Chương 7
Chương này mấy bà nhai chút 🥬 nha vì đến ông Sở Tư Lĩnh rồi , người có nhiều anti nhất ( nhưng tui thích 🤤🤤🤤🤤)
Chương 7: Mang bụng đầy tinh dịch rời khỏi cung điện, gặp Sở Tư Lĩnh
Khi Tề Tử tỉnh lại, đã là ban đêm, cậu bị đói mà tỉnh giấc.
Ngửi thấy mùi thơm từ đồ ăn trên tủ đầu giường, cậu muốn bò dậy, nhưng trong bóng tối lại phát hiện toàn thân không còn chút sức lực, khắp người đau nhức như muốn rời ra từng mảnh, chỉ hơi cử động cũng đặc biệt đau, nhất là hạ thể của cậu.
Giữa hai chân đau rát, tuy bụng rất đói nhưng Tề Tử rõ ràng cảm giác được cái bụng dưới dạ dày rất căng và nóng. Cậu vặn vẹo mông một chút, phía dưới rất ướt, có chất lỏng dính dính và trơn trượt, từ nơi khó nói đó đang chảy ra chất lỏng ướt nóng.
Chẳng lẽ cậu vẫn ngủ trên chiếc giường đó?
Tề Tử cố gắng sờ soạng xung quanh, bật đèn bàn trên tủ đầu giường. Phát hiện mình không ở trên chiếc giường cũ, cậu vén chăn lên, nhìn vào bụng và hạ thể của mình, sắc mặt lúc xanh lúc đỏ.
Đại hoàng tử chắc chắn đã thao cậu sau khi cậu hôn mê không những thế còn bắn một lượng lớn tinh dịch vào trong, không cho cậu bài tiết ra ngoài.
Trong suốt khoảng thời gian nằm ngủ trên giường, tiểu huyệt của cậu cứ liên tục chảy chất lỏng màu trắng, làm ướt ga trải giường phía dưới mông cậu.
Tề Tử chịu đựng sự khó chịu trong lòng, không thể chấp nhận được việc mình bị một người đàn ông đụ trên giường, bồn tắm, lại còn bị làm tình suốt hơn 6 tiếng.
Sự khó chịu của cơ thể cùng với cú sốc tâm lý khiến cậu ngây dại trên giường. Cậu quay đầu nhìn về phía tủ đầu giường bên cạnh, đồ ăn trên đó rất tinh xảo và hấp dẫn, có bít tết bò xa hoa, rau củ tinh tế và nước sốt ngon miệng, còn có một phần bánh ngọt, vừa nhìn đã biết là đồ ăn sang trọng mà chỉ giới quý tộc mới có thể hưởng thụ.
Tề Tử rất đói, từ từ nâng cơ thể rã rời không chút sức lực của mình lên, rồi cầm chiếc nĩa bên cạnh bắt đầu ăn. Khi cắn thịt, mỗi miếng cậu đều cắn một cách mạnh mẽ như muốn chút giận .
"Chuyện này phải làm sao đây? Mình lại thao công chính thứ nhất của Thích Trà Mật …" Có lẽ cậu nói ngược rồi, rõ ràng là Cô Hàn đã địt cậu, nhưng cũng không đúng, là do cậu có lỗi trước.
Tề Tử cảm thấy rất suy sụp, bởi vì cậu biết chuyện này là do mình không để ý , tự trách bản thân đã không nhớ ngày động dục và thời gian sử dụng thuốc ức chế. Sau khi trưởng thành, cậu vẫn luôn chán ghét cơ thể mình, đều là hai người ba giúp cậu tiêm thuốc ức chế, sau khi nhập học vào ký túc xá cậu càng không quan tâm đến những chuyện này.
Cô Hàn chắc chắn không muốn làm như vậy với mình, dù sao y cũng là công một của Thích Trà Mật, thân phận cao quý, ôn nhu hoàn hảo, nhưng lại bị Pheromone trong kỳ động dục của cậu ảnh hưởng, cho nên mới chỉ có thể làm ra những chuyện đó với mình.
