Chương 8: Lúa chín thơm quá (H)
Mọi người đã từng nhìn thấy con cua sau khi hấp chín chưa? Toàn thân đỏ rực cứ như chết chìm trong cơn say rượu.
Hà Đăng Cừ bây giờ cũng vậy.
Hắn cuống quít rút bàn tay ướt nhẹp nước dâm về, không dám nhớ tới cảm giác mềm mại vừa rồi. Nhưng tiếc rằng dương vật hắn lại rất thành thật, hưng phấn ngóc cao đầu, đội phần đũng quần phồng to, thô bỉ chỉa thẳng về phía Đinh Tam.
"Anh.. anh làm vậy là ý gì! Em.. em cưới anh.. cưới anh là được rồi chứ gì?" Hà Đăng Cừ kích động tới mức nói lắp, xấu hổ quay đầu sang một bên trốn tránh, nhưng vành tai đỏ như máu của hắn chẳng khác nào lạy ông tôi ở bụi này.
Đinh Tam rốt cuộc đã tỉnh táo hơn một chút, khuôn mặt ngăm đen vẫn còn đỏ ửng một cách bất thường, thẹn thùng nói: "Vừa rồi là anh hồ đồ, em ra ngoài trước đi, anh nhịn một chút rồi đỡ thôi."
Nói xong anh còn cố ý xoay lưng về phía Hà Đăng Cừ, sợ bản thân không kìm được lại nhào lên. Quần áo ngủ màu trắng vì ướt đẫm mật dịch thít chặt vào cơ thể anh, dương vật cương lên, hai núm vú nhòn nhọn dựng thẳng đứng ma sát vào vải áo mang lại cảm giác ngứa ngáy khó chịu, chiếc eo không được tính là mảnh khảnh lắm của anh lần đầu tiên mềm tới mức tưởng chừng có thể gấp đôi lại.
Đây có lẽ là đợt giục xuân mãnh liệt nhất Đinh Tam từng trải qua.
Cũng là quả đắng cho việc bản thân anh đã nhịn lâu quá.
Không ai dạy cho song nhi ngốc nghếch này về việc có thể dùng tay hoặc dâm cụ để giải tỏa, bản thân anh cũng không tự mình lĩnh ngộ được.
Suốt 21 năm qua, Đinh Tam chưa từng một lần dùng tay tìm sướng, anh cứ tưởng ngoại trừ làm việc đó với đàn ông như trong quyển sách Phương nương tử cho, thì chỉ có thể nhẫn nhịn chịu đựng, đợi dòng nước ngừng chảy, còn nếu dương vật cương lên, thì cũng chỉ biết đợi nó tự xìu xuống. Vậy nên không thể trách cái khe của anh tác quai tác quái, rõ ràng nó đã bị chủ nhân ngó lơ lâu như vậy, nên giận dỗi cũng là chuyện thường tình.
Hà Đăng Cừ khổ sở vì bị cự tuyệt, miệng chua cứ như vừa ăn xong vài quả chanh.
Nhưng hắn sờ cũng đã sờ rồi, nhất định phải chịu trách nhiệm.
Hà Đăng Cừ dù sao cũng là nam nhi, không thể hiểu được cảm giác của song nhi, nếu thỉnh thoảng có nghe về chuyện kỳ giục xuân của song nhi, thì cũng chỉ xem như gió thổi qua tai.
Hắn đâu nào ngờ Đinh Tam sẽ khổ sở tới mức này, lòng hắn tràn ngập áy náy, giờ mới hiểu rõ việc hắn làm chậm trễ Đinh Tam sẽ có hậu quả gì, nhưng nếu thật sự muốn gả anh ấy đi, chỉ sợ hắn là người đầu tiên phản đối.
"Anh Tam, em sẽ cưới anh. Anh quay sang đây nhìn em đi." Hà Đăng Cừ cúi đầu nói, tiếng gọi cũng trở nên dịu dàng hơn.
