Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 14

Chương 14 : Tề Tử tìm cách rời khỏi chung cư, nhưng bị Cô Hạnh bắt đi

Khi Tề Tử tỉnh lại, lại là 3 giờ chiều. Tối qua cậu uống thuốc tăng thể lực, nên cơ thể có chút mềm nhũn , vô lực. Cậu khẽ rên một tiếng, mông nóng rát đau, bộ ngực cũng sưng đau đôi chút.

Tề Tử vén chăn lên nhìn, quả nhiên, Sở Tư Lĩnh không giúp cậu vệ sinh cơ thể. Toàn thân cậu và trên giường, khắp nơi đều là tinh dịch đã khô. Tề Tử sờ tử cung đang phồng lên, giữa hai chân là tinh dịch đặc quánh đến không chịu được.

Làn da cậu không có một chỗ nào còn nguyên vẹn, hoặc là dấu hôn nhỏ li ti, hoặc là dấu ngón tay của Sở Tư Lĩnh, hoặc là tinh dịch của Sở Tư Lĩnh.

Tề Tử toàn thân dính nhơm nhớp , chỉ cần khẽ cử động, tinh dịch trắng xóa bên trong tiểu huyệt lại chảy ra. Bên dưới mông trơn trượt. Cơ thể cậu vừa tỉnh dậy, ngửi thấy pheromone hương gỗ nồng nặc trong không khí, lại bắt đầu mơ hồ động dục.

“Cái tên khốn kiếp đó.” Tề Tử liếc nhìn chiếc thùng đã đầy ắp bên mép giường, không khỏi nhớ lại cảnh tối qua bị Sở Tư Lĩnh địt tới địt lui, tử cung bị bắn đầy , rồi hắn ôm cậu bài tinh và nước tiểu. Hầu gái robot nâng đồ ăn ngon miệng lên. Bên cạnh có thêm một người máy nam giúp việc. Nó thấy Tề Tử tỉnh, lại tiếp tục giảng dạy kiến thức sinh lý Omega cho cậu.

Giọng của người máy nam giúp việc cố ý được điều chỉnh giống với âm điệu của Sở Tư Lĩnh. Ngoại hình nó cũng giống hắn đến bảy tám phần. Vừa mở miệng, Tề Tử đã hoảng sợ, tưởng rằng Sở đại thiếu gia ăn thịt người không nhả xương kia không đi học, ban ngày cũng muốn dâm dục. Khi nhận ra đó là robot chứ không phải Sở Tư Lĩnh, Tề Tử thở phào nhẹ nhõm.

Cậu cảm thấy thật phiền phức, hai tay bịt tai rồi đi xuống giường. Bên cạnh, một phòng tắm vòi sen bằng kính được nâng lên. Bên trong có đủ loại sản phẩm công nghệ cao tự động làm sạch cơ thể. Nhìn độ mới tinh, chắc là Sở Tư Lĩnh mới đặt hàng và đưa tới.

Hôm nay là thứ hai, lẽ ra Tề Tử phải đến trường. Nhưng sau một đêm bị địt không thương tiếc, thân là một Omega, cậu hoàn toàn không còn sức lực và tinh thần. Cậu không giống Sở Tư Lĩnh. Alpha sau khi được an ủi và thỏa mãn về tinh thần và thể xác sẽ trở nên sảng khoái, cho dù có thêm vài hiệp nữa cũng không ảnh hưởng gì đến họ.

Tề Tử bước vào phòng tắm . Bên trong, các ống mềm và bàn chải mềm tự động vươn ra, xả nước rửa sạch tinh dịch trên cơ thể cậu. Khi bàn chải lướt qua lồn non và huyệt sau, Tề Tử không nhịn được run rẩy, cậu thậm chí không thể kiềm chế được mà rên rỉ hai tiếng. Cậu hết thuốc chữa rồi, sau khi bị dùng dịch khoái cảm hai đêm, lỗ nhỏ đã trở nên nhạy cảm đến mức này.

Môi âm hộ đặc biệt nhạy cảm. Dưới tác động đồng thời từ nước ấm và bàn chải mềm, cậu vặn vẹo cơ thể, tinh dịch sền sệt dính nhớp giữa hai chân chảy xuống. Khe thịt nơi riêng tư đã khép lại, tinh dịch bên trong tử cung và âm đạo rất khó được rửa sạch.

