Tuyệt đối không ngại xấu xí
Cái này mặc dù chỉ là một bước thay đổi rất nhỏ, lại làm cho cô có loại cảm giác thỏa mãn.
Kiếp trước cái loại cảm giác không hợp nhau ở trong cùng một thế giới, tự mình mất đi, hết thảy đều bị người phủ nhận, giống như cô là một phế vật chỉ biết phụ thuộc vào người khác mà sống, thật sự là quá tệ...
Trước kia cô không có lựa chọn nào khác, bị vận mệnh đưa đẩy đi về phía trước, nhưng giờ phút này, lại đột nhiên sinh ra một loại cảm giác như vậy.
Có lẽ... Lưu lại ở bên cạnh Jeon Jungkook, cũng không có đáng sợ như cô nghĩ đến...
"Lisa tiểu thư nói chuyện phải giữ lời!" Mọi người nghe vậy rối rít hưng phấn hoan hô.
Ngay sau đó, có người đề nghị: "Chúng ta uống rượu ăn mừng đi thôi!"
"Ha ha ha được, tối nay không say không về!"
Cà lăm chạy tới trước mặt của Lisa, nói ra lời mời, "Sư... Sư phụ... Người... Người... Người cũng cùng đi uống rượu đi..."
Lisa nghe vậy mở miệng nói: "Uống rượu sao?"
Nghe thấy lời cà lăm nói cùng với âm thanh vừa dứt tiếng của Lisa trong nháy mắt, toàn trường đột nhiên một mảnh tĩnh mịch, bầu không khí vui sướng nhất thời đóng băng.
Ba giây sau, mấy người sư huynh liên hiệp một tay đem cà lăm kéo đến trong góc: "Ai nói chúng ta muốn đi uống rượu! Tổng đội trưởng cậu chớ nói nhảm!"
"Anh... Các anh... Mới vừa... Mới vừa nói..." Cà lăm mở miệng nói.
"Không có! Tuyệt đối không có! Chúng ta rõ ràng phải đi chăm chỉ luyện võ!" Một ám vệ nào đó đầy chính nghĩa nói.
"Đúng, cậu nghe lầm rồi!" Những người khác rối rít phụ họa.
Đệt! Mời Lisa tiểu thư uống rượu, bọn họ thích ngược sao? Đây không phải là ăn mừng, là ăn đòn được không? Tổng đội trưởng đại nhân mới nhậm chức của bọn họ có phải là có chút ngu ngốc hay không?
Lần trước đều bị đánh cho tàn phế còn đưa ra loại này yêu cầu thoải mái này!
Các ám vệ run lẩy bẩy mà nhìn về phía của Lisa rồi nói: "Lisa tiểu thư, tôi... Chúng tôi đi luyện võ đây! Ngài cũng sớm đi về nghỉ ngơi đi!"
"Đúng đúng đúng, uống rượu cái gì chứ, nhìn không thấy Lisa tiểu thư là một cô gái lợi hại như vậy, chúng tôi còn không biết bẽ mặt mà đi uống rượu không chịu luyện võ sao! Đi mau!"
Lời vừa nói dứt, một đám người nhanh chóng đỡ cà lăm rầm rầm chạy đi, ngay cả cái bóng cũng không trông thấy, ngay cả Bok Shin trên người mang thương tích động tác cũng nhạy bén dị thường.
"Ây..." Lisa đứng ở phía sau, ngay cả lời nói còn chưa kịp nói một câu nào thì: "Uy... Uy..."
Làm cái gì... Làm gì mà mới nghe muốn cùng cô uống rượu với nhau một chút đều sợ đến như vậy? Lại nói cô cũng không có ý định đi có được không, buổi tối cô còn có hẹn đây!
Cô không phản ứng lại với những gia hỏa không giải thích được kia, vui sướng trở về đi thay quần áo.
Đảo mắt, đã thấy sắp tới thời gian đã hẹn cùng với mấy trưởng lão của Jeon gia. Khoảng thời gian này tình huống thân thể của Jeon Jungkook lúc tốt lúc xấu, mặc dù có những lúc gây kinh động nhưng lại không nguy hiểm, bất quá cô không dám xem thường chút nào.
Mặt khác còn có một việc để cho cô tương đối nhức đầu...
