Bước chân trong ám mưu
Trong hang động sâu, Biên giới Thái – Myanmar | Buổi chiều hôm đó
Không khí trong hang động lạnh lẽo và ngột ngạt, mỗi bước chân của họ vang lên như tiếng vọng trong một không gian vô cùng tĩnh mịch. Ánh sáng mờ nhạt từ những ngọn đèn dầu treo trên vách đá không đủ để làm tan đi sự đen tối bao trùm nơi này. Nut, Hong, và nhóm người đi cùng Sujin, tiếp tục bước sâu hơn vào lòng hang.
Giọng nói lúc nãy vẫn lơ lửng trong không gian, làm cho không khí càng trở nên dày đặc và căng thẳng hơn. Người đàn ông bước ra từ trong bóng tối không phải là ai xa lạ; anh ta là một nhân vật trong quá khứ của Nut, một kẻ từng là bạn đồng hành, nhưng sau đó lại trở thành kẻ thù không đội trời chung.
Nut cố gắng giữ bình tĩnh, nhưng sự xuất hiện của người đàn ông này khiến anh không thể không suy nghĩ về những quyết định trong quá khứ. Những quyết định sai lầm, những sự lựa chọn mà giờ đây anh phải trả giá.
"Vậy là cuối cùng cũng gặp lại." – Nut cất tiếng, giọng trầm và lạnh, nhưng bên trong anh là một sự giận dữ mà anh đã kìm nén lâu nay. "Tại sao lại là ngươi, Wira?"
Người đàn ông đối diện, Wira, mỉm cười nhếch mép, ánh mắt đầy sự khinh miệt. "Cậu thật sự nghĩ rằng có thể trốn chạy mãi được sao, Nut? Không ai có thể thoát khỏi cái mạng lưới mà cậu đã tự dệt nên."
Hong đứng phía sau Nut, nhận ra sự căng thẳng từ cả hai bên. Anh lén nhìn Sujin, nhưng người đàn ông này chỉ im lặng, không đưa ra lời giải thích nào. Hong có thể cảm nhận được, mọi thứ đang dần đi đến một điểm không thể quay lại.
Wira bước lên, bàn tay vươn ra, vẽ những đường nét trong không gian như thể anh ta đang kiểm soát mọi thứ xung quanh. "Các cậu đến đây, không phải chỉ để tìm cách sống sót. Các cậu đến đây để trả giá cho những gì mình đã làm. Cậu không nhớ sao, Nut? Cậu là người đã mở đầu cuộc chiến này."
Nut bước lên một bước, ánh mắt không còn chút do dự. "Đúng, tôi đã bắt đầu cuộc chiến này. Nhưng tôi sẽ kết thúc nó. Không phải ngươi, mà là tôi."
Wira cười nhạt, rồi từ từ bước lại gần hơn. "Cái cậu gọi là kết thúc đó, có thể là sự diệt vong của tất cả. Bởi vì tôi không đơn độc. Và cậu cũng sẽ không."
Một giây sau, mọi thứ trong hang động dường như sụp đổ. Đột ngột, từ những vách đá xung quanh, một loạt tiếng bước chân vang lên, theo sau đó là những bóng người xuất hiện từ trong bóng tối. Những kẻ đã từng là đồng minh, nhưng giờ đây lại trở thành những kẻ săn đuổi. Họ được dẫn dắt bởi một mục đích chung: Diệt trừ Nut và những ai đứng cùng anh.
"Sujin!" – Nut quát lên, không kiềm chế được sự tức giận. "Ngươi không nói với chúng tôi về điều này!"
Sujin không tỏ ra bất ngờ, anh đứng bình thản, ánh mắt lạnh lùng không hề thay đổi. "Tôi đã bảo các cậu, không ai có thể tin tưởng ai trong thế giới này. Nếu muốn sống, các cậu phải chiến đấu. Và chính các cậu phải quyết định xem ai sẽ sống, ai sẽ chết."
Những kẻ đứng xung quanh họ đều rút vũ khí, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm. Một trong số họ tiến lên, nắm lấy một con dao sắc bén, ánh sáng phản chiếu từ lưỡi dao như một mũi tên sắp lao vào mục tiêu.
Hong nhìn Nut, nắm chặt khẩu súng trong tay, không chút do dự. Anh quay sang Sujin, ánh mắt đầy sự nghi ngờ. "Cậu đang muốn gì? Chúng ta đến đây chỉ để chết sao?"
Sujin nhếch môi cười, nhưng không nói gì. Anh biết rằng, không có sự lựa chọn nào khác ngoài việc chiến đấu. Nếu Nut và Hong không thể vượt qua thử thách này, họ sẽ không có cơ hội sống sót.
"Wira, cậu có thể giết tôi, nhưng không thể lấy đi tất cả của tôi." – Nut nhìn thẳng vào mắt Wira, giọng điềm tĩnh.
Wira tiến gần hơn, cười lạnh. "Tôi không cần lấy đi tất cả của cậu. Tôi chỉ cần xem cậu sẽ phản ứng thế nào khi đứng giữa lựa chọn sống và chết."
Ngay lúc đó, một loạt tiếng súng vang lên, những tia sáng từ các khẩu súng lóe lên trong bóng tối. Mọi thứ trở nên hỗn loạn. Nut và Hong lùi lại, sử dụng mọi kỹ năng đã học được trong quá khứ để đối mặt với những kẻ tấn công.
---
Cuộc chiến trong hang động diễn ra nhanh chóng và đầy căng thẳng. Tiếng súng, tiếng bước chân, và những tiếng la hét vang lên như tiếng vọng của sự hỗn loạn. Nut và Hong cố gắng giữ vững, mỗi bước đi là một sự sống còn. Wira và những tay sai của hắn không hề có ý định buông tha.
Nut né tránh một cú đấm từ một tên lính, đồng thời đẩy anh ta ra xa rồi bắn một phát súng vào tên còn lại. Cả hai không ngừng di chuyển, không cho phép bản thân dừng lại. Những bóng người trong hang động đang dần thu hẹp lại, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài việc sống sót qua cuộc đối đầu này.
Hong bắn súng để bảo vệ Nut, đôi mắt không ngừng tìm kiếm một điểm yếu. Anh biết rằng, chỉ cần một sai sót, cả hai sẽ không thể thoát khỏi sự truy đuổi này.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com