Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 8

Chương 8: Bị Sở Tư Lĩnh kéo vào phòng

Sở Tư Lĩnh mặt lạnh tanh, toát ra vẻ cấm dục lãnh đạm. Lúc bị hắn kéo đi, cậu liếc xuống hạ thể của hắn, nơi đó sưng to giống như một cây gậy được nhét vào trong quần.

Pheromone của hắn càng lúc càng nồng, khiến cậu cũng bắt đầu thấy nóng ran . Vừa mới bị Đại hoàng tử mạnh mẽ đánh dấu, cậu có chút quen thuộc với điềm báo động dục của Alpha.

“Sở thiếu gia, anh có thể gọi người mua hai liều thuốc ức chế được không?” Cậu hoảng loạn hỏi.
Mùi gỗ đàn hương trong không khí ngày càng nồng đậm. Tình huống tương tự như khi Đại hoàng tử động dục, cũng là lúc y phóng thích pheromone nồng liệt.

Cậu bắt đầu sợ hãi, không ngừng giãy giụa, muốn thoát khỏi tay hắn. Nhưng bất kể cậu nói gì, hắn vẫn kéo cậu đi vào bên trong, nắm chặt cổ tay không buông.

Một Omega yếu ớt làm sao có thể thoát khỏi một Alpha S cấp?

“Xin anh buông tôi ra!” Cậu lúc này rất muốn chửi thề, nhưng không dám đắc tội Sở Tư Lĩnh. Ai cũng chẳng biết hắn kéo cậu vào phòng với ý đồ gì. Lỡ hắn phát hiện cậu bị Cô Hàn địt và muốn trả thù hộ Thích Trà Mật thì sao?

“Chạy từ chỗ Cô Hàn ra à?”

Sở Tư Lĩnh dừng lại ở cửa. Gió đêm lạnh buốt, nhưng trong phòng lại rất ấm áp, hơi nóng không ngừng tỏa ra. Đối lập giữa trong và ngoài khiến cậu với nửa thân trên bị xé rách không còn mấy mảnh vải, vừa lạnh vừa nóng, không kìm được mà hắt hơi.

Sở Tư Lĩnh liếc nhìn dáng vẻ đáng thương của cậu, rồi kéo người vào đại sảnh ấm áp.

Khác hẳn với cung điện theo phong cách châu Âu lạnh lẽo của Cô Hàn, đại sảnh của hắn được bố trí đơn giản, sáng sủa, đầy ắp người hầu. Tất cả đều mặc đồng phục, đứng ở vị trí của mình. Khi Sở Tư Lĩnh bước vào, họ lập tức khom lưng, cúi đầu, cung kính gọi “Đại thiếu gia”.

Không khí trong đại sảnh vô cùng quái dị. Những người hầu này dường như rất sợ hắn, đứng im bất động, ngay cả tiếng thở cũng không nghe thấy, điều này càng làm cậu sợ hãi hơn.

Cậu rụt tay lại, nhưng người bên cạnh vẫn không buông. Cậu quay đầu nhìn hắn một cái rồi cúi đầu ngay lập tức, cả người toát mồ hôi lạnh.
Ánh mắt của Sở Tư Lĩnh rất đáng sợ, sâu hun hút, nhưng ánh nhìn khóa trên người cậu lại cực kỳ trực diện, như muốn nhìn thấu mọi thứ.

Cậu vẫn luôn nắm chặt những mảnh vải còn sót lại trên cơ thể, che đi hai nhũ hoa trước ngực, bàn tay nửa che nửa lộ đặt lên chiếc bụng nhô ra. Hai chỗ này khiến cậu khó mà thốt nên lời, còn những dấu hôn khác thì cậu lại có thể phơi bày ra một cách hào phóng.

Ngực cậu vốn nên bằng phẳng, nhưng bị Đại hoàng tử xoa nắn, liếm mút nhiều lần, giờ sưng lên như hai chiếc bánh bao nhỏ. Tử cung đầy tinh dịch cùng với hai bộ phận này khiến cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ.

