Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

C4: Sukonbu


Trong nháy mắt, Kagura cùng cỗ máy thời gian đã có mặt tại một con hẻm. Hiện tại đang là ban ngày nên ánh sáng phát ra từ vụ dịch chuyển không hề gây chú ý tới ai.

Kagura chạy vội ra khỏi con hẻm. Cô nhận ra con phố thân thuộc này, nó là con phố chưa hề có Lời Nguyền Trắng càn quét qua.

- Thật sự... thật sự quay về rồi-aru?

- Kagura-sama, nếu cô không muốn lộ mặt thì không nên nói thêm "aru" phía sau.

- À ừ, cảm ơn ngươi đã nhắc nhở.

- Vậy giờ chúng ta làm gì? ~ Cỗ máy hỏi.

- Đi mua sukonbu.

- Dạ?

- Bám sát theo ta nhé, ngươi dễ lạc ở khu Kabukichou này lắm. Dù dì nó cũng là một ổ tội phạm hổ lốn.

- Vâng, Kagura-sama.

- Còn nữa, ở chỗ nhiều người đừng gọi tên ta. Bại lộ thì dở lắm đấy.

- Vâng, sama.

- Đi thôi, đi mua quà sinh nhật cho cô nhóc Yorozuya.

Note:
+ Kagura của tương lai - Kagura.
+ Kagura của quá khứ - tiểu Kagura.
+ Sougo của quá khứ - tiểu Sougo.
-> Mọi người đừng lú nha🙈
.....

CỘC CỘC

Kagura gõ cửa văn phòng Yorozuya rất mạnh, tựa thủng cả tấm gỗ. Cô nghe rõ tiếng ba con lười đùn đẩy trách nhiệm cho nhau. Một lúc sau, như thường lệ, Shinpachi ra mở cửa.

- Xin chào, chúng tôi là Yorozuya Gin-san, mời hai...

Không đợi Kính nói hết câu, Kagura cùng cỗ máy thời gian đã lướt qua như cậu chưa từng tồn tại.

Gintoki thấy hai kẻ dị hợm tiến vào, miệng liên tục ngáp.

- Chúng tôi có thể giúp gì cho hai người? Mà tôi cũng không chắc tên mặc vest kia là người nữa. ~ Gin nói.

Kagura ngồi xuống ghế. Giờ thì cô sẽ yêu cầu việc gì nhỉ? Lời nguyền trắng sẽ vẫn xảy ra trong dòng thời gian này. Nói chung là bây giờ cô sẽ ngăn chặn tất cả, kể cả việc Gin-chan bỏ đi... kể cả việc mất đi anh ấy.

- Này, nói gì đi chứ-aru! ~ tiểu Kagura mất kiên nhẫn.

- Xin lỗi nha, tại cô nhóc đây đáng yêu quá. ~ Kagura châm chọc bản thân mình ở quá khứ.

- Vào vấn đề chính đi quý khách.

- Tôi là một amanto, chuyên ngành tâm linh. Số phận của anh, Sakata Gintoki, sẽ có một biến động lớn.

- Sao? Tôi có thể chữa được bệnh tiểu đường à?

- Không.

- Thế thì thứ lỗi, tôi không tin tâm linh.

- Từng này có đủ để chịu lắng nghe tôi nói không? ~ Kagura ra dấu cho cỗ máy thời gian đem ra một đống sukonbu.

Mắt tiểu Kagura sáng lên, Gintoki cũng nhận ra hai kẻ trước mắt không hề tầm thường.

- Sakata Gintoki, anh còn nhớ trận chiến Nhương Di 10 năm trước?

- Không.

- Enmi. ~ Kagura không ngần ngại nói ra cái tên ấy.

Gintoki đột nhiên thay đổi thái độ, anh ngồi thẳng dậy, hỏi lại:

- Cô rốt cuộc muốn nói những gì?

- Anh biết không? Tôi dỗi rồi. Hiện tại nên ra ngoài lượn lờ cho khuây khoả. Đừng trách tôi, tại anh khiến tôi ức chế. Này, cho tôi mượn cô nhóc này một chút nhé? Mới đến Kabukichou nên không rành đường cho lắm. Tối sẽ quay lại.

- Cô ơi, để ba người Yorozuya chúng tôi hộ tống cô nhé? ~ Gin cáu vì cô ta dám cậy mình biết nhiều. 

- Được nha. ~ Kagura không chối từ.

- Sama, chỗ sukonbu còn lại này thì sao?

