Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Để xem ai sẽ có được em ấy...

***

Đồng hồ điểm 7h tối, tại trường học lúc này chỉ còn một lớp học còn sáng đèn, một cậu bé nằm úp mặt trên sắp tài liệu, tay vò đầu mà than thở:

-P'Poddddddddd, em đói rồi, anh định bắt em làm hết đóng bài tập này thật hả?? 

- Nếu không phải vì cậu quá quậy phá để giáo sư mắng tôi thì bây giờ cậu đâu phải ngồi đây? - Podd đàn anh cùng mã số của Khaotung lạnh lùng lên tiếng.

-Hoiiii, nhưng mà em đói, đói, đóiiiiiiiiii.

-Làm xong hết chúng đi rồi mới được ăn!

Vừa dứt lời, chàng trai đứng dậy bước ra khỏi lớp. Nhìn bóng lưng của Podd dần khuất đi, Khaotung rón rén lấy trong cặp ra một viên Chocolate bỏ vào miệng, vừa nhai vừa cằn nhằn:

-Sao lại có một người xấu tính như vậy chứ, ai mà yêu anh ta chắc chắn sẽ là một người ngu!:)))

Nói xong  lại miễn cưỡng tiếp tục làm bài tập, cậu bé này mong được ăn lắm rồi.

15' sau Podd quay trở lại lớp, trên tay cầm theo một ly trà sữa, bước vào đặt lên bàn Khaotung:

-Uống giúp đi, không hợp khẩu vị!

-Auu, anh còn chưa khui nắp nó nữa...

-Thế có uống không?

-Em uốngggg!

Khaotung vừa nó xong, tay nhanh cầm lấy ly trà sữa, mắt sáng rực, cắm ống hút vào hút lấy hút để, ly trà sữa nhanh chống được hút cạn, số trân châu độn phồng cả hai bên má của Khaotung.

-Hơiiii, sống lại rồi, cảm ơn P'Podd náaa.- Khaotung ngã người ra phía sau ghế, tay vỗ bụng nói.

-Ừm.

Podd quay mặt sang chỗ khác lén nở một nụ cười, lạnh lùng đáp.

***

Vào giờ giải lao, Gun quyết định đi đến thư viện tìm vài quyển sách để nghiên cứu tài liệu vẽ tranh mà cậu muốn chuẩn bị nó sớm cho đồ án đầu tay. Loay hoay mãi mới tìm thấy quyển sách cậu cần, nhưng nó được đặt ở phía trên kệ cao nhất. Gun với người lên cố gắng lấy nó nhưng có vẻ bất thành.

 Bỗng từ phía sau có một người bước đến đứng sát vào lưng cậu đưa tay lên dễ dàng mà lấy được quyển sách mà Gun muốn. Cậu giật mình quay lại, tên này đứng gần quá khiến cậu bị ép sát vào kệ sách phía sau.

-Thì ra là N'Gun khoa Mỹ thuật, được nghe đồn về sự dễ thương này rất nhiều, nay mới có dịp gặp mặt, quả thật lời đồn không sai.

Tên này vừa nói vừa từ từ ghé mặt sát vào tai Gun, đưa mắt quan sát từng ngóc ngách trên gương mặt đáng yêu này.

Gun cảm thấy khó chịu khi bị nhìn chầm chầm như vậy, nghiên mặt tránh né, gương mặt nghiêm lại:

-Không cần đứng gần mà nhìn chầm chầm đến như thế!

Rồi cậu đưa tay lấy quyển sách mà tên này đang cầm, hắn gian manh cố tình nắm vào tay cậu.

-Cảm ơn vì quyển sách!

Gun thậm chí không cười, chỉ nói rồi lạnh lùng bỏ đi. Hắn lúc này nhìn theo dáng người cậu, biến thái đưa tay lên ngửi rồi nở một nụ cười ranh mãnh.

***

*Tại một Group chat nọ*

Mấy ngày vừa qua, tin đồn về việc Dean năm 4 kinh tế cứ theo làm phiền Gun cũng vang khắp trường, tên này thuộc gia đình có tiếng và quyền lực nên cũng chẳng ai dám đụng vào. Tin này cũng không ngoại lệ mà đến tay Off.

-Khaotung cậu đến đâu rồi, mình đang ở nhà ăn đây.

Gun tay nghe điện thoại, tay bê dĩa cơm đặt xuống bàn ăn.

-Tui đang chạy tới liền đây, cấm ăn trước.

-Okkk, nhanh nha bồ!

Gun ngồi xuống bàn mở điện thoại lên lướt, dạo này cậu cũng bất lực trước cái người tên Dean kia chứ ám mình mãi, nhưng cậu cũng chẳng mấy quan tâm hắn, cậu chỉ cảm thấy rằng muốn được P'Off làm phiền cả ngày còn hơn là thấy mặt tên Dean đểu cán đó trong một phút.

Bởi những điều xui xẻo thường hay linh ứng, vừa nghĩ đến thì tên Dean liền xuất hiện, hắn thản nhiên bước đến đặt dĩa cơm xuống bàn ăn, ngay ngắn ngồi xuống.

-Anh ngồi đây được chứ?

Gun chẳng buồn trả lời, vẫn chăm chú nhìn vào điện thoại, hắn mặt dày nắm lấy tay Gun cầu một chút sự chú ý. Hành động này trùng hợp bị Off nhìn thấy, anh lao đến như bay, một phát nắm chặt tay tên kia hất ra, miệng quát lớn:

-Mày làm cái mẹ gì ở đây?

-Bàn ăn này cũng chẳng phải của nhà mày?- Hắn vừa chỉnh chỉnh lại cổ tay, vừa ngước mặt nhìn đểu Off trả lời.

-Thằng chó, tao hỏi mày làm gì ở cạnh Gun?

-Làm sao, chó ghen à? Gun độc thân, tao độc thân? Tao theo đuổi em ấy là chuyện bình thường? Mày có quyền gì mà lên tiếng ở đây?

Off lúc này dùng đôi mắt sắc lạnh nhìn thẳng vào tên đó trả lời:

- Hiện tại tao chưa có quyền, nhưng tao chính thức được em ấy cho phép theo đuổi, còn bản mặt mày thì không!

Nói đến đây tên kia có vẻ hết lời để nói, tức điên lên đứng thẳng dậy đập xuống bàn. Off và Dean nhìn chằm chằm vào nhau, không tên nào chịu thua tên nào, không khí ngày một căng thẳng hơn. Gun lén nhẹ nhàng đưa tay nắm lấy tay Off để cậu dịu cơn giận. Lúc này Khaotung hụt hơi chạy đến:

-Gun ơi đừng...có..ăn...Auu, chơi trò đấu mắt à?

Sự xuất hiện kịp thời của KhaoTung đã đập tan cuộc trò chuyện căng não vừa rồi, tên Dean quay mặt rời đi, trước đó còn không quên nói với Off:

-Để rồi xem ai sẽ có được em ấy.

Ngay vào tối hôm đó:

#OffGunkhôngđơngiảnnhưchúngtanghĩ.

Gun đang chăm sóc chậu hoa hướng dương thì nghe tiếng thông báo liên tục, vừa mở IG lên cậu đã nhìn thấy bài viết ngay, cậu cũng không bất ngờ lắm, vì với tình hình hiện tại thì việc mọi người biết chuyện cũng là điều sớm muộn. Gun còn cảm thấy trong lòng có một chút vui mừng...

Nhấn F1 để giải cứu P'Off.




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com