19. Từ bỏ Kwong Thị đi, ở lại với em, có được hay không?
Ánh đèn rực rỡ trong đêm đen, nghê hồng nổi lên bốn phía.
Maybach màu đen chậm rãi lái vào khách sạn Hilton, điện thoại đã gọi lâu cũng không ai bắt máy, không có liên lạc được, mặt mày Orm Kornnaphat không hề cảm xúc mà kết thúc cuộc nói chuyện, trong mắt loé ra mấy phần không vui.
"Boss, liền vẫn ở đây chờ sao?"
Nhân viên tiếp khách trong khách sạn cũng đã đứng thành hai hàng tại ngoài xe chờ đợi tiếp đón, Orm Kornnaphat nhìn xuống đồng hồ đeo tay, thời gian đã không còn sớm, mười giờ hai mươi phút. Yến ẩm đến thời gian này rồi còn chưa kết thúc đã rất không đúng, Orm Kornnaphat vốn không muốn tới tận nơi, nàng công tác cũng rất bận, nhưng bất kỳ lúc nào liên lạc không được với Ling Ling Kwong cũng làm cho nàng không cách nào yên tâm, hiệu suất công tác cũng thuận theo đó mà giảm xuống.
"Cậu đi về trước đi." Orm Kornnaphat phân phó nói, "Mẫu thân bên kia cậu ăn ngay nói thật là được."
"Boss!" Tài xế âm thanh căng thẳng không ít, nói chuyện đều ấp a ấp úng, "Không, thật sự không phải tôi hướng về phu nhân mật báo."
Orm Kornnaphat không có để ý tới thêm một chút, có phải là hắn hay không đều không quan trọng, quan trọng chính là Orm Kornnaphat cần cho những người này, vẫn luôn phục vụ ở bên cạnh nàng, một cái cảnh cáo.
Hoặc là nói, một tuyên án.
Nàng đã không còn nhỏ, các người cần nghĩ kĩ, đến cùng ai mới là chủ nhân tương lai của Tập đoàn Sethratanapong.
Thang máy dừng ở tầng mười sáu, nơi này là phòng chiêu đãi tiệc, cũng là địa phương mà Ling Ling Kwong mời tiệc hợp tác hữu thương. Tân quan tiền nhiệm cũng chỉ có ba mục tiêu lớn, cây đuốc thứ nhất cho hội đồng quản trị, thanh thứ hai lửa từ trên xuống dưới toàn bộ tập trung vào hành chính biến cách, tinh giản giảm biên chế, mục đích thứ ba chính là bắt được đơn đặt hàng lớn từ xí nghiệp quốc doanh, một lần ký chính là năm năm, tiền lời hàng năm nếu dự đoán một cách bảo thủ cũng sẽ có đến sáu phần, một hơi này cũng đủ đem Kwong Thị thực nghiệp từ bên trong tràn ngập nguy cơ khốn cảnh kéo ra ngoài.
Ling Ling Kwong vì hạng mục này có thể đàm luận thành công, mất ăn mất ngủ hai ngày hai đêm, hôm nay chính thức ký hợp đồng, để tỏ lòng thành ý cùng cảm tạ, Ling Ling Kwong mời tiệc hết thảy người tham dự hạng mục trung. Orm Kornnaphat biết nàng cao hứng, biết nàng trả giá bao nhiêu, cũng biết Ling Ling Kwong nhất định sẽ uống thoải mái, ai đến cũng không cự tuyệt, chắc chắn sẽ uống không ít rượu.
Thế nhưng nàng không nghĩ tới Ling Ling Kwong sẽ say thành một bãi bùn nhão, cả người vô lực, nằm gọn trong ngực một nữ nhân, bị nâng đi ra ngoài, bước chân đều là phù phiếm, xiêu xiêu vẹo vẹo không nổi một đường thẳng.
Nữ nhân kia rất đẹp, dịu dàng, ưu nhã, Orm Kornnaphat nhận thức, là Trưởng nữ của đại thần tài chính, tên là Ira, một Omega cấp A.