Tề Tử bị những cỗ máy này làm cho cơ thể càng thêm mềm nhũn. Cậu tìm thấy nút tăng tốc, chịu đựng khoái cảm khi bị chà xát, nhanh chóng tắm xong thì đẩy cửa kính ra, chờ cánh tay máy dùng khăn lông hút khô hơi nước trên cơ thể. Nhìn toàn thân ửng đỏ, Tề Tử muốn người máy lấy một ít thuốc bôi, nhưng bị từ chối: “Cậu chủ Sở đã dặn, sau khi cậu ấy trở về sẽ tự mình bôi thuốc cho ngài.”

“Cảm ơn hắn nhiều nhé.” Tề Tử ném khăn lông xuống đất.

Bên ngoài, tiếng giảng bài của người máy nam giúp việc đã sớm ngừng. Nhưng ngay khi cậu bước ra, nó lại bắt đầu chiếu hình ảnh thực tế ảo, dạy cậu những kiến thức sinh lý Omega. Tề Tử mặc kệ đoạn video dạy học kia, trên bàn cậu chỉ tìm thấy một chiếc quần lót tinh dịch cậu đành nâng chân lên và mặc vào.

Vẻ mặt cậu có chút khó coi. Cậu biết rằng không lâu nữa Sở Tư Lĩnh sẽ trở lại. Chiếc quần lót tinh dịch này chẳng có tác dụng gì. Đối mặt với Alpha cấp S đã đánh dấu mình, tinh thần và cơ thể cậu chỉ càng thêm phục tùng, sẽ dang chân ra nghênh đón sự ân ái của Sở Tư Lĩnh.

Hầu gái bưng đồ ăn đến, bày biện trên một chiếc bàn tinh xảo, kéo ghế ra mời cậu ngồi ăn.
Tề Tử nhìn chiếc ghế cứng nhắc, còn chưa kịp ngồi xuống cậu đã cảm thấy mông đau. Cậu không nhịn được đưa tay xoa xoa. Hôm qua Sở Tư Lĩnh vừa thao vừa vỗ mông cậu, đến giờ chưa bôi thuốc, vẫn còn sưng đau bất thường.

“Ngay cả cái đệm cũng không có sao?” Tề Tử chỉ vào chiếc ghế.

Hầu gái nhanh chóng nhận ra nhu cầu của cậu, một ô vuông trên sàn nâng lên. Cô lấy một chiếc đệm mềm mại từ bên trong ra, đặt lên ghế kính:

“Thiếu gia Tề xin dùng bữa.”

Tề Tử hoàn toàn không có cảm giác thèm ăn. Cậu liếc nhìn đồ ăn trên bàn, rồi lại nhìn sang video giảng giải của người máy nam giúp việc đối diện. Hình chiếu thực tế ảo kia toàn là dương vật của Alpha và âm hộ của Omega.

Tề Tử không động đũa, hỏi hai con robot khi nào cậu có thể ra ngoài. Câu trả lời của chúng mãi mãi chỉ là: “ Do cậu chủ Sở định đoạt.”

Tề Tử lờ đi video và âm thanh phía trước, chầm chậm ngồi xuống chiếc ghế mềm mại kia, chịu đựng cơn đau ở mông, rồi đưa miếng thịt trước mặt vào miệng. Vừa nhai, cậu vừa mở cuốn sách cấm mà mình chưa bao giờ xem trong đầu.
Muốn thoát khỏi nơi này, có lẽ cậu có thể tìm thấy đáp án trong cuốn sách.

Từ trước đến nay, Tề Tử chưa bao giờ xem cuốn sách này.

Mở chương 1, cậu phát hiện nội dung câu chuyện phía trước khá bình thường, cho đến khi Thích Trà Mật nghiên cứu ra dung dịch tuyến thể có thể dẫn dụ Alpha cấp S động dục ở trong trường học, tiêm vào tuyến thể để câu dẫn ba người công, nội dung câu chuyện mới bắt đầu trở nên bất thường.

Thích Trà Mật rất thông minh ở một điểm là cậu ta biết tác dụng và thời gian hiệu quả của những dịch tuyến thể này rất ngắn, lại có tác dụng phụ. Vì vậy, khi thuốc hết tác dụng, Thích Trà Mật cố gắng không tiếp xúc với ba công chính . Chỉ đến khi tuyến thể có thể tiêm lại, cậu ta mới xuất hiện trước mặt ba công chính , rồi thay phiên dẫn dụ các Alpha cấp S động dục, cởi quần áo cầu thao.

