Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

halcyon ;2;

gun atthaphan tỉnh dậy sau buổi nhậu bí tỉ tại đêm hôm qua, mùi hoa nhài xộc vào mũi, bên cạnh đã có người từ bao giờ. gun atthaphan mỉm cười. 

'ui pp, mày đến sớm quá đấy' 

'còn không à? lâu lắm mới thấy mày uống như đòi mạng' 

'à, hôm qua tao vui mà' 

'mày lại điêu, có lần nào mày uống như chết là vui à' 

gun atthaphan mỉm cười nhưng pp thấy nụ cười ấy ngoài gượng gạo thì chẳng có gì. 

'dậy nào, atthaphan, hôm nay mày có lịch chụp ảnh' - pp vừa kéo vừa la gun atthaphan. 

'à à tao biết rồi' 

1 tiếng sau, chẳng còn atthaphan ngái ngủ, chẳng còn quản lý krit khó tính, hai người chuyên nghiệp chỉn chu trèo lên xe cho nghệ sĩ. 

pp krit đưa cho cậu tờ báo mới đăng tối qua cho gun atthaphan. 

'đây, bài hôm trước phỏng vấn của mày' 

gun atthaphan trầm ngâm một hồi, rồi mỉm cười nhìn pp. 

'cũng lâu rồi nhỉ?' 

'lâu cái gì?' 

'ngày tao trở thành người của công chúng, ngày mà anh ấy rời đi' - giọng cậu nhỏ dần nhưng lại mang theo chua xót. 

đáp lại gun atthaphan chỉ là tiếng thở dài và ánh mắt đầy xót xa của pp krit. 

phải, 2 năm trước, cậu và off jumpol đã yêu nhau sau 3 tháng đeo đuổi kể từ ngày mưa hôm ấy. gun atthaphan nhớ mình của khi ấy, cậu rạng rỡ và hạnh phúc khi có off jumpol trong đời. off jumpol tuy chẳng phải người an toàn gì nhưng hắn hoàn toàn là người gun atthaphan có thể tin tưởng. off jumpol cưng chiều, quan tâm, gần như hắn cho gun atthaphan một vị trí độc tôn trong lòng, một chỗ đứng trong cuộc đời hắn mà chẳng phải tranh giành với ai. 

nhưng, có lẽ những cái danh đó chỉ là do người đời tạo nên, do chính cậu lầm tưởng. 

cậu nhớ rõ cái ngày mà bản thân biết về quá khứ của off jumpol, vì sau sự xót xa và tình yêu ngày đó là nỗi đau đớn của hôm nay. 

.

ngày đó khắc sâu vào lòng gun atthaphan như một vết sẹo chẳng lành, một lời nhắc về cuộc tình đẹp đẽ nhưng nát tim. giáng sinh năm ấy, trời cũng mưa hệt như lần đầu tiên gặp mặt nhưng off jumpol biến mất chẳng lý do. gun atthaphan đã từng dò tìm lê la cả thành phố vì cậu hiểu off jumpol sẽ không chơi trò mất tích cũng chẳng bao giờ khiến cậu lo lắng. 

và rồi, gun atthaphan tìm thấy off jumpol ở một thác nước, một cảnh quan hùng vĩ ở hà lan mà người ta cho là địa điểm phải đến. vì trời mưa, khách du lịch cũng chẳng có là bao, off jumpol ngồi ngơ ngẩn nhìn dòng nước lạnh như dội thẳng vào lòng. 

gun atthaphan yên tĩnh ngồi xuống cạnh hắn, cậu tinh ý nhận ra nỗi buồn sâu thẳm trong đáy mắt người kia. 

'sao anh đến đây thế?' 

'gun tìm được anh ở đây à?' 

'em cứ tìm thôi, như cách anh vẫn hay đi tìm em sau giờ tan học, em nhớ mãi về thác nước anh kể nên đến thử' 

'em nhìn thấy chỗ kia không?' - off jumpol chỉ tay ra xa. 

nương theo ngón tay hắn, gun atthaphan nhìn thấy chỗ ngắm cảnh gần thác nước mà bây giờ người ta cấm lại gần vì phần trăm rơi xuống gần như là tuyệt đối.