Rõ ràng bác sĩ đã nhắc nhở cậu nhiều lần rằng Pheromone của cậu sẽ khiến một bộ phận Alpha cấp S động dục mất kiểm soát, có sức hấp dẫn chết người, nhưng cậu lại vì cơ giáp mà lơ là.
Tề Tử bây giờ thật sự rất khó chịu, bị địt hơn 6 tiếng đồng hồ đã khiến cậu rất suy sụp. Cậu tưởng tượng đến việc mình không chỉ bị thao không công suốt 6 tiếng, mà còn có khả năng phải đối mặt với những chuyện phiền phức hơn.
Cậu còn phải xin lỗi Đại hoàng tử, để tránh việc đối phương truyền ra ngoài rằng cậu đã dùng mọi thủ đoạn để quyến rũ Đại hoàng tử, như vậy cậu còn làm sao mà sống trong trường học nữa? Hơn nữa Thích Trà Mật là thụ chính, nếu biết chuyện này, chắc chắn sẽ không tha cho mình.
Sau này thật sự còn ngày lành để sống sao?
Nghĩ đến những vấn đề này, Tề Tử lại đau đầu, ngay cả đồ ăn trong tay cũng không còn ngon nữa. Cậu vội vàng ăn hai miếng, đặt đĩa trở lại tủ đầu giường, từ từ đứng dậy xuống giường.
“Tê ~!” Kết quả là cậu khuỵu gối xuống tấm thảm mềm mại.
Tinh dịch theo lồn nhỏ chảy xuống hai chân. Cậu vùi đầu nhìn thoáng qua, trong đầu nhớ lại khoái cảm khi Cô Hàn thao cậu lúc đó. Âm hộ nóng rát, còn sót lại cảm giác bị lấp đầy mạnh mẽ Vì bị đụ mạnh nên bây giờ âm hộ vừa sưng vừa đỏ , hiện tại tinh dịch đang chảy ra một cách nhỏ giọt.
Phía trong hai đùi toàn là dấu ngón tay, trên người đầy rẫy những vết hôn. Hai núm vú trong không khí cứng lại, có chút đau. Cậu cố gắng đứng dậy, hai chân vẫn chưa khép lại được, khe thịt ở giữa đã bị âm hộ sưng béo ép vào, tạo ra một loại khoái cảm kích thích nóng bỏng, khiến Tề Tử cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Cơ thể không chịu khống chế mà nhớ lại loại sung sướng đó, chất lỏng trắng xóa chảy dài phần đùi trong của Tề Tử.
Một căn phòng ngủ lớn như vậy, thế mà lại không tìm thấy một tờ giấy. Tề Tử chửi một câu: “Cái quái gì mà Đại hoàng tử, ngay cả tờ giấy vệ sinh cũng không có! Mẹ kiếp, ngày hôm nay của ông nội ta thật là xui xẻo.”
Cậu miễn cưỡng chống đỡ cơ thể, cũng không quản được nhiều như vậy, kéo ga trải giường lau một chút tinh dịch giữa hai chân. Cậu cảm thấy bụng chướng lên, phồng to giống như phụ nữ có thai, bên trong vừa căng vừa nóng. Cúi đầu xuống nhìn, còn không thấy cả chân của mình.
Tề Tử chịu đựng sự khó chịu, ấn vào bụng phình to của mình. Hai chân hơi mở ra, thử một chút, hình như vì cổ tử cung đã đóng lại nên không chảy ra quá nhiều, chỉ chảy tí tách thành một vũng nhỏ giữa hai chân.
Tinh dịch của Cô Hàn đặc sệt, nhỏ xuống thảm, làm những sợi lông mềm dính lại với nhau.
Trong không khí có mùi tanh nhẹ, mang theo chút hương sơn tuyền
Tề Tử cảm thấy thật ấm ức . Cô Hàn địt xong liền rời đi , chắc chắn là đã phát tiết xong dục vọng. Kỳ động dục vừa qua, y phát hiện người nằm dưới thân là mình chứ không phải Thích Trà Mật, vì thế cảm thấy không kiên nhẫn hoặc ghê tởm, hối hận đến nỗi ngay cả công việc làm sạch cũng không làm.
