[[Kaiao]] Anh Chả Iu Em
|| Kaiao || Anh Chả Iu Em
...
[[Tại Sân Bóng Rổ Của Trường Teitan]]
Câu lạc bộ bóng rổ của trường đang tập luyện rất chăm chỉ
- đúng rồi di chuyển nhanh hơn nữa_ Huân luyện viên của đội hô hào
Và tất cả thành viên trong đội đều cố gắng làm tốt nhất có thể
- này vẫn đang ở đây quan sát chồng hả?_ Kazuha từ đâu đi tới
- hết hồn hà, tới làm quản lí cả đội chứ đâu phải riêng mình ai_ Aoko nói, vì vốn dĩ từ trước khi yêu anh cô vẫn đang làm manager của đội mà
- vậy sao? thế mà ánh mắt lại chỉ hướng về ai kia mà thôi à_ Kazuha trêu chọc
- thôi ngay
- này mà nghe tớ nói thật, không hiểu các cậu yêu nhau kiểu gì nhưng mà thấy chả giống yêu gì cả
- như nào là như nào?_ Aoko khó hiểu với câu nói của Kazuha
- thì... mà thôi tớ nói luôn, tớ thấy như kiểu như chỉ suất phát từ một phía vậy, thấy giống như hắn thương hại cậu hơn là yêu đấy_ Kazuha
- ý cậu là...
- tớ nói vậy thôi, nhưng mà cậu cũng nên cẩn trọng vì tớ thấy trai bóng rổ toàn cờ đỏ không_ Kazuha khuyển nhủ cô bạn của mình
- thôi mà cậu đừng có nói quá thế chứ_ Aoko vẫn không tin
- ơ không hề nói quá đâu cô nương ạ, cứ chờ xem đi, thôi tớ té đây
Nói xong cô cũng chạy đi mất tiêu để lại cho Aoko hàng ngàn suy nghĩ không hay nào là "anh ấy có thật sự như vẻ bề ngoài tỏ ra hay không?" "anh ấy có yêu mình thật không? hay tất cả chỉ là sự thương hại?"
Những suy nghĩ vẫn cứ quẩn quanh mãi trong tâm trí cô
- được rồi mọi người giải lao 5 phút uống nước rồi quay lại đây_ Huấn luyện viên nói
Vì có mỗi 5 phút nên mọi người tranh thủ uống nước và thở không còn sức để mà trò chuyện hay gì nữa
- này không ra với cô mana của cậu sao?_ một trong số họ nhắc Kaito
- ra cái gì chứ vẫn đang trong thời gian tập mà_ Kaito tranh thủ uống nước nói
- gì căng vậy
- không biết có phải người yêu hay không nữa_ họ bắt đầu tranh luận
Và tất nhiên cô gái ngồi đằng xa kia đã nghe thấy và cũng bắt đầu Overthinking rồi
"không biết có phải là yêu không nữa"
- được rồi mọi người quay lại tập!
...
[1 Tiếng Sau]
Buổi tập đã đi đến hồi kết
- được rồi hôm nay chúng ta tập tới đây thôi, nhớ rằng những buổi sau vẫn cứ duy trì trạng thái như này nhé_ huấn luyện viên nói
Và vậy là họ nghỉ
Không giống như bình thường, mỗi khi kết thúc thời gian tập luyện cô sẽ đem khăn đến để cho anh lau mồ hôi, nhưng lần này thì không. Điều này khiến cho anh phải để tâm rồi đó
- mọi người ơi, mọi người đóng quỹ cho em luôn nhé, mỗi người 50k ạ_ Aoko đứng dậy khi anh bước tới phía cô và vội chạy về phía mọi người đang tụ tập
- hôm nay lại dỗi gì nữa sao, được rồi cho em dỗi để xem em dỗi được bao lâu_ Kaito cười cười
Mọi người cũng nhanh chóng lấy tiền để đóng quỹ và cô cũng nhanh chóng tổng hợp lại, và anh thì đang đợi cô mở lời trước để đóng
- vậy là còn thiếu 3 người nữa, mọi người về chuyển khoản hoặc mai đưa tiền mặt cho em nhé, hết việc rồi_ Aoko
- vậy còn 3 người là hết đúng không_ Amuro - tịch câu lạc bộ nói
- vâng
- ok vậy anh em nào chưa nộp đủ mai nhớ nộp nhé, giờ giải tán
Và thế là anh em cũng giải tán, người thì về người thì vẫn ở lại ném bóng tiếp
- xong việc rồi em về trước đây_ Aoko cứ thế quay đầu đi thẳng
- ủa không chờ Kaito à_ Amuro hỏi nhưng mà cô đã đi mất rồi
Và Kaito cũng nhìn cô dửng dưng bước đi về như vậy "đúng là trẻ con"
...