'hồi anh 10 tuổi, mẹ đã đưa anh đến đấy, lúc đó người ta vẫn cho đứng vì chẳng nhận ra độ nguy hiểm, bây giờ thì cấm mất. nhưng em biết sao họ cấm không? mẹ anh, rơi xuống từ chỗ đó. à không, bà nhảy xuống chứ chẳng rơi rớt gì' - off jumpol bình tĩnh như chẳng phải chuyện của mình. 

gun atthaphan gần như bàng hoàng, sau đó là chua xót và cuối cùng là chẳng nói nên lời vì nỗi đau mà cậu bé 10 tuổi đã trải qua.

'hôm nay chính là ngày giỗ của bà' 

'off...'

'đừng thắc mắc vì sao phu nhân adul còn sống mà mẹ anh đã chết, em hiểu mà, cái gọi là gia giáo của giới nhà giàu. xin em cũng đừng thương hại anh, vì lời thương hại anh đã nghe quá nhiều để chai sạn với nỗi đau rồi.' 

gun atthaphan nghe lời, ngoan ngoãn nắm lấy tay anh.

off jumpol mỉm cười, giơ ra một cái usb.

'em từng thấy cái này rồi nhỉ?' 

gun atthaphan nhìn usb trong tay hắn, cậu biết chứ. lần đầu tiên off jumpol mất kiên nhẫn với cậu chính là vì thứ đó, off jumpol bảo cái đó là mạng của hắn, là bí mật cả đời của hắn và hắn chẳng giữ ai bên mình khi họ biết về thứ đó. gun atthaphan chẳng biết gì về tài liệu trong đó, chỉ biết hắn đã dành ra nửa đời người để tạo ra thứ đó, chỉ biết vì lỡ tò mò đụng tay vào đã khiến off jumpol nổi cáu với cậu, việc mà từ khi yêu nhau hắn chẳng làm bao giờ. 

'anh kể em nghe về nó nhé?'

'anh định rời bỏ em à?' 

'bé ngốc, sẽ không đâu' 

gun atthaphan khi đó ngây dại tin vào lời hứa mà chẳng nhận ra đấy chỉ là lời nói dối ngọt ngào thay cho lời cảnh báo về ngày chia xa. 

off jumpol là con út trong gia đình trâm anh nghìn đời, là cái danh ai cũng biết nhưng chẳng ai biết hắn chỉ là một đứa con riêng chẳng phải do chính thất sinh ra. mẹ của hắn, người đàn bà tội nghiệp ấy vì tin vào lời của tình yêu đời mình, cho nó là vĩnh cửu mà vô tình làm tan nát một gia đình. hắn không hận phu nhân adul ghét bỏ mẹ mình nhưng hắn hận ông adul vì lừa dối, hận cả gia đình adul vì đã sỉ nhục và gây áp lực để mẹ hắn phải chọn cách từ bỏ con mình để được bình yên. 

bà không phải chưa từng muốn rời đi, nhưng họ chẳng cho bà đi. họ sợ một đứa con với họ adul được nuôi ở ngoài sẽ làm ô uế đi thứ thanh danh họ gìn giữ cả đời, thứ lợi nhuận mà họ chung tay bảo vệ. phu nhân adul, bà cũng chẳng yêu người đàn ông kia gì cho cam, bà chỉ lấy lý do để tìm người khác làm trò tiêu khiển mua vui, làm thú cưng bà sai bảo và bóc lột. còn người tình của mẹ hắn thì sao, ông cũng chỉ là người đàn ông tham vọng của giới nhà giàu, khi đứng trước lợi ích của gia tộc, của riêng ông thì người đàn bà ông hứa sẽ bảo vệ cũng chỉ cái danh hão. những đứa con do hai con ác quỷ sinh ra, cũng là thứ ác quỷ chẳng kém. còn bé nhưng học được cách bắt nạt, khinh người thì cũng chẳng thua ai, tất cả đã dồn mẹ hắn và chính hắn vào bước đường cùng. 

rồi sau khi mẹ chết là chuỗi ngày tăm tối của hắn và sau này khi off jumpol tốt nghiệp cấp ba thì  được đẩy sang hà lan với cái tiếng du học bồi dưỡng nhưng lại là kết thúc của chuỗi ngày tăm tối, là kế hoạch chặt đứt con đường tranh giành tài sản. 

và chiếc usb đó ra đời, là tất cả hận thù hắn gom góp nửa đời, là tất cả những gì có thể lật đổ thứ dòng máu đang chảy trong người mà hắn cho là dơ bẩn, là lời cảnh báo cho một ngày hắn sẽ trở về đòi lại đủ. 