"Nhạc Chiếu, em.. em đã nghĩ kỹ rồi hả?" Đinh Tam vật vả chịu đựng, nỉ non đáp lời, từ cuối còn vô tình ngân dài ra, cứ như làm nũng, khiến bụng dưới của ai đó nóng hết cả lên.
Dương vật Hà Đăng Cừ lại to hơn một chút, hắn trộm mắng bản thân đê tiện, cùng Đinh Tam hứa không hối hận.
Đinh Tam bây giờ nào thèm để ý Hà Đăng Cừ đồng ý là vì thương hại anh hay vì cái gì khác, bản thân anh trước giờ chưa từng nghĩ tới thứ gọi là tình yêu, thấy Hà Đăng Cừ chân thành nhận lời, liền cố mà ngồi dậy.
"Nhạc Chiếu, anh không còn sức nữa, em giúp anh cởi quần áo ra đi." Đôi mắt ướt át của Đinh Tam hơi mơ màng, nốt ruồi đỏ dưới cằm cứ như đang đắc ý diễu võ dương oai, mồ hôi nóng trượt dọc cổ anh, theo nhịp thở dồn dập, lạc vào vùng đồi núi trập trùng.
Hà Đăng Cừ run run giúp Đinh Tam cởi áo, chỉ mấy cái nút thắt đơn giản mà hắn gỡ cả buổi mới ra. Hai vạt áo vừa mở ra, chiếc yếm thêu uyên ương đỏ rực rỡ xuất hiện, vừa tục tằng vừa diễm lệ, hai bầu vú bự trắng nõn dần ló ra.
Giống như trong giấc mơ của Hà Đưng Cừ vậy.
Hắn ngắm đến đỏ cả mắt, lúng túng leo lên giường, chồm tới sát trước ngực Đinh Tam, vòng tay ra sau cổ anh giúp anh cởi dây áo yếm. Nút buộc nhanh chóng được cởi ra, yếm xinh nhẹ nhàng trượt xuống giường, hai bầu vú bự không còn gì trói buộc, sung sướng nhảy nhót, có lẽ vì Hà Đăng Cứ cúi tới quá gần, mà núm vú bật ra vô tình sượt qua chóp mũi hắn.
Hà Đăng Cứ hoảng sợ định lùi lại, thì nghe Đinh Tam hổn hển nói: "Nhạc Chiếu, còn quần nữa.. quần anh ướt nhẹp rồi."
Hà Đăng Cừ ngoan ngoãn giúp Đinh Tam cởi quần, bộ dạng nghe lời hiếm gặp vô cùng.
Thật ra áo trong của Đinh Tam không hề cầu kỳ, dễ dàng lột sạch ngay lập tức, nhưng cả hai đều là tay mơ, nên dù sốt ruột Đinh Tam vẫn không dám thúc giục.
Quần cời, Đinh Tam coi như hoàn toàn lõa lồ ngồi đó.
Cơ thể anh không mảnh mai yêu điệu, màu da tay chân và màu da ngực mông hoàn toàn đối lập nhau, bên ngoài thì bị cháy nắng đen thui, bên trong sau lại bị giấu kỹ tới mức trắng bạch. Bụng của anh không hề có mỡ, nhưng bởi vì khung xương to, nên eo cũng cường tráng không khác gì mấy gốc đại thụ vững chãi, chưa kể bởi vì thường xuyên làm việc nhà nông, tay và đùi dần hình thành một lớp cơ bắp mỏng.
Nhưng kỳ lạ sao, cơ thể này lại mang một vẻ đẹp xác thịt cực kỳ quyến rũ, đặc biệt là hai cái vú bự núng nính và cặp mông vừa tròn vừa mẩy kia, rõ ràng trời sinh dùng để hưởng lạc.
Đinh Tam không kiềm được dạng chân thành rộng ra, dương vật của anh thô to hơn hẳn các song nhi khác, lỗ sáo co bóp ọc đầy chất nhờn, xuống dưới một chút là cái lồn hư hỏng đang không ngừng quấy phá anh.
