Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 18


Căn phòng lúc này khá yên lặng, chỉ có ánh đèn hắt xuống từ chiếc tủ đầu giường, tỏa ra một thứ ánh sáng thật dễ chịu. Yulhyun nằm bên cạnh cô, một chút buồn ngủ cũng chẳng thấy, hưng phấn hỏi :" Umma, YulYul ngày mai sẽ tới chơi với chúng ta, đúng không? đúng không?".


Cô đang đọc một quyển sách về kiến trúc, nghe con hỏi vậy, liền gấp sách vào, tay nhẹ nhàng đặt trên trán Yulhyun,khẽ nhíu mày nói :"Sao con lại gọi là YulYul? Vậy là không ngoan.

Nhóc chớp mắt nhìn cô: " Umma không thích con gọi là YulYul thì con sẽ lại là cô Yuri, nhưng mà con rất thích gọi YulYul, umma cho phép con gọi YulYul được không?"

Cô im lặng vài giây sau đó nhìn nhóc hỏi" Con thực sự thích gọi tên đó sao? Con thích YulYul đến chơi sao?". Lúc này chỉ thấy ánh mắt bé cười đến híp cả lại, gật đầu thật mạnh :" Thích ạ".


" Có thể nói cho umma biết vì sao lại thích YulYul không?", cô muốn hiểu hơn suy nghĩ của nhóc. Yulhyun vuốt vuốt tai, suy nghĩ kỹ hồi lâu rồi mới trả lời cô :" YulYul khi gặp sẽ mang con lên thật cao, thật cao í, còn chơi điều khiển ô tô với con, chơi đánh trận với con, còn đưa con đi xem cá mập nữa ---", thứ bảy và chủ nhật nào Yuri cũng đến chơi với Yulhyun. Yulhyun đã muốn bị Yuri làm hư mất rồi, muốn gì cũng đều được cả. Cô mới chỉ hỏi một câu mà con đã nói một tràng dài như vậy rồi. Đáy lòng bỗng cảm thấy ganh tỵ một chút với Yuri, mấy ngày nay nhóc cứ luôn đặt tên Yuri ở cửa miệng!


" Thế còn TaeTae thì sao?", cô lại hỏi vì trước kia bé rất thích Taeyeon. Mặt bỗng nhiên đỏ lên, bé con trả lời có chút ngượng ngập :" Con cũng thích TaeTae". Gần đây nhóc toàn chơi với YulYul nên tự nhiên sẽ thích YulYul nhiều hơn một chút, nhưng vừa nghe umma hỏi như vậy thì nhóc liền cảm thấy có lỗi với TaeTae, hình như đã lâu lâu rồi nhóc chưa nghĩ đến TaeTae

.
" Ngày kia TaeTae muốn mời umma với con ăn cơm, con có thích không?", cô kéo chăn lại cho con, khẽ nhéo lên cái mũi nhỏ đáng yêu. Nhóc gật đầu, ánh mắt tròn trịa đầy ngây thơ nhìn cô.


" Thế con muốn ăn gì nào?", cô giả bộ hỏi con. Nhóc khẽ kéo áo ngủ của cô, nói :" Umma chúng ta đi ăn KFC đi". Cô vội lắc đầu :" Không cho". Những đồ nhóc thích toàn những đồ không có dinh dưỡng. Hai tuần nay lượng đồ ăn nhanh mà con ăn đã vượt quá cả số đồ ăn trong hai tháng mất. Còn không phải tại Yuri sao? Chỉ cần con thích là Yuri liền đáp ứng không cần suy nghĩ.


Cô chợt nghĩ đến Yuri. Yuri hiện giờ với ngày xưa quả thực khác nhau rất nhiều. Trước kia trẻ tuổi làm việc gì cũng thường nông nổi bồng bột, nhưng bây giờ ở Yuri phát ra một loại khí chất trầm ổn, bề ngoài thì lại lạnh lùng lãnh đạm. Nhưng mới chỉ mấy ngày ngắn ngủi ở với con thôi mà lại phảng phất bóng dáng nhiệt huyết của một thời tuổi trẻ, cùng sơn xe với con mà đùa vui biết bao.


