Ngoại truyện 1: Chuyện bông hoa mẫu đơn (H)
Hà Đăng Cừ tách từng cánh hoa mẫu đơn màu tím nhạt ra, bỏ vào bồn nước ấm áp, cẩn thận rửa.
Đinh Tam không hiểu ra sao, còn tưởng hắn muốn rửa cánh hoa để phơi thành trà uống, còn khuyên nhủ: "Cũng khuya rồi, để hoa đó mai anh tranh thủ rửa rồi phơi nắng giùm cho, tối em về là có thể dùng pha trà uống rồi."
Hà Đăng Cừ rút tay hai bàn tay ướt đẫm ra khỏi bồn nước, còn nghịch ngợm đem bàn tay sũng nước đó lau lên vai người Đinh Tam. Bây giờ anh chỉ mặc mỗi đồ trong bằng lụa trắng, chất lụa mềm mại vừa chạm vào nước lập tức trở nên trong suốt, khiến da thịt màu đồng như ẩn như hiện, cặp ngực căng phồng, tựa hai ngọn núi kỳ vĩ ngự trên sườn đồi.
"Áo anh Tam ướt rồi kìa, để em giúp anh cởi ra nha." Hà Đằng Cừ vừa nói xong đã bắt đầu tháo nút buộc áo của anh ra. Từ sau khi hai người thành thân, Đinh Tam không còn dùng buộc ngực nữa, áo trong cởi ra, nửa thân trên của anh bây giờ chỉ còn mặc mỗi chiếc yếm trắng thêu hoa mai mà Hà Đăng Cừ mua cho, sắc trắng khiến da thịt sẫm màu của anh càng thêm nổi bật.
"Em muốn cởi thì cứ cởi, còn cố ý nghịch ngợm làm gì? Cũng may chỉ ướt một chút, chứ không sáng mai làm sao mà mặc?" Giọng điệu Đinh Tam không nặng nề, nhưng chung quy cũng là lời trách móc, Hà Đăng Cừ nghe thì giận dỗi bĩu môi nhéo vú anh một cái trả đũa.
Đinh Tambị khiêu khích, hai đùi chủ động quấn lấy eo Hà Đăng Cừ, dịu dàng dỗ dành: "Anh nặng lời rồi, em thích thì mau làm đi."
Hà Đăng Cừ nghe dỗ, lập tức cao hứng trở lại, cúi đầu dán môi lên môi Đinh Tam quấn quýt, tay hắn mơn trớn eo anh, còn đầu gối thì di vào háng anh nhẹ nhàng chà sát đùm cặc đã cương một nửa của anh.
"Anh Tam, hôm nay chúng ta dùng chỗ hoa này được không?" Hai người hôn xong, Hà Đăng Cừ vừa cởi nốt quần áo của Đinh Tam ra vừa dụ dỗ, "Em nghe nói người ta sẽ đút quả mọng vào đó, sau đó mới dùng dương vật giã nát, chơi thích lắm, chúng ta đổi thành hoa chắc cũng vậy đó."
Thì ra những bông hoa này được dùng như vậy.
Mặt Đinh Tam đã đỏ bừng, "Một ngày trọng đại như vậy, lúc cưỡi ngựa em lại nghĩ tới mấy chuyện đó sao?"
Hà Đăng Cừ gảy gảy núm vú căng mọng to cỡ quả nho của Đinh Tam, từ sau khi cho con bú, núm vú của anh đã bự hơn một cỡ, khiến hắn lần nào nhìn cũng thèm chảy nước miếng ròng ròng. Tới năm Cao Cao hai tuổi nhóc mới cai sữa, vốn dĩ đã rất muộn, nhưng sau khi cai thì lại tới lượt Hà Đăng Cừ đòi bú, khiến dòng sữa của Đinh Tam chưa từng ngừng lại.
Hắn khàn giọng giải thích: "Không có đâu. Lúc đó em chỉ nghĩ muốn tặng hoa cho anh thôi. Anh chưa từng nhận được hoa, em chỉ là.. là thấy chúng ta thành thân lâu như vậy rồi.. nên muốn tặng anh.."
"Anh từng nhận được hoa rồi, không phải chưa từng." Đinh Tam thành thật sửa lại.
Hà Đăng Cừ lập tức cảnh giác ngẩng đầu chất vấn: "Hoa gì? Ai tặng anh?"