[ tối hôm đó ]
- thật sự là không yêu thật à, thấy người ta dửng dưng vậy mà không thèm hỏi một câu luôn sao_ Aoko nằm nhoài trên giường phàn nàn
- giờ còn không một tin nhắn nào, aizz khó chịu quá đi mất_ Aoko
[[ Đầu Bên Này ]]
- khá nhỉ, đến cả một tin nhắn cũng không thèm nhắn sao
- thôi được rồi
Chỉ thấy anh cầm điện thoại và chìa khoá xe bước ra ngoài
[[10:00]]
- hay là hôm nay mệt quá nên ngủ sớm rồi ta_ Aoko vẫn đanh trông chờ vào cái điện thoại
- làm gì có chứ, đâu có mệt đến nỗi cả tối không một tin nhắn cơ chứ
Trong lúc cô mải vừa đấm vừa xoa thì điện thoại bỗng reo lên trên màn hình hiện hai chữ "Đáng Ghét" và đó là người mà cô đang đợi điện thoại
Tất nhiên không chần trừ cô nhấc máy ngay lập tức
- ALO!_ cô như hét thẳng vào tai đối phương
- đang làm gì vậy_ anh vẫn nhẹ nhàng hỏi cô
- đang nhiều việc, không có thời gian nói chuyện nhảm với anh đâu_ Aoko
- vậy hả, vậy em có thời gian để xuống dưới một chút được không, anh đợi em
- không có không có, không có chút thời gian nào đâu_ cô quả quyết
- vậy anh sẽ ở đây cho đến khi em hết bận nhé_ Kaito nói
- tuỳ anh_ nói rồi cô tắt máy ngay lập tức
Nhìn ra cửa sổ thì đúng là anh đang đứng đợi thật, nhưng cô vẫn chưa có ý định ra mở cửa cho anh đâu,
- "để xem anh chịu khó đứng đó được bao lâu, tôi sẽ không xuống đâu"
[[1 Tiếng Sau]]
- chịu xuống rồi hả, em làm anh đứng đây sắp cảm lạnh đến nơi rồi này_ Kaito
- anh vẫn đứng đây làm gì chứ, em xuống hóng gió chứ có phải để gặp anh đâu_ Aoko thản nhiên
Đột nhiên anh kéo tay cô lại và ôm lấy cô
- này anh làm gì vậy_ Aoko
- bé à em đang dỗi anh chuyện gì sao? em có thể nói cho anh nghe trước khi em dỗi tiếp được không
- hứ.. anh phải tự biết đi chứ
- được rồi đừng như vậy nữa mà, nói anh nghe đi, anh cho kẹo này_ Kaito thả cô ra để cô đối diện với mình
- anh chả iu em, anh chỉ chơi em qua đường thôi_ Aoko bắt đầu tràn ngập cảm xúc
- ai bảo em vậy?
- chẳng ai nói cả em tự biết_ cô quay lưng về phía anh, giận dỗi
- trời ơi bé ơi, sao em lại nghĩ ra được cái việc đấy nữa vậy_ anh ôm cô từ đằng sau, đặt cằm lên vai cô
- sao em nói đúng quá rồi chứ gì, anh không phải diễn nữa đâu
- anh sẽ nói đấy là đúng nếu như anh đã có mối tình nào đấy trước em
- anh!
- em không nhớ em là tình đầu của anh sao
- ai mà tin cho được anh có bao nhiên tình đầu cơ chứ
- em vẫn không tin anh à, vậy anh lấy số bánh kẹo này để thề nhớ_ Kaito đưa túi bánh kẹo to đến trước mặt cô
- ai mà thèm cơ chứ
- vậy là không lấy đúng không_ Kaito đưa lên cao
- thôi được rồi coi như tạm chấp nhận_ Aoko với lấy túi bánh
Định rằng sẽ đi vào nhà luôn ai ngờ
- ủa đâu có nhanh vậy được_ Kaito giữ cô lại và chỉ vào bên má mình, ý bảo anh cần một nụ hôn
*chụt
cô cũng chiều theo ý hôn anh một cái, rồi anh lại chỉ vào má bên kia
*chụt
- đây nữa_ và cuối cùng là môi
- anh đòi hỏi quá rồi đấy
- anh cũng đang dỗi em vì không tin anh đấy
*chụt
- được rồi vậy là đủ rồi, anh mau về đi không bố em thấy bây giờ
- vậy anh về nha
- về cẩn thận đó
Thật ra không phải tự nhiên mà cô tin anh tới vậy, lý do là bởi anh khá nổi từ cấp 1 cho tới cấp 3 vậy nên nếu có người yêu trước đó thì nó đã được nổi lên rồi còn đây không thấy một tin hẹn hò nào trước cô cả
Thế nên mối tình này mới yên bình như vậy, vì không có câu chuyện nào của "nyc"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com