Hành động của Sở Tư Lĩnh chẳng khác gì Đại hoàng tử, hắn trực tiếp kéo cậu lên phòng ngủ ở tầng trên. Điều này khiến cậu gióng lên hồi chuông cảnh báo.

Cậu giãy giụa kịch liệt hơn, một tay che ngực, một tay kéo lùi lại, chân khuỵu xuống, chịu đựng cảm giác đau nhức ở tử cung, rồi gào lớn với những người hầu bên dưới: “Mau đi mua thuốc ức chế cho thiếu gia của các ngươi!”

Nhưng những người hầu bên dưới vẫn đứng im như tượng, không hề phản ứng với lời cậu nói, cứ giữ nguyên tư thế cúi đầu khom lưng, cho đến khi Sở Tư Lĩnh kéo cậu đi xa, họ mới chậm rãi đứng thẳng dậy. Toàn bộ quá trình không có bất kỳ cử động hay lời nói nào thừa thãi.

Cậu gần như tuyệt vọng. Vừa rồi ở đại sảnh có nhiều người hầu, Sở Tư Lĩnh còn kiềm chế pheromone đôi chút. Giờ vừa lên lầu, cậu đã ngửi thấy mùi pheromone nồng đậm, khiến cậu lại bắt đầu chân tay mềm nhũn, cơ thể trở nên nóng ran khó chịu.

“Chết tiệt! Nhà các anh giàu có như vậy, không mua nổi một liều thuốc ức chế à?” Cậu thực sự không nhịn được mà chửi bới. Sở gia là gia tộc thương nhân giàu có nhất Đế quốc Liên Bang.

Trong các lĩnh vực bất động sản, giải trí, cơ giáp..., họ đều nắm quyền lực. Sở Tư Lĩnh là con trai duy nhất, người thừa kế, được học một lượng lớn kiến thức thương mại và các kỹ năng khác từ nhỏ. Hắn còn đam mê phát minh và chế dược, nghiên cứu ra vô số sản phẩm công nghệ và dược phẩm, độc quyền đến mức đếm không xuể, được mệnh danh là “thiên tài đầu óc”.

“Cái tôi cần không phải thuốc ức chế.” Sở Tư Lĩnh ấn mật mã ở cửa một căn phòng.

Hắn luôn điềm tĩnh, vẻ mặt không chút biểu cảm, khiến người khác vĩnh viễn không đoán được hắn đang suy nghĩ gì.

Nội thất bên trong tòa nhà được trang trí rất đơn giản, mang đậm phong cách tương lai. Cánh cửa căn phòng trước mặt rất đặc biệt. Sau khi Sở Tư Lĩnh nhập mật mã trên màn hình, cánh cửa tự động biến mất.Sau khi kéo Tề Tử vào, bức tường phía sau đóng kín mít, không nhìn ra đó có một cánh cửa.

Cậu hoảng loạn, không còn bận tâm việc che ngực nữa, vội vàng sờ soạng trên bức tường sạch sẽ và bóng loáng, nhưng không tìm thấy một khe hở nào.

“Đây là đâu? Anh đưa tôi đến đây làm gì?”

Cậu đứng bên cạnh hắn, trông thật nhỏ bé. Sở Tư Lĩnh cao gần bằng Cô Hàn, khoảng 1m96, trong khi cậu chỉ cao 1m7. Đứng thẳng cũng chỉ tới vai hắn, vóc dáng cũng không vạm vỡ bằng hắn.

Vai Sở Tư Lĩnh rất rộng. Khi hắn không muốn kéo cậu đi chậm rì rì nữa, hắn trực tiếp dùng một tay bế bổng cậu lên, hít thật sâu mùi pheromone hoa hồng trên cổ cậu. Máu trong người hắn chảy cuồn cuộn, dục vọng ở hạ thân mãnh liệt.