Hiếm khi Yuri có cơ hội tắm cho Yulhyun, nên có một lần hai người đã muốn làm loạn cả cái nhà tắm ra. Kết quả thì Yuri cũng ướt sạch từ đầu tới chân, cuối cùng vẫn phải tắm một lượt nữa. Cô chỉ biết thở dài lắc đầu, khóe miệng bất giác nở một nụ cười, tuy chỉ là thoáng qua, nhưng lại nở rộ.


"Ngủ thôi Yulhyun. Muộn rồi đấy. Ngủ ngon nha Yulhyun!", cô cúi xuống hôn chụt vào gương mặt đáng yêu của con. Nhóc mắt đã mơ màng, khẽ nói :" Umma cũng ngủ ngon". Cô vừa đưa tay tắt đèn thì điện thoại chợt rung, trong bóng đêm số điện thoại trên màn hình hiện lên rất rõ ràng, là số của Yuri

.
Cô ấn nút trả lời, thanh âm của Yuri truyền đến :" Đã ngủ chưa?". Cô ngồi hẳn dậy trả lời :" Vừa mới". Ở đầu bên kia Yuri chợt cười nhẹ, âm thanh rung động truyền tới tai cô, xem chừng tâm tình của Yuri khá tốt :" Ngày mai chúng ta đưa Yulhyun đi vườn bách thú nhé? Yul vừa mới tìm hiểu được, Yulhyun cũng muốn đến xem gấu mèo với hổ sao? Có một vườn bách thú ở phía nam, cũng không xa lắm --"


Cô chần chừ không muốn ngắt lời Yuri, nhưng rốt cục vẫn phải nói ra :" Thật ngại quá nhưng mai em với con đã có việc rồi". Yuri dừng một chút mới hỏi :" Chuyện gì thế?". Yuri làm sao không biết ngày mai là sinh nhật của cô, trước đó Yuri đã lên kế hoạch, ngày mai hai người sẽ mang Yulhyun đi chơi vườn thú rồi đi ăn.


Cô vẫn khách sao nói :" Thật xin lỗi Yul", ngay cả lời giải thích cũng tiết kiệm với Yuri. Cô không phải báo cáo mọi chuyện với Yuri nhưng chẳng lẽ cô không biết là Yuri cực kỳ muốn biết sao? Sự lãnh đạm của cô khiến Yuri không có cơ hội tiếp tục hỏi.


Màn hình máy tính vẫn sáng, Yuri cảm thấy có phần mất mát. Buông điện thoại trong tay xuống, tắt máy tính đi. Thế giới đột nhiên biến Yuri thành kẻ cô đơn.


Trước đây Yuri chưa từng trải qua cảm giác như thế này, Yuri trước đây là kẻ luôn lạnh lùng. Nhưng hiện tại sự lạnh lùng đã biến mất khi Yuri ở chung với Yulhyun. Âm thanh mềm mại, tiếng cười khanh khách tràn ngập cả căn phòng. Yuri thích con, muốn luôn ở bên con, muốn đặt nhóc lên vai mình, muốn vòng tay non mềm của Yulhyun quàng qua cổ mình ôm thật chặt.


Hôm sau không hiểu ma xui quỷ khiến thế nào mà Yuri lại đến khu nhà cô, nhưng Yuri lựa chọn một chỗ đỗ kín đáo và khuất tầm nhìn. Đảo tầm mắt anh bỗng phát hiện ra hai mẹ con cô, hôm nay hai người ăn mặc thật đẹp, tinh thần cô trông cũng rất tốt, trang điểm nhã nhặn, cả người toát lên vẻ mỹ lệ động lòng người. Một tay cô nắm tay Yulhyun, một tay nghe điện thoại.