Coi như là Omega, cũng không nhất định đều là mảnh mai vô lực. Ira thân mang chức vị cao, khí tràng mạnh mẽ, có thể đỡ nổi thân thể của Ling Ling Kwong cũng có thể nói rõ nàng có rèn luyện thân thể của chính mình. Nàng đem Ling Ling Kwong ôm vào trong ngực, tay bám bên eo, Orm Kornnaphat không chút biến sắc thu hồi ánh mắt của chính mình, cứ việc nội tâm đã oán hận không được sử dụng tin tức tố để ép Omega không biết điều này buông tay, thế nhưng ở bề ngoài, Orm Kornnaphat vẫn lễ phép xa cách lên tiếng chào hỏi.
"Ira tiểu thư, đã lâu không gặp."
"Đã lâu không gặp, lần trước gặp mặt vẫn là thời điểm em tổ chức lễ thành nhân đúng không?"
Ira lớn tuổi hơn Orm Kornnaphat ba tuổi, lời nói ra cũng đều là lấy giọng điệu trưởng bối, nghe mà khiến Orm Kornnaphat càng thêm khó chịu.
"Có lẽ vậy."
Trên thực tế có phải hay không đều không quan trọng, nàng đối với Ira không có hứng thú, cũng không muốn ở chỗ này cùng cô ta tán gẫu một ít chuyện cũ năm xưa, Orm Kornnaphat ánh mắt lơ đãng quét đến trên người Ling Ling Kwong. Nàng say đến lợi hại, cả người như là một con mèo nắm từ trong ổ sữa ra, cả người nóng đỏ, con mắt đều không mở ra nổi, vừa nhìn liền biết là nạp quá nhiều cồn.
"Nàng uống bao nhiêu?" Orm Kornnaphat hỏi.
Ira nhìn Ling Ling Kwong một chút, khóe miệng có chút bất đắc dĩ, "Không có bao nhiêu, chỉ có điều trộn lẫn rượu trắng với rượu đỏ, hơn nữa uống nhanh quá."
"Cũng không có việc gì, vừa nãy đã nôn qua một lần."
"Em không cần lo lắng."
Ira càng nói chuyện như vậy, Orm Kornnaphat biểu hiện liền càng ngày càng lạnh lẽo cứng rắn, "Tôi không có lo lắng, tôi chỉ là có chuyện tìm nàng."
Lời nói ra khỏi miệng, Orm Kornnaphat liền hối hận rồi, dưới tình huống này vội vàng phủ nhận, luôn có một loại mùi vị giấu đầu hở đuôi. Ira không chấp nhặt mà nở nụ cười, cái nụ cười này rơi vào trong mắt Orm Kornnaphat thật sự không phải chỉ chói mắt bình thường.
Alpha lãnh địa ý thức đều rất mạnh, cứ việc Ira là một Omega, ở tại Orm Kornnaphat trong tiềm thức, cũng là cần phải đề phòng kẻ địch. Đặc biệt là Ira đẳng cấp cũng không thấp, cấp A Omega đối với Alpha cấp B như Ling Ling Kwong mà nói, có lực hấp dẫn mạnh mẽ.
Orm Kornnaphat mặt lạnh từ trong tay Ira tiếp nhận Ling Ling Kwong, có người ngoài ở đây, nàng không dám trực tiếp ôm công chúa lên, cũng không thể quá mức thân cận, chỉ có thể đỡ nàng đi vào thang máy. Thang máy một đường đi lên trên, đến tầng cao nhất, Orm Kornnaphat ôm Ling Ling Kwong bước qua từng bước trên hành lang dài, cuối cùng đứng ở một góc tối. Không có đi thẳng về là bởi vì Ling Ling Kwong thực sự là say quá rồi, như vậy ra ngoài bị phóng viên chụp được sẽ có rất nhiều lời đàm tiếu, còn không bằng tại khách sạn tạm bợ một đêm.