Điều khiến Tề Tử cảm thấy không thể tưởng tượng nổi là, trước khi xem, tuy cậu biết đại khái nội dung câu chuyện, nhưng lại chưa bao giờ chú ý đến chi tiết. Trong đó có hai điểm: cậu phát hiện ba công chính này đều không chủ động, mà là bị Thích Trà Mật câu dẫn, và mỗi lần động dục, thời gian làm tình chỉ kéo dài bốn đến năm giờ! Chỉ dài hơn Alpha bình thường một hai giờ.

Nhưng bất kể là Cô Hàn trước đây, hay Sở Tư Lĩnh hiện tại. Thời gian Tề Tử bị địt dưới thân họ đã vượt xa năm giờ. Cô Hàn vì có việc nên sau đó đã kiềm chế lại, còn Sở Tư Lĩnh hai ngày này không có bất kỳ ai hay việc gì quấy rầy, làm Tề Tử một cách triệt để, mười hai tiếng đồng hồ không nghỉ.

“Loảng xoảng…” Khi nhìn thấy những nội dung này, chiếc nĩa trong tay Tề Tử kinh ngạc rơi xuống.

Cậu ăn qua loa một chút, cầm khăn bên cạnh lau khô miệng, ngậm máy vệ sinh khoang miệng mà hầu gái đưa, nghiêm túc xem câu chuyện trong đầu.

Trước đây, cậu không hề lo lắng khi gặp những Alpha cấp S này, cậu cũng không có hứng thú gì với cuốn sách trong đầu. Nhưng sự việc đã đến nước này, cậu đã bị Sở Tư Lĩnh giam cầm hai ngày. Nếu không đọc cuốn sách này, cậu có thể sẽ không bao giờ biết cách đối phó với ba công chính này, và làm thế nào để tự giải thoát cho bản thân.

Tề Tử cẩn thận đọc nội dung trong đầu. Ba ngày trước, khi nhìn thấy những đoạn văn bằng chữ chói mắt này, cậu chắc chắn sẽ lập tức chuyển sự chú ý sang việc khác. Nhưng không ngờ ba ngày sau, khi đọc câu chuyện phóng đãng của Thích Trà Mật, cậu lại thấy ngon lành, cảm thấy văn phong trên đó còn chưa biến thái bằng hành vi của Sở Tư Lĩnh đối với cậu.

Cậu nắm tay lại gõ gõ đầu, tìm kiếm phương pháp để cứu mình ra ngoài. Đọc đến một đoạn, Thích Trà Mật cuối cùng được Sở Tư Lĩnh chấp nhận, hai người trở thành người yêu. Sở Tư Lĩnh đã nói mật khẩu trung tâm của căn hộ này cho Thích Trà Mật, để Thích Trà Mật có thể tự do điều khiển mọi thứ trong căn hộ. Mắt Tề Tử tức thì sáng lên.

Người máy nam giúp việc trước bàn đứng thẳng, vẫn đang giảng giải kiến thức sinh lý Omega một cách sống động. Tề Tử đột nhiên bốp một cái vỗ bàn, đứng dậy nói một chuỗi số với hai con robot. Chuỗi số này được tạo thành từ ngày sinh và những con số yêu thích của Sở Tư Lĩnh, tổng cộng mười chữ số.

Khi Tề Tử đọc xong chuỗi số này, hai con robot đột nhiên dừng lại. Chúng cung kính rũ tay xuống, cúi người tuân theo mệnh lệnh của cậu. Cả căn chung cư cũng có sự thay đổi. Bốn bức tường của phòng huấn luyện Tề Tử đang ở xuất hiện màn hình hệ thống, trần nhà và sàn nhà cũng hiện lên vô số đường kẻ ô vuông.

Tề Tử giống như Thích Trà Mật, nói yêu cầu của mình vào không khí: “Thả tôi ra ngoài, tôi phải rời khỏi căn chung cư này.”

