Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

addams family AU

Nhắc nhở: tôi không biết tôi đang viết cái gì luôn nên đội mũ đi :)))))))))

Công thức pha sữa truyền thống cho các em bé sơ sinh của nhà Kirishima bao gồm: sữa dê thô và lòng đỏ trứng gà sống trộn lên cùng một bát rượu Sake cay nồng, đảm bảo đưa các bé vào giấc ngủ ngon lành như người chết kể cả khi có bị các nữ thần báo tử hét thất thanh bên tai.

Kirishima Eijiro khóc thét và nôn toàn bộ hỗn hợp đó ra khỏi mồm bé như thể em bị thiêu sống. Nhìn thấy điều đó, bố mẹ và bà ngoại của bé đều trợn mắt lên trong kinh ngạc. Im lặng bao trùm lên người lớn nhà Kirishima, mẹ bế em lên, nhìn về phía bà trong lo lắng. Tiếng khóc của Eijiro vẫn vang vọng một lúc lâu sau đó.

Hai chị gái hơn Eijiro lần lượt là 4 và 9 tuổi, thích chọc tức đám Tengu và chơi đuổi bắt với Abura Akago trong rừng mỗi đêm.

_ _ _ _

Kirishima Eijiro 3 tuổi, nhìn hai chị gái của bé nắm tay nhau đứng thành vòng tròn trên xác con quạ mà Kuro gặm về.

Chính xác mà nói, là một nửa con quạ. Nửa người dưới của nó đã bị cắn mất, nơi vết cắn vẫn còn lòi ra một đoạn không rõ là ruột hay thịt bị xé ra vương lại lủng lẳng. Nhưng bởi vì cái xác vẫn còn mới, nên hai chị của em vẫn quyết định dùng nó cho buổi chiêu hồn lần này. Em ngồi bên cạnh, quan sát miệng hai chị mình niệm những từ ngữ em nghe không rõ, gió thổi xung quanh họ tạo thành một cơn lốc nhỏ bao bọc hai người. Đằng sau lưng, những tia sáng còn sót lại của ngày tàn lấp lánh chiếu lên đám lông vũ màu đen vẩy màu máu đỏ rỉ sắt của con quạ xấu số làm cho vũng máu dưới chân hai chị chìm xuống như một hố đen màu máu .

Hôm qua mẹ và bà đã thông báo rằng chị hai đã được phép luyện tập thuật chiêu hồn nhưng mới chỉ được làm vậy với xác động vật nhỏ mà thôi. Đó là lý do vì sao ba đứa trẻ nhà Kirishima đang đứng quanh nửa cái xác của con quạ vào một buổi hoàng hôn rực lửa thay vì chơi trốn tìm cùng các Yurei ở nghĩa địa gần nhà.

Mẹ thường nói chiều tà là thời điểm thế giới người chết và người sống gần nhau nhất.

Khi các tia sáng còn lại le lói ánh cam đỏ giữa những hàng cây, tiếng cánh chim đập trên lá khô vang giòn đánh gãy sự tĩnh lặng trong giây phút cuối của buổi hoàng hôn. Trong không gian đỏ rực, tiếng quạ kêu vụt lên rồi tắt đi ngay lập tức, dừng giữa chừng như bị bóp nghẹt lại bằng bàn tay của bé gái.

_ _ _ _

Quả thủy tùng là món ăn vặt ưa thích của chị cả và mẹ, quả đỏ căng mọng, trông mềm như một búp hồng dịu ngọt. Bác họ của Eijiro sẽ thỉnh thoảng gửi về cho gia đình họ một rổ loại quả này mỗi khi đến mùa. Khi nhận được bưu kiện từ bác, mẹ em sẽ rửa sạch chúng rồi bầy lên đĩa và đôi khi còn bỏ thêm cả một vài quả thụy hương đỏ mọng lấy từ các bụi hoa sau nhà. Mặc dù em không thể ăn, nhưng Eijiro vẫn thích nhất việc phụ mẹ và chị hai bê những rổ quả đo đỏ. Đôi chân bé xíu của em sẽ loắt thoắt đi đằng sau mẹ và chị, trên tay cầm một rổ bé xíu chứa đầy những quả đỏ căng mọng, miệng líu rít hát bất kỳ bài hát nào em học được trên radio hôm đó.