Tề Tử không muốn nhìn chất lỏng trên sàn, cậu lau qua loa tinh dịch giữa hai chân, rồi phát hiện bên cạnh có một chồng quần áo. Tề Tử đi qua, trong đống quần áo trông rất sang trọng, cậu tìm thấy quần lót đầu tiên.
Cầm lên xem, cậu phát hiện cái quần lót này không giống với cái cậu hay mặc. Cái quần này là tam giác, nói là quần lót thì không bằng nói là tã lót trẻ con. Bên ngoài là chất liệu thoáng khí không thấm nước, chỗ dán vào vùng kín có một lớp bông đặc biệt có khả năng hút nước rất mạnh.
Tề Tử ngẩn ngơ cầm cái quần lót này, liếc nhìn cái bụng phình ra của mình. Khoảnh khắc này cậu có chút nghiến răng nghiến lợi, không biết là Cô Hàn quá ghét mình, hay là cố ý, không cho mình làm sạch tinh dịch thì thôi, thế mà lại chuẩn bị cho cậu một cái quần lót tinh dịch chuyên dụng của Omega như vậy.
Loại quần lót này, cậu đã từng thấy. Trong nhà, ba ba của cậu có một thời gian thường xuyên dùng nó. Loại quần lót này đều là dùng một lần. Khi hai ba ba cậu tình cảm rất nồng thắm, cậu thường xuyên thấy loại quần lót này trong thùng rác phòng vệ sinh.
Đây là đồ Alpha chuẩn bị để thỏa mãn dục vọng chiếm hữu của bản thân, nhằm giữ tinh dịch trong tử cung Omega. Omega nếu không có sự trợ giúp của pheromone Alpha, sẽ không thể mở cổ tử cung, chỉ có thể dựa vào cơ thể tự động từ từ bài tiết tinh dịch. Khoảng thời gian đó, thùng rác nhà vệ sinh mỗi ngày có một chiếc quần lót. Cậu thường xuyên nghe các ba ba nói muốn sinh thêm một đứa nữa, đáng tiếc người trong thế giới này rất khó mang thai, nên khoảng thời gian đó họ không có kết quả gì.
Tề Tử đã được bác sĩ kiểm tra và nói thẳng rằng cậu căn bản sẽ không mang thai, khả năng thấp hơn nhiều so với Omega bình thường. Điểm này khiến cậu hiện tại khá yên tâm.
Mặc chiếc quần lót tinh dịch vào, sắc mặt Tề Tử vẫn rất khó coi. Khi mặc quần áo, mỗi khi cơ thể cử động một chút, cậu đều có thể cảm nhận được huyệt nhỏ của mình đang chảy ra chất lỏng ấm nóng, giữa hai chân ướt sũng. Tử cung cậu khi đi lại, chất lỏng sền sệt bên trong đung đưa.
“Alpha đều là đồ biến thái! Alpha cấp S càng biến thái!” Tề Tử chửi rủa.
Ba ba Omega của cậu cũng từng bị đối xử như vậy, nhưng bụng tuyệt đối không phình to đến thế. Lượng tinh dịch xuất ra và mức độ kịch liệt của việc làm tình đối với Alpha cấp S khiến Tề Tử cảm thấy kinh hãi.
Cậu run rẩy chân đi xuống lầu, bước đi trong cung điện không một bóng người. Bên ngoài trời đã tối . Theo trí nhớ đi đến cổng lớn, cánh cửa tự động mở ra.
Bầu trời đêm bên ngoài lấp lánh sao, trong vườn hoa, mùi hương của các đoá hoa thơm ngát xộc vào mũi. Những điều tự nhiên này khiến Tề Tử bớt giận dữ và xấu hổ hơn một chút.
Cậu vốn định rời khỏi đây, nhưng đi được một đoạn, đột nhiên xuất hiện mấy tên bảo vệ. Chân Tề Tử vốn đã mềm nhũn, suýt nữa thì quỳ xuống trước mặt họ.
