Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

8. Seungyoon's day





Đồng hồ vừa điểm không giờ sáng ngày hai mươi mốt tháng một, Song Minho đang đứng bên ngoài bấy giờ mới nhẹ nhàng đẩy cửa vào nhà. So với hình ảnh một người đàn ông chững chạc, bình tĩnh hằng ngày thì ngay hiện tại, gã trông y hệt một tên trộm đang cố gắng xâm nhập vào nhà dân lành. Đèn nhỏ ở phòng bếp được bật lên, chiếc bánh kem mô phỏng hình dáng của yakult mà Seungyoon thích nhất được gã bày ra bàn, xung quanh còn cắm thêm mấy ngọn nến nho nhỏ đủ màu sắc. Sắp xếp mọi việc đâu vào đấy, gã lại lén lút tìm đến phòng ngủ, muốn đánh thức Seungyoon của gã, muốn cùng em đón tuổi mới.


Trong phòng ngủ tối om một mảng, dường như chỉ còn ánh sáng lờ mờ phát ra từ chiếc đèn ngủ ở đầu giường nhưng vẫn đủ để Minho nhìn thấy một Seungyoonie đang ngoan ngoãn ngủ trên giường. Gã bật cười, nói thế thôi chứ thói quen ngủ của em xấu lắm chẳng ngoan tí nào đâu, vì em rất hay đạp chăn ra khỏi người kể cả những lúc trời lạnh đến chỉ còn có mấy độ, hiện tại chăn của em đã nằm một khối ở dưới sàn kia kìa. Dạo trước dường như mỗi ngày gã đều phàn nàn về vấn đề này, nhưng mỗi lần nhắc đến Seungyoon chỉ cười với gã rồi lại viện đủ lý do để được ôm vào lòng, thủ thỉ rằng người gã còn ấm hơn cả chăn cho nên Minho rồi em chẳng cần đến thứ vô dụng kia làm gì! Minho có thể hiểu được vì sao bản thân dung túng cho em hết lần này đến lần khác, đương nhiên vì em là Seungyoon của gã, vì em là người mà gã yêu.


Minho đứng ngốc một hồi lâu mới chợt nhớ ra mình sắp để lỡ mất thời gian, gã đưa tay cẩn thận ôm em lên, lại sợ em đột ngột bị đánh thức sẽ khó chịu còn cố ý nói thêm mấy lời dỗ dành một đứa trẻ mà em thường rất thích nghe.


Minho ngồi xuống ghế, để em ở trong lòng mình, dịu dàng vỗ nhè nhẹ trên lưng, muốn gọi em tỉnh dậy. Thế nhưng, Seungyoon đang mơ ngủ chỉ có cảm giác như sau một cuộc rượt đuổi mệt mỏi em dường như đã bắt được Minho nên cứ như thế mà ôm lấy gã, miệng lẩm bẩm mấy lời vô nghĩa.


"Seungyoonie, dậy nào!"


"Ưm, Seungyoonie không muốn, không cho Minho đi..."


"Seungyoonie, tôi về với em rồi này, tôi còn mua bánh kem mà em thích ăn nữa! Không dậy là tôi ăn hết đó!"


Minho nhẹ giọng đe dọa em, tay xoa nhè nhẹ trên tấm lưng gầy nhỏ, dịu dàng kéo em từ trong mơ tỉnh dậy. Em lờ mờ tỉnh giấc, đem khuôn mặt nhỏ dụi dụi vào bờ vai rộng của gã, mùi hương quen thuộc tràn vào khoang mũi khiến em đột nhiên tỉnh táo đến lạ thường. Seungyoon nghi hoặc ghé vào cổ, tại nơi xương quai xanh cắn một ngụm, em bần thần nhìn gã một hồi lâu sau đó đôi môi mọng nước mới chu ra thắc mắc hỏi.


"Minho có đau không?"


"Không."


Seungyoon nhận được câu trả lời không như ý muốn, má mochi xịu xuống, lên giọng hờn dỗi.


"Minho không đau vậy là em vẫn đang mơ, Minho sao còn chưa chịu về với em?"


Seungyoon vùi mặt vào vai gã, âm thanh phát rất khẽ, trong tông giọng còn mang theo âm mũi khiến Minho có cảm giác em như một bé mèo con đang cố chui sâu vào lòng gã mà làm nũng.


"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday to Seungyoonie, happy birthday to you~"


Minho khẽ cười, cất chất giọng trầm khàn hát chúc mừng sinh nhật em, lúc kết thúc còn bưng mặt em lên hôn mấy cái thật kêu, giống như muốn khẳng định với em là gã đã về rồi, đã về bên cạnh em rồi!


"Seungyoonie, sinh nhật vui vẻ. Xin lỗi vì đã để em một mình lâu như vậy!"


Cho đến lúc này, gã mới nghe thấy tiếng Seungyoon của gã khúc khích cười, bàn tay ấm nóng của em ôm lấy khuôn mặt gã, em cười, hai má tròn tròn cong lên, vừa dịu dàng lại vừa mềm mại, trong khoảnh khắc khiến tim gã tan thành một vũng nước.


"Minho có mua quà sinh nhật cho em không? Cả quà xin lỗi nữa!"


"Thổi nến trước đã!"


Seungyoon nhắm mắt, lẩm nhẩm điều ước trong miệng, mấy ngọn nến nhỏ nhỏ soi sáng khuôn mặt của em, hàng mi cong phủ bóng xuống đôi gò má căng mịn. Em chu môi thổi tắt nến, sau đó liền lập tức quay lại ôm cổ Minho, hai chân thon dài quấn quanh thắt lưng gã, siết chặt không buông.


"Minho, em đổi ý rồi, em không muốn quà nữa!"


"Thế Seungyoonie muốn gì?"


"Em muốn Minho, tặng cho em đi có được không?"


Dường như chỉ sau một giây, đôi môi mọng nước của Seungyoon đã bị cảm giác mềm mại chiếm lấy, đầu lưỡi mang theo hương vị ngọt ngào của bánh kem nhanh chóng xâm nhập vào khoang miệng, em bị đánh úp bất ngờ, chỉ kịp kêu lên một tiếng. Seungyoon thuận theo gã, hé miệng nếm thử vị ngọt luôn khiến em trầm mê, một chút rồi thêm một chút lại bị cảm giác ấm nóng làm cho tê dại, thân thể cũng có chút cứng nhắc.


Đến khi nụ hôn của Song Minho lướt qua vành tai mẫn cảm, em càng không thể kiềm được bật ra tiếng rên rỉ nho nhỏ. Em luồn tay vào tóc, kéo gã về phía mình, thấp giọng thủ thỉ, trêu chọc Minho đến nóng bức.


"Minho, hôm nay em vừa tròn mười tám tuổi..."


"Ừ."


"Minho, em muốn anh."


"Seungyoonie sẽ không hối hận?"


Song Minho cười, đôi mắt hoa đào cong lên tràn đầy nhu tình, gã dán chặt môi mình lên môi em, cũng không cho em cơ hội nào để đáp lời nụ hôn đã nhanh chóng rơi xuống viền cổ thanh mãnh.


"Seungyoonie, Minho yêu em."


Quá khứ, hiện tại và tương lai, cả cuộc đời của Song Minho chỉ dành tặng cho một mình em.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com