Dáng vẻ vợ cả
"Chỗ của em sao...? Truyền thông Quang Diệu?"
Kim Bo Geun nghe vậy cười khổ: "Từ một chỗ làm lao động tay chân đổi đến một địa phương khác cũng làm lao động tay chân? Vẫn là công ty đối nghịch với Kim gia?"
Lisa mặt không thay đổi mà mở miệng hỏi lại: "Công ty đối địch thì như thế nào?"
Kim Bo Geun hơi nhíu mày: "Chuyện này..."
Thật ra thì Lisa nói không sai, địch nhân của địch nhân sẽ là bằng hữu, đối với hắn mà nói, bây giờ Hoàn Cầu đúng là lựa chọn tốt nhất, ít nhất tay chân của Kim Sin Ahn tuyệt đối chen vào không tới, Choi gia càng không cần phải nói nhiều.
Nhưng vấn đề là...
"Lisa, em mới ra đời không lâu, rất nhiều chuyện cũng không quá đơn giản. Muốn vào Quang Diệu nói dễ vậy sao?
Em phải biết, truyền thông Quang Diệu là chi nhánh trong công ty Hoàn Cầu có thực lực mặc dù ở cuối danh sách các chi nhánh, nhưng so với toàn bộ giới giải trí không thể khinh thường được, giải trí Trí Tinh tuy nói hai năm qua danh tiếng cường thịnh, nhưng gần đây khi cùng Quang Diệu xung đột mấy lần cũng rõ ràng không chiếm được phân nửa chỗ tốt.
Nhất là ở Quang Diệu có tổng thanh tra nghệ sĩ mới nhậm chức, bối cảnh không rõ, mới vừa lên chức đảm nhiệm không có mấy ngày liền vận hành hoàn mỹ mọi việc, lấy dự cảm cùng ánh mắt bén nhạy vượt mức quy định, đem một nghệ sĩ hết thời trở nên nổi tiếng, cầm người khác đến cướp nhân vật mà mình muốn, cuối cùng thậm chí đem lão đại Joo Woon Bin của Quang Diệu dồn xuống đài, cướp lấy vị trí đó.
Nghe nói, Quang Diệu trong quý này lần đầu tiên công trạng trực tiếp tang gấp đôi, thoát khỏi vị trí đội sổ.
Nếu chỉ là xin việc giống như một vị trí tiểu trợ lý, có lẽ còn có thể, nhưng chức vị tạo hình trọng yếu cho minh tinh nòng cốt như vậy, muốn tại người tinh ý trước mặt như vậy, qua mặt hắn, nói dễ hơn làm nha?" Kim Bo Geun lắc đầu cười khổ, cơ bản không ôm hy vọng gì.
Bây giờ anh đều chỉ nghĩ là cô làm ở tại Quang Diệu chỉ là một thực tập sinh, tiểu trợ lý mà thôi.
Nghe thấy lời của Kim Bo Geun, thần sắc của Lisa có chút vi diệu: "Cái người mới nhậm chức tổng thanh tra nghệ sĩ kinh tế bộ đó, có đáng sợ như anh nói vậy không?"
Kim Bo Geun nhìn cô một cái: "Em công tác tại Quang Diệu, chẳng lẽ không biết sao? Bất quá cũng khó trách, phỏng chừng em còn không thể tiếp xúc với mấy người quản lý tầng cao kia đâu."
Lisa nghe xong, ngược lại cũng không phản bác gì, trực tiếp mở miệng nói: "Bộ thiết kế tạo hình ở Quang Diệu đang tuyển người, ngày mai khảo hạch, em đã giúp anh ghi danh, ngày mai anh đi qua đó một chuyến đi, không thử một chút làm sao biết không có khả năng, nói không chừng người ta rất coi trọng tài năng thiên phú của anh đấy, anh không cần khảo hạch liền thông qua thì sao?"
"Làm sao có thể..." Kim Bo Geun lắc đầu cười một tiếng, chỉ coi như là em gái đang dỗ chính mình vui vẻ mà thôi.
Vốn là muốn cự tuyệt, nhưng cuối cùng vẫn không muốn để cho em mình thất vọng, sắc mặt gượng gạo mà mở miệng nói: "Được rồi, ngày mai anh đi thử một chút, chẳng qua là, anh không muốn em ôm hi vọng quá lớn..."
Lisa gật đầu: "Được."
"Lisa..." Kim Bo Geun nhìn em gái trước mắt mình, muốn nói lại thôi.
"Làm sao?"