gun atthapphan biết về dự định của off jumpol ngày ấy nhưng cậu không khuyên ngăn cho đến khi những tháng sau đó, off jumpol lao đầu vào thực hiện cái kế hoạch đó, để rồi hắn stress, hắn trầm cảm, hắn trở nên tiêu cực, bóng dáng của cậu thiếu gia phong lưu ngày ấy sớm biến mất mà thay vào đó chỉ là người đàn ông bất chấp mọi thứ để trả thù. 

một ngày nọ, off jumpol trở về với áo sơ mi đẫm máu, hắn bị ám sát vì họ đoán hắn đang chuẩn bị trở về, lăm le thứ họ cũng đanh vật vã để tranh đấu. 

gun atthaphan đã khóc rất nhiều, rất to ngày ấy, cậu còn nhớ pp bảo gun là người bình tĩnh và lý trí vì được mài giũa từ nhỏ nhưng lần đầu tiên gun atthaphan mất kiểm soát đến thế. cậu gần như đã gào lên cầu xin off jumpol dừng lại, cậu không muốn hắn tiếp tục dấn mình vào cơn mưa máu tanh ấy nữa, cậu không muốn một ngày off jumpol của mình sẽ mãi không về. 

off jumpol lần đầu thấy cậu như vậy, cũng hoảng sợ lắm. rồi cậu đưa cho hắn bức thư được gửi từ mấy chục năm trước mà cậu vô tình tìm thấy khi đến gặp bác quản lý vé vào ở thác nước. bác bảo người phụ nữ xấu số đã gửi bức thư như chờ mong một ngày sẽ tìm thấy, trong thư là lời xin lỗi của bà với hắn, lời hẹn về kiếp sau và lời dặn dò của bà mong một mai off jumpol sẽ rời xa vòng xoay thượng lưu kia mà an ổn sống tiếp, chẳng cần đau đáu trả thù cho người mẹ như bà. 

off jumpol lúc đó nhẹ nhàng vỗ về gun atthaphan, hứa rằng sẽ không làm, sẽ không trở về, sẽ gạt hận thù sang một bên để cho cậu thứ bình yên mà mẹ hắn cũng ao ước. 

thế nhưng, cứ tưởng sẽ an ổn tại hà lan mà cuộc sống xoay vần, chẳng ai chịu để ai yên. gun atthaphan nhớ rằng hôm đó người ta bảo hà lan có bão, thứ hiếm lắm tại đất nước khí hậu chan hoà này, gun atthaphan bị tai nạn khi sang đường ngày ấy. chỉ nhớ sau khi tỉnh lại, pp bảo off jumpol đã ngồi ở phòng bệnh cả đêm. nhưng gun atthaphan tìm mãi chẳng thấy hắn đâu, chỉ có pp là nhìn cậu đầy tiếc nuối. 

giây phút đó, atthaphan hiểu, tình yêu của hắn dành cho cậu và tham vọng cùng nỗi hận của hắn dành cho họ, hắn đã chọn vế sau rồi..

gun atthaphan choàng tỉnh khi đèn flash nháy liên tục. gun atthaphan mỉm cười nhìn ống kính đằng trước, chuyên nghiệp như việc đã làm hàng ngàn lần trước đây.

 đằng xa, trong studio, trên bàn uống nước là tạp chí kinh tế với vị chủ tịch trẻ tuối soán ngôi tại adul với những bước đi đẫm toan tính và tàn nhẫn.

/

to be continued. 


lại là tớ đấy ạ! 

bất chấp đống deadline dí sau lưng, vì quá mê plot này nên tớ đã phải lên ;2; ngay hôm nay. thật sự lâu lắm rồi tớ mới tìm lại được cái cảm giác type bon tay thế này, halcyon gần như là một trong những plot tớ thích nhất luôn ấy. nên là mong các cậu sẽ chìm vào cảm xúc của halcyon cùng cậu thiếu gia offjum và bé nghệ sĩ atthaphan nhé. 

còn bây giờ thì cảm ơn các cậu đã đọc đến đây và dành thời gian cho 'vũ trụ ngừng trôi'.

ngủ nhon nhé ạ! 

tạm biệt và hẹn gặp lại. 

✮₊⊹✧⋆ 

₊✩‧₊˚౨ৎ˚₊✩‧₊

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com