Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

34

Nói là làm thư ký cho anh nhưng thật ra là ô sin của anh thì đúng hơn, cả ngày hết sai vặt cái này rồi đến cái kia. Đi lên đi xuống mà muốn xỉu tới nơi rồi, cứ cái đà này chắc bạn chết mất. Rõ ràng là cố tình làm khổ bạn mà, việc làm chả thấy đâu mà toàn thấy hành người ta thôi.

Alo thư ký Lee lên phòng gặp tôi

- Lại có chuyện gì nữa đây

Thở một hơi thật dài, cố trấn an bản thân để đối mặt tiếp với những gì anh đặt ra. Bước lên phòng với đôi chân nặng nhọc, không thèm gõ cửa mà đi thẳng vào phòng. Nhìn anh với vẻ mặt rất chi là thân thiện nói :

- Dạ thư CHỦ TỊCH có chuyện gì mà CHỦ TỊCH kêu tôi lên vậy

- Đi pha cà phê cho tôi

- Wtf ? Tôi vừa mới pha cho anh còn gì ?

- Nhưng nó đã nguội rồi, tôi muốn cái mới. Ý kiến ?

- Bộ những thư ký trước đây của anh, anh cũng sai vặt họ như tôi sau ? Hết pha cà phê rồi mua đồ ăn xong lại pha cà phê ?

- Không ! Đừng nói nhiều xuống pha cà phê cho tôi

" Clm Park Jimin quả táo sẽ đến với anh sớm thôi "

- Đứng ở đó nhìn gì còn không mau đi ?

Anh nhíu mày nhìn bạn nói, bạn ấm ức nuốt cục tức vào trong. Bước ra ngoài cố tình đóng cửa thật mạnh nghe cái *rầm* để dằn mặt anh. Đợi khi bạn đi khuất anh mới bật cười thành tiếng:

- Xem ra hành cô ta cũng vui đấy chứ.

.

Nv1: Phu nhân, phu nhân cần gì ạ ?

- À à em xuống đây pha cà phê cho Jimin thôi à không có gì đâu. À mà chị ơi !

- Dạ ?

- Chị không cần phải gọi em là phu nhân đâu, gọi em là Jung Mi được rồi.

- Không được thưa phu nhân, đây là lệnh của chủ tịch. Chúng tôi không dám làm trái, xin phép phu nhân tôi đi.

Bạn mỉm cười gật nhẹ đầu, đến khi không còn thấy bóng lưng của nhân viên nữa, nụ cười tự động tắt mà trở nên giận dỗi. Rõ ràng là anh đang làm khó bạn, còn bắt mọi người phải gọi bạn là phu nhân. Ngay từ đầu bạn đã thấy nghi nghi rồi, liệu đồng ý làm thư ký cho anh đều đó có phải là quyết định đúng đắn hay không ?

- Anh được lắm Park Jimin.

Cà phê cũng đã được pha xong, bạn nhanh nhẹn bưng lên cho anh. Đứng trước phòng làm việc của anh hít một hơi thật sâu, để giữ cái đầu lạnh chứ không bạn sẽ giết anh ta chết mất. Vì quá quen thuộc nên bạn không cần phải gõ cửa mà bước vào luôn, đẩy mạnh cửa đi vào đặt ly cà phê lên bàn cho anh không nói không rằng quay gót đi ra ngoài. Nhưng bị anh nắm chặt tay, bất ngờ quay lại nhìn anh vội rụt tay lại hỏi :

- Gì đây ? Nè nha có phải anh cố tình hành tôi đúng không? Còn cái việc kêu mọi người gọi tôi là phu nhân nữa, tôi nhịn anh hơi lâu rồi đấy.

Bạn tức tối nói một hơi dài, dường như anh đã quá quen với việc này nên không một chút bận tâm, nhẹ nhàng nói:

- Cà phê này cho cô !

- Tôi làm gì biết uống cà phê ? Anh bị điên à ?

- Ngu vậy bỏ vô miệng rồi nuốt là xong

- 🙂???

" Chủ tịch gì chẻ chou vậy trời "

Bạn rất ghét cái tính ngang ngược này của anh, sao cái quần què gì cũng nói ra được hết vậy. Đứng nhìn anh mà hoang mang ngơ ngác như con nai vàng, anh cũng bị đứng hình mất 2s để load kịp những gì anh vừa nói hồi nãy, bản thân anh còn không hiểu anh đang nói gì. Thế là 2 người bốn mắt nhìn nhau cùng lúc đó tiếng nhạc vang lên :

* Không phải tại em cũng không phải tại anh.. 🎶🎶 *

Lúc đó anh mới hoảng hồn trở lại, rút điện thoại ra nói :

  Alo

Anh với ba mẹ đang ở nhà chú mày đây.

Sao cơ mọi người về rồi à, sao anh không gọi cho em ra đón?

Muốn tạo bất ngờ cho chú và em dâu, ai ngờ về đến nhà không thấy ai đâu, về lẹ lẹ đi anh muốn xem mặt em dâu của anh lắm rồi đấy!

Biết rồi đợi em, em về liền.

*Tút tút*

- Có chuyện gì vậy Jimin ?

- Đi, đi về thôi mẹ về rồi.

- Thật sao?

Anh gật đầu mỉm cười, bạn mừng rỡ hét to lên. Còn đang vui mừng chưa xong anh kéo tay bạn đi trông anh có vẻ rất vội vàng. Đến nổi không để ý rằng tay anh đang siết chặt cổ tay của bạn làm nó đỏ lên, bạn đau vỗ nhẹ vai anh kêu lên :

- Yahh Jimin anh đang làm đau tôi đấy, từ từ thôi làm gì mà hấp tấp quá vậy.