Từ nhỏ đến lớn, hắn luôn điềm tĩnh, tính cách cũng vậy, chưa từng có cảm giác máu nóng dâng trào. Nhưng giờ đây, lần đầu tiên Sở Tư Lĩnh cảm thấy máu toàn thân như đang bốc cháy, hận không thể đè cậu xuống dưới thân mà địt thật mạnh, trút hết dục vọng vào âm đạo và tử cung của Omega này .

Một tay vòng qua ngực cậu. Mạch máu và cơ bắp trên cánh tay cọ xát đè ép lên nhũ hoa sưng đỏ mềm mại của cậu. Sở Tư Lĩnh trực tiếp bế cậu lên, đi vào giữa phòng.

Bất kể cậu giãy giụa thế nào, vẫn bị cánh tay rắn chắc, mạnh mẽ của hắn ôm chặt. Tử cung chứa đầy tinh dịch càng lúc càng nhức mỏi vì rung lắc. Cậu giờ như một con thú trong lồng, chỉ có thể mặc cho người thợ săn sắp đặt.

Cậu nhìn quanh, phát hiện đây không phải một phòng ngủ. Bên trong trống không. Sau khi Sở Tư Lĩnh ra lệnh bằng giọng nói, bốn bức tường và trần nhà đột nhiên sáng lên, phóng to hình ảnh của họ.

Căn phòng này thực chất là nơi Sở Tư Lĩnh dùng để huấn luyện bản thân. Ở đây, hắn có thể quan sát từng chi tiết của động tác, sau đó tiến hành tập luyện chuyên nghiệp, bù đắp thiếu sót, để bản thân không có điểm yếu nào về võ lực. Không ngờ hôm nay lại có công dụng khác.

Bốn bức tường và trần nhà, giống như kính lúp, như màn hình TV khổng lồ, phát trực tiếp tất cả những gì Sở Tư Lĩnh đang làm với cậu.

“Sofa nghỉ ngơi, dây trói, roi…” Trong giọng nói trầm thấp của Sở Tư Lĩnh, sàn nhà đột nhiên xuất hiện những đường kẻ, vẽ ra mấy ô vuông, rồi những ô vuông đó bay lên. Bên trong có robot, cánh tay máy, và các dụng cụ tra tấn, thẩm vấn.
Nhìn thấy những thứ này, cậu sợ đến mất cả hồn vía.

“Sở thiếu gia, Sở đại thiếu! Tôi là bạn cùng phòng của Thích Trà Mật, anh không thể đối xử với tôi như vậy. Anh đang động dục, anh cần thuốc ức chế. Nếu anh không muốn thuốc ức chế, vậy tôi gọi điện cho Thích Trà Mật được không? Anh có máy liên lạc không?”

Cậu hối hận vô cùng. Hôm nay vội vàng đi xem cuộc thi cơ giáp, đi nhanh quá nên không mang theo máy liên lạc. Nếu có máy liên lạc, cậu đã có thể gọi Thích Trà Mật đến cứu, đâu cần phải chịu
khổ như thế này?

Vừa bị Đại hoàng tử địt xong, phía dưới còn nóng rát, sưng đau, tử cung bên trong cũng nhức mỏi vô cùng. Nếu Sở Tư Lĩnh động dục và địt cậu nữa, cậu sẽ chết mất.

Cậu cố gắng thuyết phục Sở Tư Lĩnh, hoặc là nhanh chóng mua hai liều thuốc ức chế về đây, chính phủ Liên Bang luôn giao thuốc ức chế rất nhanh, hơn nữa trường học cũng có sẵn, chỉ vài phút là có thể mang tới, hoặc là nhanh chóng liên lạc với Thích Trà Mật để phát triển tuyến tình cảm của thụ chính và công 3.

Nhưng cậu không ngờ, Sở Tư Lĩnh khi nghe thấy tên Thích Trà Mật lại không có bất kỳ phản ứng nào. Hắn im lặng, ít nói, ném cậu lên chiếc sofa da. Chiếc sofa đơn sau khi được duỗi thẳng liền biến thành một chiếc giường đơn dài hai mét, cậu nằm lên vừa vặn.

