Hôm Nay Em Ấy Thật Đẹp! [ Tướng quân x Phu nô (2) ]
- Em ấy đã hôn mê 10 ngày rồi, sao còn chưa có dấu hiệu tỉnh lại? Ngươi nói xem cái mạng của ngươi có đến bù nổi cho em ấy không hả?_ Thượng Quan Uyển Nhi tức giận đập ngay chén thuốc vừa mới đút cho cậu xong xuống sàn vỡ tan tành
- Xin....xin tướng quân nguôi giận, phu nô của người thân thể quá ốm yếu, sức lực hao tổn nên cần phải có thời gian điều dưỡng lại, thuốc của thần sẽ giúp y hồi phục lại bình thường như trước, chỉ cần 5 ngày sẽ hoàn toàn hồi phục những chỗ tổn thương do không chịu điều trị sớm nhưng e là vẫn sẽ để lại sẹo, còn về việc hôn mê đến nay vẫn chưa tỉnh thì....thần...thần chưa tìm rõ được nguyên nhân_ thái y run sợ quỳ trước mặt cô mà trình bày rõ ràng về bệnh tình của Từ Ý
- Mỗi khi đêm xuống ta đều thấy em ấy nói mớ, vừa khóc rồi lại vừa cười, chuyện này là sao?
- Vâng có lẽ do chịu nhiều đau khổ quá khiến y gặp ác mộng trong mơ, nói không chừng tướng quân có thể dùng lời nói, tình cảm của mình để đánh thức y, cho y cảm nhận được thế giới hiện thực vẫn còn có người chờ đợi mình có khi y sẽ tỉnh lại!_trong câu nói thể hiện sự vui mừng dường như đây là hi vọng duy nhất cho thái y con đường sống
- Được, ta biết rồi, ngươi lui xuống trước đi, nếu cách này còn không được thì ngươi biết hậu quả của mình rồi đó
- Vâng....vâng, nhất định có hiệu quả, xin người yên tâm. Nô tài xin phép lui xuống
Cô nắm lấy bàn tay đã nhiều ngày chưa có động tĩnh ấy mà nhẹ nhàng vuốt ve
" Em nhất định phải tỉnh lại đó, mọi chuyện ta đã chuẩn bị kĩ càng cho em hết rồi, chỉ chờ em thôi, phu nô của ta "
~~~~~~~~~~~~Dãy phân cách~~~~~~~~~~~~~
Tối ngày thứ 10 cũng đã đến, trong mơ cậu lại thấy mình đau khổ đứng trước ngôi nhà lá tồi tàn của mình mà chờ mong hình bóng cô xuất hiện, nhưng thay vào đó lại có một đám người quen thuộc, 3 năm nay cứ mỗi tháng đều xuất hiện 1 lần, đến để dằn vặt cậu. Cậu bắt đầu đau đớn, ôm lấy bản thân, chịu những đòn roi lạnh buốt đến thấu xương quất vào thân hình ốm yếu của cậu thì bắt đầu ở hiện thực nước mắt cậu lại rơi, cậu òa khóc như một đứa trẻ không nơi nương tựa, lạc lõng đến đáng thương, tay chân thì quơ loạn xạ. Lúc này cô đang ngồi kế bên cậu, bắt đầu đỡ cầu ngồi dậy, ôm lấy cậu dỗ dành
- Không sao, ngoan đừng khóc, có ta ở đây rồi, ta bảo vệ em, không ai có thể làm tổn thương em được nữa, những kẻ xấu xa đó ta đã thay em xử lý hết rồi, em mau tỉnh lại đi, đừng để những đau khổ trong giấc mơ trói buộc em nữa_ cô vừa nói, nước mắt cũng rơi rồi, đây là lần đầu tiên cô rơi nước mắt suốt chừng 20 năm, cô là một người rất mạnh mẽ, vết thương sâu đến cỡ nào, chảy máu nhiều bao nhiêu cũng chưa từng thấy cô khóc. Nhưng bây giờ cô khóc rồi, cô khóc vì cậu, chứng tỏ cậu quan trọng với cô đến chừng nào, cô yêu cậu đến chừng nào, xem cậu hơn cả bản thân mình, là tâm can của cô, là một người cô không thể đánh mất
Đúng là cô nói là làm, từ lúc cô thấy những vết thương trên người cậu, đã bắt đầu sai người đi điều tra xem kẻ nào to gan dám đụng vào người của cô nhưng kết quả đúng là thứ mà cô không ngờ tới được- vậy mà lại là Lý gia. Được, cô không cần thứ tình nghĩa giả tạo đó nữa, cô chỉ cần có cậu, bất cứ người nào đụng đến cậu, cô sẽ không tha cho một ai. Cô điều tra được hóa ra Lý gia có mối làm ăn ngầm-buôn bán quốc cấm, cơ hội đến tay sao không nắm bắt, nhất tiễn xong điêu, vừa trả được thù cho Từ Ý vừa giúp Nữ vương điện hạ phân ưu. Thế là cô tương kế tựu kế vạch trần mối làm ăn của họ đưa ra ánh sáng, dâng tấu lên Nữ vương điện hạ, để Ngài xử lý chuyện này.
