chương 49: kỳ sĩ cực mạnh
"Cùm cụp."
"Cùm cụp."
Bàn cờ trên màn ảnh máy vi tính quân cờ càng ngày càng nhiều, sai và touya kouyo ở trên internet đấu cờ, nhân số xem ván cờ này vẫn không ngừng mà tăng lên. Đến giữa ván, trắng đen kịch liệt chiến đấu, không ai nhường ai, điều này làm cho người xem cuộc chiến nhịn không được hít một hơi.
Kỳ viện Trung Hoa.
Dương hải bát đẳng nắm con chuột nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, kích động đến nhãn thần lóe sáng:
-Cái này touya kouyo tuyệt đối là Nhật bản đứng đầu kỳ sĩ, Touya danh nhân, kỳ phổ của ông ấy, ta một mực nghiên cứu, sẽ không sai! Không nghĩ tới danh nhân dĩ nhiên biết chơi cờ mạng, lại là cùng kỳ sĩ sai cựac mạnh trên internet! Bất quá sai thực sự là lợi hại, lại có thể đem danh nhân ép đến loại trình độ này!
Kỳ viện Hàn Quốc.
Lúc nghỉ trưa, Ko Yongha khi đi ngang qua phòng nghiên cứu cờ của kỳ viện, nghe bên trong truyền đến một trận tiếng kinh hô:
-Oa, không hổ là kỳ sĩ sai a, ván cờ này quả thực đặc sắc!
-Ừ, cái người touya kouyo tài đánh cờ cũng rất mạnh, tôi cũng sắp không theo kịp ý nghĩ của họ!
Touya Kouyo? Ko Yongha nhắc lại, đẩy ra cửa phòng nghiên cứu và thảo luận cờ đi vào:
-Mọi ngừơi đang nhìn cái gì?
Ken sửng sốt nhìn người tới:
-Tiền, tiền bối...
Vừa nói mọi người ăn ý lôi kéo áo Hong Su Yong, ai bảo Hong Su Yong và Ko Yongha tiền bối quan hệ tốt như vậy.
Cảm thụ được trên y phục truyền tới sức kéo, Hong Su Yong nhìn về phía người kia, so với cậu cao hơn không ít, hơn nữa trên người còn tản ra một áp lực làm cho người khác khó có thể tới gần, Ko Yongha, lên tiếng nói:
-Bọn em đang nhìn một ván cờ internet...
Ko Yongha khiêu mi nói:
-Vừa rồi các em nói Touya Kouyo?
Bên cạnh Ken, một viện sinh bổ sung nói,
-Là touya kouyo, đang cùng sai đấu cờ, một kỳ thủ internet, chúng em cũng không thể xác định ông ta có đúng là vị kia ở Nhật Bản không...
-A, nguyên lai là như vậy, internet cờ vây có ý gì...
Nếu không phải Touya danh nhân, Ko Yongha hăng hái trong nháy mắt liền giảm hơn phân nửa, danh nhân làm sao có thể có thời gian rỗi chơi cờ mạng, bất quá:
-Lại có người dám mạo danh Touya Koyo, như thế thật có ý tứ!
Vừa nói Ko Yongha vừa qua, Ken và các môn sinh tự động tránh ra một con đường, Ko Yongha liền trực tiếp đi tới trước máy vi tính, vừa nhìn, hắn liền mở to hai mắt: Ván cờ này——
Tên Sai, Ko Yonghanghe các kỳ thủ khác nhắc qua, chỉ là hắn vẫn cảm thấy cờ vây mạng là trò chơi của giới nghiệp dư, cái gì mà kỳ sĩ cực mạnh bất quá là kỳ thủ nghiệp dư tự xưng, mà hắn nhắm chính là vị trí đứng đầu giới cờ chuyên nghiệp, không quan tâm kỳ sĩ mạnh nhất trên mạng gì đó, cho nên đây là lần đầu tiên xem sai đấu cờ.