Rất nhanh, trên bốn bức tường xuất hiện vô số cánh cửa. Sau đó, một cánh cửa trong số đó được cố định, nhưng không mở ra. Hệ thống dường như đang dựa vào vị trí của Tề Tử để tìm kiếm lộ trình tối ưu. Tề Tử vốn định đi về phía cánh cửa đó, nhưng cậu còn chưa kịp bước một bước, ô vuông bên dưới đã hạ xuống như thang máy, đưa cậu đến tầng một, rồi đưa cậu ra đến cổng chính của chung cư.

Đứng bên ngoài chung cư, Tề Tử không thể tin vào mắt mình. Phơi mình trong môi trường tự nhiên, cậu không nhịn được dùng hai tay che cặp ngực sưng đỏ, quay đầu lại bảo người máy lấy cho mình một bộ quần áo.

Người máy lấy cho cậu quần áo của Sở Tư Lĩnh, rộng thùng thình. Tề Tử mặc chiếc áo sơ mi đó, phần bụng tròn tròn của cậu vừa đủ để cài khuy. Chỉ là tay áo và ống quần rất dài, cần phải xắn vài vòng mới có thể lộ ra bàn tay và chân. Cậu không tìm thấy đôi giày phù hợp và quần áo ban đầu, chỉ có thể lê dép tông, bước nhanh ra bên ngoài.

Ra khỏi sân trong, bên ngoài khu vườn quý tộc có mấy tên vệ sĩ đeo kính râm, đứng ở một nơi khá xa. Tề Tử cảm thấy rất quen mắt. Khi cậu nhìn qua, mấy tên vệ sĩ sững sờ, lập tức liên lạc với Đại hoàng tử bằng máy liên lạc, rồi sải bước tiến đến bắt cậu.

Tề Tử hoảng hốt. Cậu từ đi bộ chuyển sang chạy, chui vào bụi cây rậm rạp bên cạnh, đôi dép lê dưới chân bay mất. Vì khu rừng này thấp và khe hở nhỏ, những Alpha đó muốn chui qua sẽ khó hơn Tề Tử một chút. Để bắt được Tề Tử, họ không thể không phá hủy khu rừng được chăm sóc rất tốt này.

Tề Tử vừa chui qua, không cẩn thận vấp phải một cục đá, cả người ngã nhào ra bãi cỏ. Bộ quần áo rộng thùng thình tinh xảo trên người dính đầy cỏ và bùn đất. Tim cậu đập thình thịch, những tên vệ sĩ phía sau càng ngày càng gần. Ngoài người của Cô Hàn đang truy đuổi cậu, hiện tại đã là hơn 4 giờ chiều, Sở Tư Lĩnh có lẽ cũng đã trên đường quay về chung cư.

Ánh nắng chiều tà rọi vào khu vườn, ánh sáng ấm áp bao trùm lên những đóa hoa thơm ngát như mật. Tề Tử đau đớn cuộn tròn người lại, muốn bò dậy. Trên người cậu đột nhiên bao phủ một tầng bóng tối. Cậu tưởng những tên vệ sĩ đã bắt được mình, nhưng không ngờ lại bị một người đàn ông cao lớn kéo lên.

“ Chẳng trách tại sao cái tên Sở Tư Lĩnh kia lại động dục.”

Tề Tử ngẩng đầu lên, cậu nhìn thấy một người đàn ông có mái tóc màu cam ánh kim. Đối phương mang vẻ mặt hung dữ, mái tóc ngắn lộn xộn không có kết cấu. Anh vác Tề Tử lên vai, một tay kẹp chặt hai đùi cậu. Ngửi thấy mùi hoa hồng ngọt ngào, anh “bốp” một cái vào mông Tề Tử.
Tề Tử đau điếng người, rít lên một tiếng, chửi:

“ Mau thả ông xuống!” Cậu bị treo ngược trên lưng Cô Hạnh, máu dồn lên đầu, cổ và mặt đỏ bừng.

Mấy tên vệ sĩ từ khu rừng bị phá hoại chui ra. Thấy Cô Hạnh ở đây, bọn họ do dự một chút, rồi cúi đầu nói: “Nhị hoàng tử, cậu ta là Omega của Đại hoàng tử. Xin ngài giao cậu ta lại cho chúng tôi. Cỏ cây bên này sẽ nhanh chóng được phái người dọn dẹp.”