Trước kia vì để cho ba mẹ tin tưởng chuyện cô thực sự đã quên Lee Dae-Hyun nên cô mới nói cho ba mẹ mình chuyện đã có bạn trai. Vì để cho bọn họ an tâm, cô lại lừa bọn họ bạn trai nhà mình dung mạo rất xấu xí hơn nữa đặc biệt bình thường.
Hiện tại ba mẹ cô thường quan tâm đến tình trạng tình cảm của cô, trong giọng nói ám chỉ cô lúc nào đem người mang về cho bọn họ gặp mặt một chút, còn nói tuyệt đối không ngại người ta hình dáng khó coi, quả thật là làm tan vỡ tim cô mà...
Mặc dù lần trước Jungkook đã đáp ứng, nhưng lúc đó huyên náo rất không vui, lấy tình trạng cơ thể của anh như bây giờ, cô nào dám nói ra chuyện kích thích hắn như vậy!
Lisa đang một bên nhức đầu trong phòng chọn quần áo, lúc này, tiếng chuông điện thoại di động reo lên.
Nhìn thấy tên người gọi đến, cô nhất thời run lên... Xong đời, sợ điều gì thì sẽ gặp điều đó, mẹ cô gọi tới...
Làm sao đây...
Trước kia cô một mực lấy việc học cùng công tác bề bộn nhiều việc tới lấy lệ, lần này có thể làm sao bây giờ!
Điện thoại đã vang lên một hồi rồi, Lisa nhức đầu không thôi mà nhận: "Alô, mẹ..."
"Lisa, hôm nay con có bận gì không?"
Cô không dám lập tức trả lời, mà là cẩn thận hỏi lại: "Mẹ, có chuyện gì sao?"
Hong So Kyoon mở miệng nói: "Mẹ đan cho con một cái áo lông, con chừng nào có thời gian rảnh rỗi thì tới lấy."
"A, hai ngày nữa đi, chờ cuối tuần có thể không?" Lisa trả lời.
"Được, không bằng cuối tuần kêu bạn trai con đi cùng, rồi cùng chúng ta ăn một bữa cơm đi." So Kyoon thử mở miệng thăm dò.
Lisa: "..."
Lại còn dụ cô vào trong hố...
Lisa ho nhẹ một tiếng: "Cuối tuần sao? Khoảng thời gian này anh ấy đang làm thêm giờ, khả năng không có thời gian..."
"Như vậy..." Giọng nói của Hong So Kyoon khó tránh khỏi có chút tiếc nuối.
Sau đó, đại khái là bởi vì Lisa cự tuyệt nhiều lần, như phát hiện ra cái gì, trầm mặc một hồi, dè dặt mở miệng hỏi: "Lisa, con không có chuyện gì lừa gạt mẹ chứ?"
Con gái một mực nói tình cảm cùng bạn trai tốt vô cùng, nhưng mặt khác còn nói chờ cảm tình ổn định một chút lại mang về nhà, bà đã dò xét nhưng nhiều lần từ chối, So Kyoon khó tránh khỏi phát hiện có chuyện gì đó không đúng lắm.
Thật là hiểu biết con gái không ai bằng mẹ, cô đã cẩn thận như vậy còn bị nhìn đi ra.
Lisa nhất thời một trận chột dạ, vội vàng trả lời: "Không có, con có thể có chuyện gì lừa gạt mẹ!"
Giọng nói của Hong So Kyoon trở nên nghiêm túc: "Cái kia, con hãy thành thật nói cho mẹ biết, con cùng bạn trai của con tình cảm thế nào? Có phải là xảy ra vấn đề gì hay không?"
Hóa ra là lo lắng cái này...
Lisa thở phào nhẹ nhõm, vội nói: "Chuyện này không hề có, hai chúng con vẫn tốt, có thể xảy ra vấn đề gì! Anh ấy cũng không phải là đại thiếu gia như Lee Dae-Hyun, không có nhiều tâm địa gian xảo như thế, đối với con khăng khăng một mực yêu chiều!"
"Ai, nếu như vậy, ba mẹ cũng có thể yên tâm, chúng ta chỉ có thể hy vọng con nhất định phải sống tốt, hiện tại anh trai của con vẫn một mực như vậy..." So Kyoon than thở.
