Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quy Tắc Này Ok Nha! [ Thiên kim đại tiểu thư x Cậu bé cô nhi (2) ]

- Được, tôi sẽ cho người dẫn cậu ấy ra. Tiểu thư mời đi bên này, theo tôi làm thủ tục nhận nuôi_quản lí côi nhi viện nói

Cuối cùng 2412 cũng được rời khỏi căn phòng nhìn như cái lồng kính đó để đến với một cuộc sống mới, cậu khép nép, rụt rè đi sau cô vì dù gì một phần là cậu đang mặc đầm, phía dưới của cậu trống trơn, không có cái gì che lại nên cậu cảm thấy rất trống trải, còn lành lạnh nên không thể thoái mái mà đi bình thường được, hai chân cứ níu vào nhau. Còn phần còn lại là vì cậu mới đến với thế giới này, mọi thứ đều xa lạ, quy luật, nguyên tắc ở đây cậu cũng không biết, tốt nhất là cậu không nên manh động, nếu không lại bị bắt đi đâu đó thì đời cậu coi như xong, uổng công lão thiên gia cho cậu sống lại một lần nữa.

Hoàn thành thủ tục nhận nuôi xong thì nhân viên côi nhi viện dẫn cậu đến một căn phòng khác để tắm rửa sạch sẽ, thay cho cậu một bộ đồ mới. Nói là đồ mới vậy thôi chứ cũng không tính là đồ bình thường gì cho lắm, hình như ở đây nam nhân (à, mình cũng không tính là nam nhân) không được mặc quần bình thường mà phải mặc váy , đầm hay sao đó, họ lại thay cho cậu 1 cái đầm khác cũng màu trắng nhưng đẹp hơn cái cũ nhiều, ôm hơn cái cũ, kiểu dáng cũng rất là chi tiết, dù gì kiếp trước cậu cũng là một nhà thiết kế thời trang nên những cái này cậu đều có thể đánh giá được. Không những thế thôi đâu, lần này cậu được mặc quần lót rồi, quá trời là vui luôn. Nhưng mà điều bất ngờ nó không dừng lại ở đó, họ cho cậu mặc đẹp làm chi mà bên ngoài phải mặc thêm 1 bộ latex đen cực kì bó sát, trùm kín mít người cậu từ đầu tới chân, bên trong cái mặt nạ trùm đầu còn có thêm 1 vật gì đó lồi ra, hình cầu, như quả bóng nhỏ, họ bảo cậu ngậm vào rồi trùm mặt nạ lên cho cậu, như vậy sao cậu thấy đường mà đi, cũng không thể nói chuyện, chỉ có thể gật và lắc đầu, ú ớ vài tiếng. Xong hết tất cả thì họ mới dẫn cậu ra gặp cô

- Đây là tất cả đồ đạc chuyên dụng được đặt theo kích thước của 2412, tiểu thư đem về cho cậu ấy sử dụng khi chính thức có thể

Cậu đứng kế bên nghe mà cũng cực kì thắc mắc "đồ gì của mình, đo theo kích thước mình hồi nào, mình nhớ đâu có ai vô lấy số đo đâu ta ??? "

- Được, tôi biết rồi, cảm ơn cô, giờ tôi có thể dẫn em ấy về được rồi đúng không?

- Dạ được! Tiểu thư đi thong thả 

Họ trao tay cậu cho cô để cô dẫn cậu về nhà, cô cực kì nhẹ nhàng và dịu dàng dìu cậu ra xe, vì lúc này cậu bị bịch kín hết, không có thấy đường để đi

- Ra đến xe rồi, em cuối thấp đầu xuống, chồm người về phía trước, từ từ thôi, tay chạm xuống ghế rồi từ từ ngồi xuống.....

Cậu cũng ngoan ngoãn nghe lời cô nói mà làm theo

- Đúng rồi! Giờ thì nhất chân lên rồi đặt vào trong nào. Lấy tay ra nha để chị đóng cửa xe_ sau có cô đi vòng qua bên kia và ngồi vào ghế còn lại

Xe bắt đầu lăn bánh thì cô nói

- Em không cần sợ, đây chỉ là quy tắc ở đây thôi, em là song tính nhân khi đi ra ngoài phải bịt kín hết, không được để lộ ra bất cứ bộ phận nào, có khách tới nhà cũng vậy, vì người song tính nhân rất đẹp, rất có tính mê hoặc, câu dẫn người khác. Nếu để người ngoài thấy sẽ nổi lòng tham mà muốn chiếm lấy, nên để bảo toàn cho họ thì chính phủ đã đặt ra quy định này. Chắc là những quy tắc sau khi được nhận nuôi em vẫn chưa biết, nên giờ chị sẽ nói cho em nghe luôn ha

Cậu gật đầu, ngoan ơi là ngoan ngồi nghe cô nói, cũng không nháo nhào gì lên, cô thấy cậu rất là dễ thương luôn

- Để chị cởi mặt nạ trùm đầu ra cho em, trước khi về đến nhà sẽ đeo lại

Cậu lắc đầu ý nói không được, quy tắc không cho, nhân viên trong côi nhi viện nói với cậu là phải về tới nhà, vào phòng mình rồi mới được mở ra

- Không sao! Ở đây chỉ có em với chị, chỗ chúng ta ngồi có vách ngăn với tài xế, chú ấy không nghe hay thấy chúng ta nói chuyện gì đâu

Cậu cũng yên tâm mà để cho cô cởi ra cho mình

- Chị tên là Hạ Băng, em tên gì?