Tề Tử trên vai Cô Hạnh giãy giụa một chút. Cái bụng căng phồng của cậu bị đè nặng như vậy thật sự khó chịu. Thậm chí vì áp lực, cậu cảm thấy cổ tử cung có chút mở ra, một dòng tinh dịch lớn theo lỗ nhỏ chảy vào âm đạo, rồi chảy ra tiểu huyệt và bị chiếc quần lót tinh dịch hút lấy.

Mũi Cô Hạnh rất thính. Anh hít hít, trên người Tề Tử vẫn còn vương lại một chút pheromone của anh trai anh, nhưng ít đến đáng thương. Thứ nồng nặc nhất trên người Omega này là pheromone mùi gỗ, đậm đặc đến mức khiến anh không ngửi thấy chút mùi hoa hồng nào. Điều làm anh khó chịu nhất là tử cung Tề Tử rõ ràng chứa một lượng lớn tinh dịch, không biết tối qua đã bị Sở Tư Lĩnh bắn bao nhiêu lần.

“Bây giờ cậu ấy là Omega của ta.”

Cô Hạnh không buông người, lại một cái tát mạnh vào mông Tề Tử, khiến người đang giãy giụa tức đến phát điên.

“Muốn Omega thì các người đi tìm Thích Trà Mật ấy, thả ông đây ra!” Đối mặt với một Alpha chưa đánh dấu mình, cả thể xác lẫn tinh thần Tề Tử đều không bị tin tức tố ảnh hưởng. Cậu chửi mắng người khác một cách không kiêng nể.

Cô Hạnh nghe vậy thì cười một tiếng. Anh chưa từng gặp một Omega nào bướng bỉnh như vậy. Anh nói với mấy tên vệ sĩ kia: “Nói với Cô Hàn, người này ta định rồi.”

Sau đó vác Tề Tử quay về sân trong của mình.
Mấy tên vệ sĩ kia muốn đi theo, nhưng lại bị thuộc hạ của Cô Hạnh ngăn lại: “Đây là vườn của Nhị hoàng tử.”

Tề Tử bị Cô Hạnh vác trên vai, đầu hướng xuống. Tinh dịch đặc trong tử cung bị đè ép chảy ra tiểu huyệt, bàng quang bị chèn ép, khiến cậu có một loại cảm giác mất kiểm soát.

Tề Tử đã từng đọc sách, biết Cô Hạnh có địa vị rất cao trong quân đội, là ứng cử viên sáng giá nhất cho chức Nguyên soái đời tiếp theo. Cô Hạnh giỏi nhất không phải là cơ giáp, mà là hạm đội quân sự. Anh say mê chiến tranh từ nhỏ, thông thuộc mọi chiến lược. Trong tất cả các cuộc mô phỏng chiến tranh, hạm đội do anh chỉ huy luôn đạt thành tích cao nhất Liên bang.

Cô Hạnh khác với anh trai . Anh đối với người khác rất thô lỗ và hung ác. Tuy có đầu óc chiến lược, nhưng anh làm việc lại bốc đồng. Đối mặt với kẻ địch và mục tiêu, anh sẽ không có bất kỳ do dự hay lòng nhân từ nào. Thích Trà Mật đã phải chịu không ít khổ khi ở bên anh. Mỗi lần câu dẫn Cô Hạnh, cậu ta đều bị địt đến nát lồn , phải dùng đủ loại thuốc bôi và chất lỏng mới có thể hồi phục.

Đó cũng là lý do tại sao khi bị Cô Hạnh vác vào sân trong, Tề Tử lại giãy giụa đặc biệt kịch liệt. Bởi vì cậu rõ ràng biết rằng, nếu bị Cô Hạnh cưỡng hiếp và thao huyệt, cậu đừng mơ mà có thể xuống giường.

Cô Hàn biết tiết chế, Sở Tư Lĩnh biết cho cậu dùng thuốc, nhưng nếu Cô Hạnh muốn làm thì đó sẽ là thương thật đạn thật, tiến quân thần tốc, giống như thao túng hạm đội của mình, tấn công vào nơi yếu ớt nhất của kẻ địch, truy đuổi không tha, không cho kẻ địch một chút cơ hội thở dốc, cuối cùng tiêu diệt hoàn toàn.