"Mẹ, mẹ yên tâm, con nhất định sẽ sống thật tốt mà!"
Nghe được mẹ nhắc đến Kim Bo Geun, sắc mặt Lisa hơi trầm xuống.
Mặc dù khoảng thời gian này mâu thuẫn của cô cùng Kim Bo Geun không có trở nên gay gắt, nhưng cũng không khá hơn chút nào.
Anh trai cô hiện tại bởi vì hoàn cảnh gia đình thay đổi cùng với chuyện Choi Ae-ri thổi gió bên tai, nên người bên cạnh có nói thế nào hoàn toàn nghe không lọt tai, cô có nói nhiều đi nữa cũng chỉ uổng công mà thôi.
Choi Ae-ri hiện tại làm sao có thể chọc chuyện phiền phức được nên hầu như mọi chuyện đều giao cho anh cô đi làm, anh cô còn cho là mình được tín nhiệm, được coi trọng...
Hiện tại, chỉ có thể để cho anh cô thấy mình bị cô ta lợi dụng bị thua thiệt lớn mới có thể thay đổi mà thôi...
Kiếp trước hắn bị thương tích đầy mình, còn ngu ngốc vì cô ta mà làm bao nhiêu việc, chính hắn bị hãm hại không tính là gì, còn làm liên lụy đến ba mẹ cô nữa...
Đời này, cô nhất định phải để cho hắn bị dạy dỗ mà ghi nhớ suốt đời.
So Kyoon lúc này mới yên tâm: "Vậy thì tốt, Lisa con nghĩ như vậy là được rồi, ba mẹ nhìn con bây giờ có thể tự đi ra ngoài lập nghiệp, thực sự khỏi phải nói cao hứng bao nhiêu, tìm đàn ông vẫn nên tìm người đối với con tốt một chút, trung thực, hình dáng của người đó có cái gì quan trọng đâu, ba của con cũng có cái ý này, chúng ta tuyệt đối sẽ không để ý hình dạng của hắn đâu!" So Kyoon nhiều lần cường điệu sẽ không ghét bỏ hình dạng của con rể tương lai.
Bởi vì gen của người Kim gia đều quá tốt nên Lisa từ nhỏ ánh mắt cũng rất cao, còn đặc biệt khó chiều, cho nên ba rất lo lắng Lisa sẽ vì vậy mà cùng bạn trai náo đến mâu thuẫn.
Cô quả thật là khó nói, chỉ có thể liên tục phụ họa, "Mẹ, con biết rồi, con ghét nhất những thứ đàn ông có dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt..."
Lisa đang nói thề son thề sắt bảo đảm với mẹ mình cho nên hoàn toàn không có chú ý tới sau lưng mình...
Đúng lúc này, đột nhiên "Két" một tiếng, cánh cửa sân thượng bất ngờ không kịp đề phòng bị người khác đẩy ra.
Cô nghe tiếng cửa theo bản năng mà quay đầu lại, sau đó liền thấy, Jeon Jungkook thân hình cao lớn đứng ở nơi đó, trong tay cầm một quyển sách.
Bởi vì cô đặc biệt dặn dò là hôm nay sẽ ra ngoài hẹn hò, không muốn ăn mặc quá nổi trội, cho nên vào lúc này anh chỉ mặc áo sơ mi trắng đơn giản, áo khoác len xanh xám, tóc do không trải qua việc sử dụng mỹ phẩm nên đặc biệt đen nhánh thoạt nhìn đặc biệt mềm mại.
Người đàn ông sống mũi cao thẳng, vành môi rõ ràng, đôi môi nhỏ bé nhìn qua bạc tình lại cấm dục, một đôi con ngươi trong trẻo lạnh lùng không nhiễm bụi trần gian, bộ dáng này so với trong ngày thường chỉnh trang nhìn qua trẻ hơn chừng mấy tuổi, cộng thêm cái này người càng tỏa ra khí chất cấm dục, lực sát thương quả thật là quá lớn rồi...
Giờ phút này, Jungkook dường như là đúng lúc nghe được câu nói sau cùng kia của cô, hai con ngươi nhỏ bé thâm thúy không thể nhận ra híp lại...