- Cậu tặng nốt cho cô nhóc này đi. Hôm nay là sinh nhật nhóc mà phải không?

Ba người Yorozuya lúc này con mắt tròn xoe ngơ ngác. Rốt cuộc người thần bí này là ai?

- Chị tên gì vậy-aru?

- Thay vì hỏi tên tôi thì chúng ta đi chúc mừng sinh nhật nhóc được không?

- Được được-aru.

...

Hiện tại, Kagura cùng ba người Yorozuya quá khứ dạo phố. Nhưng cô thấy không khí nó kì ghê. Cảm thấy Bắc Cực lạnh đến thế là cùng. Cô có tính bắt cóc, bán tiểu Kagura sang Tàu đâu mà Gin-chan với Kính dòm kinh vậy?

- Gintoki? Leader? ~ Katsura đứng bên đường gọi to.

Kagura quay sang nhìn, đập ngay vào mắt chính là tấm bảng đề: Hãy gia nhập Nhương Di chí sĩ.

Khuôn mặt của 4 người trưng ra sự khó đỡ vô bờ bến. Tại sao Zura khôn ghê hồn như vậy mà vẫn không bị Tân Đảng còng đầu vào nhỉ? Vi diệu vcl.

Nhắc Tào Tháo, Tào Tháo tới ngay: Quả xe ô tô Shinsengumi đâm thẳng vào chỗ Katsura đang đứng không thương tiếc. Đầu xe nát bét, kèm thêm quả bom của Zura, trong làn khói mịt mù ấy, Kagura vẫn nhìn rõ mồn một một người.

Okita Sougo.

Lúc này, hắn vẫn chỉ là thằng nhóc 19 tuổi. À không, cho dù là cô của bây giờ cũng chỉ hơn hắn một tuổi thôi mà.

- Cô lại thấy biến động cuộc đời ở thằng S đó sao? ~ Gintoki cà khịa.

Kagura giật mình, cô quên béng mất việc mình đang bị Gin-chan giám sát. Với một người được ca tụng là Bạch Dạ Xoa như anh ấy thật không dễ gì qua mặt.

- Ể, anh nói cái mắm gì vậy? Tôi đang nhìn và thứ chói sáng xinh xẻo ở gian hàng hai thằng cha kia vừa đâm nát thôi.

Kagura chữa cháy hết sức thật trân. Cô bước tới quầy hàng, nhặt chiếc kẹp tóc nữ tính lên ngắm nghía. Lúc trước, cô rất thích mấy thứ như vậy.

Kagura trả tiền cho người bán rồi đặt nó vào tay tiểu Kagura.

- Cái bé xinh này hợp với nhóc lắm đó.

- Chị... chị tặng em sao-aru?

- Chẳng nhẽ lại tặng cho Pat... cậu trai đeo kính đây? ~ Kagura nói hớ đôi chút. Cô nhận được sự nghi ngờ chồng chất của Gin-chan.

- Oy, China, giao du với tội phạm, ta xích ngươi về đồn nhé?

- Im đi Sadist, ngươi muốn chiến à-aru?

- Ngon nhào vô.

Kagura một bên đứng nhìn hai đứa trẻ trâu ấy, lòng trỗi lên một cảm xúc khó tả. Cô mỉm cười vô thức. Phải, đó là thói quen được cô giữ suốt 1 năm.

Tất nhiên, Gintoki càng thêm nghi ngờ.

Vì mải đánh nhau, chiếc kẹp tóc trong túi tiểu Kagura rơi xuống đất, con bé vô tình giẫm lên khiến nó nát bét. Không cần ai nói, mọi người đều biết nó đang tiếc thế nào.

- China, chỉ là một cái kẹp tóc thôi, ta đền ngươi cái khác.

- Tên cầy này! Ngươi đền ta đi-aru!

- Ô hay, ta vừa nói thế xong.

- Thì...thì... ~ tiểu Kagura ấp úng.

Thấy vậy, Kagura tiến lên, vòng hai tay qua vai bản thể quá khứ của mình, miệng cười đểu nói với tiểu Sougo:

- Cậu không đền nổi đâu, thứ này tôi mua đắt lắm đó. Muốn đền thì chỉ một cái kẹp thôi không đủ.

Tiểu Sougo nhìn kẻ lạ mặt trùm kín mít đang quàng vai bá cổ China; cậu đề cao cảnh giác vì người phía trước kia mang một màu u tối nặng nề, miệng lại còn mang một nụ cười khiến cậu khó chịu.

- Người quen ngươi à Khựa?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com