Một chiếc xe BMW trắng rất nhanh đỗ trước mặt cô. Người trong xe bước ra mở cửa xe, tuy khoảng cách rất xa nhưng Yuri vẫn có thể nhận ra người kia, là Taeyeon. Cậu ấy ăn mặc cũng rất chỉn chu, khuôn mặt tươi cười đi đến trước mặt Yulhyun, ngồi hẳn xuống cùng trò chuyện. Không biết Taeyeon nói gì nhưng nhóc cười thực vui vẻ, ánh mắt híp lại thành vầng trăng khuyết tràn ngập hưng phấn.


Tay Yuri bất giác nắm thật chặt, Yuri thừa nhận là mình đang ghen đến phát điên. Yulhyun là con của Yuri, sự thân thiết đó đáng lẽ chỉ thuộc về Yuri mà thôi. Gương mặt tươi cười của Seohyun càng khiến Yuri trở nên bấn loạn hơn. Cô làm sao có thể nở nụ cười đó với một người khác? Nụ cười thanh nhã , làm rung động biết bao nhiêu người?


Hôm nay là ngày sinh nhật cô. Cô sẵn sàng cự tuyệt Yuri nhưng lại đồng ý gặp mặt Taeyeon? Taeyeon trước kia có cùng học với Yuri nên tất nhiên cũng có điểm quen thuộc. Là tuýp người tự lực, dựa vào sự cố gắng của bản thân mà đạt được thành quả như ngày hôm nay. Yuri thật ra cũng cảm thấy hâm mộ người này, có thể tùy ý muốn làm gì cũng được nhưng lại đạt được thành quả lớn như vậy; không giống Yuri sau khi về nước liền bị appa kéo về tiếp quản công ty. Không phải Yuri không thích tiếp quản ngân hàng, nhưng chỉ là hy vọng mình có quyền tự do lựa chọn theo ý mình, không phải nghe theo sự sắp xếp của gia đình.


Lúc này Taeyeon đang bế Yulhyun lên xe, thắt dây an toàn cho nhóc . Seohyun ngồi ở ghế phụ. Xe rất nhanh đã chuyển động, biến mất khỏi tầm mắt của Yuri.


Yuri nhìn bóng chiếc xe cứ nhỏ dần rồi biến mất hoàn toàn, ngoài đường bao xe qua lại như con thoi, cứ chiếc này rồi lại chiếc khác. Yuri cảm thấy trống rỗng, đầu dựa vào ghế xe. Một lúc sau Yuri mới cầm điện thoại lên, ấn dãy số của cô, những con số quen thuộc dần dần hiện ra không cần phải nghĩ, sau đó đến nút gọi. " Xin chào", giọng cô vang lên qua điện thoại.


" Em đang ở chỗ nào thế?", Yuri không nhanh không chậm mà hỏi cô. Ngữ khí của cô cũng thực bình thản đáp lại :" Đang ở ngoài". Yuri vẫn không muốn buông tha, tiếp tục hỏi :" Đang cùng với bạn bè sao?", đầu kia chỉ có tiếng cười thanh thoát của Seohyun truyền đến :" Đúng". " Là ai thế?", cô im lặng một hồi lâu rồi mới lên tiếng, giọng nói đầy lãnh đạm :" Không liên quan gì đến Yuri cả. Nếu không có chuyện gì thì xin cúp máy. Xin chào". Yuri không nói gì thêm, còn cô rất nhanh đã đem ngắt cuộc gọi giữa hai người.


Seohyun nắm tay Yulhyun bước ra khỏi thang máy, liền thấy Yuri đứng ở cửa, tựa như thần gác cửa vậy. Yulhyun nhìn thấy Yuri lập tức vui vẻ, ôm món đồ chơi trong tay chạy tới nói :" YulYul". Yuri cũng mỉm cười nhìn con :" YulYul nghĩ tới Yulhyun  nên liền đến chơi với con đây".