Về phần Lisa, duy trì tư thế gọi điện thoại, nhìn chằm chằm mỹ nam trước mặt không kịp chuẩn bị mà như rơi vào mộng ảo, thật sự quá đẹp!
Mịa nó!!! Tại sao Jeon Jungkook lại ở chỗ này!
"Mẹ, lúc này con bận quá, con cúp trước lúc khác sẽ nói tiếp với mẹ sau, bái bai!"
Lisa thật nhanh chóng cúp điện thoại, sau đó ực nuốt nước miếng một cái, lắp bắp nhìn về phía của Jeon Jungkook: "Anh... Anh, anh, anh... Anh làm sao tại trong phòng em?"
Jungkook cất bước đi vào, sau đó mặt không thay đổi mở miệng nói ba cái chữ: "Đi đọc sách."
Được rồi, sân thượng trong phòng cô quả thật tốt nhất, anh thường xuyên đến sân thượng này đọc sách hoặc là nghỉ ngơi một chút.
Giời ạ quá sơ suất! Cũng không biết anh rốt cuộc nghe được bao nhiêu rồi!
Lisa cẩn thận dè dặt nhìn anh một cái, sau đó thử thăm dò mở miệng nói: "Thế... Mới vừa rồi em cùng mẹ em nói chuyện điện thoại... Anh nghe được bao nhiêu..."
Jeon Jungkook: "Không có bao nhiêu."
Lisa không yên tâm truy hỏi: "Không có bao nhiêu là bao nhiêu?"
Jungkook lẳng lặng nhìn cô một cái, trầm mặc một giây, sau đó lặp lại: "Con ghét nhất những thứ đàn ông dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt..."
Lisa không nói gì che mặt...
Chết tiệt...
Quả nhiên vẫn là nghe được câu này...
Cô chỉ có thể vội vàng chạy bạch bạch bạch tiến lên giải thích, "Cái này, đây là hiểu lầm! Tuyệt đối là hiểu lầm, anh cũng biết mà, em hoàn toàn chỉ nói cho ba mẹ em nghe mà thôi... Em thích người dáng dấp đẹp trai lại có tiền khắp nơi trêu hoa ghẹo nguyệt! Nếu không đúng vậy sẽ không bị anh mê hoặc đến chết đi sống lại mà!"
Jungkook ánh mắt lóe lên, "Trêu hoa ghẹo nguyệt sao?"
"Đúng vậy! Em nói sai sao? Gương mặt này của anh chẳng lẽ còn không đủ trêu hoa ghẹo nguyệt? Chính anh đẹp trai hơn bao nhiêu người thần tượng, trong lòng bao nhiêu cô gái không có đếm sao?" Lisa một mặt nghiêm túc mở miệng, bắt đầu trò gian nịnh hót.
Anh nghe vậy, khóe miệng dường như không dễ dàng phát giác cong lên một cái, bất quá nhìn thần sắc, rõ ràng đã không có dấu vết không vui.
Trải qua thời gian dài, Lisa liền sớm học được cách nhìn mặt mà nói chuyện, cho dù Jungkook là một người mặt đơ, cũng có thể nhìn ra tâm tình của anh, biết nguy cơ chắc là đã đi qua, vì vậy thở phào nhẹ nhõm, tiếp tục vuốt lông: "Không đúng không đúng! Bất kể có tiền hay không, có đẹp trai hay không, đều không quan hệ với em, em chỉ thích Bảo Bảo anh mà thôi!"
Trở thành đại ma đầu dễ dụ nhất trong lịch sử, Jungkook không chút nghi ngờ lần nữa sa bẫy.
Anh nhìn một thân bụi bẩn của cô, "Hôm nay chơi chưa đủ?"
"Đủ! Đủ đủ! Hoạt động gân cốt một chút quả thật thoải mái! Chờ em thay quần áo chúng ta cùng đi dạo phố... hắc, em dẫn anh đi ăn đồ ăn ngon đấy!" Lisa vội vàng nói sang chuyện khác, sau đó như một làn khói chui vào phòng thay quần áo.
Nguy hiểm thật nguy hiểm thật!
Chuyện gặp mặt ba mẹ cô, chờ lát nữa lúc hẹn hò sẽ tìm một cơ hội nói cho anh biết...
