Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

ATV đã phát thông báo, lúc này chấm dứt hợp đồng không có khả năng, nhưng mà đổi người thay Phác Hiếu Mẫn, lại tìm lý do thích hợp, cũng không phải không thể được. Bất quá chính là cùng Phác Trí Nghiên, cùng Thiên Ức nhượng bộ, fans cùng truyền thông bên kia có điểm phiền toái mà thôi, nhưng nghệ sĩ chính là như thế, chỉ cần còn làm nghề này, luôn có người khác nói không hết thật giả bát quái.

"Nào có khoa trương như vậy, mấy ngày nay ta quay đêm, dạ dày không thoải mái, ngươi có thời gian vậy không bằng mua cho ta chút thuốc tiêu hóa"

Phác Hiếu Mẫn cười trêu chọc, rốt cuộc lại ăn hai miếng đồ ăn dư lại.

Nhìn Phác Hiếu Mẫn ăn cơm xong, Hàm Ân Tĩnh lưu luyến mỗi bước mà đi rồi.

Thấy Hàm Ân Tĩnh rời đi, Phác Hiếu Mẫn mới thở phào, cả người nằm xoài trên sô pha.

Hàm Ân Tĩnh kỳ thật không nói sai, hiện tại trạng thái nàng không tốt, áp lực cực kỳ lớn, nhưng này quá buồn cười, cùng Phác Trí Nghiên quay show cư nhiên so năm đó quay [Đại Đường], đóng vai trưởng tôn Hoàng Hậu áp lực còn lớn hơn.

Thời điểm quay [Đại Đường] chính mình là cái tình huống gì, vừa mới từ idol ca sĩ chuyển sang diễn xuất, đoạt nhân vật Phác Trí Nghiên ở màn ảnh lớn thất bại, tai tiếng đầy người tiền đồ chưa biết, nàng cần dựa [Đại Đường] đánh một cái xinh đẹp khắc phục khó khăn, cho nên mới sẽ có áp lực lớn.

Nhưng áp lực càng lớn, động lực càng lớn, cuối cùng Phác Hiếu Mẫn thành công.

Nhưng còn bây giờ thì sao, chỉ là cùng Phác Trí Nghiên quay show thực tế thôi, cư nhiên so với thời điểm kia còn nghiêm trọng.

Phác Trí Nghiên là ai, các nàng đã từng hiểu biết mỗi một tấc da thịt đối phương!

Phác Hiếu Mẫn nhắm mắt lại, hơn ba năm này, không có Phác Trí Nghiên, sinh hoạt cũng một đường đi tới như vậy, vì cái gì có cơ hội một lần nữa tới gần nàng, chính mình ngược lại có chút khiếp đảm.

Nhưng nếu chính mình không muốn cùng nàng đứng chung trước một màn ảnh, vì cái gì không tiếp thu đề nghị của Hàm Ân Tĩnh?

Trong phòng an tĩnh cực kỳ, Phác Hiếu Mẫn mở mắt ra, nàng không muốn cự tuyệt cơ hội lần này, hơn ba năm, nàng kỳ thật có chút tưởng niệm nàng, có chút tưởng niệm Phác Trí Nghiên.

Thời gian trôi qua thật sự mau, bộ phim thần tượng Phác Hiếu Mẫn làm khách mời mà nàng liền tên cũng chưa nhớ liền phải đóng máy, đương nhiên chỉ là phần của nàng.

Trình Trừng ở trong đám người tham đầu tham não mà lưu ý tình huống Phác Hiếu Mẫn bên này, lại không quá dám hướng bên người Phác Hiếu Mẫn.

Bộ dáng buồn cười đó Phác Hiếu Mẫn đã sớm thấy được, nàng hướng Trình Trừng nói:

"Còn không qua đây."

Trình Trừng nghe xong dịch vài bước về phía trước.

"Đưa trà cho ta."

Phác Hiếu Mẫn hết nói, chỉ chỉ chén trà trong tay Trình Trừng vẫn cầm.

Trình Trừng lại dịch vài bước về phía trước, đưa cái ly tới trong tay Phác Hiếu Mẫn.