Cậu vốn muốn chạy trốn, nhưng trốn đi đâu? Cậu còn chẳng tìm thấy cửa. Hơn nữa, pheromone của đối phương quá nồng đậm, khiến cậu giờ toàn thân vô lực, không kìm được mà thở hổn hển, ngã xuống sofa, hệt như một đóa hoa hồng yếu ớt sắp bị Sở Tư Lĩnh vùi dập, cướp đoạt.

Cậu có chút tuyệt vọng, nghĩ đến những chuyện có thể xảy ra tiếp theo, sắc mặt tái mét. Sở Tư Lĩnh điều khiển cánh tay robot. Một cánh tay nhỏ hơn nắm lấy tay cậu, một cánh tay thô hơn thì giữ lấy cổ chân cậu.

“Sở thiếu gia, anh… anh nên liên hệ với Thích Trà Mật. Nếu anh làm như vậy sẽ hối hận đấy.”

Cậu hoảng sợ nhìn Sở Tư Lĩnh bước tới, một bên cởi cúc áo trên tay áo, một bên lạnh lùng nhìn xuống cậu. Bên dưới bộ vest căng phồng một bọc lớn, gần như sắp bung ra.

"Xoẹt" một tiếng. Dưới ánh mắt co rúm của cậu, Sở Tư Lĩnh xé nát chiếc quần của cậu, để lộ hai bên đùi chi chít vết đỏ của ngón tay. Vì sợ hãi, cậu co rút hai cái, lồn nhỏ yếu ớt bên trong chảy ra một ít tinh dịch của Cô Hàn.

Cậu thầm cầu nguyện, hy vọng Sở Tư Lĩnh giữ được lý trí, nghe thấy cậu không ngừng nhắc đến "Thích Trà Mật", có thể hoàn toàn tỉnh ngộ, quay đầu là bờ, tha cho cậu.

Sở Tư Lĩnh dường như thật sự đang suy nghĩ, hắn nhìn chằm chằm vào bụng và khe chân đang khép chặt của cậu một lúc, rồi mở máy liên lạc, đặt đồ vật trên trang web y dược của gia đình.

Cậu nghe thấy tiếng nhắc nhở, trong lòng lóe lên một tia hy vọng. Cậu nghĩ rằng vì mình đã nhắc đến Thích Trà Mật nên Sở Tư Lĩnh bắt đầu mua thuốc ức chế, quyết định chấm dứt chuyện hoang đường này.

Nhưng cậu không thể nhìn thấy Sở Tư Lĩnh đang mua gì. Máy liên lạc quay lưng lại với cậu, chỉ có thể nghe thấy tiếng tít tít của các cú nhấp chuột. Đối phương dường như mua một đống lớn, rồi hài lòng tắt máy liên lạc, trực tiếp đưa tay kéo chiếc quần lót dính đầy tinh dịch của cậu xuống, lệnh cho cánh tay robot tách hai chân cậu ra.

Cậu hoàn toàn trần trụi nằm trước mặt hắn. Nơi riêng tư nhất bị phơi bày. Khi cậu nhìn thấy cảnh tượng trên bốn bức tường và trần nhà, toàn thân lập tức đỏ bừng vì xấu hổ. Cậu khó mà tưởng tượng được, hôm nay mình lại bị hai người đàn ông nhìn trần truồng, và cả hai tên Alpha S cấp đều động dục.

Biến thái nhất là, bất kể cậu nhìn về hướng nào, trên tường hay trần nhà, đều có hình ảnh rõ nét. Tất cả đều là góc nhìn của Sở Tư Lĩnh, có thể thấy lồn nhỏ đã bị địt đến lỏng lẻo của cậu dính đầy tinh dịch của Cô Hàn, khe thịt phun ra tinh dịch màu trắng đục, chảy vào khe mông, cuối cùng chảy ra sofa.

Cậu cắn răng, vẻ mặt vừa muốn khóc vừa không. Lòng tự trọng của một trai thẳng sắp bị dập tắt.

