanh, rất mất tự nhiên mà nói: "Không phải? Cậu thật sự muốn... Liếm?"

Khi nhìn vào mắt Diệp Nhất Thuyền, Văn Thanh Sinh phát hiện hắn cả người khí thế đều thay đổi, ánh mắt sáng quắc, một hút một hô gian nhiệt ý cơ hồ muốn bao bọc lấy cậu.

"Cậu nói đi?" Diệp Nhất Thuyền hỏi lại.

Văn Thanh Sinh sợ nhất người khác hỏi lại, cậu khẽ cắn môi, nghĩ Tống Tư Muộn sắp tới rồi, nếu kéo xuống đi, Diệp Nhất Thuyền không cho cậu đụng tới bóng, một quả bóng cũng không cho cậu chạm vào, thật quá mất mặt

Cậu biết rằng trên sân bóng, phần lớn mọi người nghe theo Diệp Nhất Thuyền, nếu cậu lên tiếng không cho hắn đụng tới bóng, kết quả có thể nghĩ.

Văn Thanh Sinh cúi đầu, gần như là khí âm nói ra câu nói kia: "Cậu liếm đi."

Diệp Nhất Thuyền lại cảm giác được toàn bộ thân mình như bị lửa đốt, khi Văn Thanh Sinh nói ra câu nói kia, hắn giống như con chó gấp gáp sắp được mở lồng, gấp không chờ nổi mà nhào hướng chủ nhân.

Một đôi bàn tay rộng lớn ôm lấy eo Văn Thanh Sinh, trong lúc cậu còn chưa kịp phản ứng, đã bị nâng lên bồn rửa tay.

"A," Văn Thanh Sinh thở nhẹ, đôi tay không thể không đặt lên vai Diệp Nhất Thuyền.

Bồn rửa tay không cao, Văn Thanh Sinh có chút cổ quái mà nhìn Diệp Nhất Thuyền quỳ một gối xuống đất, nâng tay phải của cậu lên.

Diệp Nhất Thuyền lại cảm thấy miệng lưỡi khô, một cổ bí ẩn dụ hoặc cứ như vậy thúc giục hắn nhìn lại tay Văn Thanh Sinh.

Văn Thanh Sinh có da thịt đều đặn, đôi tay gần như là có độ thanh mảnh, tinh tế trắng nõn, thon thon một tay có thể ôm hết, lại cảm thấy tựa như dương chi ngọc.

Không biết tay Văn Thanh Sinh rốt cuộc là như thế nào lớn lên, khớp xương chỗ mang theo sáng trong một chút sắc, cốt nhục mọc ra tới kiều diễm.

Văn Thanh Sinh vốn không nên xem như vậy một bộ hình ảnh, nhưng cố tình hắn không có quay đầu.

Ấm áp khoang miệng bao bọc lấy ngón tay của cậu, Văn Thanh Sinh bị kích thích không thể không động, ngón tay mới vừa động, đã bị nam nhân khoang miệng đầu lưỡi bao vây truy đuổi.

Xúc cảm nhớp nháp gần như làm Văn Thanh Sinh ác ý, cậu cúi đầu nhìn Diệp Nhất Thuyền.

Chóp mũi kích thích ở mu bàn tay, mang đến một tia ngứa ngáy.

Không tính phòng thay quần áo rộng lớn, trên bồn rửa tay, chỉ có tiếng nước chảy từ dưới thân Diệp Nhất Thuyền.

Diệp Nhất Thuyền lại lâm vào si ngốc, dùng đầu lưỡi tận tình quấy loạn, thường thường dùng hàm răng liếm cắn, cặp tay vốn dĩ trắng nõn đẹp đẽ của Văn Thanh Sinh nháy mắt đã bị hắn làm cho ướt át đầy mình, cũng in lại vệt đỏ.

Vừa mới như vậy trong nháy mắt, Diệp Nhất Thuyền cơ hồ sa vào, trước kia hắn hoàn toàn không thể tưởng được liếm láp mút vào tay con trai sẽ có ý tứ gì, nhưng hiện tại dưới bụng hắn nóng rực.

Nhiệt khí từ việc chơi bóng càng thêm nóng rực.

Văn Thanh Sinh tay trái đang tìm kiếm vị trí thời điểm đột nhiên đụng phải điện thoại của Diệp Nhất Thuyền.

Một ý tưởng ác độc đột nhiên hiện ra trong đầu cậu.

Cậu dùng tay trái mở điện thoại và nhấn vào camera.

Cơ hồ là trong chớp mắt, Văn Thanh Sinh tay trái cầm điện thoại đi tới trước người, ấn xuống quay chụp.

Diệp Nhất Thuyền tựa hồ đối với camera cực kỳ mẫn cảm, cơ hồ là Văn Thanh Sinh cầm điện thoại nhắm ngay hắn thời điểm hắn đột nhiên ngẩng đầu.

Giương mắt liền thấy Văn Thanh Sinh một đoạn tuyết trắng cằm cùng với camera tối om.

"Đau," Văn Thanh Sinh mới vừa ấn xuống quay chụp kiện liền cảm giác được một trận đau.

Diệp Nhất Thuyền cắn cậu.

Không có điện thoại che đậy, Văn Thanh Sinh ra được như vậy thẳng tắp mà thấy được Diệp Nhất Thuyền.

Không có trong dự đoán, thẹn quá thành giận cũng không có ý tứ ngượng ngùng cùng sợ hãi, Văn Thanh Sinh thấy Diệp Nhất Thuyền gợi lên khóe miệng, nói: "Cậu không giữ lời hứa."

Kia một khắc Văn Thanh Sinh thế nhưng cảm thấy Diệp Nhất Thuyền tựa hồ chờ một khắc thật lâu, cặp mắt đào hoa kia tràn đầy dục vọng cùng với ảnh ngược ở bên trong Văn Thanh Sinh.

Văn Thanh Sinh thân thể nhịn không được run rẩy lại bị Diệp Nhất Thuyền đứng dậy chế trụ, đôi tay đều bị ấn áp lại phía sau trên vách tường.

Hormone nam tính nóng rực ập vào trước mặt, Diệp Nhất Thuyền lại như chó con khát vọng được chủ nhân ôm ấp giống nhau liếm môi trên của Văn Thanh Sinh.

Văn Thanh Sinh không thoải mái nhắm mắt, gắt gao ngậm chặt miệng, lại như cũ cảm nhận được nam nhân kia thô lệ dày nặng đầu lưỡi liếm láp môi thịt, miêu tả hình môi.

Khóe miệng như là phải bị nam nhân củng lạn, chóp mũi dựa vào gương mặt, thở ra nhiệt khí giao triền.

Bên cạnh điện thoại còn chụp lấy hình ảnh Văn Thanh Sinh.

Từ trên xuống, thị giác thấy tay trắng của Văn Thanh Sinh bị màu da tối hơn của nam nhân sát gần trong miệng. Nam nhân chú ý tới camera, không chút nào che giấu mà nhìn về phía màn hình, cặp mắt đào hoa kia lại tràn đầy dục vọng, tay chặt chẽ siết chặt tay người chụp ảnh nọ

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com