Anh cúi thấp đầu, mặt đầy áy náy: "Thật xin lỗi... Nếu như không phải là em, anh khả năng cả đời này đều giống như người ngu ngốc một dạng bị lừa chẳng hay biết gì... Anh căn bản không xứng đáng làm anh trai của em... Anh không có chăm sóc kỹ em, bảo vệ tốt em, ngược lại còn làm cho em một cô gái tới bận tâm những chuyện này..."
Cô nhìn lấy người anh trai mình từ trước đến giờ luôn hăm hở, giờ phút này phảng phất như mất ánh sáng, nhẹ nhàng thở dài một cái: "Anh nếu thật sự cảm thấy áy náy, thì cũng đừng không có lý tưởng nữa, bắt đầu từ hôm nay chăm chỉ làm việc, không cho lại đua xe đánh bạc làm loạn quan hệ nam nữ lung tung nữa."
Kim Bo Geun cười khổ: "Em xem bộ dáng giờ của anh, nào có vẻ như nhà tư sản để chơi đùa những vật kia..."
"Thành tư sản liền chơi đùa sao?"
"Không chơi không chơi!"
"Tốt rồi, mau trở về sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai chờ tin tức tốt của anh."
"Được." Kim Bo Geun đáp lời, đáy mắt vẫn là một mảnh mê mang...
Ngày thứ hai, truyền thông Quang Diệu.
Ở Quang Diệu trước đây đều là do Joo Woon Bin quản lý, những người mới được đưa ra cũng không tệ lắm, nhưng đội hình hóa trang lại rất yếu, dẫn đến chuyện nghệ sĩ thiếu hụt nét đặc sắc riêng biệt của mình, thoạt nhìn giống như là cùng một dây chuyền sản xuất tạo ra.
Lisa sau khi nhậm chức, đang tự mình tạo ra một đội tạo mẫu tốt nhất có thể.
Bo Geun mang theo tài liệu cá nhân của mình đi tới phòng hóa trang, chỉ thấy ở nơi đó đã tụ tập không ít thí sinh.
Mỗi một thí sinh lý lịch đều rất đẹp, không phải là đệ tử của người thợ trang điểm nổi tiếng này thì chính là thợ trang điểm đã từng làm cho người minh tinh nào đó.
Nhưng hắn ở thời điểm vẫn còn là Đại thiếu gia Kim gia mỗi ngày chỉ biết ăn uống vui đùa, tại giải trí Trí Tinh hai năm qua chính là một người ẩn hình, tất cả tác phẩm đều thể hiện dưới tên của Chun Kim Yoo...
Tối hôm qua hắn vắt óc tìm mưu kế mà chuẩn bị sơ lược lý lịch, lại phát hiện mình liền một cái lời không viết ra được tới, một cái tác phẩm cũng không có, lý lịch tổng cộng chỉ có đơn bạc một trang giấy.
Nói Trí Tinh giải trí tạo hình Tổng thanh tra tác phẩm tất cả đều là xuất từ tay hắn? Làm sao có thể sẽ có người tin tưởng...
Người phụ trách cầm lấy một chồng tài liệu lớn đến, đứng ở cửa sảnh phòng khảo hạch, thờ ơ không đếm xỉa tới ai mở miệng nói: "Chờ lát nữa tất cả đều mang theo sơ lược lý lịch lên tiến hành vòng thứ nhất thi vòng loại."
Lần lượt có khảo hạch người vào bên trong, bên trong không ngừng truyền tới âm thanh của người phụ trách khảo hạch.
"Loại sơ lược lý lịch này cũng dám tới xin việc ở Quang Diệu sao? Các người đem chỗ của chúng ta như nơi xử lý rác thải sao?"
"Không phải nói phải có hai năm kinh nghiệm trở lên sao?"
"Tác phẩm nhiều đi nữa thì thế nào? Một cái tác phẩm hoàn thành độc lập cũng không có! Pass, người kế tiếp!"
Ngoài cửa, nghe thanh âm nghiêm nghị sắc bén của người phụ trách, bàn tay của Kim Bo Geun nắm chặt sơ yếu lý lịch, với sơ yếu lý lịch này của hắn, mang đến đây chẳng qua như tự mình rước lấy nhục mà thôi.
"Người kế tiếp!" Người phụ trách thúc giục.
Anh hít sâu một hơi, đẩy cửa vào trong.
Khảo hạch tổng cộng có ba người, ở giữa một người có sắc mặt nghiêm khắc trách ánh mắt giống như tia X-Quang quét Kim Bo Geun từ trên xuống dưới một cái, chỉ thấy cả người hắn một thân phối hợp vô cùng sáng sủa, chỉ tiếc tất cả đều là đồ giá rẻ tiền cấp thấp.