Khoảnh khắc nhìn thấy cậu, tất cả bảo vệ đều cúi lưng, cung kính nói: “Tề thiếu gia, Đại hoàng tử dặn ngài đợi một lát ở bên trong, ngài ấy sẽ về ngay.”
Sắc mặt Tề Tử xấu hổ và giận dữ, trong lòng cầu nguyện chuyện cậu và Đại hoàng tử không bị những người này nghe thấy. Cậu vẫn muốn chạy, nhưng những tên bảo vệ này lại đứng vững vàng trước mặt cậu, như muốn chặn cậu lại.
“Tôi không thể rời đi sao?” Tề Tử vô cùng bất an, vì cậu sợ Đại hoàng tử cho rằng cậu quyến rũ thành công, muốn tính sổ sau này, trả thù cậu.
Dù sao cũng là công một, cậu không dám làm càn. Phát hiện những tên bảo vệ này không trả lời, chỉ lặp lại:
“Tề thiếu gia đợi một lát ở bên trong, Đại hoàng tử sẽ về ngay.”
Tề Tử liếc nhìn cảnh tượng xung quanh, gật đầu, thật sự quay trở lại.
Chân cậu run rẩy, rã rời vô lực bước đi. Cứ đi mãi vào sâu trong cung điện, vẫn không thấy một ai. Đại hoàng tử Cô Hàn đúng như lời đồn, dù dịu dàng với mọi người, mỗi ngày trên mặt đều mang nụ cười, nhưng bên cạnh y trừ bảo vệ ra thì không có ai khác. Y không thích người khác tiếp cận mình.
Điều này cũng mang lại cơ hội cho Tề Tử. Cậu chịu đựng cảm giác cọ xát nóng bỏng ở hạ thể, cùng với chiếc quần lót dính đầy tinh dịch, chậm rãi đi đến phía sau cung điện, tìm thấy một cánh cửa. Khi phát hiện không đẩy được, cậu liền nhảy ra từ cửa sổ bên cạnh.
Biết thế lúc nãy nên ăn thêm hai miếng cơm, Tề Tử hối hận. Cậu bây giờ đến việc leo một cái cửa sổ đơn giản cũng cảm thấy lực bất tòng tâm.
Cơ thể cậu mệt mỏi vô cùng. Một chân khó khăn lắm mới đặt lên thành cửa sổ, khi chân kia muốn theo kịp, cậu rõ ràng cảm thấy huyệt nhỏ ào ào chảy ra một ít tinh dịch.
“Mẹ kiếp!” Dù Tề Tử mang một khuôn mặt tinh xảo tuyệt mỹ, nhưng trong miệng lại phun ra những lời thô tục.
Tề Tử vừa chửi thề, vừa đỏ mặt nhảy ra khỏi cửa sổ, chân tay mềm nhũn rời khỏi tòa cung điện này. Hậu hoa viên không có người canh gác. Cậu phát hiện nơi đây không có tường rào, chỉ có những lùm cây cao lớn.
Không ngờ có ngày mình lại giống như kẻ trộm, cậu đi xuyên qua hoa viên của giới quý tộc.Đối diện hình như là lãnh địa của học sinh quý tộc khác. Bị phát hiện cũng không sao, chỉ cần có thể tránh xa nam chính là được, Tề Tử thầm cầu nguyện.
Cậu mới không muốn quay lại đối mặt với Cô Hàn. Đối phương Thích Trà Mật như vậy nên chắc chắn sẽ trả thù cậu. Trong sách từng viết , tất cả những kẻ yêu diễm muốn cướp nam chính khỏi tay Thích Trà Mật đều không có kết cục tốt đẹp.
Bò qua thêm một hàng cây nữa, cậu đến gần một tòa kiến trúc xa hoa khác. Cậu phủi lá cây và đất trên người, trong bóng đêm tìm đường ra.
Ở đây không có đường, cậu dẫm thẳng vào bồn hoa, tìm kiếm hướng đi trong bóng tối. Cậu không biết ký túc xá của mình ở phía nào.