Gần 1 canh giờ, Từ Ý cũng từ từ bình tĩnh bớt làm loạn hơn, cô đỡ cậu nằm xuống, ngồi bên cạnh chăm sóc rồi cứ thế ngủ thiếp đi lúc nào không hay. Đến khi trời sáng thì bỗng nghe được tiếng ai đó hình như rất quen thuộc đang gọi cô
- Thê chủ....thê chủ, sao người lại ngủ ở đây, đừng ngồi dưới nền đất như thế, lạnh lắm_cậu vừa tỉnh giấc nhìn thấy cô đang ngủ bên cạnh cũng không khỏi giật mình mà gọi cô
- Từ Ý, em tỉnh rồi!!!! Ta mừng quá, cuối cùng em cũng chịu tỉnh rồi_cô chồm dậy ôm cậu vào lòng
- Em...em đã ngủ bao lâu rồi vậy thê chủ? Em cảm thấy mình hình như rất lâu rồi chưa tỉnh dậy
- Em đã hôn mê 10 ngày rồi đó em có biết không hả? Tại sao em không biết giữ gìn sức khỏe của bản thân mình như vậy hả? Ta mới nuôi được em có tí da tí thịt đã bị em làm cho mất hết rồi, em nói xem giờ phải làm sao đây
- Xin lỗi thê chủ, em biết sai rồi, xin thê chủ trách phạt_cậu cúi đầu nhận lỗi như 1 chú cún con, thật dễ thương
- Phạt! Đương nhiên là phải phạt em rồi, làm ta lo lắng cho em đến như vậy, đến ngủ một giấc cũng không khi nào được yên tâm. Nhưng việc phạt này cho em nợ lại, về sau có thời gian từ từ ta sẽ phạt cho đủ. Em nên nhớ, từ đây về sau, thân thể của em là của ta, trách nhiệm của em là giữ gìn thân thể mình cho khỏe mạnh, không được để mình bị thương, cũng không được để ai làm mình bị thương, em nhớ chưa
- Vâng, thê chủ, em nhớ rồi
- Việc bây giờ của em là an tâm tịnh dưỡng cho thật khỏe mạnh, 5 ngày sau sẽ là ngày trọng đại của em
- Ngày trọng đại của em???_cậu ngẩn người, giương đôi mắt to tròn ngây thơ nhìn cô
- Em ngủ đến ngớ người rồi phải không? Đừng nói với ta em không biết bây giờ mình đang ở đâu nha
Cô nói đến đây thì cậu mới chợt nhận ra, nãy giờ không phải cậu đang ở cái chồi lá của mình, mà đang ở căn phòng lúc trước cô có đưa cậu đi tham quan một lần, nói là đây là nơi ở của cậu sau khi gả cho cô
- Vậy 5 ngày sau là....là.....
