Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 50: Bữa ăn ngon

Edit by Náppu

*

Tôm biển nấu chín hiện ra màu đỏ xinh đẹp, hiện đại gọi là "Tôm phấn", Lâm Kiều lột vỏ đặt chúng trong chậu đá.

Luca ngồi xổm một bên ăn sống hàu, Lâm Kiều không quấy rầy, đem chậu đá đến cho Alkin nằm trên cỏ khô.

"Nếm thử." Hắn đưa vào trong miệng Alkin một con tôm.

Alkin nheo lại đôi mắt, chân trước nở hoa, cái đuôi vòng quanh bên hông Lâm Kiều.

"Hôm nay vất vả rồi."

Alkin gầm nhẹ một tiếng đáp lại bạn lữ, mở cái miệng rộng chờ được đút.

Luca nhìn thấy Lâm Kiều đút cho lão hổ, vươn móng vuốt chạy qua bên này, học Alkin mở ra miệng rộng, ngửa bụng nằm xuống.

Dylance ngồi xổm dựa gần Lâm Kiều, làm bộ muốn ném tôm đã bóc vỏ vào miệng Luca.

Hắc báo ngậm lại miệng, mắt to trừng mắt nhỏ với ca ca đáng ghét.

Lâm Kiều nhìn mà buồn cười, bắt đầu thay phiên đút cho ba con mèo lớn, Alkin không ngừng dùng cái đuôi cọ xát phần eo hắn, Luca sẽ phát ra tiếng meow meow giống như ấu tể.

Dylance lấy hình thái nhân loại ngồi ngay ngắn một bên, khi nhận tôm cánh môi màu hồng nhạt cố ý vô tình ngậm lấy ngón tay Lâm Kiều.

Vành tai Lâm Kiều nóng lên, gian nan đút hết một chậu tôm.

Luca há to miệng thật lâu không được đút, thăm dò nhìn vào chậu đá, trống không, thất vọng gầm nhẹ một tiếng, liếm láp đáy chậu.

Lâm Kiều ôm mèo đen vào trong lòng ngực: "Được rồi, về sau có thể thường xuyên ăn."

Lâm Kiều đặt hàu trong chậu đá, làm đồ ăn vặt sống cho nhóm mèo lớn, bắt đầu chuẩn bị cơm trưa.

Alkin cùng Luca hôm nay vất vả đi săn, nhàn nhã nằm trên da thú phơi nắng, Lâm Kiều cùng Dylance cắt thịt, hầm nấu thịt dê tươi ngon.

Cho đồ ăn vào nồi, Dylance từ phía sau ôm lấy bạn lữ cọ cọ gương mặt hắn, thanh âm mang theo một tia ý vị làm nũng: "Kiều Kiều, chúng ta đã lâu không có đến sơn động... Anh rất nhớ em."

Lâm Kiều cơ hồ là nháy mắt eo đều mềm, nhiệt độ từ gương mặt lan tràn đến toàn thân, cái đuôi đỏ phía sau lay động.

"Chúng ta có thể đi nhìn xem."

Dylance cười dễ nghe: "Được."

Hai người thân mật hoàn toàn bị lão hổ đang chợp mắt nhìn thấy hết, Alkin liếm ướt móng vuốt không chút để ý rửa mặt, mắt thú màu vàng nhìn chằm chằm đuôi bạn lữ không biết đang tính toán cái gì.

Sau khi ăn xong bọn họ đến bộ lạc nhìn mèo lớn xây nhà có cần trợ giúp gì không, phát hiện hết thảy thuận lợi liền đi vào rừng.

Luca, Dylance cùng Lâm Kiều nằm dưới tàng cây ngủ, một mình lão hổ Alkin dẩu đít ở trong bụi cỏ cách đó không xa, không biết đang tìm cái gì.

Đáp án vào sáng sớm ngày hôm sau được công bố.

Alkin rời giường sớm, thay đổi hình thái ném hắc báo ra bên ngoài.

Luca há mồm phát ra tiếng meow meow, bị người sau dùng ánh mắt lạnh lẽo đe dọa.

"Đi săn, em gần đây lười biếng như heo rừng đen vậy."

Luca nhe răng với Alkin, tức giận chạy về phía rừng rậm nơi xa.

Dylance từ sáng sớm đã đi tìm quả dại Lâm Kiều thích ăn, hiện tại, chỉ có hắn cùng cáo đỏ ở nhà.

Alkin nâng lên khóe miệng, đặt thực vật che giấu mùi vị ngày hôm qua tìm được vào trong giỏ mây, lại lót da thú mềm mại, tay chân nhẹ nhàng bế lên cáo đỏ đang ngủ say...