Không nghĩ tới người tên sai này, tài đánh cờ đã đến loại trình độ này, đây là kỳ sĩ mạnh nhất trêm internet sao? Còn có id touya kouyo, tài đánh cờ đến đến trình độ này hoàn toàn không cần phải ... Mạo danh người khác, người này tuyệt đối là danh nhân Touya Kouyo.
Bây giờ tuy rằng thoạt nhìn là quân trắng của sai tương đối chiếm ưu thế, bất quá touya kouyo quân đen cũng đang không ngừng thu nhỏ lại chênh lệch, ván này rốt cuộc ai thua ai thắng, hoàn toàn không đoán ra được:
-Hanh, cờ vây mạng cũng còn có chút ý tứ
Nhật bản, nhà Seiji.
Seiji Ogata đẩy kính mắt, lẩm bẩm nói:
-Sai, ngươi đến tột cùng là ai? Tại sao muốn ẩn núp?
Bước một trăm lẻ một, quân đen "Trường" .
Bước một trăm lẻ hai, quân trắng "Tiêm" .
Bước một trăm lẻ ba, quân đen "Đoạn" .
Trong phòng Shindo Hikaru, Fujiwara no Sai sắc bén nheo mắt lại:
-Muốn đem toán quân chỗ này chặt đứt? Tôi sẽ không để cho ông như nguyện!
Một trăm hai mươi bốn...
Một trăm hai mươi lăm...
-Di? Danh nhân vừa một bước kia, chặt đứt thế công của quân trắng cũng chỉ là che giấu, mục đích thực sự là... quân đen bên trái vốn nghĩ đã chết nhưng vẫn còn một hơi thở, lại còn sống? !
Seiji Ogata nhìn chằm chằm màn ảnh máy vi tính, đến kính mắt trượt xuống đều quên kéo lên.
Lúc này trong ván tuy rằng vẫn là quân trắng chiếm ưu thế, nhưng ưu thế đã thay đổi, lúc thu quan, quân đen nếu nghịch tập cũng sẽ không phải không có khả năng, chỉ là sai sẽ để danh nhân như nguyện sao?
Vây xem đấu cờ tất cả mọi người tại như vậy nghĩ, bọn họ ôm tâm tình kích động đang mong đợi loạt thu quan, ngay vào lúc này, trên màn ảnh máy vi tính đột nhiên bắn ra cửa sổ báo touya kouyo nhận thua.
-Ôi chao? Chuyện gì xảy ra? Danh nhân vừa làm sống toán quân bên trái, tình thế đang tốt, tại sao không thừa thắng xông lên? Vì sao nhận thua?
-Hoàn toàn không hiểu!
Seiji Ogata cũng không hiểu, hắn nhiều lần nhìn kỳ phổ trận đấu, rõ ràng thấy thế nào quân đen cũng còn có phần thắng, Touya lão sư tại sao muốn chịu thua? Bất quá sai thậm chí ngay danh nhân vẫn thắng...
Ngoại giới ôm nghi vấn, sợ hãi than, Shindo Hikaru cũng không biết, nàng chặt chẽ nhìn chằm chằm một vị trí bên phải, thân thể nhịn không được bắt đầu run.
Fujiwara no Sai từ trong ván cờ, trạng thái trầm tĩnh lại, thở dài một hơi, ánh mắt đi xuống liền dừng lại, anh chần chờ một chút kêu lên:
-... Hika chan, em làm sao vậy?
Shindo Hikaru từ trong khủng hoảng lấy lại tinh thần, nàng quay đầu, thật nhanh đứng dậy, cái ghế và sàn nhà ma sát phát sinh thanh âm chói tai, nhưng mà nàng căn bản không để ý tới:
-Sai, anh thế nào? Có cảm giác thân thể khó chịu hay không?
Fujiwara no Sai bị nét mặt của nàng làm càng hoảng sợ, anh nháy mắt một cái, hơn nữa ngày mới nói:
-... Anh, anh không sao a? Thân thể cũng không có khó chịu. Nhưng Hika chan, em có khó chịu ở đâu không a, sắc mặt tái nhợt...