"Mấy năm trước hồi còn ở quê, lúc đó đang là mùa cấy mạ, hình như là Hà Mậu tặng anh, là một bông hoa cúc nhỏ, có điều lúc cấy xong anh lại quên cầm về. Khi đó cậu ấy còn đem trâu ở nhà cho anh mượn cày ruộng, nhưng sau đó lại bị mẹ cậu ấy mắng một trận, từ đó cậu ấy không còn nói chuyện với anh nữa." Giọng điệu Đinh Tam mang theo sự luyến tiếc vu vơ, trong thôn có rất ít người đồng trang lứa có thể nói chuyện với anh, đa số người khác sẽ chê anh là song nhi nhưng lại thô kệch, còn nói chuyện nhạt nhẽo.
Hà Đăng Cừ cứ như vừa bị đút cho một lu dấm, hắn hung tợn nói: "Chẳng qua chỉ là một bông hoa dại dưới đất, có gì to tác đâu, mệt cho anh còn phải nhớ thương."
Nếu lúc đó hắn không cưới anh Tam, có phải anh ấy sẽ gả cho cái tên Hà Mậu mặt mũi chẳng khác gì lừa kia không.
Hà Đăng Cừ ghen muốn điên, tức giận cắn núm vú Đinh Tam. Đinh Tam bị cắn đau, vỗ vào lưng Hà Đăng Cừ nói: "Em nhẹ một chút, anh đau." Lúc này Hà Đăng Cừ mới tình nguyện nhả ra, núm vú căng mọng bây giờ đã hằn một dấu răng sâu.
"Anh không được nhớ tới gã, em.. không phải.. Cao Cao sẽ không đồng ý. Cùng lắm thì sau này ngày nào em cũng mua hoa về cho anh."
"Chuyện này liên quan gì tới Cao Cao, anh cũng không thích hoa, em không cần phí sức như vậy." Đinh Tam sờ sờ núm vú bị cắn sưng của mình.
"Tóm lại anh không được nhớ tới gã." Hà Đăng Cừ dùng dằng ra lệnh, mùi chua đã lan ra tám dặm rồi.
Hắn xuống giường vớt hoa mẫu đơn ra khỏi nước, không hề dịu dàng nhét vào cái lỗ nhỏ của Đinh Tam. Cánh hoa vẫn còn ướt nước, bị cưỡng ép chen vào cái lỗ chật hẹp, mang tới cảm giác khó chịu.
"Nhất định phải nhét vào hả? Cảm giác lạ quá." Đinh Tam thở hổn hển nói.
Hà Đăng Cừ không đáp mà dùng hành động trả lời anh. Hằn tháo dây lưng quần ra, không thèm cởi áo mà đã đỡ con cặc đỏ tím của bản thân đút vào cái lỗ ngập hoa. Gậy thịt này xài lâu rồi, không còn vẻ hồng hào ngây ngô như ngày đầu mà trở nên sậm hơn, cuồn cuộn gân trông có phần hơi đáng sợ.
Lần này làm bọn họ không dạo đầu kỹ, cũng may có những cánh hoa mềm mại ướt át kia, nếu không ngày mai Đinh Tam chắc chắn không xuống giường nổi.
"Anh còn chưa đồng ý với em đâu?" Hà Đăng Cừ thúc mạnh một cái, ra sức nghiền nát những cánh hoa bên trong. Cánh hoa bị giã nát, khiến nước trào ra ngoài ánh lên màu tím nhạt, có phần hơi giống màu da thịt Đinh Tam.
Đinh Tam bám vào vai Hà Đăng Cừ, khóe mắt ươn ướt: "Anh không nhớ nữa, vốn dĩ anh đâu có nhớ, là tại em nhắc mà?"
Hà Đăng Cừ vựa nắc vừa bắt lấy hai cánh mông căng mọng của Đinh Tam nhào bóp, giận lẫy tố cáo: "Nhưng em vừa nói tới chuyện tặng hoa anh đã nghĩ tới người ta, chắc chắn là do anh vẫn còn nhớ thương gã."