Mở cửa, cái này xa hoa phòng tổng thống là bạn bè chuyên môn để cho Orm Kornnaphat không gian riêng. Nàng đem Ling Ling Kwong đặt lên giường, cởi giày cao gót của nàng để chỉnh tề ở một bên, sau đó Orm Kornnaphat ngồi quỳ ở trên người Ling Ling Kwong, từ trên đi xuống từng nút từng nút mà mở ra cúc áo áo sơmi. Có lẽ Orm Kornnaphat tay quá nóng, cũng hoặc là làm việc có chút dùng sức, Ling Ling Kwong ngất ngất ngây ngây tỉnh lại, theo bản năng chính là nắm chặt y phục của chính mình không cho Orm Kornnaphat tiếp tục cởi.
Nàng đầu rất nặng, mí mắt cũng rất nặng, cái gì đều không nhìn thấy, cũng không tồn tại cái gì lý trí nổi nữa. Ling Ling Kwong chỉ biết là trên thân có người đang đè lên nàng, còn nỗ lực cởi y phục của nàng. Cảm giác nguy hiểm tự nhiên mà sinh ra, nàng chống lại tính nhấc lên chân, muốn đem trên người người này đá xuống đi, còn không dùng lực, liền bị chặt chẽ ngăn chặn.
Hoàn toàn không thể chống lại.
"Không cần..."
Thanh âm xin tha mang theo chút khẩn cầu làm cho Orm Kornnaphat choáng váng, nàng nhìn dưới thân quần áo xốc xếch Ling Ling Kwong, đặc biệt là cái khóe mắt kia tràn ngập ra ẩm ướt lệ ý, vừa thương tiếc vừa bạo nộ.
Vào lúc này nói không cần có ích lợi gì? Nếu như không phải nàng, mà là tên khác ý đồ khốn nạn gây rối, Ling Ling Kwong chính là cổ họng khóc ách giọng đi chăng nữa, cũng chạy không thoát khỏi cảnh bị mê gian.
Bởi vì là Alpha, vì lẽ đó liền như thế trắng trợn không chút kiêng dè sao? Lẽ nào thật sự không biết bản thân mình có bao nhiêu mị lực sao?
Orm Kornnaphat cắn răng, quyết tâm không để ý tới Ling Ling Kwong đang gào khóc, cứng rắn tách ra hai chân nàng, thô bạo xé ra áo sơmi của Ling Ling Kwong.
Dã thú lộ ra răng nanh hung ác của chính mình, từng bước từng bước hướng về con mồi tự chui đầu vào lưới.
Âu phục, áo sơmi, từng kiện bị vứt xuống chiếc thảm dưới giường, Orm Kornnaphat nhìn kiện áo ngực màu đen kia, hô hấp rõ ràng trở nên ồ ồ. Các nàng đã rất lâu rồi chưa từng làm tình, bởi vì Ling Ling Kwong lúc nào cũng bận bịu, Orm Kornnaphat săn sóc nàng vẫn cố nén, dẫn đến hiện tại nghiêm trọng đến mức muốn tìm bất mãn, chỉ là nhìn Ling Ling Kwong che ngực điềm đạm đáng yêu, đều cứng đến nỗi khó chịu.
Muốn nàng, muốn trừng phạt nàng.
Muốn cho nàng xem bản thân chính mình bị cường gian, tuyệt vọng bất lực gào khóc thời điểm, lại nói cho nàng.
Là em.
Ling, là em.
"Orm, Orm cứu chị..."
Ling Ling Kwong lung tung vung vẩy hai tay của chính mình, cố gắng chống cự, muốn thoát khỏi người trên thân thể mình. Sau đó cả hai tay của nàng liền bị cà vạt trói lại cùng nhau, bình thường Ling Ling Kwong đều không tránh thoát nổi, hiện tại uống say, nàng không hề có một chút khí lực thì càng thêm không thể thoát. Ling Ling Kwong ý thức cùng lý trí ở thời điểm này một chút một chút trở về, cứ việc con mắt vẫn là không mở ra nổi, thế nhưng nàng có thể rõ ràng cảm nhận được cái tay chán ghét kia đang cởi quần của mình.
Vào giờ phút này, nàng hầu như là trần như nhộng, mặc người xâu xé.