Chị hai thích hạt hoa tử đằng, thích cả mùi hoa tử đằng nữa, Eijiro sẽ thường ngắt một nắm những bông tử đằng tim tím, bọc cẩn thận trong khăn tay của em mỗi khi đi ngang qua những cây tử đằng cho chị. Khi em làm vậy, chị hai sẽ dịu dàng mà xoa mái tóc đen nhễ nhại mồ hôi của Eijiro và nói lời cảm ơn bằng giọng điệu trúc trắc nhẹ nhàng nhất có thể dù cho chị ít khi làm nhưng việc như khích lệ hay cảm ơn bất cứ ai.

Eijiro thích ăn thịt, thích đến nỗi chỉ cần ngửi thấy mùi của bất cứ món nào có thịt là nước dãi em chảy ròng ròng rồi, mà món em thích nhất chính là thịt nướng. Vậy nên thỉnh thoảng khi hai chị vào rừng cùng ba, họ sẽ mang về một số chiến lợi phẩm khác nhau cho cậu em bé bóng của mình.

Chị cả sẽ dùng con dao găm ưa thích của chị mổ bụng con mồi của ngày hôm đấy ra, vạch qua đống da, thịt và mỡ để cho Eijiro, lúc đấy sẽ được chị hai bế trong lòng, nhìn vào bên trong và quan sát trái tim vẫn còn đang đập từng tiếng thình thịch.

_ _ _ _

Chị hai và chị cả chôn Kuro ở sau vườn, vùi hết thân nó vào trong đất chỉ để đầu lộ ra ngoài. Chân chị hai đạp lên xẻng còn một tay thì câm thanh Katana của ông cố, trong khi đó chị cả cầm miếng gan heo trên tay để dụ chú cún màu đen ngửa cổ lên cắn. Hôm nay hai chị đọc được cách làm Inugami trong đống sách cũ phủ bụi ở phòng sách.

Eijiro gãi cổ Kuro, cẩn thận để tay em không chạm vào đống nước dãi đang chảy lủng lẳng từ mõm nó. Chú chó này là quà từ một trong các họ hàng xa của nhà em.

Ba nói Kuro thuộc giống chó địa ngục của Hy Lạp, một tạo vật trung thành và cao quý. Chị cả lấy xà phòng cho Kuro ăn sau khi bé Eijiro phàn nàn khi suýt chút nữa bị chú cún liếm vào mặt. Bọn trẻ nhà Kirishima phát hiện ra dùng xà phòng không làm thơm mõm chó địa ngục được nhưng nhìn chú cún màu đen cố gắng gặm cắn miếng xà phòng đang tan ra cũng vui phết.

Khi chú cún vươn cái cổ nó hết cỡ, mồm liên tục đớp vào không khí, vừa cắn vừa rên ư ử. Chị hai kêu Eijiro lui về phía sau.

Một, hai, ba!

Tiếng kim loại xé gió vụt lên trong không khí.

Hôm đó đám nhóc con nhà Kirishima học được rằng không thể lấy chó địa ngục để tạo Inugami bởi dù có chặt đầu thì chúng nó cũng có thể tự lành lại. Chị hai giận dỗi đá vào đít Kuro, việc có một con thú cưng là cái đầu cún lơ lửng ngầu chết đi được.