Đoàn phim chuyển cảnh, Phác Hiếu Mẫn đuổi nhân viên công tác bên người đi, cười đối Trình Trừng nói:

"Lúc ngươi cùng Tĩnh tỷ tố cáo ta, không phải lá gan rất lớn sao."

Trình Trừng vội vàng ấp úng mà giải thích:

"Ngươi không cho ta nói, nhưng...... nhưng hai ngày kia ngươi ước chừng giảm 3 cân, ta...... ta sợ ngươi..."

Trình Trừng bộ dáng có chút khẩn trương lại thực chân thành, làm Phác Hiếu Mẫn cảm thấy trong lòng ấm áp.

Nàng đương nhiên biết tiểu trợ lý này thực quan tâm nàng, cũng liền thu tâm tư trêu đùa nàng:

"Được rồi, không trách ngươi, về sau ngươi cảm thấy nơi nào không đúng hoặc là không tốt, trực tiếp nói cho ta, Tĩnh tỷ rất bận, ngươi để nàng lăn lộn tới liền vì bồi ta ăn bữa cơm, đáng sao?"

"Kia...... vậy về sau ta bồi ngươi ăn?"

Trình Trừng lấy hết can đảm hỏi.

Phác Hiếu Mẫn sửng sốt, tình cảnh này có chút quen thuộc.

Trước khi chính thức debut, Phác Hiếu Mẫn làm thực tập sinh hai năm, nàng một cô gái không có tiền không bối cảnh, nếu không muốn dựa vào giao dịch nào đó để debut, như vậy liền phải đủ ưu tú, làm lãnh đạo công ty nhìn đến ích lợi cùng giá trị lớn hơn nữa.

Cho nên khi đó nàng liều mạng tập luyện, loại thể chất này đại khái cũng là khi đó dưỡng thành.

Thiên Thịnh có một đống thực tập sinh chờ đợi cơ hội debut, Phác Hiếu Mẫn tính ra đến muộn, đám người kia có thể vào Phác Hiếu Mẫn mắt không nhiều người lắm, nàng cũng lười đến cùng những người đó giao tiếp, duy nhất làm Phác Hiếu Mẫn cảm thấy có tiềm lực cũng liền có Phác Trí Nghiên, nhưng Phác Trí Nghiên gia nhập công ty so nàng sớm, nhìn qua lạnh lùng, làm Phác Hiếu Mẫn bỏ qua tâm tư tới gần.

Mà ở trong mắt những người khác, đặc biệt đối Phác Trí Nghiên mà nói, Phác Hiếu Mẫn là người có bộ dáng xinh đẹp, tâm cao khí ngạo, đối nàng cũng thân cận không nổi.

Loại trạng thái không nóng không lạnh này ước chừng giằng co nửa năm.

Thẳng đến có một ngày Phác Hiếu Mẫn tập luyện quá liều, té xỉu ở phòng luyện tập......

Một lần đó nàng là được Phác Trí Nghiên gầy như nàng nhưng rắn chắc, một đường cõng đến bệnh viện.

Phác Hiếu Mẫn ở nơi đó bị bác sĩ lấp vài khối đường, sau đó chính là cùng Phác Trí Nghiên cùng nhau nghe bác sĩ trường thiên đại đoạn quở trách......

Cái gì nữ sinh không biết ăn cơm cho tốt, về sau thân mình trưởng thành không tốt là thiệt thòi lớn; cái gì các ngươi đám người trẻ tuổi, không để chính mình thân thể trong lòng, hai người trộm nhìn nhau, bất đắc dĩ mà le lưỡi, lại thành thành thật thật nghe người ta giáo huấn đi.

Thời điểm trở lại công ty đã qua thời gian cơm trưa, hai người không có biện pháp, phải ra bên ngoài tự mình giải quyết.

Thực tập sinh là không có lương, thậm chí tiền công ty bồi dưỡng các nàng cũng phải trả lại sau khi debut.