Trong nắng sớm mờ mờ, một con hổ hình thể cường tráng màu lông tỏa sáng, ngậm giỏ mây, chạy nhanh dọc theo đường nhỏ trong rừng.

Lâm Kiều dưới cơn xóc nảy tỉnh lại, tầm mắt xuyên thấu qua khe hở giỏ mây nhìn thấy màu lông sặc sỡ của Alkin, vốn dĩ cảm xúc căng chặt dần thả lỏng.

Chỉ cần không phải bị tộc đàn đáng sợ nào đó bắt cóc là được.

Hắn không tùy tiện nhảy khỏi giỏ mây thay đổi hình thái, sợ vô ý một cái bị móng hổ dẫm bẹp.

"Anh!" Lâm Kiều phát ra tiếng kêu khiến cho Alkin chú ý.

Lão hổ rũ mắt nhìn cáo đỏ trong giỏ mây một cái, sung sướng run rẩy chòm râu.

Rất nhanh thôi sẽ tới nơi mục tiêu, còn cáo đỏ này, chính là "Bữa sáng" ngày hôm nay.

Bên trái núi đá là hang động đơn giản Alkin dùng lá cây dựng nên, nhìn ra được nơi này thường xuyên có người quét tước, không có dấu vết động vật khác lưu lại, lá cây trải bên dưới càng thêm chắc chắn, trong một góc còn đặt một cái sừng dài sắc nhọn, nhìn hoa văn phía trên, hẳn là thuộc về một con tê giác giống đực thành niên.

Lâm Kiều nhảy ra khỏi giỏ mây, nghiêng đầu nhìn lão hổ ngồi xổm trước mặt.

Không có váy da thú, hắn không tiện thay đổi hình thái, chỉ có thể phát ra tiếng kêu anh anh.

Alkin đứng thẳng lên, nâng chân sau, triển lãm cho Lâm Kiều dương vật sớm đã bừng bừng phấn chấn của hắn.

Khí quan đáng yêu màu hồng phấn thấm ướt, đang khẽ nhảy lên trước mặt Lâm Kiều.

Lâm Kiều: "..."

Thật sự là quá lớn! Hắn có chút hối hận đã trả lại quyền giao phối cho lão hổ này.

Mắt thú của Alkin không chớp nhìn chăm chú Lâm Kiều, không tính dễ dàng buông tha cho cáo đỏ.

Lâm Kiều bất đắc dĩ thay đổi hình thái: "Ách... Em còn chưa có chuẩn bị sẵn sàng, có khả năng cần phải... Ưm!"

Alkin đã mất kiên nhẫn, giờ khắc này hắn đã chờ đợi lâu lắm rồi, chân trước nhẹ nhàng đè ngã bạn lữ trên lá cây, dùng đầu lưỡi lấp kín lời từ chối của hắn.

"Ưm!"

Chân Lâm Kiều bị Alkin mạnh mẽ tách ra, căn gậy thịt kia bắt đầu cọ xát nơi non mềm giữa hai chân hắn, hắn muốn từ chối, nhưng đầu lưỡi cũng bị thịt lưỡi che kín gai ngược của Alkin chặt chẽ quấn lấy.

Lão hổ trước khi hắn hít thở không thông cuối cùng cũng rút đầu lưỡi ra, đầu to chôn đầu giữa hai chân hắn, bắt đầu vì bữa ăn ngon sắp tới mà tiến hành bước cuối cùng.

"A! Không! Đừng liếm nơi đó!" Lâm Kiều nhéo lỗ tai Alkin, muốn đẩy hắn qua một bên.

Alkin rung rung lỗ tai, sung sướng nghĩ, không thể liếm phần ngoài, đành phải đem đầu lưỡi vói vào vậy.

Lâm Kiều chợt thẳng lưng, phát ra tiếng thét chói tai ngắn ngủi: "Không!"

Lối vào của hắn bị đầu lưỡi thô ráp hữu lực cắm thẳng vào, khoái cảm tựa như điện lưu chạy khắp thân thể, càng đáng sợ chính là, Alkin đang bắt chước động tác thọc vào rút ra mà ra vào trong thân thể hắn.

"Alkin... A... Hình thú không thể... Ưm!"

Alkin nghe vậy nhanh như chớp thay đổi hình thái, cắm dương vật vì cứng rắn mà càng thô to hơn vào.

"Dùng hình thái nhân loại."

Lâm Kiều đang mang thai, thân thể thập phần mẫn cảm, một khi mở ra dục vọng, trước khi được thỏa mãn thì rất khó đóng lại, hắn từ bỏ giãy giụa, cắn một ngụm lên cằm Alkin.