- Đúng, 5 ngày sau là đại lễ thành hôn của tướng quân Thượng Quan Uyển Nhi ta cùng với phu nô Từ Ý . Chẳng phải em chờ đợi ngày này rất lâu rồi sao
~~~~~~~~ 5 ngày trôi qua~~~~~~~~~
Khung cảnh náo nhiệt của phủ Thượng Quan là một việc chưa từng có, văn võ trong triều đều đến chúc mừng cô, ngay cả Nữ vương điện hạ cũng sai người gửi quà mừng đến. Cô một thân hỉ phục khí chất ngời ngời leo lên lưng ngựa chuẩn bị đi rước "rể".
Vì để làm đúng lễ nghi cho việc rước "rể" vào phủ mình bằng cửa chính, cô đã thuê một ngôi nhà gần đó cho cậu để có thể phi ngựa đến rước cậu và cũng là để cho người dân của Vĩnh Nguyệt Quốc biết được ngày hôm nay Từ Ý chính thức trở thành phu nô chính thất của Thượng Quan Uyển Nhi cô, không ai được ức hiếp cậu, không ai được có chủ ý gì với cậu nếu không sẽ tự rước họa vào thân và cũng cho Từ Ý cảm nhận được cậu được đường đường chính chính được thê chủ rước vào làm chính thất, cho cậu một danh phận rõ ràng, cho cậu sự vinh hoa phú quý và sự bảo vệ sinh mạng đến trọn đời.
Hôn lễ có 5 nghi thức cần cậu phải hoàn thành: thứ nhất là rước "rể"
Lúc này thân ảnh quen thuộc đã xuất hiện trước mặt cậu, cô ngồi trên lưng ngựa đưa mắt đánh giá cậu từ trên xuống dưới " Hôm nay em ấy thật đẹp "
Hôm nay cậu cũng đẹp lắm, hỉ phục rất vừa người với cậu. Hỉ phục này được cô tận tay lấy số đo, nhờ thợ may giỏi nhất để may cho cậu làm sao mà không vừa người cho được.
- Ý Ý, ta đến đón em_Thượng Quan Uyển Nhi dùng 1 tay bế chặn ngang bế Từ Ý lên ngựa, hai người một ngựa thúc roi phi đến Thượng Quan phủ trước đôi mắt ngưỡng mộ của bao nhiêu người
Đến nghi thức thứ hai là bái thiên địa và dâng trà mẫu thân và cha, trước khi về phủ họ đã đến miếu Thiên Bảo để xin sự chúc phúc đến từ trời đất cho mối lương duyên này của họ vĩnh kết đồng tâm, trăm năm hòa hợp, sớm sanh quý tử, tiếp theo là về phủ dâng trà cho song thân
- Xin mẫu thân và cha chấp nhận hôn sự của chúng con_ cô và cậu đồng thanh
Từ sau trận chiến đó trở về, mẫu thân cô cũng đã dần chấp nhận cho 2 người đến với nhau thế nên bà cũng uống cạn ly trà mà 2 người dâng
- Từ nay, con đã là phu nô của Uyển Nhi, phải biết bổn phận của mình là gì, phải chăm lo nhà cửa cho chu toàn và chăm sóc thê chủ thật tốt, nếu có gì không hiểu cứ hỏi cha con_bà nói với cậu
- Vâng mẫu thân, con xin nghe theo lời chỉ dạy của người
- Được, cũng đến lúc phải thực hiện nghi thức thứ 3 của rồi, một phần không thể thiếu của phu nô_bà nói với cô
- Vâng, con sẽ đưa em ấy đi lãnh lễ_ nói rồi cô đưa cậu đến phòng tân hôn của 2 người cũng là phòng lúc trước cậu nằm điều dưỡng
- Em biết mình nên làm gì rồi đó, mau cởi y phục ra
Đây là một phần không thể thiếu trong hôn lễ ở Vĩnh Nguyệt Quốc, nghi thức ràng buộc, cũng tức là nói phu nô sẽ phải đeo những thúc cụ mà thê chủ đã chuẩn bị, những thúc cụ đó chính là sính lễ mà thê chủ trao cho phu nô của mình
- Trước mặt em, có 6 phần sính lễ em muốn chọn đeo món nào trước, ta đều sẽ chiều ý em
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com