Jungkook nhìn bóng lưng cô rời đi, ánh mắt giống như ánh trăng dưới biển sâu, bình tĩnh lạnh lùng, nhưng lại âm thầm dao động.
Lúc Lisa thay quần áo, Jungkook đã chờ ở dưới lầu, còn có Đại Bạch.
Những ngày qua phần lớn thời gian Đại Bạch đều ở lại Cẩm Viên, bị Lisa nuôi thật thoải mái, trở nên mập phì ra...
Rất nhanh, "Bạch bạch bạch" tiếng xuống lầu vang lên, cô đã thay quần áo xong.
Cô mặc một cái đầm hoa màu hồng nhạt, bên ngoài khoát áo len màu xám xanh cùng màu với áo trong của Jungkook, lộ ra xương quai xanh trắng nõn cùng bắp chân thon dài, giầy xăng-̣đan nhỏ màu trắng được thiết kế đặc biệt, gót giày giống như cành cây bò đầy những bông hoa, còn quấn lấy cổ chân tinh tế của cô, tóc dài đen nhánh tự nhiên xoắn lại tán loạn tại đầu vai, nương theo bước chân nhẹ nhàng đung đưa lay động.
Đôi mắt cô tràn đầy ánh sáng, cười tươi rói một đường chạy chậm chậm đến trước mắt anh, giống như vầng thái dương chói chang nhào vào ngực anh, đem hàn ý nhiều năm không đổi hòa tan vào...
"Em thay xong rồi! Có thể lên đường!" Lisa mới vừa nói xong, liền thấy Đại Bạch trắng nhung như thiên nga nằm trên thảm khẽ nâng đầu lên nhìn về phía cô.
Ánh mắt kia, dường như đang nhắc nhở cô cái gì.
Cô liền vội vàng vỗ đầu một cái, "Chờ một chút! Em cho Đại Bạch ăn!"
Trước cô đều là trộm đồ, lặng lẽ mà cho Đại Bạch ăn, hiện tại lá gan lớn rồi, bất kể có anh hay không, đều trực tiếp quang minh chính đại cho nó ăn.
Jungkook ngồi ở trên ghế sa lon, liếc mắt qua xuất quỷ nhập thần, nhìn Đại Bạch bây giờ vẫn sống ở Cẩm Viên, ánh mắt khó mà hình dung.
Một hồi lâu sau, Jungkook mở miệng hỏi một câu, "Nó mập lên có phải hay không?"
Lisa đang hí ha hí hửng cầm khối thịt bò bít tết chạy tới trong nháy mắt dừng một chút, sau đó vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: "Nói bậy! Nào có! Không có mập chút nào chút nào! Đại Bạch nó... Nó chẳng qua là lông xù!"
Lông xù...Jungkook khóe miệng không dễ phát hiện bất giác kéo ra.
Lisa vô cùng hài lòng tự an ủi mình, vui vẻ tiếp tục đi.
Đại Bạch lông xù lười biếng nằm một chỗ, nhàn nhã tự đắc ăn thịt bò, nhẹ nhàng vẫy đuôi, lúc bị Lisa trộm vuốt lông một cái cũng không có nhăn mặt.
~A, thật là vật tựa như chủ...
Thật ra thì, Đại Bạch chỉ là ngạo kiều một chút, chứ cũng không đáng sợ như vậy...
Cho Đại Bạch ăn tốt rồi, Lisa kéo Jungkook ra cửa.
Ngoài cửa, một nhóm Ám Vệ đang chuẩn bị đi ra ngoài uống rượu, đúng lúc đụng phải Lisa cùng Jungkook đi ra, quả thật là sợ đến hồn phi phách tán, nhất thời lấy tốc độ nhanh như chớp không kịp bịt tai đồng loạt trốn phía sau buội cây.
"Khoan đi đã! Nhanh trốn mau!"
Còn nói muốn đi luyện võ...
Mọi người chỉ thấy, cô gái trước đây không lâu mới vừa ở trên lôi đài vô cùng hung tàn giờ phút này mặc váy nhỏ đi giày cao gót, trắng nõn nà, đang kéo cánh tay của ông chủ nhà bọn họ, một bộ yếu đuối, như là chim non nép vào người...
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com