Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 17: Xoay ngược lại

17. Xoay ngược lại

Bởi vì chủ động tiếp nhận, Đào Hoa cũng dần dần có cảm giác, mặt nóng lên, màu đỏ hồng che kín mặt cô, cũng hướng khắp nơi trong thân thể dần dần khuếch tán, trên người cũng nổi lên một tầng mồ hôi mỏng, ánh mắt mê ly.

"Ngô..."

Đỉnh một cái thật sâu, Đào Hoa nhịn không được rên rỉ ra tiếng, thanh âm như mèo cào, ở trong lòng Tiểu Cửu ngứa ngáy mà cào một chút.

Hắn mở đôi mắt bị dục vọng bốc hơi đến đỏ lên, cúi đầu cẩn thận nhìn nữ nhân dưới thân đồng dạng trầm luân ở trong tình dục.

Loại cảm giác này rất kỳ quái, trước nay hắn còn không có cùng người thân cận đến gần như vậy, ngoại trừ thời điểm hắn giết người.

Không nghĩ tới, việc cá nước thân mật thế nhưng cũng có thể mang cho hắn khoái cảm giống như giết chóc, vui sướng tràn trề, làm người chưa đã thèm, chỉ nghĩ đoạt lấy, chỉ nghĩ tiến công, căn bản không muốn từ trong thân thể cô ấy rút ra, cắm đến nước sốt văng khắp nơi, nhìn guong mặt Đào Hoa ửng hồng, ở bên tai hắn thở hổn hển ra tiếng.

Nữ nhân này, vì hắn mở ra một thế giới hoàn toàn mới.

Tiểu Cửu nhìn chăm chú Đào Hoa, ánh mắt nhiều thêm một phần cảm xúc phức tạp.

Căn bản, hắn không muốn đem cô mang ra tới, không phải chưa từng nhìn qua nữ nhân trần truồng, thân hình lả lướt, ngọc thể ngang dọc, tiếng ngâm nga mất hồn, cảnh tượng liêu nhân, hắn khi đang chấp hành nhiệm vụ cũng từng gặp qua.

Thứ làm nam nhân trầm mê, chẳng trách là tiền, quyền, sắc.

Nhưng hắn trước nay đối với mấy thứ đó không có hứng thú, chỉ là hưởng thụ giết chóc, nhìn người giãy giụa trước khi chết, loại cảm giác khống chế cảm xúc của hắn, chỉ có chinh phục và cường đại mới làm hắn cảm thấy an toàn.

Hắn biết bạn bè sợ hắn, mặc kệ bọn họ ở trước mặt hắn làm ra bộ dáng tự tại trêu chọc, kỳ thật trong nội tâm bọn họ là đem chính mình làm dị nhân. Tuy rằng là bạn, nhưng là hắn vẫn cô độc.

Cô độc mười mấy năm, tâm hắn đã lạnh băng thành hoang vu đại mạc, không có một tia không khí, chỉ có thời điểm máu tươi ấm áp rót vào lòng bàn tay, hắn mới cảm thấy muốn tồn tại .

Người nam nhân Mộc Diệc Sinh này xuất hiện, làm hắn có loại khoái cảm tìm được kỳ phùng địch thủ, hắn vừa mới sinh ra cảm giác tìm được đồng loại, anh hùng với anh hùng đồng điệu, khi hắn (TC) chuẩn bị buông tha hắn (MDS) một mạng, lại bị hành vi đê tiện đối phương chọc giận.

Tuy rằng trong cơn giận dữ, nhưng là hắn biết dưới tình huống bị thương, chính mình lấy không được tánh mạng của nam nhân kia.

Nhưng, nam nhân kia tựa hồ thực coi trọng nữ nhân này, Tiểu Cửu trong lòng nảy sinh một kế, đem nữ nhân này mang đi. Có lẽ là trả thù, có lẽ là chờ vết thương lành lại thách hắn một trận chiến.

Nhưng khi nữ nhân này nằm ở trên giường hắn, thân thể tươi sống kia hiện ra ở trước mặt hắn, dục vọng đóng băng chui từ dưới đất lên, nảy mầm ra cơ khát mãnh liệt làm ngay cả chính hắn đều kinh ngạc.

Chờ hắn lấy lại tinh thần, nữ nhân này đã nằm ở hắn dưới thân, hôn mê rồi.

Giống như khoái cảm khi hắn lần đầu tiên giết người, tay cầm dao nhọn, máu tươi chảy đầy đất, cảm giác này thật con mẹ nó sướng.

Hắn lúc ấy giết người, là cha ruột hắn, mà mẹ, nằm ở một bên, máu tươi hai người cơ hồ tràn ngập toàn bộ phòng, đầu mũi đều là mùi máu.

Phát hiện người phía trên bỗng nhiên dừng động tác, đôi mắt Đào Hoa che kín sương mù mở ra, nghi hoặc mà nhìn về phía Tiểu Cửu.

Khi nhìn đến biểu tình trên mặt hắn, Đào Hoa bỗng nhiên cảm thấy lòng đau xót.

Kỳ quái, rõ ràng là gia hỏa vừa lạnh nhạt lại máu lạnh, như thế nào làm mình nổi lên ảo giác thương tiếc.

Đào Hoa không kịp nghĩ nhiều, khát vọng trong thân thể kêu gào bị treo ở giữa không trung, cô nâng lên tay, ôm cổ thiếu niên, đem đầu của hắn ấn vào trong lòng ngực, vòng eo uốn éo, thế nhưng đem tư thế của hai người đổi chỗ.

Đào Hoa trên, hắn ở dưới.

~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com