Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

ONLY ONE 26

Chapter 26: Chấp thuận.

Ánh dương từng chút một giấu mình nơi hướng trời tây, để mặc những tia sáng cuối ngày cố sáng soi thêm chút ít nữa nơi căn phòng rộng lớn nhưng đầy tịch mịch.
Khi Jin vẫn còn lẩn quẩn trong suy nghĩ của bản thân, thì Kim lão gia đã quay lại với Taehyung cùng Jeon Jungkook mà tiếp lời.
- Hiện tại, ta thật vẫn chưa thể chấp nhận việc của con trai ta cùng cậu - ông hướng hắn nói với vẻ điềm tĩnh khó lường - Tuy nhiên, ta sẽ không có ý kiến gì về chuyện của hai đứa - ông hòa nhã đáp.
- Cha... - Taehyung đã chẳng thể mở thêm lời khi mà nước mắt cùng sự kinh ngạc đang làm cho cậu cảm thấy mọi thứ thật quá mơ hồ.
- Cảm ơn ngài, Kim lão gia! - hắn cảm kích nói.
- Đã không còn sớm nữa, hai đứa hãy về đi - ông đứng dậy chỉnh trang lại trang phục chuẩn bị rời khỏi - Hôm khác hãy cùng dùng bữa! - nói rồi ông rời khỏi đó.
Kim phu nhân dường như muốn nói gì đó với cậu nhưng rồi lại thôi, sau đó bà bước theo sau chồng của mình.
Kim Seokjin vẫn ngồi đó không nói tiếng nào.
Nhận ra người trong lòng đã mệt, hắn khách sáo chào từ biệt rồi cùng cậu về nhà.

*****

Gió đêm phả từng cơn vào người mang đến cảm giác man mát khiến cho đầu óc Taehyung giờ được phần nào thanh tỉnh thêm.
Bất ngờ, có một vòng tay từ đâu xuất hiện, vây hãm cậu trong lòng ngực rộng lớn.
Biết người phía sau là ai, cậu yên tâm mà tiếp tục đắm mình trong làn gió đêm.
- Cảm ơn em, Taehyung! - giọng nói ấm áp khẽ run run trong gió như đang giấu đi tâm tình lúc này.
Cậu khó hiểu ngoảnh lại nhìn hắn như muốn tìm theo điều gì đó từ hắn để thông suốt ý nghĩ của hắn.
Biết cậu đang suy nghĩ gì, hắn mỉm cười rồi ôn nhu hôn lên má cậu.
- Cảm ơn em vì năm xưa đã cố chấp với tình cảm này để cho tôi được biết hạnh phúc thật sự là gì! - từng câu từng chữ như chất chứa tất cả tình cảm của hắn dành cho cậu, cũng như phần tình cảm cậu gửi trao hắn.
Thấy cậu vẫn không đáp lại, hắn có phần hụt hẫng, cứ nghĩ sẽ được đáp lại bằng một nụ hôn nồng cháy hay biết đâu là hơn thế nữa, nhưng không ngờ cái gì hắn cũng không nhận được.
Định sẽ đối mặt cùng cậu đòi lại công bằng cho mình, nhưng khi đôi mắt ướt lệ rơi vào mắt hắn thì những tính toán kia bỗng bị thổi bay mất.
- Taehyung! Em làm sao vậy? - hắn luống cuống trước một Taehyung đang khóc nức nở.
- Em... em không... sao... - dù cho đã có kiềm đi những cơn nấc nghẹn ngào, nhưng dường như sức vẫn chưa đủ nên cứ thế mà giọng nhòa theo nước mắt.
Khảm từng giọt nước mắt của người trong lòng vào cơ thể mình, hắn chân chính cảm nhận sự ấm nóng của tường giọt lệ kia, tựa như từng đoạn tình cảm bao năm giữa hai người họ, mặn có, đắng có và cả sự ấm áp như giây phút này.
- Anh đang ở đây, Taehyung! - giọng nói ấm áp hòa mình vào cơn gió mãi quẩn quanh bên tai lời dịu dàng.
Đáp lại là cái ôm siết chặt như nói thay cậu đang ôm trọn hạnh phúc này trong tay.
Đã từng si khờ ở bên người như con thiêu thân ham sáng, dù biết cháy đen vẫn nguyện lao vào thứ rực rỡ kia, để rồi giây sau sẽ vụn vỡ tan tành.
Đã từng dối lòng làm lu mờ tất cả, nhưng đáng cười thay, càng trốn tránh thì lại càng tham lam tới gần người, dù cho người như ánh sao xa.
Đã từng tưởng mãi chia xa, thì nợ vẫn còn nên duyên phải tiếp diễn, rồi lại vướn vào lưới ái tình như con ong ngốc vươn phải tơ nhện giăng.
Đã từng cố đoạn tuyệt làm tổn thương người hết lần này đến lần khác, chỉ bởi vì mong người buông bỏ chấp niệm nhất thời, nhưng kết quả, người đau mười thân đau gấp vạn.
Chung quy cũng vì một chữ si.
Vì si khờ nên mãi vẫn là con thiêu thân mê luyến biển lửa.
Vì si mà dù đã trải qua bao lần luân hồi tự ngẫm thì vẫn cứ si người.
Vì si nên nguyện si cả đời vì người.