Mỗi lần Thích Trà Mật câu dẫn anh, hậu quả là ba ngày không xuống giường được. Cậu ta còn phải chuẩn bị sẵn dịch chữa trị trước, mới có đủ sức lực để xuống giường trở về ký túc xá nghỉ ngơi, như vậy mới có thể câu dẫn được hai người công còn lại. Sau khi đọc xong cuốn sách trong đầu, Tề Tử đặc biệt không thể lý giải mạch não của Thích Trà Mật, hay đúng hơn là không thể lý giải Omega của thế giới này.

Tận hưởng cuộc sống một cách đàng hoàng không tốt sao? Tại sao nhất định phải trêu chọc những Alpha này? Lại còn ham muốn mãnh liệt, câu dẫn cả ba Alpha cấp S. Thích Trà Mật rốt cuộc có tâm lý và khả năng chịu đựng thể chất như thế nào, mà lại có thể qua lại giữa ba người công, hoàn toàn không sợ bị thao chết.

"Rầm" một tiếng. Tề Tử bị Cô Hạnh đặt lên chiếc bàn dài trong sân. Ánh hoàng hôn nghiêng đổ, trà chiều bên cạnh bị rung động bắn ra bọt nước, bánh quy trong đĩa nảy lên, rơi vãi trên tấm khăn trải bàn màu xanh nhạt.

Khăn trải bàn rất chắc, lần này tuy không đau, nhưng Tề Tử bị treo ngược trên vai Cô Hạnh một lúc, giờ có chút choáng váng. Cậu đưa tay lên trán, nửa chống đỡ ánh sáng đỏ cam trên bầu trời. Ngay sau đó, cậu cảm nhận được quần áo trên người bị một đôi bàn tay to xé nát.

Xoẹt vài tiếng, nửa thân trên cậu trần trụi. Gió đêm lạnh thổi tới, nổi lên một tầng da gà. Sau đó, chiếc quần cũng bị Cô Hạnh xé rách. Chỉ trong một hai giây ngắn ngủi, trên người cậu chỉ còn lại mỗi chiếc quần lót tinh dịch.

Tề Tử nhìn rõ bóng người ở trên. Mái tóc màu cam ánh kim gần như hòa vào với mây trời. Đối phương chống ở hai bên cơ thể cậu, cặp mắt màu cam vì dục vọng nồng nặc mà biến thành màu đỏ thẫm.

Tề Tử trong hai giây đó bị lột sạch. Ngay sau đó, cậu phản ứng lại tình cảnh của mình, lập tức tỉnh táo khỏi trạng thái choáng váng, đẩy cơ thể rắn chắc, mạnh mẽ ở trên, sợ hãi và căng thẳng nói:

“Anh, anh có thể gọi điện cho Thích Trà Mật không?”

Bàn tay cậu đặt lên cơ ngực rắn chắc, cứng ngắc. Cậu cố gắng đẩy ra , nhưng Cô Hạnh không nhúc nhích một chút nào. Cô Hạnh nhìn chằm chằm, nuốt nước bọt. Khuôn mặt tuấn lãng dường như không còn hung ác như vậy nữa. Con ngươi màu vàng nhạt cũng trở nên sâu thẳm, hơi giãn ra vì dục vọng.

Anh ở trên nhìn chằm chằm mặt Tề Tử, sau đó ánh mắt lướt xuống dưới, ánh mắt đầy tính xâm lược lưu luyến trên cặp vú sưng đỏ, rồi dừng lại ở cái bụng phình ra . Cô Hạnh giống như một bậc đế vương đang quan sát lãnh địa của mình, ánh mắt trần trụi, không hề che giấu.

Bàn tay Tề Tử đặt trên ngực Cô Hạnh run lên hai cái. Cậu ngửi thấy mùi tin tức tố nồng nặc. So với sự dịu dàng của sơn tuyền và sự lạnh lùng của gỗ, tin tức tố trên người Cô Hạnh như một loại rượu mạnh, trực tiếp làm tinh thần cậu say sưa, khiến cả người cậu nóng ran, còn chưa được rót tin tức tố mà tay chân đã có dấu hiệu mềm nhũn , vô lực .

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️

Editor: Như đã hứa , 2 chương nha mấy bà . Được cái bộ này thụ bị làm từ anh này đến anh kia , không nghỉ ngày nào , chạy KPI dữ dằn thiệt ha . Vừa thoát đc anh này chưa đến 10' đã bị anh khác tóm về ăn rồi .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com