"Đừng như vậy, tôi có thể cho cậu tiền." Ling Ling Kwong vặn vẹo thân thể của chính mình, như là một con cá bị lưới đánh cá vớt tới, như sắp chết mà giãy dụa, "Tôi có thể cho cậu rất nhiều rất nhiều tiền, buông tha tôi..."
"Van cầu cậu, buông tha tôi..."
Nàng đang khóc, xác thực là đang khóc, co rút nghẹn nghẹn, mềm yếu bình thường không dễ dàng bày ra ở thời khắc này muốn che ngợp cả bầu trời, hoảng sợ cách mấy đi chăng nữa cũng không có thể trốn. Orm Kornnaphat mềm lòng nhẹ dạ, nàng không nên doạ Ling Ling Kwong như thế, đặc biệt là vẫn là tại thời điểm tình huống ý thức của chị không mấy tỉnh táo. Nhưng mà về mặt kia, Ling Ling Kwong khóc chít chít như vậy lại để cho Orm Kornnaphat cảm thấy muốn ngừng mà không được, dục vọng tăng vọt.
Cuối cùng lý trí khuất phục với dục vọng, Orm Kornnaphat đẩy ra dưới đáy quần chữ T, nắm chính mình bộ phận sinh dục, quy đầu khổng lồ đẩy đến lối vào tiểu huyệt trong nháy mắt, Ling Ling Kwong liền phát sinh một tiếng thống khổ rít gào.
"Không được!"
Nhưng mà hết thảy đều đã muộn rồi, cái kia to dài bộ phận sinh dục cứng rắn chen vào, phá tan Ling Ling Kwong thân thể, thẳng tắp xuyên đã đến đáy.
Nàng bị người xa lạ cưỡng gian.
Nước mắt cuồn cuộn không ngừng từ khóe mắt hạ xuống, Ling Ling Kwong khóc đến mức tuyệt vọng, vào giờ phút này nàng đã không cách nào suy nghĩ tại sao mình sẽ nằm ở tình huống như vậy, nằm dưới thân người xa lạ, bị những người khác ngoài Orm Kornnaphat tiến vào, mang theo cho Ling Ling Kwong buồn nôn cùng tự mình chán ghét cảm giác đã đem lý trí nàng toàn bộ nuốt hết.
Nàng không chống cự nữa, không lại tiếp tục xin tha, chỉ hung hăng khóc. Thời điểm bên trong hoa huyệt mềm mại bị tiến vào mà ma sát, thời điểm ngực nàng đang bị dùng sức nhào nặn mà thưởng thức, tấm thân thể dâm đãng này vẫn là sản sinh ra khoái cảm. Có đến vài lần, rên rỉ đã trôi đến bên mép, suýt chút nữa liền muốn bật thốt lên. Ling Ling Kwong càng thêm tự mình chán ghét, nàng không thể nào tiếp thu được bản thân mình bị cưỡng gian lại còn có cảm giác, không thể nào tiếp thu được, chính mình sẽ ở dưới thân một người khác mà sung sướng.
Orm biết rồi sẽ nghĩ như thế nào về mình đâu?
Không hổ là kỹ nữ sinh sao, bị tùy tiện một người xa lạ làm đều hưng phấn như thế.
Ling Ling Kwong càng nghĩ càng tuyệt vọng, có thể nói là lòng như tro nguội, nước mắt đều phải cạn, không nói tiếng nào chỉ yên lặng chịu đựng, như một con rối không có linh hồn. Orm Kornnaphat nhận ra được, chậm rãi dừng lại động tác của chính mình, kỳ thực như vậy tình ái vừa bắt đầu xác thực là có thoải mái, có một loại cảm giác vô đạo đức khôn kể. Thế nhưng không thu được bất kỳ đáp lại nào từ Ling Ling Kwong, không có tiếng rên rỉ uyển chuyển du dương , cũng không có vòng eo xinh đẹp gợi cảm cong lên lấy lòng, Orm Kornnaphat từ từ cảm nhận được sự khô khan cùng vô vị, bất kể như thế nào kịch liệt va chạm, đều không có trước đây loại kia cảm giác linh hồn giao hòa.