Sở Tư Lĩnh xắn tay áo lên, ngón tay cắm vào âm hộ sưng đỏ của cậu. Bên trong có hơi lỏng lẻo, nhưng hồi phục khá ổn, vẫn có chút cảm giác co thắt.

Một bên dùng ngón tay thọc vào rút ra tiểu huyệt đầy tinh dịch của cậu, một bên hắn hỏi: " Cái lồn dâm đãng này đã nuốt bao nhiêu lần tinh dịch rồi?”

Cậu thật sự sắp sụp đổ rồi , cắn chặt môi, cố nén tiếng rên rỉ của mình. Khi Sở Tư Lĩnh sờ tới tiểu dương vật của cậu, cậu mới mở miệng, đau khổ cầu xin:

“Sở thiếu gia, xin anh thả tôi về đi. Anh và Thích Trà Mật là thanh mai trúc mã. Bây giờ anh chỉ bị pheromone dẫn dắt mà động dục thôi. Xong việc anh sẽ hối hận. Xin anh mua thuốc ức chế hoặc gọi Thích Trà Mật đến đi.”

Trước mặt một Alpha S cấp, Omega chỉ có thể ở địa vị bị chi phối. Sở Tư Lĩnh biết rằng nếu hắn đánh dấu cậu thì không ai có thể ngăn cản, pháp luật cũng cho phép, dù cậu vừa bị Cô Hàn đánh dấu.

Việc Omega bị Alpha khác cướp đi cũng không phải chuyện hiếm.

Có lẽ vì cảm thấy cậu quá ồn ào. Sở Tư Lĩnh ra lệnh cho robot bịt miệng cậu lại, đồng thời ra lệnh cho cánh tay robot kéo hai chân cậu rộng thêm chút nữa.

Trên bốn bức tường và trần nhà, cậu thấy chính mình. Vì đùi bị tách ra, tiểu huyệt bị địt đến lỏng lẻo cũng mở ra một khe, ở giữa còn có một lỗ nhỏ bằng ngón út, bộ phận riêng tư của cậu vẫn chưa khép lại.

Âm hộ dính đầy tinh dịch trắng đục, hai cánh môi âm hộ sưng phồng, tiểu huyệt nhão ra. Chỉ nhìn thôi cũng biết là đã bị một dương vật rất thô to địt qua hơn nữa còn địt rất tàn bạo.

Hình ảnh trên trần nhà tạo ra cú sốc không nhỏ với cậu. Cậu cảm thấy vô cùng xấu hổ và giận dữ, lập tức nhắm mắt lại. Nhưng sau khi nhắm mắt, những hình ảnh đó vẫn còn đọng lại trong đầu.
Từng trải qua khả năng địt của một Alpha cấp S , cậu giờ đây cảm nhận được tiểu huyệt đang bị Sở Tư Lĩnh vuốt ve. Cậu cố nén tiếng rên rỉ ở cổ họng, hy vọng đối phương có thể buông tha cho mình.

“Đúng là âm hộ dâm đãng.” Sở Tư Lĩnh rút tay ra khỏi lỗ nhỏ mềm xốp, trên ngón tay dính đầy tinh dịch của Cô Hàn. Hắn bôi những thứ đó lên người cậu. Cuống họng hắn chuyển động, nhìn nhục huyệt sưng đỏ mê người của cậu, hạ thân căng cứng đến mức sắp nổ tung.

Nếu địt vào trong là cảm giác gì nhỉ? Chắc chắn rất sướng.

Dù chưa từng địt Omega, nhưng trong lúc động tình, Sở Tư Lĩnh dường như đã cảm nhận trước được sự khoái lạc đó.

Trong môi trường kín, pheromone hoa hồng có mùi rất thơm ngọt, nhưng không nồng bằng mùi gỗ đàn hương, hoàn toàn bị áp đảo và nghiền nát.