Yuri ngẩng đầu nhìn cô vẫn còn bất động ở trước cửa nói :" Như thế nào? Không muốn mời Yul vào nhà sao?". Cô chỉ im lặng, tra chìa khóa vào ổ rồi mở cửa. Giúp Yulhyun thay giày rồi hỏi :" Yulhyun đi tắm luôn chứ?". Nhóc đã chơi mệt cả một buổi chiều rồi nên sẽ không từ chối. Vẫn ôm đồ chơi trong tay, giọng mềm mại hỏi cô :" Umma ah, có thể bảo YulYul tắm cho con được không hả umma?"


Cô quay đầu nhìn Yuri, Yuri cũng đang nhìn cô. Rất nhanh cô liền giải thích :" Yulhyun, YulYul còn có việc ---", lời còn chưa nói xong Yuri đã ngắt, rồi nói :" YulYul không có việc gì cả". Cô chợt nhíu mày, Yuri còn chẳng biết cứ khi nào Yuri tắm cho nhóc thì cả hai sẽ làm loạn trong nhà tắm sao? Cuối cùng người mệt nhất vẫn là cô, người đi thu dọn tàn cục cho hai kẻ không biết nghĩ kia.


Thật vất vả mới dỗ cho Yulhyun ngủ, Yuri buông sách xuống, bước ra phòng khách. Cô đang giúp Yulhyun sửa soạn lại ba lô. Bóng lưng cô vẫn như ngày đầu Yuri nhìn thấy, gầy yếu nhưng đầy tinh tế. Một hồi lâu đứng sau cô Yuri mới bước lên rồi nói : "Chúng ta cần nói chuyện".


Cô vẫn không quay người lại, thản nhiên nói :" Yuri muốn nói chuyện gì?". Cô không cho rằng giữa hai người bọn họ có bất kỳ chuyện gì để nói với nhau cả. Chỉ mong sao Yuri sẽ không muốn tranh giành quyền nuôi con với cô.


Yuri đi tới, tay cầm chiếc ba lô trong tay cô, bắt cô phải nhìn thẳng vào Yuri :" Chẳng lẽ chúng ta không thể tiếp tục?". Khoảng cách quá ngắn khiến cô cảm nhận được, hơi thở của Yuri đầy mùi rượu. Chợt nhíu mày, cô nhìn Yuri rồi nói :" Tôi không hiểu lắm ý của Yuri". Bọn họ thế nào mà còn có thể tiếp tục?


Yuri đáp lại :" Không cần giả vờ, hãy nói cho Yul biết em nghĩ gì!". Cô chỉ bật cười rồi nói :" Thật ngại quá nhưng tôi thật không hiểu Yuri muốn gì".


Chẳng hiểu tại sao Yuri lại phát giận với cô. Sáng sớm thì nhìn thấy cô vui vẻ đi chơi với Taeyeon, đến tận bây giờ hơn 8h tối mới chịu về nhà, cô không nghĩ ngày mai Yulhyun còn phải đi nhà trẻ sao? Bây giờ thì còn giả vờ trước mặt Yuri . Yuri nắm chặt tay cô, không có ý muốn buông ra :" Em biết là Yul không thể buông em với con được".


Cô cười, nụ cười càng ngày càng kéo dài, thế nhưng trong mắt Yuri cảm thấy thật khó chịu. " Ý Yuri là muốn sống cùng tôi với con?". Tim Yuri đập nhanh hơn, ngực phập phồng, đáp :" Đúng".