"Lần này bỏ qua, lần sau phải được em đồng ý trước, ưm!" Lâm Kiều bị va chạm đột ngột nhanh hơn làm cho rên rỉ ra tiếng.

Alkin nhìn giống cái dưới thân thuận theo, hoàn toàn bắt đầu thời gian dùng bữa hắn khát vọng đã lâu.

Dụng cụ ăn uống đảo quanh trong thân thể, kích thích mỗi một tấc niêm mạc non mềm, phân bố ra chất lỏng thơm ngọt nhất.

Mà đồ ăn đang đau khổ đè ép tiếng rên rỉ cùng không chịu nổi khoái cảm mà kịch liệt thở dốc, làm bản thân trở nên càng thêm mỹ vị.

Đồng tử màu vàng của Akin in trên gò má ửng đỏ cùng cần cổ yếu ớt của Lâm Kiều.

Nơi đó có một sợi động mạch màu xanh lơ đang đập rõ ràng.

Alkin liếm liếm môi, cúi người dùng răng nanh cắn nơi đó, giờ phút này bộ vị yếu ớt nhất của giống cái đã bị khống chế, hắn không thể chạy trốn, chỉ có thể tùy ý bản thân bị hưởng dụng.

"A! Ưm! Alkin!" Lâm Kiều bắt đầu mất khống chế rên rỉ.

Cùng lão hổ này làm tình, tựa như chân chính cùng dã thú giao cấu, hắn hoàn toàn đánh mất quyền chủ động, khoái cảm kịch liệt lại khó có thể kháng cự, thân thể phía trên kiên cố ra vào, tản mát ra hormone chinh phục mãnh liệt, mỗi một khối cơ bắp căng chặt đều tỏ rõ thể lực kinh người của thú nhân to lớn.

Lâm Kiều rất nhanh đã cao trào, hắn thét chói tai thẳng lưng về phía trước, đằng trước kịch liệt phun ra chất nhầy trong suốt.

Đây là lời khen tốt nhất cho Alkin.

Dương vật hắn bị lối đi non mềm liếm mút, cán gậy bị cơ vòng ở cửa thông đạo gắt gao bao vây, thoải mái đến muốn trực tiếp bắn tinh.

Chờ Lâm Kiều thở dốc hơi bình phục lại, Alkin lại bắt đầu đưa đẩy.

"Không, vừa phải thôi, cẩn thận ấu tể." Làm tình như vậy tuy rằng thoải mái, nhưng an nguy của ấu tể phải đặt lên hàng đầu.

Alkin thả chậm động tác, bất mãn nhíu mày: "Anh còn chưa bắn tinh."

"Anh đừng vào sâu như vậy," Loại thời điểm thảo luận nên làm tình thế nào, Lâm Kiều rất khó nói, "Cũng phải thả chậm lực đạo."

Alkin làm theo, không hoàn toàn đi vào nguyên căn, nhưng thong thả đưa đẩy như vậy làm hắn càng thêm kéo dài.

Một đợt lại một đợt đạt tới cao trào Lâm Kiều đã không còn sức thừa nhận, hắn thử co rút lại lối đi của mình làm cho căn dương vật kia càng bị kích thích hơn, làm nó mau chút tước vũ khí đầu hàng.

Ánh mắt Alkin tối lại, thọc vào rút ra trở nên không còn quy luật, thở dốc trầm thấp qua đi, hắn phóng thích trong thân thể Lâm Kiều.

"Em cố ý rút ngắn lại thời gian giao phối."

Lâm Kiều đẩy khuôn mặt tuấn tú đang kề sát vào: "Thời gian giao phối cũng đủ rồi, em đói bụng."

Alkin không tình nguyện đứng dậy, biến thành hình thú giúp bạn lữ liếm sạch.

Lâm Kiều tiêu hao quá nhiều thể lực, biến thành cáo đỏ nhảy vào giỏ mây, nằm yên trên da thú mềm mại nghỉ ngơi.

Alkin liếm liếm đầu hắn, ngậm giỏ mây chậm rì rì đi về hướng bộ lạc, đi ngang qua quả dại có thể ăn, liền cắn xuống ném vào giỏ mây.

Lâm Kiều một bên ăn quả dại, một bên để hệ thống hỗ trợ kiểm tra đo lường thân thể.

"F716, ấu tể có khỏe không?"

"Ấu tể khỏe mạnh."

Vậy là tốt rồi, Lâm Kiều lăn lộn trên da thú lăn, chờ đợi về nhà hưởng dụng bữa sáng mỹ vị.

-Hết chương 50-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com