Phác Trí Nghiên mang theo Phác Hiếu Mẫn đi một quán ăn nhỏ cách công ty không xa, Phác Hiếu Mẫn cũng không biết Phác Trí Nghiên là như thế nào biết được chính mình thích ăn mì, có lẽ nàng căn bản không biết, chỉ là lựa chọn trùng hợp, Phác Hiếu Mẫn khó được ngoan ngoãn mà ngồi ở bên cạnh bàn, người phục vụ bưng tới hai bát mì, Phác Hiếu Mẫn đói lả, vừa muốn thúc đẩy, liền nghe Phác Trí Nghiên nghiêm túc mà đối nàng nói:

"Về sau, ta bồi ngươi ăn."

"Hiếu Mẫn tỷ?"

Trình Trừng mới vừa nói xong, Phác Hiếu Mẫn liền thẫn thờ ở nơi đó, sau một lúc lâu không hồi thần, nàng đành phải lại kêu một tiếng.

Phác Hiếu Mẫn hít sâu một hơi, từ trong hồi ức đi ra, cười đối Trình Trừng nói:

"Được a, về sau ngươi bồi ta ăn."

Trình Trừng được đến khẳng định hồi đáp có chút nhảy nhót, đặc biệt là nụ cười cuối cùng kia của Phác Hiếu Mẫn, kết hợp với mái tóc cuộn sóng màu rượu đỏ của nàng, cùng với một thân trang phục diễn váy màu trắng, bất luận người nào đều sẽ bị nụ cười như vậy của Phác Hiếu Mẫn mê đảo đi.

※※※

Đầu tháng mười, vừa mới quốc khánh, Phác Hiếu Mẫn suất diễn rốt cuộc cũng toàn bộ đóng máy.

Phim là Thiên Thịnh chính mình tự sản xuất, mà Phác Hiếu Mẫn là diễn viên đang nổi của Công ty giải trí Thiên Thịnh, đoàn phim làm cái bữa tiệc đóng máy rất long trọng, đạo diễn, sản xuất, cùng với nam nữ vai chính đều tham dự.

Phác Hiếu Mẫn kỳ thật cùng bọn họ đều không quá quen thuộc, chỉ cùng Tằng Minh diễn nam thứ đã từng hợp tác.

Khi đó Tằng Minh vừa mới debut, diễn một nhân vật nhỏ, cùng Phác Hiếu Mẫn diễn nữ chính cũng không có vai diễn phối hợp. Phác Hiếu Mẫn tuy rằng trong xương cốt hơi có chút ngạo khí, nhưng trên thực tế làm người thực thân thiết, nàng chưa bao giờ bủn xỉn trợ giúp người mới, cũng không có thái độ ngôi sao, các diễn viên mới nhưng thật ra thích hướng bên người nàng tới.

Tằng Minh hiện giờ cũng coi như nổi lên được, lại cùng Phác Hiếu Mẫn hợp tác, cũng không phải bộ dáng đã từng vâng vâng dạ dạ, hắn bưng một chén rượu đi đến bên người Phác Hiếu Mẫn.

"Hiếu Mẫn tỷ, ta kính ngươi, năm đó nếu không phải ngươi cổ vũ ta, có lẽ ta liền từ bỏ."

Tằng Minh hướng Phác Hiếu Mẫn nói.

Phác Hiếu Mẫn cười cười:

"Ngươi có thiên phú như vậy, tin tưởng sự nghiệp sẽ phát triển."

Hai người đều là diễn viên, nói được cũng đều là lời khách sáo, Phác Hiếu Mẫn không tin không có hai câu an ủi của mình năm đó, sự nghiệp diễn xuất của một người sẽ ngưng hẳn như vậy, mà Tằng Minh cũng sẽ không tin thiên phú trong miệng Phác Hiếu Mẫn, chính là thật sự khen hắn có thiên phú, ở trong giới giải trí, luôn phải tạo quan hệ, Phác Hiếu Mẫn cũng không phải chưa làm qua, đối chuyện như vậy cũng là thập phần sáng tỏ.

Hai người nhẹ chạm cốc, trường hợp thập phần hài hòa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com