Cô ngẩng đầu nhìn thẳng vào Yuri nói :" Việc này thì không có khả năng. Chẳng phải thế sao?". Sắc mặt Yuri đanh lại, nhìn không ra cảm xúc trên đó. Nhưng cô vẫn tiếp tục nói :" Là đồ vật trước đây Yuri không cần, nay bỗng cảm thấy hối tiếc sao? Chẳng phải là thế sao? Là Yuri, chính Yuri là người buông tay trước. Không phải sao?". Cô đã từng đợi Yuri, đợi lâu như vậy, sự chờ đợi kéo dài từ năm này qua năm khác khiến cô không nhớ nổi là mình đã chờ đợi trong bao lâu. Đã từng có lúc cô và Yulhyun là của Yuri, nhưng Yuri đâu cần?


Yuri vẫn cầm tay cô trong tay mình, giận giữ nói :" Nhưng em trước đó chưa từng nói với Yul rằng mình mang thai?". Nụ cười của cô bật ra mang đầy chua xót :" Tôi cách nào mà nói cho Yuri được? Yuri đã cắt đứt mọi liên hệ với tôi, Yuri không nhớ sao?". Yuri biết cách liên hệ với cô, nhưng đến khi về nước cũng không có một lần gặp mặt.


Yuri không chống đỡ nổi. Cô liếc mắt nhìn Yuri rồi giằng tay ra, bước đến trước cửa sổ, ngoài kia ánh đèn đường giao hòa cùng với bóng đêm, như thực như mộng. Ban ngày thì sáng ngời nhưng ban đêm thì thâm sâu như vực. Cô gằn từng chữ một :" Lúc trước ấy là Yuri đã quyết tâm chia tay với tôi". Sự thật này thật lâu sau cô mới biết, vẫn nghĩ rằng Yuri chỉ muốn làm náo loạn một chút, thật sự là tâm đã quyết.


Yuri không biết nói gì ngoài xin lỗi cô. Cô lắc đầu :" Không có gì đúng hay sai cả". Yuri từng yêu cô, từng nói muốn ở với cô cả đời -- cô tin tưởng những lời kia là thật, cũng tin Yuri yêu cô. Nhưng tất cả là số mệnh, thời gian đã bào mòn tất cả.


Cô vẫn quay đầu ra nhìn bên ngoài :" Chỉ là tôi không còn khả năng yêu Yuri mà thôi". Cô có thể xem Yuri là bạn bè, nhưng không thể yêu Yuri được nữa. Cô đã lớn rồi, không còn như thời trẻ bất chấp mọi chuyện nữa. Chuyện tình cảm phải trải qua thì mới thấu hiểu, cô là như vậy đó. Sau khi trải qua chuyện với Yuri , cô đã biết cách để tự bảo vệ mình. Thâú hiểu được thì mới buông tha được.


Có người từng nói, hai người gặp nhau, không phải hối hận vì gặp nhau quá sớm mà là gặp nhau quá muộn. Gặp nhau quá sớm thì không thể hiểu hết được ý nghĩa của tình yêu. Gặp nhau quá sớm thì không hiểu được phải trân trọng đối phương. Yuri với cô, chính là một ví dụ minh họa cho chuyện đó! Hai người bọn họ chỉ là gặp lại ở thời điểm không thích hợp mà thôi!


Cô không yêu Yuri, cô vĩnh viễn không muốn yêu Yuri. Cô nói từng tiếng vào tai Yuri, đáy lòng Yuri cảm thấy thật chua xót. Yuri bước nhanh về phía cô, từ phía sau ôm lấy tâm thân gầy gò của cô, dùng sức mà nói :" Nhưng Yul yêu em, Hyunie. Yul rất yêu em".


Những giọtnước mắt nóng từ hốc mắt rơi xuống mặt, xuống cằm, rồi cổ cô. --" Yêu thì sao?". Hồi lâu sau cô mới nghe thấy âm thanh đầy mơ hồ của mình phát ra. Cô chẳng phải cũng đã từng rất yêu Yuri đó sao, nhưng Yuri đã lựa chọn không cần cô. Hiện tại cô cũng lựa chọn sẽ không cần Yuri!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com