Anh mới giật mình buông tay bạn ra, bạn xoa xoa cổ tay mình mặt nhăn nhó. Anh cảm thấy có lỗi mà lúng túng lên, lo lắng hỏi :

- Có sao không ?

Xua tay ý là không sao rồi cùng anh bước lên xe đi thẳng về nhà.

___________________________

Tại biệt thự

- Sao thằng Jimin nó lâu vậy mẹ?

- Cái anh này bình tĩnh, từ công ty đến nhà cũng có gần đâu.

- Vợ con nói đúng đó, ngồi xuống đi chứ con đi qua đi lại mẹ nhức đầu lắm.

Trên xe lắc lư cái đầu với điệu nhạc, bất ngờ bạn hỏi anh làm anh giật mình xém nữa vượt luôn cả đèn đỏ :

- Anh có thích tôi không Jimin ?

Khi bạn hỏi anh như vậy, anh bất ngờ  và bối rối vì bị đặt vào tình huống khó xử. Cảm giác lo lắng lúc này dễ khiến anh rơi vào tình trạng cứ thế nói ra mà chưa kịp nghĩ gì cả. Trong đầu anh hoàn toàn trống rỗng và tự nhiên chẳng biết nói gì trước câu hỏi vô cùng thẳng thắn và hồn nhiên cùng với ánh mắt đang nhìn chằm chằm vào anh, vẻ mặt rất tập trung không hề chớp mắt như đang mong đợi câu trả lời từ anh càng làm anh thêm bối rối, tại sao bạn lại hỏi anh như thế này chứ ? Một câu hỏi rất nhẹ nhàng và cũng rất là bình thường, nhưng đối với anh đó giống như một cực hình, anh thật khó xử không biết nên trả lời như nào cho phải, im lặng một hồi lâu anh đáp:

- Cô đoán xem?

- Xía tôi hỏi chơi thôi, nên việc gì tôi phải đoán! Thôi không nói với anh nữa.

*Ting ting*
Nhóm 3 nàng thơ

MinNa xinh gái
Jung Mi nghe nói mày làm thư ký cho chồng mày đúng không ?

JungMi thiểu năng
Ỏ đúng vậy nhưng mà sao mày biết

Jjk thỏ cơ bắp
Ủa thật hả JungMi ? Sao sướng không sướng không

JungMi thiểu năng
Sướng cái con khỉ, đm thằng cha đó hành tao muốn chết đây này. Nốt hôm nay thôi mai tao nghỉ việc

MinNa xinh gái
Trời ơi uổng vậy

Vì do nhắn tin với nhóm nên thành ra về đến nhà từ lúc nào cũng không hay anh đứng mở cửa nhìn bạn mà càm ràm, 2 hàng mày nhíu chặt lại trong rất khó chịu. Bạn mới giật mình để ý cười trừ rồi bước xuống xe, tính chuồn vô nhà trước nhưng bị anh ngăn lại bởi chính giọng nói có chút khàn khàn mà trầm ấy :

- Đợi tôi đi chung .

Bước vào nhà thấy mọi người đang ngồi đợi sẵn, vẫn là vẻ đẹp toát lên vẻ sang trọng của ba mẹ không hề thay đổi. Bên cạnh còn cả 1 nam 1 nữ vẻ đẹp ấy thật khiến người ta phải u mê.

- Ba mẹ!

- Oh Jimin, Jung Mi!! Mẹ và mọi người đã đợi tụi con rất lâu đấy. Qua đây ngồi nào.

- Em dâu của con đó sao, nghe mẹ với Jimin kể nay mới tận mắt thấy đúng là xinh thật đó !

Anh của anh đúng thật là khéo ăn nói, làm bạn gượng đến đỏ hết cả mặt. Phải công nhận gen nhà này tốt quá từ bố mẹ lẫn con ai cũng điển trai.

- Jimin ngày mai con chở Jung Mi đi chọn đồ cưới nhá, mẹ đã đặt lịch sẵn cho tụi con rồi đấy!

Bạn nghe như sét đánh ngang tai, dường như không muốn tin vào tai mình, hoang mang hỏi :

- Ủa mẹ? Chọn đồ cưới là sao mẹ ?

- Thì còn đủ 18 rồi để lâu sợ ai đó lại cằn nhằn nên mới phải cưới sớm như này.

- Nhưng mà mẹ ơi, con chưa có sẵn sàng lắm. Còn Jimin nữa chắc anh ấy cũng chưa muốn cưới đâu đúng không Jimin!

Bạn vừa nói vừa ra tín hiệu sos, gương mặt đang mong đợi câu trả lời từ anh. Nhưng rồi anh đáp lại một câu khiến bạn cứng họng không biết nói gì thêm:

- Tôi đã bảo không muốn cưới khi nào?

- Không sao đâu nè Jung Mi, sớm muộn gì cũng phải cưới thôi mà. Thôi bây giờ 2 đứa lên tắm rửa rồi xuống ăn tối nào.

Cưới thật sao, bảo sao cả anh và chị dâu của anh đều có mặt ở đây. Nhưng như vậy có quá sớm không vậy ? Bạn còn chưa muốn có chồng mà, kể cả tinh thần còn chưa kịp chuẩn bị. Sao mà lại đến sớm như vậy chứ !

______________________

Trai nhà có IG cá nhân rồi nè ! Mọi người đã follow chưa, chưa thì follow đi, vào xem các anh tương tác với nhau đáng yêu lắm 😽

Cuối cùng chúc mọi người đọc vui vẻ, cảm ơn vì sự ủng hộ của mọi người 💜

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com