Bị đụ sáu tiếng đồng hồ trong cung điện Đại hoàng tử, chỉ ngủ ba tiếng, Tề Tử hiện tại vừa mệt vừa đói. Chân bắt đầu run rẩy vì đi quá nhiều. Cậu có thể cảm nhận rõ ràng tinh dịch từng chút từng chút chảy ra từ huyệt nhỏ. Đặc biệt là cửa tử cung bị Đại hoàng tử đâm vào ra vào liên tục, bên trong nhũn ra.
Chết tiệt! Sao một thẳng nam như mình lại cứ phải hồi tưởng những điều này?
Nhưng những cảm giác ở hạ thể đó thực sự quá khó quên. Đau rát nóng bỏng, luôn nhắc nhở cậu về những gì đã xảy ra hôm nay. Chưa tìm được đường về ký túc xá, Tề Tử đã bị mấy tên bảo vệ phát hiện.
“Ngươi từ đâu đến? Sao lại ở đây?”
Mấy tên bảo vệ mặc đồ đen, đeo kính râm tóm lấy cậu. Tề Tử không hoảng loạn, chỉ là chân có chút mềm, không cách nào đi nhanh theo họ, chỉ có thể bị họ kéo lê ra bên ngoài.
Cậu còn phải cảm ơn mấy tên bảo vệ này, vì cậu phát hiện hướng họ muốn đuổi mình ra ngoài lại ngược với hướng cậu vừa đi. Điều này có nghĩa là cậu vừa rồi đã đi sai hướng.
Có người dẫn mình về ký túc xá, trở lại khuôn viên trường học bình thường. Đối với Tề Tử, người đang vô cùng muốn nghỉ ngơi lúc này, đó quả thực là tin tức tốt trời ban.
Thế nhưng những tên bảo vệ này còn chưa đưa cậu ra khỏi khuôn viên quý tộc, đột nhiên từ một con đường nhỏ khác đi tới một người đàn ông cao lớn. Vóc dáng cao trên 1m9 cực kỳ nổi bật, hắn mặc vest thắt cà vạt, cả người chỉnh tề không chút cẩu thả.
Hắn đeo kính gọng vàng, mái tóc ngắn gọn có chút lộn xộn, Đôi mắt dài, lúc nhìn người khác luôn mang theo cảm giác sắc bén và lạnh lùng.
Cậu đã thấy hắn sau cuộc thi đấu cơ giáp sáng nay – Sở Tư Lĩnh. Sau đó, hắn bị Thích Trà Mật kéo đi hàn huyên, còn mình thì đi cùng Đại hoàng tử về cung điện… Cậu lắc lắc đầu, cố quên đi những ký ức dâm dục đó.
Sở Tư Lĩnh vẫn còn nhớ cậu học sinh trước mặt này, là bạn cùng phòng của Thích Trà Mật.
“Chuyện gì vậy?” Mặt hắn không có chút biểu cảm nào, nhưng chỉ tùy tiện đứng đó thôi đã toát ra khí thế của một kẻ bề trên.
Mấy tên bảo tiêu này có vẻ rất sợ hắn, tất cả đều cúi đầu, tay túm lấy tay cậu càng chặt hơn: “Phát hiện một học sinh đột nhập vào vườn của ngài, chúng tôi đang đuổi cậu ta ra ngoài.”
Sở Tư Lĩnh không nói gì, mà lại tiến gần đến cậu, cúi đầu đối diện với người đang có vẻ mặt ửng hồng. Ánh mắt hắn đánh giá khuôn mặt cậu một lúc, sau đó liếc xuống cổ, nơi có những dấu hôn đỏ ửng.
Đèn trong vườn không quá sáng, nhưng hắn vẫn nhìn rõ tất cả. Những dấu hôn đó rất dày đặc và còn mới, chắc là vừa mới tạo ra không lâu.