- Em không có tên, mọi người ở đó đều gọi em là 2412

- Vậy chị đặt tên cho em nha!

- Dạ được ạ! Xin chủ nhân ban tên_ cậu cúi đầu lễ phép nói

- Dễ thương quá! Em không cần gọi chị là chủ nhân, chị hơn em có 2 tuổi thôi, em xem chị là chị gái, là người thân của mình là được rồi, gọi chủ nhân xa lạ lắm, với lại chị cũng không thích như thế, cứ giống như là nhận em về làm nô bộc vậy đó, không tốt chút nào

- Dạ được ạ! Chị....Hạ Băng_gọi cô xong cậu nở một nụ cười tươi tắn. " BÙM " nhưng nụ cười này bắn thẳng 1 phát vào tim cô

- Uhm, ngoan quá_ cô xoa đầu cậu

- À đúng rồi, quay về chủ đề chính. Từ giờ em đã là em của chị vậy thì em theo họ chị nha, vậy chị sẽ đặt tên cho em là.... Hạ Lãng nha, Lãng trong Lãng quên quá khứ để em bắt đầu cuộc đời mới, quên mình là cô nhi vì giờ đây em đã có gia đình, có người thân, có chị gái yêu thương em, được không!

- Dạ được ạ, Hạ Lãng, em thích tên này lắm, Lãng Lãng rất thích tên do chị gái đặt_ cậu đúng thật là phải lãng quên quá khứ để sống lại cuộc đời mới, cái tên này đúng thật là quá hợp với cậu

- Chị sẽ nói tiếp về những quy tắc cho em nắm rõ ha

- Thứ nhất, sau khi được nhận nuôi là em đã được 18 tuổi nên sẽ được người nhà cho đi học đại học, một trường dành riêng cho song tính nhân để họ có được một địa vị trong cuộc sống, có quyền tự chủ tài chính, quyền tự do như những giới tính khác, không phải bị người khác khinh thường, họ được sinh ra để giúp mọi người có thể duy trì nòi giống bằng sự tự nguyện của chính họ, không ai có quyền được ép họ trở thành cái máy đẻ của bất kì cá nhân nào

- Thứ hai, bên cạnh những quyền lợi tốt đẹp đó thì cũng có những nguyên tắc mà họ phải làm theo: lúc nào cũng phải biết giữ lấy thân mình, chỉ có thể tốt với người nhận nuôi mình sau này có thể thành bạn đời của mình, thân thể mình chỉ được cho họ ngắm, quyền sỡ hữu thuộc về mình và họ, bộ phận sinh dục đều phải được lấp đầy, không có cái nào được để trống để luôn nhắc nhở  rằng mình đã là người được người khác sỡ hữu, đã có chủ rồi, không được tùy tiện phóng thích bản thân nữa. Những dụng cụ đó đều mang theo bên mình 24/24, chừng nào họ cho tháo thì mới được tháo ra.

- Thứ ba, sau khi xong tính nhân kết hôn sẽ được cấy vào gáy một con chip, gọi là chip nhận biết cảm xúc. Nếu bạn đời của họ mà tạo ra cho họ bất kì 1 cảm xúc không hài lòng, giận dỗi, không vui nào đó dù chỉ là 1 chút thì lập tức con chip sẽ phát tín hiệu, thông báo lên hội bảo vệ song tính nhân, họ sẽ cho cảnh sát lập tức tìm đến và bắt người đã tạo ra cảm xúc xấu cho song tính nhân. Những người bị bắt đi sẽ bị cải tạo thành cún giữ nhà cho chính căn nhà bạn đời của họ nhưng mà kí ức đều sẽ bị xóa sạch, hoàn toàn không nhớ những gì đã xảy ra, chỉ biết 1 điều là phải làm cho chủ nhân trong căn nhà đó vui, đó chính là bổn phận của họ

- Những quy tắc ở đây cũng chỉ có nhiêu đó thôi nên là em yên tâm đi, không có ai ức hiếp em được đâu

- Vâng ạ, em đã nắm rõ hết rồi, cảm ơn chủ nhân 

- Hửm! Mới đây lại không nghe lời rồi

- Ấy chết! Cảm ơn chị Hạ Băng_tự nhiên cậu lại lỡ lời gọi là chủ nhân

- Không được, phải phạt

- Phạt....phạt sao ạ

- Hình phạt của em là......ngồi yên đó để chị cù lét em

Thế là cô đưa tay ra cù lét người cậu, bộ đồ latex đó nó đã trơn bóng rồi, còn bị cù lét là siêu nhột, cậu là người sợ nhột nên đâu có chịu nổi, cười ra nước mắt xin tha quá trời

- Ha...ha....ha, chị ơi tha cho em, em biết sai rồi, em hong dám nữa đâu

- Em có biết tội chưa!

- Em....em biết rồi, em nhớ rồi ạ, em sẽ không gọi chị là chủ nhân nữa

- Ngoan, trẻ nhỏ dễ dạy

"Cuộc sống này cũng tốt đó chứ, mặc dù có hơi đặc biệt về giới tính chút nhưng mà cũng không sao, mình có thể thích nghi được, những quy tắc ở đây cũng ok đó chứ, toàn có lợi cho mình, hú hồn thật, không phải những cái quy tắc xấu xa giống mấy cái trong truyện mình hay đọc"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com