Hầu kết chuyển động, nuốt nước bọt một chút, Orm Kornnaphat cuối đầu xoa tóc mái rối rắm trên trán mình, nàng thả ra tin tức tố chính mình, thứ đã cố ý thu lại trước đó, nâng lên mặt Ling Ling Kwong, chống đỡ hai vầng trán với nhau mà nói chuyện với chị.
"Ling, là em đây."
Ling Ling Kwong thân thể đột nhiên run lên, hoa huyệt cũng theo căng lại, cắn Orm Kornnaphat không buông, thoải mái đến mức Orm Kornnaphat suýt chút nữa trực tiếp kêu lên.
Âm thanh có thể sẽ lừa người, khả năng là nàng quá mức thống khổ mà sản sinh ảo giác, thế nhưng tin tức tố sẽ không lừa người.
Như thế nồng nặc hương rượu Tequila, ngoại trừ Orm Kornnaphat, cũng sẽ không bao giờ có thể là những người khác.
Ling Ling Kwong lại bắt đầu khóc, nếu không phải là bởi vì đang bị trói, thậm chí còn muốn cho Orm Kornnaphat một cái tát.
"Em khốn nạn!" Nàng thanh âm nghẹn ngào lên án, "Nới lỏng chị ra!"
Orm Kornnaphat mi tâm nhảy một cái, bị mắng như vậy, bộ phận sinh dục lại trướng lớn hơn một vòng, chống đỡ Ling Ling Kwong đến mức có chút khó chịu, sắp ăn không tiêu. Hơn nữa Ling Ling Kwong vốn là uống say, dạ dày không quá thoải mái, Orm Kornnaphat tính khí to dài, cảm giác sắp đẩy đến dạ dày nàng, từng trận buồn nôn.
"Chị đều khó chịu như vậy, em còn muốn lột đồ của chị, làm chị, còn không nói câu nào."
Ling Ling Kwong vừa nói vừa khóc, nước mắt rơi như mưa, nàng là thật sự thương tâm khổ sở, mấy ngày nay vốn là rất mệt, uống say mèm rồi mà Orm Kornnaphat còn như vậy doạ nàng, không phải người mà, khốn kiếp.
Orm Kornnaphat trầm mặc mở ra cà vạt, Ling Ling Kwong giơ tay liền vỗ tới, nàng tức giận đến lợi hại, tức giận đến mức khóc ách cả giọng. Orm Kornnaphat có thể hiểu được sự phẫn nộ của Ling Ling Kwong giờ khắc này, một tát này nàng nhận lấy, ngược lại cũng không phải rất đau.
Nhưng là, Ling Ling Kwong, cũng chỉ có một mình chị khó chịu sao?
Em cũng khó chịu mà.
Orm Kornnaphat lui ra khỏi hoa huyệt Ling Ling Kwong, nàng tùy ý cầm lấy áo ngủ một bên giường khoác lên người, che kín hạ thể sưng không thể tả.
Thời điểm chị không trả lời tin nhắn, cũng không nghe điện thoại, thời điểm chị đi cả đêm không về, thời điểm chị xã giao cùng người khác, thời điểm chị cùng những người khác trò chuyện với nhau thật vui, còn có thời điểm chị ngã vào trong ngực người khác.
Em không khó chịu sao?
Em khó chịu đến muốn phát rồ.
Orm Kornnaphat từ từ che mặt của mình, nàng không muốn nói như vậy, nàng không muốn tước đi lý tưởng cùng tự do của Ling Ling Kwong, thế nhưng hôm nay nàng cũng không còn cách nào tiếp thu tình huống như vậy.
Ling Ling Kwong không thể nằm ở trong ngực những người khác, dù cho đối phương là một Omega cũng không được.
"Ling Ling Kwong."
Orm Kornnaphat thả xuống hai tay, sự yếu đuối cùng mê man của nàng chỉ tồn tại trong một khoảnh khắc ngắn ngủi trong nháy mắt vừa nãy, Orm Kornnaphat đã làm ra quyết định, nàng lại cũng không có ý định quay đầu lại.
"Từ bỏ Kwong Thị đi."
Từ bỏ Kwong Thị, ở lại với em.
Từ bỏ đi, có được hay không?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com