Nghe được anh nói không có việc gì, Shindo Hikaru thở dài một hơi lúc này chỉ cảm thấy chân mềm, nàng đỡ lưng ghế dựa một lần nữa ngồi xuống, miễn cưỡng nở nụ cười nói:
-Em không sao, có thể là ngồi quá lâu, đột nhiên thoáng cái đứng lên có điểm cháng váng đầu.
Nói, Shindo Hikaru quay đầu đi xem màn ảnh máy vi tính, quân đen bên phải, nàng nhìn thấy một quân đen then chốt, cũng không biết là vừa khớp cái gì, rõ ràng lần này sai và Touya danh nhân đấu cờ hạ pháp cờ và bố cục cùng đời trước không giống, quân đen chiến thắng then chốt một dĩ nhiên cùng đời trước lại có hiệu quả như nhau!
Như vậy vừa khớp để cho nàng có điểm sợ!
Fujiwara no Sai thấy nàng nhìn chằm chằm vào quân đen bên phải bàn cờ liền lên tiếng nói:
-Hika chan, em đối với ván này nhìn thấy gì sao?
Shindo Hikaru miễn cưỡng thu hồi tâm thần, chỉ là lúc này tâm tư của nàng hoàn toàn không có cách nào đặt ở trên ván cờ, cho nên nàng không trả lời Fujiwara no Sai, mà là một lần nữa đứng lên quay đầu đối với anh nói:
-Sai, chúng ta cùng đi một chuyến đến nhà ông!
-... Ôi chao? Đi nhà ông? Lúc này?
Fujiwara no Sai hoàn toàn không hiểu nổi nàng đang suy nghĩ gì, anh trương miệng vốn định đùa giỡn, nhưng thấy Shindo Hikaru vẻ mặt nghiêm túc, đành đem lời đến khóe miệng lại nuốt trở vào.
Ma, tiểu Hikaru nghiêm túc như vậy... thật dọa người, hắc, ha ha.
Vì vậy, Shindo Hikaru trực tiếp mang theo Fujiwara no Sai chạy về phía nhà ông. Lúc bọn họ đến ông Shindo vừa vặn ở nhà, đối với nàng đến ông Shindo rất kinh ngạc:
-Hika chan, con tại sao lúc này tới?
-Ông, cháu có chút việc muốn xác nhận một chút, đợi lát nữa xuống lại nói cho ông.
Shindo Hikaru bỏ lại một câu như vậy liền trực tiếp hướng gác nhỏ đi đến, lưu lại ông Shindo ở phía sau mạc danh kỳ diệu:
-... A?
Shindo Hikaru bò vào gác liền thấy ngay bàn cờ cũ, bởi vì có một đoạn thời gian không có lau qual, mặt trên tích đầy bụi. Nàng đi tới trực tiếp lấy tay lau bụi trên mặt, trên bàn cờ vết máu còn đó, thoạt nhìn tựa hồ không có giảm bớt, nàng lúc này mới thở dài một hơi.
Fujiwara no Sai nhìn động tác của nàng, ngồi chồm hổm ở bên cạnh thập phần khó hiểu:
-Hika chan, em đang nhìn cái gì?
-Không có gì!
Shindo Hikaru quay đầu đối với hắn cười một cái:
-Chúng ta đi xuống đi, cùng ông nghiên cứu cờ, nói cho anh nga, anh và danh nhân một ván, vốn người thua sẽ là anh!
Fujiwara no Sai vừa nghe rất nhanh đã bị dời đi lực chú ý, không phục nói:
-Rõ ràng là anh thắng Touya danh nhân nửa mục!
-Ha ha, trở lại phục ván anh sẽ biết!
Xác định là tự mình nghĩ xa, Shindo Hikaru tâm tình vô cùng tốt đứng lên hướng cửa thang lầu đi, Fujiwara no Sai đi theo phía sau nàng, lúc xuống lầu cước bộ của anh đột nhiên dừng một chút, sau đó quay đầu hướng bàn cờ cũ nhìn thoáng qua.
-Sai, anh thế nào chậm như vậy a?
Fujiwara no Sai thu hồi ánh mắt một bên xuống lầu một bên ai oán nói:
-Rõ ràng là em đi quá nhanh!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com