_ _ _ _

Trong ký ức mơ hồ những năm đầu đời, Eijiro loáng thoáng nhớ rằng có đôi khi ba chị em sẽ được ba mẹ dẫn vào rừng vào những đêm nhất định. Ba sẽ bế bé Eijiro còn mẹ sẽ dắt tay hai chị, họ sẽ đi vào sâu trong rừng cho đến khi em nghe thấy tiếng nhạc kỳ lạ và ánh sáng mờ ảo như lửa ma trơi sẽ hiện lên và dẫn họ đi càng sâu hơn nữa. Sau đó có gì thì Eijiro không nhớ rõ, em chỉ nhớ bản thân sẽ thiếp đi mơ màng trong khi ba mẹ và hai chị nói chuyện với những chiếc bóng đủ hình đủ dạng uốn éo và bay lượn xung quanh. Những ngọn lửa muôn màu muôn vẻ trải dài thành một đoàn diễu hành, âm nhạc từ hàng loạt các loại dụng cụ nhộn nhịp ngay bên tai như thể cả nhà Kirishima đang đi giữ một lễ hội to lớn nào đó.

Sau này lớn lên, khi Eijirou đi cùng các bạn mình, khoác lên người cậu bộ Yukata rực màu lửa và nắm tay người cậu yêu đi giữ dòng chảy những tiếng cười nói của bạn cậu và tiếng hò reo từ các gian hàng lễ hội. Cậu ngước ánh mắt mình lên các vì sao trên bầu trời và tự hỏi nếu bây giờ cậu quay đầu và nhìn vào giữa các hàng cây bên đường, liệu cậu có thể nhìn thấy những ánh lửa ma trơi dập dềnh cùng hàng ngàn bóng dáng kỳ quái năm đó, vẫn náo nhiệt, ồn ào như khung cảnh trong ký ức của chú bé Eijiro năm nào.

_ _ _ _

"Eijiro khác với chúng ta" mẹ và chị cả nhà Kirishima nói với cô em gái 4 tuổi của mình ngày Eijirou được sinh ra. Chị hai nhà Kirishima không hiểu câu đó. Chị hai nhà Kirishima không tin việc cậu em út nhà mình lại có bất kì sự khác biệt nào so với chị hay cả gia đình họ. Đấy là cho đến khi chị đẩy ngã bé Eijiro khi đó mới có 2 tuổi, em trai chị cứ khóc mãi, khóc mãi mà không ngừng. Vết xước trên đùi bé trầy hẳn một mảnh to tướng, máu đỏ trào ra dù cho có chị cố gắng hướng dẫn Eijiro ngăn chất lỏng màu đỏ đó tiếp tục tuôn ra.

Lúc đấy cô bé mới ngộ ra được, em trai của chị không giống chị một chút nào.

Eijiro không thể tự làm máu mình ngừng chảy. Chị hai hay chơi ném đá hoặc đẩy chị cả nhà Kirishima xuống cầu thang, chị ấy thích giả vờ như mình là bánh xe quay tròn khi lăn từ trên tầng hai xuống. Họ không bao giờ ngã chảy máu đầu hay gãy xương, mà kể cả có gãy hay trật khớp thì hai người cũng có thể tự vặn lại khớp xương của họ về vị trí cũ, hay làm cho máu ngừng chảy và bất cứ vết xước do dao kéo hay cái gì trên người hai đứa cũng đều lành lại một cách nhanh chóng.

Eijiro không thể tự liền lại các bộ phận trên cơ thể em ấy được. Chị cả nhà Kirishima khi bị nhốt trong lồng lúc bé đã tự chặt tay mình rồi điều khiển nó để ăn cắp chìa khóa trên người mẹ rồi tự mở cửa lồng để đi chơi. 

Eijiro không thể uống hay ăn bất cứ vật có độc nào, em sẽ chết nếu ăn nhầm mấy món đấy. Hai chị gái của Eijiro khi biết điều này đã đổ toàn bộ các hộp đựng thạch ín và các loại quả có độc của họ đi. Hai chị không muốn em trai mình lỡ ăn phải nếu họ không chú ý.

Em của chị không giống hai chị hay ba mẹ họ, nhưng Eijiro Kirishima là em trai chị và sẽ vẫn luôn là như vậy.

(Tiếp tục?)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com