*****

Vì là cuối tuần nên Taehyung tranh thủ hắn có ngày nghỉ mà cùng nhau đi trung tâm thương mại mua sắm.
Đang mải mê lựa chọn chén đĩa sứ trên kệ thì đột nhiên có thứ gì đó kéo kéo gốc áo cậu làm cho cậu phải cúi xuống nhìn.
- Ba...ba...! - một cậu nhóc khoảng chừng hai tuổi đang cố vươn đôi tay mủm mỉm của mình để kéo kéo áo cậu nhằm làm cho cậu chú ý đến.
Cậu mỉm cười đặt đĩa sứ lại kệ cao mà cúi xuống bế cậu nhóc kia lên, thì từ đâu có một đôi tay to lớn đã bế em bé kia lên thay cậu.
Nhận ra người đang bế bé con là hắn, Jeon Jungkook, chồng của cậu và là cha của bé con đáng yêu kia, cậu mới yên tâm mà hướng bé trò chuyện.
- Con cũng thích đồ sứ sao?! - cậu vui vẻ hỏi cậu nhóc trên tay hắn.
- Thích! - cậu bé gật đầu trả lời.
Cậu cười thật tươi đón bé từ tay hắn qua tay mình.
- Con trai của ba là ngoan nhất nhà! - cậu hôn lên gò má phúng phính của con trai mình.
Đứng ở cạnh bên, hắn chỉ mỉm cười nhìn theo hai cha con cậu.
Đợi cậu nựng con xong hắn mới lên tiếng hỏi.
- Em có cần mua thêm gì nữa không?
Nghe hắn hỏi cậu bế con cẩn thận rồi mới nhìn hắn đáp.
- Em nghĩ mình đã mua đủ rồi, dù sao cha mẹ cũng không thích chúng ta mang quà đến! - rồi cậu quay lại với con trai - Cục cưng chắc muốn gặp ông bà ngoại há? - cậu bày ra bộ dáng trêu ghẹo con trai mình.
- Muốn! - ngây thơ nhắc lại từ papa mình nói, cậu nhóc mỉm cười vui vẻ làm lộ ra hai chiếc răng thỏ trắng tinh đáng yêu vô cùng.
- Ô kê! - cậu cười vui để lộ ra nụ cười hình hộp đặc trưng cạnh bên biểu tượng "ok" do mình tạo ra để chọc ghẹo con trai nhỏ.
- Kê! - nắm tay nhỏ không thể làm hình tượng "ok" như papa nên chỉ có thể nắm lại cố vươn ngón tay út bé tẹo trông vô cùng ngộ nghĩnh.
Không thể chịu nổi sự đáng yêu trước mắt, hắn bước đến ôm trọn cả hai cha con vào lòng.
- Cục cưng cho cha đi cùng nhé, ô kê? - hắn bày ra bộ dáng đáng thương với con trai mình.
- Kê! - cậu nhóc vô tư trả lời bằng cách lặp lại.
- Hahaha! - hôn lên gò má bánh bao tròn tròn cùng gương mặt người thương, niềm hạnh phúc không che giấu được cứ vậy mà lan tỏa khắp nơi làm cho những người gần đó phải ngoáy đầu lại nhìn một nhà ba người họ.
- Sắp đến bữa tối rồi, chúng ta đi thôi! - một tay cầm túi đồ to một tay nắm lấy bàn tay bé nhỏ trong tay, hắn cùng cậu và con trai rời khỏi khu mua sắm.
- Vâng! - cậu ngoan ngoãn gật đầu đáp.
Thấy dáng vẻ nhu thuận của cậu hắn yêu thương hôn nhẹ lên má cậu.
Bỗng chốc đôi má chợt chuyển sang hồng khi cậu ngượng ngùng trước con trai của mình.
Bé con không hiểu chuyện cứ tưởng cha đang bobo papa mình nên vì vậy mà cười khanh khách một cách thích thú.
Cả ba cùng lên xe hướng Kim gia đi đến.
Xe dừng trước cửa Kim gia, hắn để cậu cùng con trai ngồi trên xe còn mình thì xuống xe mang đồ mua để làm quà ra.
Cậu mang con trai ra khỏi xe, đùa giỡn cùng bé con trong khi chờ đợi hắn.
Mang theo quà cùng vợ con về nhà ngoại, chào đón ba người là Kim phu nhân không giấu được sự chờ mong cùng háo hức khi con trai và con rể mang cháu ngoại bà đến thăm.
Chưa kịp mở lời thì bỗng có một giọng nói đã cất lên trước cả Kim phu nhân.
- Đến rồi à? - phía trong Kim lão gia lên tiếng hỏi, xem ra ông cũng không giấu được sự chờ mong cho cuộc viếng thăm này mà đã đi ra đón họ.
Cả hai cùng bé con ê a không rõ chữ mà đồng thanh nói
- Chúng con đã về!
Cánh cửa gỗ nhẹ khép lại, vang vẳng từ bên trong là tiếng cười nói vui vẻ của mọi người...