Lồn dâm chưa trải sự đời lồ lộ ra trước mặt Hà đăng Cừ, Đinh Tam khàn giọng nói với người đối diện, "Nhạc Chiếu, mau cởi quần, đút vào lồn anh nhanh đi.. anh sắp chịu không nổi nữa rồi.. ha a.. nứng quá..."
Đinh Tam ngây thơ cho rằng, cứ dạng chân ra cho Hà Đăng Cừ đút cặc vào, làm ra mấy tư thế giống trong sách vẽ là xong chuyện.
Hà Đăng Cừ cũng là kẻ khờ, xuân cung đồ Hứa Vân Hạc đưa hắn không thèm xem, bây giờ tên đã lên dây lại không biết bắn, chỉ có thể ngoan ngoãn cởi quần, móc con cặc cực bự của bản thân ra.
Hà Đăng Cừ đỡ chân Đinh Tam gác lên đùi hắn, rê cặc vào cái lỗ đang xã lũ của anh, lòng bồn chồn thấp thỏm tự hỏi.. cái lỗ bé tí thế này, hắn nhét cái thứ bự chảng này vào bằng cách nào đây?
Hai người đồng thời dồn về trước một chút, đầu cặc muốn cưỡng ép phá tan lỗ nhỏ, nhưng chưa được bao nhiêu, Đinh Tam đã xuýt xoa vì đau, tay cấu mạnh vào vai Hà Đăng Cừ.
"Nhạc Chiếu.. Nhạc Chiếu.. em mau rút ra đi." Hà Đăng Cừ vội vàng rút ra, lúc cặc bự rời đi, đầu nấm còn dính một ít nước dâm, kéo thành một sợi dịch trong suốt.
Đinh Tam oán giận nói: "Đâm vào cũng không được, rút ra cũng không xong, rõ ràng là hành xác người khác mà."
Đinh Tam run lẩy bẩy, eo mềm nhũn, lảo đảo muốn ngã xuống, Hà Đăng Cừ vội vã ôm lấy cơ thể anh, hai núm vú béo tròn vô tình cạ vào ngực Hà Đăng Cừ, Đinh Tam nếm được ngon ngọt, vội vã ưỡn ngực, đong đưa ma sát hai bầu vú đẫy đà vào ngực Hà Đăng Cừ.
"Ha.. Nhạc Chiếu.. hay em giúp anh sờ vú trước đi.. vú cũng nứng quá.. aa.."
Hà Đăng Cừ ngoan ngoãn làm theo, hắn đã luyện chữ suốt nhiều năm, lòng bàn tay có một lớp chai mỏng, nhẹ nhàng mơn trớn vú Đinh Tam, tuy không quá thô bạo, như đủ khiến anh sung sướng vô cùng.
Lúc này Đinh Tam mới hiểu được phần nào chỗ tốt của việc phá xuân, được Hà Đăng Cừ sờ vú sướng hơn hẳn khi anh tự sờ nhiều.
Đến tận giờ anh cũng không hiểu ra, hành vi thô bạo xoa bóp lung tung của anh, ngay cả núm vú cũng không thèm chạm vào, khác nào nuốt nguyên quả táo, nuốt rồi chỉ biết nó ngon, chứ ngon thế nào thì lại chẳng rõ.
Cặc Hà Đăng Cừ đã nứng tới phát đau, nhưng vừa đút vào Đinh Tam đã kêu đau, hắn cũng không rõ làm cách nào để đút vào mà không đau.
Bây giờ mông thịt của Đinh Tam đang tọa lạc trên đùi Hà Đăng Cừ, cả cơ thể không một mảnh vải, đê mê ưỡn vú cho Hà Đăng Cừ vuốt ve, miệng hơi hé rên rỉ vì sướng, lồn dâm kích động liên tục mấp máy ọc nước, xối thẳng lên da thịt Hà Đăng Cừ, dáng vẻ ngây thơ thuận theo dục vọng này của bọn họ, trông con dâm dục hơn cả mấy cảnh giao cấu cuồng loạn ở phường kỹ nam.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com