Sở Tư Lĩnh ngửi thấy một mùi hương hoa hồng ngọt ngào. Pheromone này vừa nhạt vừa ngọt, mấy tên bảo tiêu bên cạnh chẳng có phản ứng gì, nhưng hắn lại không nhịn được mà bắt đầu nóng lên. Mùi hương này, chính là mùi hương buổi sáng trong đám đông đã khiến hắn nhớ mãi không quên.
Sở Tư Lĩnh hơi cúi người, lại gần thêm một chút. Trên người cậu còn có một chút mùi hương sơn tuyền quen thuộc.
Chỉ cần ngửi thôi là hắn đã biết chuyện gì đã xảy ra.
Cậu muốn giãy thoát khỏi tay bảo tiêu, vì họ siết cổ tay cậu rất đau. Những người này dường như đều rất sợ Sở Tư Lĩnh, người đàn ông tuấn tú càng lại gần, các bảo tiêu lại càng căng thẳng.
Nhưng bị Sở Tư Lĩnh nhìn chằm chằm lâu như vậy, cậu cũng cảm thấy sợ hãi. Ánh mắt Sở Tư Lĩnh lạnh nhạt nhưng sắc bén, trên người toát ra một loại khí thế mạnh mẽ.
Vừa chạm mắt với Sở Tư Lĩnh, cậu cảm thấy mình giống như một con mồi gầy yếu, mọi hành động đều bị kẻ ở địa vị cao hơn nhìn thấu.
Sở Tư Lĩnh đưa tay, nâng cằm cậu lên.
Hắn nâng cằm cậu thật cao, quan sát những dấu hôn trên cổ, sau đó bàn tay còn lại đưa ra, muốn kéo cổ áo xuống.
Bàn tay đó còn chưa chạm vào cổ áo, đồng tử cậu đã co lại, bắt đầu giãy dụa, ra sức che chắn không cho hắn chạm vào.
Mặt Sở Tư Lĩnh không có biểu cảm gì, cứ như đàm phán với người chết, không có bất kỳ thay đổi nào.
“Buông cậu ta ra, bất kể ai hỏi, không được nói người này đã xuất hiện ở chỗ của tôi.” Sở Tư Lĩnh buông cằm cậu xuống.
Mấy tên bảo tiêu như thấy ma, lùi ra xa khỏi cậu, đứng thành một hàng chỉnh tề, sau đó đồng loạt cúi lưng, không ai dám ngẩng đầu.
Cậu xoa xoa cổ tay bị siết đau, thầm than cơ thể
này của mình quá yếu đuối. Nhưng nghĩ kỹ lại, cơ thể trạch nam đời trước còn yếu hơn cơ thể Omega này. Ít nhất gen ở thế giới này cũng mạnh, cho dù là Omega, cũng mạnh hơn trạch nam ở Trái đất.
Cậu nghĩ mình có thể rời khỏi khu vực quý tộc này, nhưng lại thấy người đàn ông phía trước vẫn đứng yên: “Ngài có thể tránh đường một chút được không?”
Sở Tư Lĩnh đứng trước mặt cậu, tay trái đút túi quần, tay phải vẫn giơ lên, ngón trỏ và ngón cái cọ xát vào nhau, như đang thưởng thức lại xúc cảm trên làn da của cậu.
Những tên bảo tiêu bên cạnh vẫn giữ nguyên tư thế khom lưng, đứng yên như tượng.
Không khí xung quanh yên tĩnh đến lạ thường, khiến cậu hơi căng thẳng, vì Sở Tư Lĩnh không nói một lời, nhưng khí thế trên người lại rất mạnh.
Rất nhanh, cậu ngửi thấy một mùi gỗ cổ điển nồng nặc, lấn át cả hương hoa trong vườn. Sở Tư Lĩnh đột nhiên kéo toạc cổ áo cậu, để lộ một mảng da thịt trắng nõn, bên trên toàn là dấu hôn.
Cậu hoảng sợ, vội vàng nắm chặt áo của mình: “Ngài… Ngài không thể như vậy.”
Sở Tư Lĩnh phớt lờ lời cậu nói, kéo áo xuống càng nhiều hơn, nhìn về phía tuyến thể sau gáy chưa hồi phục của cậu.