HOÀN.

------------------------------------

Hi! Xin chào các tềnh iu to bự của toi!
Đến đây thì Only one đã hoàn rồi, trong quá trình viết truyện mình có sai sót gì thì mong các tềnh iu bỏ qua cho nha.
Haiz, để đi được đến ngày hôm nay thật sự toi đã phải trải qua những ngày tháng làm biếng cùng không có ý tưởng gì hết (^□^) vì vậy mà các tềnh iu có thể thấy toi ra các chap mới trong khoảng thời gian rất lâu.
Không biết mấy tềnh iu có cảm giác như toi không, nhưng cũng là phận reader (mình thuộc loại đi đọc ké nhé) nên toi hiểu việc trông ngóng một chap mới là như thế nào (muốn lật nhà au để coi có chap mới hem >□<), vì vậy lâu không ra chap nào là cứ có cảm giác có lỗi với các tềnh iu (thấy toi có tâm và thưng mấy bợn hem). Nhưng thật sự khi nhận được sự ủng hộ của các tềnh iu toi đã rất vui, cảm ơn các tềnh iu nhiều lém nhe 😙
Thật ra mình hoàn toàn cố ý khi bắt đầu từ chap 21 đến đây, mình luôn ghim một video có tựa đề là "If i get drunk today" by Suran ft. Changmo, bởi vì đây chính là khởi nguồn cho Only one xuất hiện như bây giờ ^_^
Quả thật mỗi khi giai điệu vang lên mình đã cảm nhận được sự dai dẳng không lối thoát trong hơi men, và rồi khi ca từ của ca khúc ấy đập vào mắt toi (do mình coi sub thoi 😆) toi đã thấy nhân vật Taehyung trong bài hát ấy.
Haiz, nhắc lại mới nhớ, chính nhân vật của thằng con toi đã khiến cho mama nó bị ức chế khi nhân vật ấy quá cố chấp cùng bi lụy vào tình cảm kia. Mỗi lần viết là lại ức chế, vì vậy phải nghỉ tay mà uống nước cho huyết áp đừng tăng vì con trai mình🤔 haiz làm má thật khổ mà 😂
Nhưng dù sao thì mọi thứ đã kết thúc với háp pi en đin (HE) rùi nên coi như an ủi con trym yếu mềm của bà mama là toi 😁

À, hôm nay tâm sự dày như thế này là vì mình muốn kể khổ thoi ngoài ra hem có ý gì hết á (hehe).
Nói dị thoi chứ người ta là đang muốn phe người ta được 200fls rùi đó 😄
Thật sự mình cũng không nghĩ mình lại được các bạn ủng hộ như vậy (T_T) hic...  => toi xạo đó thật là đang phoái muốn chớt đây nà (hahaha)
Không biết nói gì hơn ngoài hai từ "cảm ơn", cảm ơn các tềnh iu đã ủng hộ mấy đứa con tinh thần của toi và quan trọng nhất là đã ủng hộ mama của tụi nó (phiu phiu phiu). Cảm ơn các tềnh iu rất nhiều 😙

Happy 200fls ❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com