"Sơ yếu lý lịch đâu?" Người phụ trách hỏi.
"Quên mang theo rồi." Kim Bo Geun cuối cùng vẫn không có đem phần kia sơ yếu lý lịch kia lấy ra cho mọi người ở đây xem.
"Cái này cũng có thể quên sao?" Mặt của người phụ trách lộ vẻ không vui, nhìn nhan sắc cùng giá trị vật phẩm của đối phương, quyết định cho hắn thêm một cơ hội nữa, nhấp một hớp cà phê, thuận miệng hỏi một câu: "Cậu tên là gì?"
"Kim Bo Geun"
"Phốc ——" người phụ trách nghe được tên của hắn, nhất thời một ngụm trà phun ra ngoài, "Khục khục ho khan khục..."
Kim Bo Geun thấy vậy hơi nhíu mày, không hiểu đối phương tại sao phản ứng lớn như vậy.
Chỉ thấy thái độ của người phụ trách nghiêm khắc kia trong nháy mắt 180° đại biến, vội vàng đứng dậy hướng về phía hắn tiến lên nói: "Ai nha, nguyên lai là Kim lão sư, ngài làm sao không nói sớm, tổng thanh tra đã thông báo, đợi ngài qua tới sau đó trực tiếp đi đến phòng làm việc của ngài ấy!"
Anh một mặt mê mang hỏi lại: "Tổng thanh tra muốn tôi trực tiếp đi đến phòng làm việc của hắn? Không phải trước tiên phải qua khảo hạch sao?"
"Sẽ không sai sẽ không sai đâu! Kim lão sư ngài là người tổng thanh tra tự mình mời tới, nơi nào còn cần khảo hạch!"
Người phụ trách trực tiếp đem công tác khảo hạch còn lại giao cho những đồng nghiệp khác, sau đó vừa nói chuyện vừa tự mình dẫn Kim Bo Geun đi ra ngoài.
Cái gì? Tổng thanh tra tự mình mời tới?
Kim Bo Geun hoàn toàn không biết rõ tình trạng gì đang xảy ra, đầu óc mơ hồ mà đi theo người phụ trách đi vào một gian phòng làm việc rộng lớn khác.
"Tổng thanh tra của chúng tôi còn một hồi nữa mới đến, Kim lão sư ngài chờ một hồi, tôi đi bảo người ta cho ngài một chén trà, ngài còn có yêu cầu khác sao?" Người phụ trách ân cần mở miệng nói.
"Không có..." Kim Bo Geun quyết định yên lặng theo dõi.
"Vậy tốt tốt, có chuyện ngài tùy thời gọi tôi!"
"Được."
Anh ngồi ở trên ghế sa lon bên cửa sổ chờ đợi một người, ước chừng sau năm phút, một loạt tiếng bước chân truyền tới.
Cửa phòng làm việc bị người khác đẩy ra, Kim Bo Geun theo bản năng mà hướng về cánh cửa nhìn lại, chỉ thấy người tới là Oh Jung San – gần đây mới tham gia một bộ phim được truyền bá rộng rãi giờ đã thành người tương đối nổi tiếng.
Người tới một mặc đồ đơn giản T-shirt cùng quần jean, mặc dù thanh xuân sạch sẽ, nhưng có chút nhàm chán trầm muộn.
Nhìn thấy hắn ở trong phòng, Jung San đối với hắn gật đầu nhẹ một cái, cũng không hỏi hắn là ai, trực tiếp ở trên ghế sa lon đối diện ngồi xuống, ngay sau đó cắm tai nghe lên, an tĩnh dường như không muốn có bất luận người nào làm phiền.
Hắn còn tưởng rằng Jung San đối ngoại trầm mặc ít nói là do có người thiết lập hoặc là công ty cố ý giả vờ, không nghĩ tới lúc không có ai so với thời điểm bên ngoài càng thêm an tĩnh...
Bởi vì anh là người có thể nói là bạo nổ giới giải trí kinh điển nên Bo Geun không nhịn được hướng về hắn nhìn thêm mấy lần nữa.
Kết quả, ánh mắt xéo nhìn lướt qua, nhìn thấy điện thoại di động của Jung San mở ra là WeChat, nguyên lai không phải là nghe nhạc, mà là đang nghe giọng nói của người nào đó, còn thỉnh thoảng trên quyển sổ ghi chép lại ...