Trên tuyến thể có một vết răng và vết cắn. Hắn cúi đầu ngửi, xác nhận là đã bị Cô Hàn đánh dấu. Rồi lại nhìn cái bụng nhô ra không thể che giấu, hắn hừ lạnh một tiếng.
Chuyện tình dục rốt cuộc có gì thú vị? Là một Alpha cấp S, Sở Tư Lệnh vô cùng tò mò về điểm này. Hắn vừa hít mùi pheromone hoa hồng mê người này, dục vọng trong mắt càng trở nên nồng đậm.
Có thể khiến Đại hoàng tử tao nhã đến mức đó mất đi khả năng tự chủ, làm người ta thành ra thế này, còn để lại một lượng lớn tinh dịch tanh tưởi trong tử cung, chắc chắn phải là một cảm giác cực kỳ sung sướng.
Sở Tư Lĩnh đột nhiên cũng muốn thử trải nghiệm một chút. Hắn ấn ngón trỏ lên tuyến thể của cậu. Cậu như một con thú nhỏ hoảng hốt rụt cổ lại, nhưng còn chưa kịp lùi một bước đã bị Sở Tư Lĩnh tóm trở lại.
"Rắc" một tiếng, áo sơ mi bị xé toạc, nửa thân trên lộ ra. Hai núm vú sưng đỏ, cương lên. Mặc dù cậu đã che lại rất nhanh bằng tay, nhưng thị lực của Sở Tư Lĩnh rất tốt.
Trên người Sở Tư Lĩnh toát ra một sự điềm tĩnh, bình thản, nhưng nửa thân dưới của hắn đã phồng lên một khối lớn, chiếc quần tây không thể che giấu được. Cậu thấp hơn hắn rất nhiều, nên dễ dàng nhìn thấy phía dưới của người đàn ông trước mặt đã căng phồng lên một bọc lớn.
Người này là công 3. Cậu không ngờ Sở Tư Lĩnh cũng có phản ứng với pheromone của mình. Phát hiện ra điểm này, cậu vô cùng sợ hãi, vội vàng giãy dụa, muốn đối phương buông tha cho mình.
“Cậu cố ý đến để quyến rũ tôi sao?” Mùi hoa hồng trong không khí mê người đến lạ, Sở Tư Lĩnh buột miệng nói ra.
Nhưng câu nói này lọt vào tai cậu lại mang một ý nghĩa khác. Vì trong cuốn sách kia, có rất nhiều kẻ yêu diễm đã cố tình tạo rắc rối cho Thích Trà Mật bằng cách quyến rũ ba công chính .
Cậu vội vàng lắc đầu. Vừa bị cây hàng lớn của công 1 địt sáu tiếng, cậu giờ chỉ muốn tránh xa Sở Tư Lĩnh: “Không phải, xin ngài đưa tôi về ký túc xá. Hôm nay tôi đã gặp phải một chuyện rất tồi tệ, còn bị thương ở bụi cây hoa. Giờ tôi bị lạc đường rồi, xin ngài hãy tin tôi, tôi không có ý gì đâu. Tôi biết, bác sĩ đã nói với tôi, pheromone của tôi đối với Alpha S cấp…”
Chưa nói dứt câu, cậu đã bị Sở Tư Lĩnh cắt ngang: “Cậu đã bị Cô Hàn đánh dấu đúng không?”
Cậu sững sờ. Vì sau khi bị đánh dấu, cậu không ngửi thấy mùi sơn tuyền nồng đậm trên người mình, nên không biết Sở Tư Lĩnh đã đoán được vết hôn trên cổ và tinh dịch trong bụng là của Đại hoàng tử.
"Làm sao bây giờ? Bọn họ có giết mình để diệt khẩu không?" Cậu nghĩ lung tung.
Trong lúc cậu đang hoảng sợ, Sở Tư Lĩnh đột nhiên kéo cậu vào bên trong tòa kiến trúc hoa lệ cạnh đó.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com