Con cặc dữ tợn không ngừng thúc vào lỗ lồn đỏ thắm, một tay Hà Đăng Cừ thì nắm lấy cặc anh sục lên sục xuống, còn tay còn lại thì se nắn le lồn anh. Đinh Tam không chịu nổi cảm giác sung sướng khi đồng thời bị kích thích ba điểm nhạy cảm như vậy, đôi tay đang bám vào vai Hà Đăng Cừ vô lực buông xuống chống lên giường, hai bầu vú theo nhịp đụ đong đưa qua lại. Bị đụ mạnh như vậy, vú thịt nặng trĩu không ngừng vung vẩy loạn xạ, còn bắn ra một ít sữa trắng, Hà Đăng Cừ thấy thế vội cúi xuống bú.
"Rồi rồi, anh quên liền đây, sâu hơn chút nữa đi em." Đinh Tam thỏa mãn rên rỉ. Bình thường anh đã mềm lòng, bây giờ còn đang mải mê trong cảm giác thăng hoa của chuyện xác thịt, thì lại càng dễ chịu hơn.
Hà Đăng Cừ nghe thấy câu trả lời ưng ý mới chịu đụ lút cán, cánh hoa vì vậy mà cũng bị đẩy vào càng sâu. Nhưng hoa dù sao cũng là vật ngoại lai, chưa kể còn phơi nắng dầm sương, cho dù đã rửa rồi, nhưng Hà Đăng Cừ vẫn sợ nó không đủ sạch. Hắn rút con cặc ướt nhẹp nước hoa ra, rồi đút ngón tay vào lỗ nhỏ moi đào, định móc hết cánh hoa còn sót lại ra. Hương lúa hòa cùng hương hoa mẫu đơn, còn có cả mùi sữa lẫn mùi nước dâm, đủ thứ mùi vị dâm dục hòa vào nhau, vừa nồng vừa thơm.
Nhưng Hà Đằng Cừ không thèm để ý tới việc đó, chỉ lo moi toàn bộ cánh hoa ra, sau đó mới nhét cặc vào lại, lấp kính lồn dâm đã ướt rục.
"Nhạc Chiếu, em sục cặc anh nữa." Lỗ dâm dù không còn cánh hoa nhưng vẫn quyến rũ vô cùng, Đinh Tam ngứa ngáy cầm bàn tay ướt nhẹp nước hoa Của Hà Đăng Cừ đặt lên cặc anh, hẩy háng đòi hắn vỗ về con cặc hư hỏng.
Bọn họ là làm tình không biết bao nhiêu lần, Hà Đăng Cừ sao còn không hiểu. Chỉ cần vừa đụ lỗ dâm vừa sục cặc nứng, anh Tam của hắn sẽ dâm tới cực độ.
Hà Đăng Cừ quen cửa quen nẻo tìm tới tử cung, tay hắn sục cặc anh, còn miệng thì lo bú vú chùn chụt. Tuy rằng không ra sữa, nhưng chẳng thể cản trở việc hắn đắm chìm trong bầu vú thơm này.
"Anh Tam, chúng ta sinh thêm cho Cao Cao một đứa em đi?" Hà Đăng Cừ nhả núm vú bị bú sưng ra, liếm mút vành tai Đinh Tam dụ dỗ.
"Ừm.. vậy em bắn vào sâu một chút." Cơ thể Đinh Tam xóc nảy, bờ lưng rắn chắc đã phủ một lớp mồ hôi mỏng.
Hà Đăng Cừ thuận theo tiến sâu vào tử cung, tử cung Đinh Tam vừa gặp người quen đã vội nhiệt tình quấn lên, bú mút vuốt ve khúc cặc bự, cặc Hà Đăng Cừ cũng hào hứng phối hợp.
Chưa được bao lâu, lỗ thịt nóng bỏng cuối cùng cũng hút ra được tinh dịch mà nó thèm thuồng. Đinh Tam cũng lên đỉnh bắn nước dâm tung tóe lên giường. Sau cơn cao trào, cơ thể anh mệt rã rời, vô lực ôm lấy cổ Hà Đăng Cừ thở dốc.
"Anh Tam, chúng ta đổi sang tư thế khác làm một lần nữa đi." Nghỉ ngơi chưa bao lâu, cặc Hà Đăng Cừ đã cương trở lại, không hổ là trai tráng hai ba.
Hứ, sinh thêm một đứa nữa, lúc đó anh Tam sẽ bận chăm con, không còn thời gian nghĩ tới mấy kẻ thừa thãi khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com