"Kim ca —— " Nương theo tiếng nói lấy "Phanh" một tiếng, một người đàn ông trẻ tuổi ăn mặc phong cách xông vào, sau lưng trợ lý xách bao lớn bao nhỏ, đầu đầy mồ hôi theo ở phía sau.
Bo Geun thiếu chút nữa bị Kung Wook thân đầy màu sắc cùng bút tóc anh hoa làm sáng đến mù mắt.
Thật là nhan sắc tốt nên có quyền tự do phóng khoáng, người bình thường nếu như mặc như vậy, quả thật chính là gây ra tai nạn xe cộ rồi.
"Anh là ai à? Làm sao lại ở trong phòng làm việc của Kim ca?" Kung Wook một mặt cảnh giác hướng về Kim Bo Geun nhìn lại.
Nhất là khi nhìn thấy đối phương tướng mạo không tầm thường, nhất thời càng thêm cảnh giác.
Chẳng lẽ Kim ca lại muốn thu nhận người mới!
Làm sao có thể như vậy! Kim ca có hắn còn chưa đủ sao!
Bo Geun bị ánh mắt của Kung Wook trừng trừng nhìn chăm chú phải có chút ít không hiểu đáp: "Tôi là tới xin việc cho vị trí thợ trang điểm, Kim tổng thanh tra muốn tôi chờ ở nơi này."
Nghe được câu trả lời của Kim Bo Geun, Kung Wook mới buông bỏ cảnh giác của mình xuống, không có hứng thú bĩu môi một cái, không còn nhìn hắn, trực tiếp thẳng hướng phương hướng của Oh Jung San đi tới, một bộ biểu tình thổ phỉ nói: "Đây là vị trí của tôi đi chỗ khác đi."
Jung San nhìn hắn một cái, không có cùng hắn so đo, cầm điện thoại di động cùng quyển sổ đứng dậy hướng về ghế sa lon khác đi tới.
Kung Wook nghênh ngang ngồi xuống, nhìn về phía một bên trợ lý: "Cậu nói với Diệp ca xem có thể đi theo tôi mấy ngày hay không?"
Trợ lý nghe vậy một mặt như bị làm khó, cẩn thận từng li từng tí mở miệng đáp: "Cái này... Kim ca nói ngài ấy mấy ngày đó phải đi đến đoàn làm phim 《 Kinh Long 2》xem xét, sợ rằng không có cách nào phụng bồi anh đi được!"
"Cậu nói cái gì?" Kung Wook nhất thời xù lông, ngay sau đó đứng dậy đi tới, tháo xuống một cái tai nghe của Jung San: "Oh Jung San! Cậu có ý gì đây?"
Sắc mặt của Jung San lạnh lùng ngẩng đầu lên nói: "Có chuyện gì sao?"
Ở một bên Kim Bo Geun nhìn Kung Wook một chút, lại nhìn Jung San một chút, trong đầu nghĩ bên ngoài giới có tin đồn hai người này bất hòa, xem ra là thực sự à?
Kung Wook cả giận nói: "Còn muốn cùng tôi giả vờ sao, chụp ảnh cho vai diễn của mình còn muốn để cho người đại diện phụng bồi, cậu là học sinh tiểu học sao?"
Một bên tiểu trợ lý yên lặng ói trong lòng: Lời nói này... Jung San nếu như là học sinh tiểu học, ngươi há chẳng phải là trẻ mẫu giáo sao?
Đối mặt với sự khiêu khích của Kung Wook, anh mấp máy môi, không có mở miệng, tựa hồ là không muốn cùng hắn nổi lên va chạm.
Kung Wook thấy thế tiếp tục rống giận: "Cậu không phải đến bên Kim ca sớm hơn tôi mấy ngày thôi sao, đắc ý cái gì chứ! Diệp ca cũng không phải là có một mình cậu, cả ngày lẫn đêm bày ra một bộ dáng vẻ phòng chính (dáng vẻ vợ cả) bày cho ai nhìn đây chứ!"
Kim Bo Geun: ......
Ách, phòng chính? Cái hình dung này của Kung Wook...
Jung San dường như rốt cuộc không thể nhịn được nữa, lạnh lùng mở miệng: "Kung Wook, anh đừng khinh người quá đáng."
_____________
Lâu rồi không gặp mọi người, hứa 40 chap thì chắc chắn tui sẽ hoàn thành nha
Còn mọi người thì có thể cho tui vài sao ủng hộ những ngày mở lại tiệm hàng này nhé!
Umm... nếu mấy chap này được trên 15 sao thì mình sẽ up lên trong ngày mười chap nữa nhoa!
Iu các cậu nhiều!!! 😘😘😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com