Sở Tư Lĩnh biết rõ, lồn của Tề Tử đã không thể chịu đựng thêm bất kỳ sự xâm nhập nào nữa. Dù chỉ một chút thôi, nó cũng sẽ bị tổn hại nghiêm trọng, thậm chí hỏng hoàn toàn. Nếu tiếp tục, vùng kín đang sưng tấy kia chắc chắn sẽ trầy xước và chảy máu.

“Cái lồn dâm đãng này, bị Cô Hàn hành hạ sướng lắm phải không?”

Hắn đưa tay vuốt ve tiểu huyệt mềm mại, cảm giác tuyệt vời khiến hắn không nỡ rời đi. Ngón tay hắn lướt nhẹ giữa khe thịt, hai ngón tay kẹp lấy môi âm hộ căng mọng rồi kéo nhẹ.

Ngón giữa luồn vào bên trong, bắt chước động tác giao hợp, nhanh chóng ra vào. Dù Tề Tử vẫn còn tỉnh táo, cơ thể cậu càng thêm nóng bỏng khó chịu, khao khát sự xâm phạm của Alpha, không kìm được mà  "Aa” một tiếng, nhưng nhanh chóng nuốt trở lại.

Tề Tử ghê tởm cơ thể Omega của mình đến tột cùng. Bị hành hạ suốt sáu tiếng đồng hồ, mới trôi qua bao lâu mà cậu lại động dục trước một Alpha cấp S khác.

“Tôi sẽ chết mất. Sở thiếu gia, xin hãy buông tha tôi.” Cậu hạ giọng, khẩn cầu nhìn Sở Tư Lệnh.
Cuối cùng, Sở Tư Lĩnh cũng chú ý đến cậu. Hắn mở màn hình máy liên lạc, rồi quay lại cho Tề Tử xem. Những dược phẩm được đặt hàng trên đó không phải là thuốc ức chế.

“Có dung dịch phục hồi vùng kín Omega, thuốc tăng thể lực, thuốc kích thích khoái cảm Omega, dụng cụ rửa hậu huyệt tự động… Cậu sẽ không chết đâu.”

Nhìn thấy những thứ này, Tề Tử trợn tròn mắt. Cậu chưa từng nghe nói đến những thứ này bao giờ. Nhìn bao bì và nhãn hiệu, tất cả đều là sản phẩm cao cấp của Sở gia, chỉ giới quý tộc mới có thể sử dụng.

99% giới thượng lưu là Alpha. Chỉ có Alpha mới có dục vọng mạnh mẽ. Nếu vùng kín của Omega bị tổn thương đến mức sắp hỏng, họ sẽ không thể giữ được tâm lý và tinh thần ổn định. Vì vậy, người ta đã nghiên cứu ra những loại thuốc đặc biệt này, giúp Omega luôn duy trì trạng thái tốt nhất, phục vụ Alpha thỏa mãn dục vọng mạnh mẽ trong cơ thể.

Điều kỳ lạ là, Omega trong thế giới này không những không oán than mà thậm chí còn rất thích thú. Nhưng Tề Tử rốt cuộc không phải Omega của thế giới này. Cậu khác xa với cái gọi là “Omega bình thường”.

Những thứ này không thể dùng trên người mình!
Cả người cậu run rẩy. Nghĩ đến chuyện hắn rất có thể sẽ đụ cậu cả đêm, mắt cậu đã rưng rưng:

“Sở thiếu gia tha cho tôi đi, tôi sẽ giúp anh tìm Thích Trà Mật. Tôi…”

“Tha cho cậu?” Sở Tư Lĩnh như thể nghe thấy một chuyện thú vị. Ánh mắt sâu thẳm của hắn lướt qua mặt, nhũ hoa, cái bụng phồng lên của cậu rồi cuối cùng dừng lại ở lồn dâm . Hắn đưa tay cắm vào, xoa nắn bên trong: “Tôi rất có hứng thú với cậu. Cơ thể của cậu cũng vô cùng phù hợp với nhu cầu của tôi. Cậu chỉ có thể là Omega của tôi thôi.”

☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️☘️

Editor: Công nhận đến ông Công tui thk dịch thấy hứng hẳn heee😋😋😋😋

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com